Thánh Huy Quang Minh Kiếm


Người đăng: doimatmaudo


  • Bà nội nó ! Ngươi vậy mà đột phá tới Kiếm Tâm cảnh giới ?

Tiểu Long há hốc mồm nhìn Tử Thiên một chút, ánh mắt càng thêm ngốc trệ.


  • Ừm !

Vương Tử Thiên ngược lại cảm thấy rất bình thường, tuỳ tiện đáp, cánh tay vẫn
đang vuốt ve Tru Thiên Kiếm, ánh mắt lộ ra vẻ yêu thích không rời, hồi lâu sau
mới hỏi lại :


  • Ta đã đạt tới Kiếm Tâm cảnh giới, vậy sau nên tu luyện một bộ kiếm pháp đi
    a ?

Tiểu Long vẫn còn đang bị đả kích không ít, ủ rũ như con gà trống bại trận,
xua xua tay nói :


  • Ngưoi không phải có Thái Dương Vương huyết mạch lực sao ? Ta từng đọc qua
    sách cổ nói rằng mỗi đời Thái Dương Vương đều có một bộ kiếm pháp tượng trưng
    của riêng họ, trong trí nhớ của ngươi nhất định cũng sẽ có một bộ kiếm pháp
    như vậy !

Vương Tử Thiên gật đầu, hắn đã từng nhìn thấy một người mang Thái Dương Vương
huyết mạch tên Quân Liệt kia sử dụng một bộ kiếm pháp cực kỳ mạnh mẽ, hẳn
chính là nó rồi.

Hắn bắt đầu từ trong trí nhớ của mình lục lọi, chỉ thấy một đạo tin tức đột
nhiên từ trong đại não của hắn hiện ra, khiến hắn bất giác đọc lên thành tiếng
:


  • Thánh Huy Quang Minh Kiếm !

Vương Tử Thiên ánh mắt kịch liệt run rẩy, toả ra sáng quắc quang hoa, mặc dù
là lần đầu tiên nhìn bộ kiếm pháp này, nhưng hắn lại có một loại cảm giác thân
thuộc không giải thích được, khí tức đế vương từ đó tuôn ra làm hắn không khỏi
tim đập thình thịch.


  • Thánh Huy Quang Minh Kiếm, dùng Quang Minh diệt sát vạn vật, vĩnh hằng bất
    hủ !

Hắn khẽ đọc lên một câu khẩu quyết của Thánh Huy Quang Minh Kiếm, thân hình vì
kích động mà không ngừng run lên, loại đế giả khí chất này, chỉ có thể gặp là
Thái Dương Vương huyết mạch chi lực.

Vương Tử Thiên căn bản không có quản nhiều chuyện khác được, trực tiếp bắt đầu
theo hướng dẫn diễn luyện kiếm pháp trong Thánh Huy Quanh Minh Kiếm.
3 ngày sau,

Vương Tử Thiên thân ảnh hiện ra trong cánh rừng, xung quanh không gian đều có
vết kiếm lưu lại, khuôn mặt tuấn lãng hiện ra một tia hài lòng, trong nội tâm
nghĩ thầm :


  • Thánh Huy Quang Minh Kiếm, thức đầu tiên tu luyện tới tiểu thành, thức thứ
    hai và thứ ba tu luyện tới nhập môn, ta thực lực lúc này, chỉ cần không phải
    Võ Quân đỉnh phong xuất thủ, ta đều có nắm chắc bảo toàn tính mạng thực lực !

Thực lực của hắn đã có khủng bố tăng lên, mặc dù cảnh giới vẫn là Võ Quân một
sao, nhưng để là chính diện một trận chiến, Lục Tinh thậm chí Thất Tinh Võ
Quân cũng chưa chắc đã là đối thủ của hắn.


  • Không bao lâu nữa liền phải đi Phật Lôi Trì ! Tốt nhất liền đem tu vi tăng
    đến Nhị Tinh Võ Quân !

Hắn đích xác là một cái cuồng nhân tu luyện, hầu như ngoài cái đó ra đều không
nghĩ tới chuyện gì khác, lập ra mục tiêu liền chuẩn bị bế quan một khoảng thời
gian.

Bất quá mấy ngày này hắn lại phát hiện ra một khả năng khác của Tru Thiên
Kiếm, chính là khi ở bình thường trạng thái, thanh kiếm này lại biến thành một
cái cự kiếm to lớn không kém Hắc Thạch Đao lúc trước, nếu muốn dùng ở trạng
thái cũ cần hắn phải kích hoạt, hơn nữa phải tốn một lượng không nhỏ đấu khí.

Nhưng đổi lại, sức chiến đấu của hắn ít nhất được gia tăng gấp đôi !

Nhưng đúng lúc đó, một cái tóc bạc lão giả từ bên ngoài vội vã chạy vào, nhìn
thấy Vương Tử Thiên liền mừng rỡ kêu lớn :


  • Vương sư điệt ! Mau theo ta !

Nói rồi cũng chẳng đợi thứ hai trả lời, tóc bạc lão giả liền túm lấy tay hắn,
hướng Ngọc Âm Điện chạy như điện tới.

Lão giả thực lực rất cường, tu vi đạt tới Lục Tinh Võ Hoàng, Tử Thiên có muốn
dãy ra cũng không được, chỉ có thể mặc hắn lôi đi.

Bằng vào tốc độ của tóc bạc lão giả, chẳng mấy chốc hai ngừoi đã đến được Ngọc
Âm Điện, chỉ thấy không khí trong đại điện trầm trọng dị thường, 7 vị thủ toạ
đều có mặt đầy đủ, nhưng sắc mặt lại phi thường khó coi.

Dương Thiên trên chủ toạ nhìn thấy Tử Thiên đến liền miễn cưỡng nở nụ cười nói
:


  • Vương sư điệt ! Ngưoi đến rồi !

Vương Tử Thiên gật đầu, ánh mắt hơi loé lên, hỏi thẳng :


  • Chưởng môn chân nhân, không biết đã xảy ra chuyện gì ?

Dương Thiên trầm ngâm, trong tay hiện ra một tấm ngọc phù, nói :


  • Ngươi biết Liệt Vân đế quốc và Vạn Thú Môn ?


  • Vâng !


Tử Thiên hơi sửng sờ, nhưng cũng lập tức trả lời.

Liệt Vân đế quốc là đế quốc đối địch với Ô Long đế quốc, hai đế quốc thực lực
sàn sàn nhau tầm đó, hơn nữa vị trí cũng rất gần, tông phái của hai đế quốc
vẫn thường xuyên gây chiến với bên còn lại.

Còn Vạn Thú Môn lại chính là tông phái đứng đầu Liệt Vân đế quốc, cùng Thiên
Sinh Môn có thể nói là đối thủ một mất một còn, đệ tử hai phái đều có nhiệm vụ
diệt sát đối phương khi phát hiện.


  • Chúng ta và Vạn Thú Môn vốn là tử địch ! Nhưng trước giờ vẫn chỉ dừng ở mức
    đệ tử giao phong, các trưởng lão cấp bậc đều không có nhúng tay vào ! Hai đệ
    tử của ta lần này ra ngoài làm nhiệm vụ ám sát một đệ tử Vạn Thú Môn là Khương
    Chí Kỳ, nhưng đến tận lúc Ngũ Đại Chính Giáo đệ tử luận bàn vẫn không có tin
    tức, phải đến hôm nay một người mới dùng truyền âm quang phù báo tin cho ta,
    nếu rằng bọn hắn bị trọng thương buộc phải rút lui, tình hình lúc này vẫn chưa
    rõ !

Dương Thiên nặng nề nói, thanh âm có chứa một cỗ tức giận bị áp chế rất kỹ,
hai đại đệ tử của Thiên Sinh Môn gặp nạn, hắn có thể cao hứng mới là lạ.


  • Chưởng môn chân nhân có hai vị đệ tử ?

Vương Tử Thiên ngạc nhiên nói, trước giờ hắn chỉ biết ở Thanh Minh Kỳ đều là
do trưởng lão chỉ đạo các đệ tử tu luyện, chứ chưa từng nghe nói Dương Thiên
thu qua đồ đệ bao giờ !


  • Hai người bọn hắn được ta bí mật bồi dưỡng !

Dương Thiên nói, ánh mắt càng thêm nặng nề.

Vương Tử Thiên khẽ nhíu mày, hỏi :


  • Khương Chí Kỳ tu vi thế nào ?


  • Ngũ Tinh Võ Quân !


Dương Thiên đáp.

Vương Tử Thiên gật đầu, Ngũ Tinh Võ Quân, thực lực thế này ở Ô Long đế quốc
liền có thể coi là tuyệt thế thiên tài, khó trách hai vị sư huynh kia phải lập
đội đi giết hắn, lại hỏi :


  • Thực lực hai vị sư huynh so với hắn thế nào ?


  • Đại đệ tử của ta là Nhiếp Phong Minh, tu vi ngang với Khương Chí Kỳ ! Ngừoi
    còn lại là Độc Cô Thương, tu vi Tứ Tinh Võ Quân !


Dương Thiên nói.

Vương Tử Thiên kinh ngạc không nhỏ, hai ngừoi này tuỳ tiện chọn ra một cái
cũng có thể cùng với Ngũ Đại Chính Giáo anh kiệt tranh cao thấp, đáng tiếc hôm
đó lại không có mặt, nhưng như vậy hắn lại càng khó hiểu nói :


  • Nhiếp sư huynh thực lực không kém hơn Khương Chí Kỳ, lại có Độc Cô sư huynh
    liên thủ, coi như họ Khương có lợi hại hơn nữa cũng khó có cửa thắng, hai vị
    sư huynh làm sao có thể thất bại ?

Hắn hoài nghi cũng không phải không có lý, Nhiếp Phong Minh cùng với Khương
Chí Kỳ đại khái sàn sàn nhau tầm đó, coi như thứ hai có cường đại hơn một điểm
cũng không thể thắng được Nhiếp Phong Minh và Độc Cô Thương hai người liên thủ
đi a ?

Dương Thiên sắc mặt lúc này càng thêm khó coi, giải thích :


  • Khương Chí Kỳ thực lực xác thực không được, nhưng tên này lại phi thường
    giảo hoạt, y bí mật triệu tập gần 10 đệ tử thủ tịch của các đại môn phái ở
    Liệt Vân đế quốc lại một chỗ, âm thầm mai phục Nhiếp Phong Minh và Độc Cô
    Thương hai người !

Vương Tử Thiên trong lòng lập tức trầm xuống, thầm mắng tên Khương Chí Kỳ này
vô liêm sỉ, đệ tử thủ tịch của các đại môn phái ai không phải là kinh kiễm kỳ
tài, đem bọn hắn tụ lại một chỗ, Nhiếp Phong Minh và Độc Cô Thương có mạnh hơn
nữa cũng không có sức hoàn thủ !


  • Vương sư điệt ! Chuyện ta biết cũng đã nói cho ngươi rồi ! Lần này hi vọng
    ngươi có thể đi cứu viện bọn hắn một lần !

Dương Thiên trầm trọng nói, ánh mắt chăm chú nhìn Tử Thiên không chớp mắt.

Vương Tử Thiên mày kiếm cau chặt lại, không có lập tức đáp ứng mà nói :


  • Tại sao tông môn không phái ra trưởng lão đi cứu viện !

Dương Thiên cừoi khổ đáp :


  • Ngưoi có chỗ không biết ! Liệt Vân đế quốc cùng Ô Long đế quốc vốn là tử
    địch, các cường giả của hai bên đều đang kiềm chế lẫn nhau, tranh phong cũng
    chỉ dừng ở mức các đệ tử ! Nếu chúng ta ra tay, mấy lão gia hoả bên Liệt Vân
    đế quốc nhất định cũng sẽ không chịu ngồi yên, lúc đó sẽ là dẫn phát hai nước
    cuộc chiến ! Mà ngưoi cũng phải biết rằng, Liệt Vân đế quốc cũng có một lão
    yêu quái Võ Tông cảnh toạ trấn !

Nói đến câu cuối, hô hấp của Dương Thiên rốt cuộc có chút trầm trọng.

Ngừoi khác có thể không biết nhưng Dương Thiên hắn lại biết rất rõ, mặc dù
ngoài mặt hắn được xưng là Võ Tông cường giả duy nhất của Ô Long đế quốc,
nhưng thực ra tu vi của hắn vẫn chưa vượt qua được một bước cuối cùng kia,
nhiều lắm cũng chỉ có thể coi là nửa bước Võ Tôn, so với Võ Tông cường giả
chính thức hay là vẫn nhược đi nhiều lắm !

Tử Thiên đem cử động của Dương Thiên thu hết vào mắt, trong lòng càng thêm đối
với thứ hai có suy đoán nhất định, lại trầm ngâm nói ra :


  • Chưởng môn chân nhân ! Ta không phải là không muốn đi cứu hai vị sư huynh,
    nhưng đối phương lại có tới 10 gã thiên tài đệ tử của Liệt Vân đế quốc đang tụ
    tập tại đó ! Thứ cho Tử Thiên nói thẳng, đừng nói là ta, coi như là Cửu Tinh
    Võ Quân đi tới đó cũng chỉ có một con đường chết !

Tử Thiên nói cũng không có sai, hắn mặc dù chiến lực nghịch thiên nhưng nếu
bảo hắn có thể một mình hạ gục 10 cái Võ Quân cảnh thiên tài thì cũng quá đề
cao hắn rồi !

Đây không phải là đi cứu ngừoi mà là đem mạng của mình góp vào a !

Mà theo hắn biết, trong thế hệ trẻ của Thiên Sinh Môn hiện tại có mặt ở Thiên
Kỳ Sơn, trừ hắn ra không có một Võ Quân cảnh cường giả nào khác, Du Tuyết Sang
mặc dù có thể đối kháng Quân cấp võ giả nhưng tu vi hay là hơi yếu một ít, cục
diện như vậy bảo hắn đi cứu người là chuyện không thể nào !

Hắn không phải loại hiệp nghĩa gì cho cam, cũng chẳng có giao tình gì với
Nhiếp Phong Minh hay Độc Cô Thương, vì cái gì phải vì hai ngừoi mà liều mạng ?


  • Ngươi cũng không cần lo lắng ! Ta cũng đã liên lạc với 4 đại chính giáo
    khác, bọn hắn vì mặt mũi nhất định sẽ sớm phái đệ tử thủ tịch Quân cấp đến
    phối hợp với ngươi !

Tử Thiên sửng ngừoi, nặng nề gật đầu, đối phương đã nói như vậy, nếu hắn còn
tiếp tục từ chối thì có chút đáng nghi ngờ rồi.


  • Tốt ! Chuyện không thể chậm trễ, chúng ta lập tức đi ngay !

Dương Thiên biết thứ hai đã đồng ý, cơ mặt nhất thời giãn ra một chút, nếu Tử
Thiên kiên quyết không đồng ý, chỉ sợ hắn và đối phương nhất định phải trở mặt
rồi.

Nút vote bị rùi nè mọi người ơi, ai đó nhận lại dùm mình với ! :V


Sát Thần Ký - Chương #96