Chương 436: Nhất cấp tốc thiết hoán.



Nếu trở thành Rèn tạo tông sư hoặc Thần tượng mà Bố Lai Khắc đại thúc nói thì có lẽ có thể sửa lại mấy vấn đề này của Ám Ma Khải, biến nó thành thánh khí ai cũng mặc được. Ít nhất khi đưa Ám Ma Khải cho Thiết Khắc mặc có thể bảo đảm con lai như gã không bị Ám Ma Khải khống chế, hút sự sống.



Cửa lớn Âu Lạp Khắc đấu khí phòng qua ý thức đấu tâm của Âu Lạp Khắc khống chế đã hồi phục trở lại như ban đầu. Càn Kình gãi đầu, nhún vai. Xem ra ý thức đấu tâm của hai bên chênh lệch không nhỏ. Càn Kình có thể điều động ý thức đấu tâm nương nhờ lực lượng bốn phía nhưng không cách nào khiến những miếng gỗ lại tổ hợp dán sát vào nhau.



- Ý thức đấu tâm... ý thức đấu tâm...



Càn Kình hít sâu, đẩy mở cửa phòng, thầm nghĩ không biết ý thức đấu tâm mạnh đến mức nào mới hiểu ra những mảnh gỗ vọn? Chiến tranh giữa Chân Sách hoàng triều và ma tộc làm thành thị hai bên bị đoàn Chiến Sĩ hoặc Ma Pháp Sư của đối phương đập nát tường thành, nếu có ý thức đấu tâm chắc sẽ dựng lại rất nhanh.



Cửa chậm rãi mở ra hai bên, Càn Kình nhíu chặt mày. Tại sao lúc hai bên chiến tranh vẫn chiêu thợ hồ xây tường thành? Tìm cường giả sử dụng ý thức đấu tâm chẳng phải càng đơn giản sao?



Cửa phòng Âu Lạp Khắc đấu khí phòng mở hẳn ra, mùi gỗ chậm rãi từ trong phòng bay ra, còn có ánh mắtn hư kiếm của Âu Lạp Khắc đi kèm, và rất nhiều Chiến Sĩ mặc y phục Chiến Sĩ ngồi hai bên đạo tràng.



Chiến Sĩ ngồi quỳ hai bên đạo tràng trông thấy Càn Kình vào phòng thì cùng đứng lên, bàn chân không mặc giày cùng lúc giẫm mạnh vào sàn gỗ, phát ra tiếng gầm trống trận và tiếng hét điếc tai.



- Grao!



Thanh âm hòa cùng nhau dao động bốn phía cuồn cuộn như dòng điện ma sát trong tầng mây làm không khí gian phòng chấn động.



Càn Kình khẽ thở ra, cảm nhận bốn phía tràn ngập ánh mắt đối địch, hắn như ở trong trận địa tầng tầng trùng vây, cảm giác da bị đao chém kim đâm. Trong đó có vài ánh mắt đặc biệt có sức sát thương, dễ khiến người chú ý hơn.



Hai nam nhân mặt mũi giống ý nhau cạo trọc đầu, người mập mạp, cơ bắp cục cục càng nổi bật trong đám người.



- Tiểu tử, ngươi lại đến đá quán?



Âu Lạp Khắc ngồi ở chính giữa đạo tràng, cười hưng phấn nói:



- Nhanh hơn ta đoán một chút.



- Đá quán?



Càn Kình khẽ thở dài:



- Là Bố Lai Khắc đại thúc...



- Tiểu tử, đừng luôn cho rằng có đường tắt để đi.



Âu Lạp Khắc vung bàn tay:



- Lần này đại thúc kêu ngươi đến là muốn nói với ngươi muốn có thứ gì phải dựa vào cố gắng của bản thân. Lợi dụng quan hệ chỉ dùng được một, hai lần, không thể lặp đi lặp lại cả đời. Không ai có thể giúp ngươi suốt đời, mọi thứ phải nhờ vào bản thân.



Nhờ vào bản thân? Càn Kình đánh rùng mình, cốc đầu. Vì sao thực lực càng lúc càng mạnh thì tâm đã không còn kiên định như xưa? Đúng vậy, người ta có thể chỉ điểm cho ngươi nhưng tất cả vẫn phải dựa vào mình.



- Nếu ngươi đã hiểu rồi...



Âu Lạp Khắc cười vung tay lên:



-... vậy thì phải dựa theo quy tắc của ta! Đánh thắng có thưởng, đánh thua thì không có gì!



Hai Chiến Sĩ trẻ tuổi giống hệt nhau, dáng người mập mạp cùng đứng dậy. Chiều cao của hai Chiến Sĩ trẻ tuổi hơi khác, một người cao hơn, người kia hơi lùn.



Cổ chân phải của hai Chiến Sĩ trẻ tuổi nhún một cái nhảy vào vòng chiến, động tác cùng lúc như một người và cái bóng trong gương chứ không phải hai người.



Ý thức đấu tâm! Càn Kình chậm rãi đi vào vòng chiến, đầu chân mày đầy nghiêm túc. Càn Kình nhìn chằm chằm hai đối thủ cùng nhau vào sân, cảm nhận khí lưu cuồn cuộn quanh hai người, đó là đặc biệt điều động ý thức đấu tâm mới có.



Vòng chiến lớn, ba người đối diện nhau, không ai hét bắt đầu. Khi khí thế ba người giao nhau thì chiến đấu xúc phát.



Rầm!



Tiếng bàn chân đạp đất, hai Chiến Sĩ trẻ tuổi bỗng tách ra, một trái một phải giang đôi tay đột nhiên tấn công, Tru Ma nhất chiến!



Hai Chiến Sĩ trẻ tuổi vừa ra tay đã là thực lực Tru Ma nhất chiến, đấu khí mạnh mẽ bùng nổ từ dưới lớp da phát ra sóng âm rít rít chói tai. Càn Kình cảm giác bầu trời tối sầm, tiếng xương kêu răng rắc, bàn tay hai Chiến Sĩ trẻ tuổi liên tục biến to, từng dây gân xanh đen to quay quanh bàn tay như nươc thép nhuộm sắc đen.



Vù vù vù vù vù!



Không khí vang tiếng rít gấp rút phát huy uy thế của đấu kỹ đặc biểt đến cực độ. Công kích chưa đánh tới mà áp khí mạnh mẽ đã thổi tóc Càn Kình bay phần phật, da đầu hơi đau như bị đao phong liếm qua.



Áp lực khổng lồ tựa thủy triều ập đến làm người nhìn sinh ra ý rút lùi.



Cùng lúc đó, đùi phải Càn Kình rời mặt đất nhanh chóng nâng cao. Đáy mắt hai Chiến Sĩ trẻ tuổi xẹt ý cười giống nhau. Lùi đi, lùi một bước là...



Bùm!



Sàn gỗ hồng tùng rắn chắc nhanh chóng lún xuống, từng vụn gỗ xoay tít bay tứ tán. Đấu khí mạnh mẽ như núi lửa tuôn trào từ người Càn Kình, chân phải giẫm xuống không phải lùi mà là đạp tới trước nửa bước.



Trong khoảnh khắc Càn Kình khom người tới trước, lưng hơi nhô, cổ họng lăn lộn phát ra tiếng gầm hổ báo, hai cánh tay cùng giơ cao dọc hai bên thân thể vung ra ngoài. Phân Kim Liên Trảm chém vào lòng bàn tay hai Chiến Sĩ trẻ tuổi.



Phân Kim Liên Trảm đấu với Hóa Thiết Thủ! Đấu khí nổ tung, cơ bắp va chạm xương cùng vang lên. Càn Kình cảm giác đấu khí trong hai ban tày sắp bị đánh tan. Chiến Sĩ Tru Ma đều có ý thức đấu tâm, ý thức đấu tâm của Phục Ma ngũ chiến lúc này đã mất hết ưu thế ngày xưa.



Chỉ trong khoảnh khắc đại nhân cảm giác hai tay cứng như sắt thép đụng vào đôi tay mình bỗng biến mềm nhũn, lực lượng Phân Kim Liên Trảm như chém vào bông.



Đây là... ? Cực cương và cực nhủ biến đổi trong chớp mắt? Sao được? Khóe mắt Càn Kình căng cứng, lòng giật mình. Đấu khí xếp hàng biến đổi như vậy cho dù có quen thuộc cỡ nào cũng không thể biến nhanh đến thế.



Giây phút nguy hiểm, Càn Kình muốn rút tay lại thì cảm giác bàn tay đấu khí cực nhu chớp mắt bùng nổ mạnh mẽ chưa từng có. Đấu khí cắt của Phân Kim Liên Trảm kẹt ở bên trong cùng với Thiết Thủ càng cứng mạnh hơn cùng bật trở về.



Từ cương biến nhu lại từ nhu hóa cương, nhanh như vậy? Cổ tay Càn Kình như trúng điện giật, hai cánh tay tựa rắn độc về ổ nhanh chóng rụt lại, đấu khí xoay chuyển nhanh đẩy đấu khí xông vào người ra.



Hai bàn tay to tiếp tục đè xuống với thế che trời. Càn Kình ngửa ra ngoài, bả vai xẹt qua thiết chưởng. Phong Vân Kim Thân nâng cao đến cực độ. Hai bên ma sát phát ra tiếng va chạm không giống thịt xương. Đôi chân Càn Kình đạp đất nhảy lên cao, hai tay hợp lại, một thức Phá Địch Trảm bỗng chém hướng Chiến Sĩ trẻ tuổi cao, như hùng ưng vồ thỏ, hung sư săn dê!



Chiến Sĩ trẻ tuổi cao nhướng chân mày, kẽ răng phát ra tiếng cười nhạt. Đôi chân Chiến Sĩ trẻ tuổi cao đạp đất, lắc lư như cành cây trước gió mạnh, cổ tay lật, Thiết Thủ đánh ra tiếng ngựa hí.



Bùm bùm bùm bùm bùm!



Chưởng chưởng giao kích, đấu khí văng khắp nơi, mắt thường gần như trông thấy chấn gỗ mộc bay lên cao tán loạn. Càn Kình cảm giác cổ hai tay hơi đau và tê tê.


Sất Trá Phong Vân - Chương #438