Chương 485: Thiên lôi địa hỏa



Được.



Nghĩ thông, Càn Kình cười nói:



- Không bằng bây giờ ta cảm ơn nàng?



Khuôn mặt đầy quyền rũ của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy biến ngẩn ngơ, sau đó càng dụ dỗ hơn, nhẹ tựa vào ngực Càn Kình.



- Ngươi nói cái gì là cái đó, người ta đều nghe lời ngươi. Bây giờ chúng ta vào sơn động sao?



Càn Kình ôm eo Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, thân thể co giãn xen lẫn mùi thơm xử nữ dọc theo không khí và ngón tay truyền vào não. Càn Kình ngất ngây, dục vọng nguyên thủy trong thân thể nam tính bị khơi dậy.



- Đi.



Càn Kình ngẩng đầu nhìn sơn động sau lưng.



- Gia ma đi sơn động, ta cảm ơn nàng.



Càn Kình nhấn mạnh hai chữ cảm ơn rất mập mờ. Vẻ mặt Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ngẩn ngơ rồi khóe mắt đa tình, tựa vào ngực Càn Kình, giọng vừa mềm vừa dịu dàng.



- Được, người ta nghe lời ngươi.



Phần Đồ Cuồng Ca đứng trong hố cát ngơ ngác nhìn tình hình, xem ra một người một ma quyết phân thắng bại.



Xuyên qua sơn động tối đen, vượt qua hồ nước lạnh, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy bước ra khỏi màng nước. Bởi vì nước làm ướt y pchụ Chiến Sĩ dán sát người Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, tôn vóc dáng càng bốc lửa, mắt đa tình đá lông nheo với Càn Kình. Cánh tay trắng giơ cao gác lên vai Càn Kình, chậm rãi vòng quanh cổ hắn. Lộ Tây Pháp Lưu Thủy từ sau ngã tới trước, bộ ngực to dán vào người Càn Kình, thở ra hương thơm phà vào gò má Càn Kình.



Tí tách tí tách!



Giọt nước dọc theo tóc dài chảy xuống dưới, thật nhiều nước chảy xuống từ khuôn mặt mịn màng, cần cổ dụ người phạm tôi hơi ngẩng lên, cổ áo chữ V để lộ khe ngực.



- Cảm ơn ta.



Hai tay Lộ Tây Pháp Lưu Thủy vòng ra sau cổ Càn Kình, nhẹ giọng khiêu khích nói:



- Chẳng phải ngươi muốn cảm ơn ta sao? Tại sao đứng im như khúc gỗ vậy?



Cổ Càn Kình cảm nhận cánh tay mềm mịn của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, tim đập biến nhanh hơn. Nhìn từ mặt nào đó thì đây là cuộc chiến, nếu lùi bước, khó nói đấu tâm có xảy ra vấn đề gì không. Càn Kình hơi ra tay một chút là chắc chắn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy sẽ nhận thua.



- Được, ta 'cảm ơn' nàng.



Càn Kình giơ tay ôm eo Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, cánh tay mạnh dùng sức ôm nàng vào lòng.



Người Lộ Tây Pháp Lưu Thủy hơi cứng lại rồi theo Càn Kình kéo tới gần ngực hắn, gò má sắp chạm vào mặt Càn Kình.



Càn Kình có thể cảm giác chó mũi Lộ Tây Pháp Lưu Thủy đụng vào mũi mình, hơi nóng không biết có phải là xấu hổ từ chóp mũi truyền đến.



Sơn động yên tĩnh, thân thể Lộ Tây Pháp Lưu Thủy và Càn Kình gần như không có khe hở. Ba con mắt nhìn nhau, ngẫu nhiên có vài giọt nước rơi xuống hoa cỏ dưới chân, từng đóa hoa mà hồng chớm nụ bất giác nở rộ. Phấn hoa hồng mắt thường khó thấy bắn ra từ nhụy hoa dần lan tràn trong sơn động tăng thêm mùi hương.



Hai bên đều là Chiến Sĩ có thực lực, bản năng khống chế cự ly cực tốt. Trông như thân thể dán sát nhưng lại không quá gần gũi.



Ba con mắt yên lặng nhìn nhau. Lộ Tây Pháp Lưu Thủy từ từ tiến tới, gò má, chóp mũi hơi nghiêng sang bên, môi dán môi Càn Kình, đôi mắt đa tình từ từ khép lại.



- Hộc... Hộc... Hộc



Lộ Tây Pháp Lưu Thủy hít thở ngày càng nặng nề, mặt ửng hồng, rèm mi run run, gáy ngọc thon dài xinh đẹp ửng đỏ.



Bóc!



Càn Kình cảm nhận xúc giác môi mềm ngọt ngào, hắn ngây ngốc bản năng hé môi. Cái lưỡi ướt át ngọt ngào chui vào trong như trở về nhà mình.



Hai đầu lưỡi quấn lấy nhau, Càn Kình cảm giác trong người có ngọn lửa thiêu đốt. Giống như dầu đổ và củi lửa, khi đốm lửa xuất hiện thì nó bùng cháy.



Không phải lửa bình thường, là lửa dục, ngọn lửa dục vọng không chút dấu hiệu đột nhiên bị đốt cháy, đây là... Trúng độc.



Đôi mắt đờ đẫn của Càn Kình chợt co lại, nhìn rõ ràng phấn hoa trong sơn động mắt thường không thể thấy. Hoa biến dị Kiền Sài Liệt Hỏa hoa tình nhân hoa.



Bình thường hoa biến dị Kiền Sài Liệt Hỏa hoa không có hiệu quả thúc giục tình, chỉ khi dính mồ hôi hoặc chất dịch của phụ nữ thì nhanh chóng nở hoa, phun ra độc dục mãnh liệt nhất, không màu không mùi, rất khó phát hiện ra.



Hoàn toàn không cần bất cứ dược tề nào phối hợp, dục độc của Thiên Lôi Địa Hỏa hoa khiến tình dục hoặc thú tính của người mãnh liệt nhất, uy lực mạnh hơn xuân dược do Dược sư đỉnh giai chế tạo ra rất nhiều.



Chỉ có Thần Bí Dược sư thông qua Thiên Lôi Địa Hỏa hoa chế ra hai loại xuân dược mãnh liệt Thiên Lôi, Địa Hỏa gợi lên tình dục, thú tính hơn Thiên Lôi Địa Hỏa hoa gấp trăm lần.



Loại hoa biến dị này rất khó nuôi, vốn là vì khiến một số dã thú biến dị không muốn giao hợp. Da thú, nhân ma bình thường hít vào lập tức mất lý trí, trong đầu chỉ có dục vọng nguyên thủy.



Càn Kình không ngờ sẽ có cơ hội nếm loại hoa cỏ này.



Lửa bị đốt trong khoảnh khắc, chớp mắt bùng nổ như núi lửa. Suy nghĩ kiềm chế chưa kịp hiện ra đã bị lửa đốt sạch.



Công chúa, công chúa hoàng tộc Lộ Tây Pháp ma tộc. Lộ Tây Pháp Lưu Thủy không dám tin nàng thật sự hôn Càn Kình, càng không thể tin khi hôn rồi nàng không thấy phản cảm gì. Lộ Tây Pháp Lưu Thủy tưởng rằng sẽ ghét nhân loại vậy mà... Vậy mà...



Đôi tay Càn Kình bò lên trên, mũi ngửi thấy mùi thơm, đó là mùi thơm mát phát ra từ dây chuyền đeo trước ngực Lộ Tây Pháp Lưu Thủy.



Đó là... Cực băng sẽ không hòa tan, giúp người tỉnh táo trong giây lát, trợ giúp cho tu luyện đấu khí.



Càn Kình hơi tỉnh táo lại, ngọn lửa trong người lại sôi trào.



Phụt phụt phụt!



Từng phấn hoa lạnh lẽo bỗng tản ra trong sơn động, mắt Càn Kình sáng lên. Lãnh Ngưng Thảo? Hao cỏ biến dị giống nhau, dược tề khắc chế nhau sẽ sinh ra bên cạnh. Hoa biến dị Kiền Sài Liệt Hỏa hoa phun ra phấn hoa thì Lãnh Ngưng Thảo cũng sẽ nhanh chóng phun phấn hoa, chẳng qua hiệu quả của Lãnh Ngưng Thảo chậm hơn một chút.



Càn Kình cảm giác hai loại hoa xung đột trong người, một giây tỉnh táo, giây tiếp theo mờ mịt rồi lại tỉnh táo.



Cứ lặp lại mấy chục lần, người Lộ Tây Pháp Lưu Thủy run run. Càn Kình cảm giác cái lưỡi trong miệng khựng lại, không nhúc nhích nằm trong vòm họng.



Yên lặng, tiếng thở hổn hển trong sơn động bỗng biến mất.



Càn Kình chậm rãi thả hai tay ra, hé môi, đôi tay giang ra hai bên. Càn Kình cảm giác ma nữ trong ngực chậm rãi lùi lại, lùi lùi...



Ầm!



Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ngã xuống bụi hoa, gáy ngọc từng được Càn Kình hôn chậm rãi ngẩng lên, hỏi:



- Sao vậy? Tiếp tục đi.



Càn Kình ngẩn ra. Càn Kình không ngờ Lộ Tây Pháp Lưu Thủy tỉnh lại nhưng vẫn dám... Mới rồi Lộ Tây Pháp Lưu Thủy khựng lại rõ ràng là...



- Đừng ngừng.



Khuôn mặt xinh đẹp đầy quyến rũ, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nói:



- Ngươi nói muốn cảm ơn người ta mà sao ngừng lại?



Càn Kình ngơ ngác nhìn Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, hắn không hiểu ma nữ này muốn gì.



- Như thế nào? Nhận thua?



Mũi chân Lộ Tây Pháp Lưu Thủy trượt lên trượt xuống chân Càn Kình, nói:



- Nếu ngươi không tiếp tục thì phải bồi thường chuyện vừa làm với người ta. Người ta muốn thất thân cho ngươi mà ngươi...



Ầm!



Càn Kình bỗng bước ra một bước, ngã người tới trước, đè lên Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, hai tay kiềm đôi tay mịn màng, chóp mũi dán mũi Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, nghe tiếng tim nàng đập nhanh.


Sất Trá Phong Vân - Chương #487