Chương 460: Cái giá cực đắt



Chân Sách hoàng triều trải qua quốc lực hai đời hoàng đế tích lũy, dựa theo quy luật lịch sử phát triển, hoàng đế mới hoặc hoàng đế thế hệ này sắp già sẽ nghĩ để lại một nét bút đậm trong sách sử, nương lực lượng có thể thức tỉnh ba Chiến Sĩ huyết mạch chung cực phát động chiến tranh lớn nhất trong lịch sử.



Đối với Chiến Sĩ thì... Càn Kình thầm siết chặt nắm tay, đó sẽ là thời đại sục sôi sáng lạn nhất, rất có thể xuất hiện nhiều danh tướng trong sách sủ, dùng sinh mệnh của vô số người gom góp ra cái gọi là chiến ý kinh điển.



Nhưng đối với bình dân thì sao? Càn Kình thầm lắc đầu. Đây không là thời đại tốt đẹp gì, chiến tranh thành tựu danh tướng, anh chủ nhưng không phải thời đại cho bình dân ổn định, giàu có và đông đúc.



Đoàn người yên lặng đi tới trước, trong lòng nổi lên suy nghĩ khác nhau, thỉnh thoảng đánh giá hoàn cảnh xung quanh.



Trống trải, hắc thạch cơ hồ là cảnh tượng trong di tích cao cấp, chỉ có không khí luôn tràn ngập hơi thở sau đại chiến, dường như bay trong không khí vô số năm và vẫn cứ mãi tiếp tục.



- Gia chủ...



Càn Kình không kiềm được nghi hoặc nhỏ giọng nói:



- Chắc nơi này là di tích cao cấp? Ta từng thấy trong hồi ký, bút ký của nhièu cường giả có nhắc tới di tích, nhưng mỗi lần đề cập đều không nói rõ di tích rốt cuộc thuộc về thời đại gì, tại sao những di tích này gần như không có trong ghi chép lịch sử.



- Di tích?



Bàn Hoành Cơ quay đầu cười híp mắt nhìn Càn Kình, mắt toát ra hồi tưởng xuyên qua thời không:



- Di tích tồn tại chia rất nhiều loại, có một số di tích chính ta cũng không biết chúng nó thuộc về văn minh thời đại gì, đương nhiên cũng có di tích ta biết, ví dụ như di tích này.



Càn Kình vãnh tai, chăm chú nhìn Bàn Hoành Cơ. Đồn rằng di tích luôn đi kèm nguy hiểm và kỳ ngộ vô cùng tận, hiểu nhiều di tích một chút nói không chừng có thể giải mở nửa tấm thuẫn bí ẩn Càn Kình có được từ di tích tái ngoại, điêu khắc bản đồ.



- Thật ra di tích này hình thành...



Bàn Hoành Cơ cười bí hiểm nói:



- Ngươi cũng có vật tương đồng, chẳng qua nếu bây giờ ngươi chết thì sẽ không để lại di tích gì.



Vật tương đồng? Càn Kình nhíu mày đăm chiêu, chợt nhấc mắt lên, kinh ngạc nhìn Bàn Hoành Cơ.



- Không lẽ là đấu...



Bàn Hoành Cơ cười, nhẹ gật đầu, rốt cuộc làm Chiến Sĩ trẻ tuổi quái thai này kinh ngạc một phen, xem như đáp lễ mấy lần bị hắn làm giật mình.



- Chẳng phải đấu giới không thể chứa vật sống sao?



Càn Kình nghi hoặc nhìn Bàn Hoành Cơ, nói:



- Hơn nữa sau khi người chết thì đấu giới...



- Biến mất đúng không?



Bàn Hoành Cơ bước vào mảng lớn phế tích gập ghềnh, do hắc thạch tổ thành, hai tay chắp sau lưng nhìn lên trời.



- Khi đấu tâm của ngươi không còn là đấu tâm, đấu giới không là đấu giới, hai thứ tồn tại đơn độc liên kết chặt chẽ thì nó chẳng những biến càng kiên cố hơn mà còn có năng lực thần kỳ.



- Ví dụ?



Càn Kình hưng phấn nhìn Bàn Hoành Cơ. Nếu trong đấu giới có thể chứa người sống thì...



- Ví dụ có thể gieo trồng cho thực vật sinh trưởng.



Bàn Hoành Cơ quay đầu lại, cười nói:



- Nhưng đừng thử bỏ người sống vào trong sẽ chết ngay.



- Vậy...



Càn Kình ngẩng đầu nhìn xung quanh đấu giới khổng lồ, vẻ mặt tại sao bây giờ ta có thể đi trong đấu giới này?



- Bởi vì...



Vẻ mặt Bàn Hoành Cơ kính ngưỡng và trầm trọng nói:



- Đây là đấu giới đặc biệt những cường giả tiền bối Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà mạnh nhất dùng sinh mệnh tạo thành, dùng để lưu trữ vật quan trọng nhất với Bàn gia. Chỉ khi cường giả Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà nắm giữ đấu giới đốt cháy sinh mệnh, sau khi chết thì đấu giới sẽ chứa được người sống.



Càn Kình ngơ ngác nhìn biểu tình kính ngưỡng của Bàn Hoành Cơ, hiểu ngay tại sao gia tộc huyết mạch Cửu Đầu Xà tạo ra được không gian đặc biệt như vậy, đó là vì trả giá rất lớn. Nhưng mà...



Vẻ mặt ngơ ngác của Càn Kình dần đọng lại nghi ngờ ở đầu chân mày. Gia chủ của Bàn gia này chắc chưa nói hết sự thật, khắp nơi toát ra hơi thở sau cuộc chiến trên chiến trường cổ xưa, trong đấu giới không nên có tình huống như vậy. Thế thì Bàn Hoành Cơ đang che giấu cái gì?



Bàn Hoành Cơ chậm rãi đi tới trước, Càn Kình không tiện hỏi nhiều. Đoàn người lại trở về yên tĩnh, rất nhanh trông thấy một kim loại hình tròn mới, chẳng qua kích cỡ khối kim loại này nhỏ hơn tế đàn Cửu Đầu Xà rất nhiều.



Đường kính chỉ có trăm thước, độ cao không tới nửa thước. Chín pho tượng Cửu Đầu Xà kim loại từ vị trí khác nhau cùng nhìn vào giữa tế đàn.



Phù văn ma pháp trận phồn ảo liên tiếp với nhau tổ thành hình ảnh làm người a hoa mắt choáng váng khắc vào tế đàn quái dị đặc biệt do hơn mười loại kim loại ghép thành.



Càn Kình từ từ đi vòng quanh tế đàn kim loại, nhanh chóng nghiên cứu ra kết cấu ma pháp trận trong tế đàn. Dưới loại tình huống này muốn ghi chép hết các ma pháp trận nối tiếp, đồ ăn đủ loại minh văn nhét vào óc là chuyện không thể.



Chiến thuật mới đầu của Càn Kình là có gắng nhìn kỹ, tiền nhân tế đàn thứ hai này lúc trước đại thể cái sườn chế tạo như thế nào, Càn Kình sẽ thông qua những nguyên lý nghiên cứu minh văn.



Dù chỉ nhớ mối liên hệ sinh ra giữa minh văn Ma Pháp Sư cũng đủ khiến Càn Kình tập trung tinh thần, não nhức nhối.



Chỉ là ma pháp trận nối tiếp xung quanh vách tường tế đàn gần như hợp thành lượng tin tức như biển. Càn Kình từ từ di chuyển, vội tìm hiểu, ngẩng đầu nhìn Bàn Hoành Cơ.



- Có thể lên đây xem.



Bàn Hoành Cơ rộng lượng nâng tay làm động tác mời.



Càn Kình cười cảm kích, nhấc chân đi lên tế đàn. Càn Kình nhìn xuống tế đàn, thấy đau đầu muốn ói. Mặt đất tế đàn không bằng phẳng, cũng rậm rạp ma pháp trận liên tiếp.



Chính giữa tế đàn có một con Cửu Đầu Xà, mỗi đầu nối với một ma pháp trận, ma pháp trận này nối với hai ma pháp trận hoặc nhiều hơn nữa. Trong mắt mỗi đầu rắn khảm ma pháp tinh thạch, ma hạch khác nhau.



Đầu rắn chính to nhất trong tế đàn, đôi mắt của nó không chứa ma hạc mà là hai tinh hạch ma thú, ma hạch của ma thú siêu đẳng.



Càn Kình thấy tinh thể hóa ma hạch của ma thú siêu đẳng thì suýt nhảy cẫng lên. Tế đàn thứ hai này khó hơn tưởng tượng rất là nhiều. Ma thú siêu đẳng, đó là đỉnh giai trong ma thú, năng lực xấp xỉ với đỉnh Chiến Sĩ huyết mạch thức tỉnh thiên cực.



Dù là Bàn Hoành Cơ cũng không dễ dàng chiến đấu với ma thú siêu đẳng, tránh cho tổn thương không cần thiết.



Bàn Hoành Cơ nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Càn Kình, vui sướng cười tươi. Quả nhiên. Tinh hạch ma thú trên tế đàn thứ hai hù sợ Càn Kình, nhưng không ngờ thanh niên này có kiến thức phong phú như thế, liếc sơ liền nhận ra khảm trên đầu rắn chủ là tinh hạch ma thú chứ không phải tinh thạch ma pháp.



Càn Kình cố gắng bình tĩnh nỗi lòng kinh ngạc, khóe môi cong lên nụ cười. Lần quan sát này không phải không có thu hoạch, đặc biểt là hoa văn điêu khắc Cửu Đầu Xà. Mỗi cái đầu nối với ma pháp trận, đại biểu tế đàn sơ sơ chia chín phần ma pháp trận rồi từ nó diễn biến ra vô số ma pháp trận, lại do những ma pháp trận tổng hợp giao nhau truyền năng lực vào chín ma pháp trận trung tâm


Sất Trá Phong Vân - Chương #462