Người đăng: doimatmaudo
Nam tử kia cảm thán một hồi, nói tiếp :
Tử Thiên trầm mặc, sau khi hoàn thành nhiệm vụ hắn bắt buộc phải quay về Thiên
Sinh Môn, mặc dù nói xác xuất bị lấy đi máu Cổ Phượng là rất nhỏ nhưng hắn tu
vi đột nhiên tăng mạnh như vậy khó tránh khỏi chuyện bị mấy lão quái kia cảm
thấy kỳ dị, vì vậy tốt nhất vẫn là nên sớm đem tinh huyết đi luyện hoá.
Huống gì nhục thân của hắn người bình thường không thể so sánh, máu Cổ Phượng
dù có mạnh cũng chưa hẳn đã hơn được Thái Dương Vương thần huyết.
Rốt cục hắn cắn răng nói :
Nam tử nhíu mày, cơ hồ cho là mình mới nghe lầm, không mặn không nhạt nói :
Tử Thiên vẫn như cũ kiên trì, nói :
Hắn nói cũng là sự thật, nếu không phải bất đắc dĩ hắn hoàn toàn không muốn ở
lại Thiên Sinh Môn, tăng thực lực lên là điều vô cùng cấp thiết, nhưng nếu ở
tông môn luyện hoá máu Cổ Phượng, những lão gia hoả kia không động tay động
chân mới là quái sự !
Nam tử chăm chú nhìn hắn hồi lâu, nói :
Y quả thật có chút tiếc nuối Tử Thiên siêu phàm thiên phú, không muốn hắn vì
tuổi trẻ khí thịnh mà lâm vào vạn kiếp bất phục !
Tử Thiên gật đầu nói :
Hắn lần này chân chính là liều một lần được ăn ngã về không, bởi vì đợi đến
khi trở về hắn liền không còn có cơ hội.
Nam tử thở dài một tiếng, đành phải chấp thuận :
Y dù sao cũng đã chết rất lâu, chẳng qua đối với Tử Thiên động tâm ái tài,
nhưng cũng không tới mức phải quan tâm sống chết của hắn.
Tử Thiên nét mặt cực kỳ ngưng trọng, đem Thanh Yêu Quang Lôi ngưng tụ thành
lôi giáp bảo vệ cơ thể, lại đem Hải Tâm Diễm bảo vệ lục phủ ngũ tạng, rồi dưới
ánh mắt khiếp sợ của nam tử kia đem máu Cổ Phượng nuốt vào trong cơ thể !
Nam tử sợ hãi kêu lên, y tưởng Tử Thiên sẽ từng chút một đem máu Cổ Phượng
luyện hoá từ từ, mặc dù sẽ mất rất nhiều hiệu lực nhưng sẽ an toàn hơn một
chút, ai ngờ hắn lại đem nuốt vào thể nội, cái này cùng với tự sát không khác
gì nhau !
Ngay khi giọt máu rơi vào thể nội của Tử Thiên, một cỗ lực lượng cường đại
không cách nào hình dung bỗng nhiên bùng phát, một tiếng phượng gáy vang lên
làm cả động phủ cũng phải chấn động.
Tử Thiên cảm nhận đau đớn khủng khiếp chưa từng có, không nhịn được gào lên
một tiếng, liều mạng vận chuyển Đại Phạm Kim Cương Công chống lại sức phá hoại
của máu Cổ Phượng, nhưng như cũ không có bao nhiêu tác dụng, mặc dù phật quang
vô cùng vững vàng cũng liên tiếp bị đánh lui.
Máu từ trong các lỗ chân lông tràn ra ngoài, nhuộm đỏ cả y phục trên người Tử
Thiên, biến hắn thành một cái huyết y nhân.
Cổ Phượng tinh huyết có sự kiêu ngạo bất tử của thần thú phượng hoàng, lúc này
biết có người muốn đem nó luyện hoá đương nhiên không cách nào chấp nhận,
giống như một cơn cuồng phong tàn phá cơ thể Tử Thiên.
Xương cốt của hắn không ngừng phát ra tiếng động, dùng mắt thường cũng có thể
nhìn ra là đang bị một cỗ lực lượng kinh khủng đè nén đến mức phải vặn vẹo,
nếu không phải vừa Tử Thiên đạt tới Tôi Tuỷ đại thành, chỉ sợ đã bị lực lượng
kia nghiền nát thành từng mảnh.
Đau đớn kinh khủng như vậy cơ hồ làm Tử Thiên có chút phát điên, hắn điên
cuồng vận chuyển hai đại công pháp dung hợp, đấu khí liều mạng không sợ chết
mang theo một tia khí tức nguyên thuỷ lao tới bao lấy giọt máu Cổ Phượng, muốn
đem nó trấn áp luyện hoá.
Cơ hồ lực lượng kinh khủng kia cũng gặp ngăn cản rất lớn, kịch liệt dãy dụa,
cứ tiếp tục như vậy đừng nói Tử Thiên chỉ có Tôi Tuỷ đại thành nhục thân, cho
dù thân thể Hư Quang cũng không cách nào chịu nổi.
Tử Thiên nghiến chặt răng, tế ra bổn nguyên thần hoả, một ngọn lửa màu đen từ
trong thể nội bắn ra, liều mạng vây lấy máu Cổ Phượng.
Kim huyết hà trong cơ thể lập tức sôi trào, hoá thành lực lượng rót vào cơ thể
và xương cốt, điên cuồng tranh đấu với máu Cổ Phượng !
Nếu so sánh về toàn diện, cho dù Thượng Cổ Chân Phượng rất mạnh nhưng vẫn kém
Thái Dương Vương một ít, vì thế khi sát thần lực được mở ra, kích dẫn một chút
Thái Dương thần huyết thức tỉnh, đem máu Cổ Phượng trấn áp dần dần.
Nam tử cái cắm muốn rơi trên mặt đất, há hốc mồm không ngậm lại được, vốn dĩ y
tưởng Tử Thiên đã là thập tử vô sinh, không ngờ lại còn đem máu Cổ Phượng trấn
áp ngược lại.
Tử Thiên hai mắt loé sáng, lúc này cơ thể hắn có tới 4 cỗ lực lượng đang tranh
đấu, vốn dĩ máu Cổ Phượng hầu như áp đảo hoàn toàn hắc hoả và đấu khí do hai
đại công pháp ngưng tụ, nhưng khi có Sát Thần Lực gia nhập thì nó lại dần bị
áp chế.
Ngay vào khi máu Cổ Phượng đã suy yếu vô cùng, Tử Thiên hét lên một tiếng, 3
cỗ lực lượng dốc toàn lực đẩy giọt máu vào dung hợp với máu huyết bản thân
hắn.
Máu Cổ Phượng cơ bản đã không có sức chống cự, trực tiếp bị hắn luyện hoá hoàn
toàn, trở thành một phần huyết mạch của hắn.
Tử Thiên nhất thời cảm nhận được chiến lực của mình lại tăng lần mấy lần, đã
vô hạn tiếp cận Võ Ngân cảnh, huyết mạch cũng trở nên cường đại dị thường, có
cảm giác không có điểm ngừng, nhục thân vậy mà cũng đạt tới Tôi Tuỷ Đại Viên
Mãn !
Nhưng quan trọng nhất chính là, trong máu Cổ Phượng còn có lưu lại một tia ý
thức linh hồn, Tử Thiên đem máu huyết luyện hoá, linh hồn lực cũng đột phá lên
Nhị Phẩm Đỉnh Phong Linh Hồn Lực !
Lần này có thể nói thu hoạch khổng lồ, một bước lên trời !