Người đăng: thienthaoho01
Lời nói vừa dứt, bạch sắc linh khí bị tách ra như tự có linh trí, lấy tốc độ
kinh khủng nhanh chóng đem Thạch Thiên đang ngồi xếp bằng trên đất bao lại,
giống hệt như một quả cầu mây trong suốt khổng lồ và ở giữa chính là Thạch
Thiên, bất quá, tuy rằng bạch sắc linh khí hình thành quả cầu đem Thạch Thiên
bao lại, nhưng lại không hề có tính chất cuồng bạo mà ngược lại rất nhu hòa,
từng tia một dung nhập vào trong thân thể Thạch Thiên, tất nhiên quá trình đó
mắt thường không thể thấy.
Từng tia bạch sắc linh khí sau khi dung nhập vào thân thể, liền dung nhập vào
từng tế bào tầng biểu bì, tầng biểu bì của Thạch Thiên dần dần trở nên cứng
cáp và hồng hào hơn, trông càng ngày càng giống một tiểu bạch kiểm chính hiệu.
Thời gian cứ trôi qua một cách nhàm chán, nếu có người ngồi ở đây thì sẽ có
đến tám chín phần mười là nhàm chán không chịu được, bất quá Thạch Thiên lại
không giống.
Hiện tại, Thạch Thiên cảm thấy thoải mái hơn bao giờ hết, lúc mới bắt đầu,
từng tế bào tầng biểu bì truyền đến cho Thạch Thiên cảm giác như là kiến đốt
kim châm vậy, bất quá trải qua thời gian, càng ngày cái cảm giác này dần dần
biến mất, cho đến hiện tại, Thạch Thiên liền cảm thấy rất thoải mái, tinh lực
dâng trào, như một con ngựa phát dục vậy.
Thời gian lại nhàm chán trôi qua, đến hiện tại Thạch Thiên đã trải qua bạch
sắc luyện bì khoảng gần năm canh giờ đồng hồ, quang cầu trong suốt bạch sắc
linh khí cũng dần trở lên ảm đạm, tùy thời đều có thể tiêu tán.
Lúc này, Hắc lão mới thay đổi ấn pháp trong tay, thầm nhẩm.
"Bạch sắc tán, hồng sắc luyện thịt, luyện".
Hắc lão lời nói vừa rơi xuống, hồng sắc linh khí tiếp bước bạch sắc linh khí,
đem toàn bộ tách ra khỏi thất sắc linh cầu, cứ như vậy tạo thành cầu hộp hướng
Thạch Thiên bao phủ lại, rồi từng tia từng tia hồng sắc linh khí một chui qua
lỗ chân lông hướng nội thể Thạch Thiên xông tới, sau khi vào tới thể nội của
Thạch Thiên, từng đạo hồng sắc linh khí y lệnh Hắc lão chui vào từng tế bào
thịt của Thạch Thiên, mỗi một tế bào thịt như có không gian riêng đem hồng sắc
linh khí chứa đựng lại, mỗi một khoang tế bào cũng phải chứa được ít nhất ba
đạo hồng sắc linh khí, mà đó còn là ít nhất a......
Thất sắc linh khí, là căn nguyên linh khí, chỉ duy nhất nơi tinh cầu mới hình
thành mới xuất hiện, hơn nữa cũng chỉ xuất hiện một loại màu sắc, thất sắc
linh khí cao cấp hơn linh khí bình thường không phải chỉ một tầng thứ, vì vậy
năng lượng nó chứa đựng cũng không phải linh khí bình thường có thể so sánh
với, nếu là võ giả bình thường, nhiều nhất chỉ có thể chứa đựng một đạo thất
sắc linh khí một màu sắc trong một khoang tế bào liền cực hạn, nếu cưỡng ép
chứa đựng chỉ có thể bạo thể mà vong, vậy mà Thạch Thiên hắn lại có thể chứa
đựng được ít nhất ba đạo, đấy còn là trong trường hợp hắn không hiểu gì, chỉ
thả lỏng cơ thể tùy ý những đạo linh khí này muốn làm gì thì làm....
Tất cả vạn vật, chỉ cần có nhiều chủng loại liền có thứ tự cao thấp, thiên địa
linh khí tự nhiên cũng vậy, thiên địa linh khí có ba cấp bậc: linh khí bình
thường, ngũ hành linh khí và cao nhất là thất sắc linh khí.
Linh khí bình thường là linh khí không có màu sắc, mật độ cũng nhiều nhất
trong tam loại linh khí, tất nhiên nồng độ lại là kém nhất, bất quá nó thắng ở
số lượng, linh khí bình thường còn được gọi là phàm linh khí, trong linh khí
chứa rất nhiều tạp chất, khi tiến hành tu luyện phải loại bỏ tạp chất rất
nhiều lần, cho nên chí ít phải mười đạo phàm linh khí mới có thể chuyển hoá
thành một tia linh lực
Ngũ hành linh khí là linh khí thuộc hệ ngũ hành, ngũ hành linh khí không phải
ai cũng có thể tu luyện, cần phải người có ngũ hành chi thể mới có thể tu
luyện cấp bậc linh khí này, thường thì chỉ cần ba đạo ngũ hành linh khí là có
thể chuyển hoá thành một tia linh lực, chỉ có ngũ hành chi nhân mới có thể cảm
ứng được sự tồn tại của ngũ hành linh khí.
Ngũ hành gồm ngũ thuộc tính cho nên một điều hiển nhiên là ngũ hành linh khí
cũng có năm màu sắc tượng trưng cho năm hệ ngũ hành: "bạch kim là kim hệ linh
khí, xanh lá cây(sáng) là mộc hệ linh khí, xanh nước biển là thủy hệ linh khí,
đỏ thanh (đỏ sáng) hoả hệ linh khí, vàng cam là thổ hệ linh khí". Những người
mang ngũ hành chi thể đều có những thuộc tính mà ngũ hành có được: "sắc bén là
kim; ôn hoà, tràn đầy sức sống là mộc; nhu và cương là thủy; cuồng bạo là hoả;
trầm ổn là thổ".
Thất sắc linh khí là đứng đầu, tất nhiên phải có đạo lý của nó, thất sắc linh
khí có nồng độ cực kỳ đậm đặc, tất nhiên để bù vào, mật độ của nó rất thưa,
hầu như là không hiện thế, thất sắc linh khí nồng đậm đến nỗi, một đạo thất
sắc linh khí có thể chuyển hoá thành ba đạo linh lực, xưng thất sắc linh khí
là thần vật cũng không ngoa.
Từ điều đó có thể thấy, thân thể Thạch Thiên được hắn luyện tập cho cường hãn
đến mức độ nào nói có thể chứa đựng được nhiều thất sắc linh khí như vậy, cũng
có thể thấy dù là cường hãn như vậy thân thể, cũng bất quá không chịu nổi dù
chỉ là một tia linh lực của Hắc lão, liền có thể biết Hắc lão khủng bố ra làm
sao?
Đến khi các khoang tế bào chứa đựng hồng sắc linh khí đến một mức độ nhất
định, hồng sắc cầu hộp liền có dấu hiệu tiêu tán, tính toán, nếu bây giờ có
thể so sánh, thân thể Thạch Thiên ít nhất đã cường hãn gấp đôi ban đầu, hắn
hoàn toàn có thể coi là thể tu giả trời sinh, da dẻ của hắn từ màu hồng hào
trở thành hơi nám vàng, có thể thấy thịt vào bì của hắn ra sao cường hãn! Đến
khi hồng sắc linh khí tiêu tán, Hắc lão cũng không buông lỏng, lập tức thủ ấn
biến đổi, khẽ hô:
"Hồng sắc tán, lục khí luyện cốt, luyện"
"Lục sắc tán, lam khí luyện gân, luyện"
"Lam sắc tán, huyết sắc luyện huyết, luyện"
"Huyết sắc tán, hắc sắc luyện tạng, luyện"
"Hắc sắc tán, tử sắc luyện tủy, luyện"
Cứ như vậy trải qua một khoảng thời gian không ngắn, thân thể Thạch Thiên đã
được thất sắc linh khí hoàn toàn cải tạo, bất quá Thạch Thiên vẫn chưa tỉnh
lại, hắn vẫn cần một chút thời gian để ổn định lại những biến hóa to lớn trong
cơ thể, nhìn bên ngoài, Thạch Thiên hắn bây giờ cùng một hắc sắc pho tượng
không khác gì nhau, tại sao lại là hắc sắc đây? Ngoài tạp chất trong cơ thể
Thạch Thiên bị đào thải ra cấu tạo thành còn có lý do khác sao?
Trải qua thất sắc linh khí luyện thể, toàn bộ tạp chất trong cơ thể Thạch
Thiên đều bị đào thải ra, cùng với đó là những vết thương ẩn do luyện tập
trước kia gây ra cũng toàn bộ bị trừ khử, do tạp chất bị đào thải ra, bất quá
không được rửa dọn nên đã ở bên ngoài thân thể Thạch Thiên khô cứng lại, đem
Thạch Thiên bọc lại trông không khác gì một pho tượng màu đen.
Trải qua khoảng mười năm phút đồng hồ, "pho tượng" Thạch Thiên xuất hiện những
vết nứt, chưa đầy năm giây sau, những mảng lớn màu đen toàn bộ rơi xuống, để
lộ ra một thiếu niên khuôn mặt cương nghị, hai mắt sắc bén, làm da hồng hào
lúc trước đã biến thành màu cổ đồng, trông cùng một tráng hán không khác gì
nhau, Thạch Thiên vươn người một cái rồi đứng dậy, hướng Hắc lão chắp tay lại
cảm tạ.
"Đa tạ Hắc lão, bất quá bây giờ đã có thể hay chưa bắt tay vào hồi phục kinh
mạch cho ta a?".
Nói đến việc hồi phục kinh mạch, Thạch Thiên liền dâng lên một cổ cảm giác
kích động vô hình, không thể bình tĩnh lại, nói cũng phải, tại một thế giới
nhược nhục cường thực, thực lực vi tôn này, chịu đựng sỉ nhục mười năm năm,
bây giờ có người nói có thể khiến cho mình thoát khỏi hoàn cảnh hiện tại, thậm
chí có thể khiến cho mình trở thành cường giả, muốn bình tĩnh cũng không phải
nói dễ như vậy.
Hắc lão biết được sự kích động của Thạch Thiên cho nên cũng chỉ âm thầm cười
khổ lắc đầu, nếu là lão ở trong hoàn cảnh của Thạch Thiên lúc này có khi còn
sớm đã kích động đến chết rồi đấy, nào đâu có giống như Thạch Thiên còn giữ
được một chút bình tĩnh, dù kích động cũng không thái quá như vậy.
"Uhm, đại khái những gì cần chuẩn bị cũng đã chuẩn bị xong, bây giờ có thể bắt
tay vào phục hồi kinh mạch cho ngươi, bất quá, quá trình sẽ rất lâu, mất đến
vài mươi ngày cũng không phải là điều lạ, cho nên ta cho ngươi một chút thời
gian giải quyết một số công việc riêng, sẵn sàng liền bắt đầu phục hồi kinh
mạch". Hắc lão trầm ngâm một lúc chợt lên tiếng nói.
"Hừm, cũng được, đúng là ta cần có một chút chuyện phải giải quyết, hừm, cũng
gần hết một ngày rồi, bây giờ chắc cũng là canh ba đi, hẳn là mẫu thân cũng lo
lắng lắm, thôi thì viết lấy một bức thư gửi về cho nương vậy". Nói là làm, lời
thoại vừa dứt, Thạch Thiên liền hướng Hắc lão mượn một cây bút và một tờ giấy,
hắn đem tất cả những chuyện hôm nay gặp phải, trừ chuyện hắn là người xuyên
không và bị truy sát ra, tất cả đều đem kể hết cho mẫu thân hắn, tất nhiên hắn
cũng phải bịa ra một vài lý do để có thể hợp lý rằng tại sao hắn lại xuất hiện
ở chân Hắc Vu Sơn.
Sau khi làm xong hết thảy, hắn đưa bức thư cho Hắc lão, nhờ lão kiếm biện pháp
gửi về tận tay cho mẫu thân.
Chỉ thấy Hắc lão thuận miệng nói một câu: "hừm, lão già này cũng chưa phế đến
vậy, chút chuyện nhỏ này ta vẫn có thể làm được", sau đó lão vung tay lên,
trước mặt lão và Thạch Thiên xuất hiện một cái tiểu vòng xoáy, lão nhanh chóng
đem lá thư đưa vào, lá thư vừa biến mất, vòng xoáy cũng tiêu tán không còn.
Tại nhà Thạc Thiên, trong nhà có một thiếu nữ đang đi đi lại lại, từ trên thân
thể nàng toát ra một cổ thần bí lực lượng, thần bí lực lượng này không có uy
áp gì mạnh, bất quá nếu có một vị Vương Phẩm cường giả ngang qua nơi này, hẳn
là sẽ vô cùng khiếp sợ, bởi vì cổ thần bí lực lượng này, là linh hồn chi lực,
chỉ có Vương Phẩm cường giả cùng một ít thiên tài về linh hồn tạo nghệ mới có
thể làm ra linh hồn lực ngưng thực cùng ngoại phóng, nhìn từ linh hồn lực dao
động, có thể đoán được mẫu thân Thạch Thiên đang làm cái gì.
Nàng chính là đang vận dụng linh hồn lực thực hiện "Linh Hồn Truy Tung", linh
hồn truy tung là thủ đoạn đặc thù của Vương Phẩm cường giả trở lên, chỉ cần
nhớ rõ khí tức của người cần truy tùng và linh hồn lực đủ cường đại, truy tung
một người trong phạm vi ngàn dặm không phải không thể, bất quá hiện tại, trên
mặt nàng toát lên vẻ lo âu nồng đậm, vì nàng không tìm thấy một chút nào tung
tích của con nàng.
Linh hồn truy tung không truy tung được chỉ có hai lý do, thứ nhất đó chính là
người bị truy tung không có nằm trong phạm vi linh hồn truy tung hữu hiệu,
điều này hiển nhiên là không thể, với cường độ linh hồn của nàng, truy tung
ngàn dặm không phải là dễ nhưng cũng không phải là không thực hiện được, mà
Thạch Thiên con nàng bất quá là một tên kinh mạch đứt đoạn, trong vòng chưa
tới một ngày liền có thể đi ra hơn ngàn dặm xa sao? Hiển nhiên là không thể
nào.
Cái thứ hai lý do chính là người bị truy tung đã chết, một người đã chết thì
khí tức sinh mệnh cũng sẽ biến mất, mà không có khí tức sinh mệnh làm vật dẫn,
vậy truy tung còn dùng được sao? Chỉ bất quá nàng không thể chấp nhận lý do
này, Thạch Thiên là duy nhất nhi tử của nàng, là mệnh căn của nàng, nàng không
thể để cho Thạch Thiên xảy ra bất cứ chuyện gì đấy, nếu không nàng không chỉ
không xứng đáng là một người mẫu thân, mà nàng còn không có mặt mũi nào đi gặp
"hắn"…..
Ngay khi nàng chân chính tuyệt vọng, tự trách bản thân đã vô tâm không quan
tâm nhi tử thì bất chợt, bên trên cái bàn cạnh nàng xuất hiện một cái tiểu
vòng xoáy, từ trong vòng xoáy bay ra một lá thư, lá thư nhanh chóng rơi xuống
mặt bàn và tiểu vòng xoáy dần biến mất, tiểu vòng xoáy và lá thư xuất hiện doạ
cho nàng thất kinh không hề nhỏ, nàng nhanh chóng đem lá thư cầm lên đọc, vẻ
mặt của nàng thay đổi nhanh chóng hệt như người yêu cũ trở mặt vậy, lúc thì
nhíu mày, sau thì vui mừng, sau đó là kinh ngạc, và rồi là khiếp sợ.
Thiếu phụ này tất nhiên không ai khác ngoài mẫu thân của Thạch Thiên, lá thư
nàng đọc tất nhiên cũng là của Thạch Thiên viết, lúc này nàng bị những gì
Thạch Thiên kể doạ cho hoảng sợ không hề nhẹ, nàng tất nhiên tin tưởng, vì
tiểu vòng xoáy kia ít nhất cũng là minh chứng tốt nhất, nó xuất hiện và biến
mất nhanh đến nỗi nàng không kịp trở tay, sau đó nàng liền vui mừng vì ít ra
Thạch Thiên con nàng đã có hy vọng.
Trở lại tinh thần giới, hiện tại Thạch Thiên đang ngồi khoanh tròn, sau lưng
hắn Hắc lão cũng ngồi khoanh tròn, sắc mặt đầy vẻ ngung trọng, bên cạnh Hắc
lão lại là một "khối hộp" lam sắc linh khí, lam sắc linh khí trong thất sắc
linh khí cũng có tác dụng như ngũ hành thủy hệ linh khí, nó cũng có thể chữa
thương, tác dụng lớn hơn thủy hệ linh khí cũng không phải chỉ một lần, hiển
nhiên Hắc lão định sử dụng nó như một trợ lực trong quá trình khôi phục kinh
mạch cho Thạch Thiên.
Ngay sau đó, Hắc lão vung tay lên, hai khoả đan dược liền lơ lửng trước mặt
Thạch Thiên hắn, bên tai còn vang một mệnh lệnh: "đem hai khoả đan dược nuốt
vào, ta hỗ trợ giúp ngươi đem chúng luyện hoá", sau khi Thạch Thiên đem hai
khoả đan dược nuốt vào, chỉ thấy có một tia linh lực từ đâu xuất hiện tại nội
thể Thạch Thiên, đem hai khoả đan dược luyện hoá thành dược lực, một viên đan
dược sau khi bị luyện hoá, dược lực tách ra làm hai, một màu lam và một màu
bạch, màu bạch dược lực nhanh chóng dung hợp vào dược lực của viên đan dược
còn lại, sau đó hỗn hợp dược lực này liền tiến thẳng về não bộ Thạch Thiên
hắn, đem khu vực bên ngoài đại não bao bọc lại, y như xe tăng bọc thép không
thể xuyên thủng vậy.
Còn lại dòng lam sắc dược lực, sau khi hổn hợp dược lực di chuyển không được
bao lâu, lam sắc dược lực cũng biến mất như chưa hề tồn tại.
"Tịnh tâm, loại bỏ tạp niệm, ta bắt đầu đây". Sau khi xong xuôi tất cả, chỉ
nghe Hắc lão nói, lời thoại vừa rơi xuống, linh lực từ trong "linh hồn thể"
Hắc lão dâng lên, từ cánh tay dán tại lưng Thạch Thiên toàn bộ xâm nhập nội
thể Thạch Thiên, những tia linh lực này theo sự điều khiển của Hắc lão nhanh
chóng tiến về huyệt Thiên Môn (huyệt Thiên Đình trên đỉnh đầu ý), từ huyệt
Thiên Môn những dòng linh lực này đem kinh mạch hắn bao bọc lại, đem phế kimh
mạch của Thạch Thiên cho dần dần chữa trị, bất quá tốc độ chữa trị mắt thường
không thể nào nhìn thấy, vì nó quá chậm.
Nghe thì nhẹ nhàng vậy nhưng Thạch Thiên là người trong cuộc mới thấy nó khủng
bố ra sao, Thạch Thiên hiện tại có cảm giác thống khổ đến nỗi muốn sống không
được, chết cũng không xong, bất quá Thạch Thiên cố gắng ngạnh sinh sinh đem
thống khổ đè ép xuống, đến nỗi cơ mặt hắn vặn vẹo trông rất dữ tợn.
Ngay khi Thạch Thiên thống khổ tưởng chừng như buông bỏ, lam sắc dược lực
tưởng đã biến mất một lần nữa xuất hiện, dược lực mau chóng bao lại quang bên
ngoài những lớp bao linh lực chữa trị kimh mạch, đem thống khổ Thạch Thiên
phải chịu giảm xuống mức hắn có thể chịu đựng được.
Cứ như vậy, sau khi chữa trị xong vùng huyệt Thiên Môn, linh lực của Hắc lão
lại di chuyển xuống huyệt Nhân Trung (sống mũi) qua kinh mach mới được chữa
trị của Thạch Thiên.
Cứ như vậy, sau huyệt Nhân Trung là huyệt Thiên Đột, huyệt Trung Phủ,…… kinh
mạch của Thạch Thiên đã dần dần được nối lại, bất quá đoạn thời gian này trôi
qua khá là dài.