Tấn Cấp - Lên Đường


Người đăng: doimatmaudo

Lập tức mọi ánh mắt trên quảng trường đổ dồn vào thân ảnh hắc bào nam tử anh
tuấn kia, trong ánh mắt người nào cũng lộ vẻ mong chờ, nam tử này tuổi còn rất
trẻ đã vào được đến vòng 4 người, nhiều người thật muốn biết rốt cuộc hắn đã
đạt đến cấp bậc nào.

Tử Thiên sắc mặt không đổi, hờ hững tiến lên đặt tay lên bia đá, lực lượng
trong cơ thể không giữ lại chút nào toàn lực tuôn ra như hồng thủy tràn lên
khỏi bờ, làm những người có đạo hạnh thấp kém cảm thấy ngộp thở, kinh hãi nhìn
vào bia đá.

7 thủ tọa sắc mặt cũng đại biến, tuy lực lượng này không có chút uy hiếp nào
với bọn hắn nhưng lực lượng khủng bố cỡ này ít nhất cũng là Võ Chuyển Nhị Tinh
a ! Nếu vậy, Tử Thiên sẽ là đệ tử xuất sắc nhất của Thiên Sinh Môn trong lần
khảo nghiệm lần này.

Cuối cùng hàng chữ trên bia đá cũng hiện lên, làm mọi người ngây ngốc trợn mắt
há mồm nhìn không chớp mắt vào hàng chữ phía trước :

Bán Bộ Cửu Tinh Võ Sư !

Cả bọn dưới đài người nọ đưa mắt nhìn người kia, lâm vào tình trạng dở khóc dở
cười, gã này đã đặt một chân vào Cửu Tinh Võ Chuyển, nhưng vẫn chưa chính thức
đột phá, ở vào cấp trung gian rất hiếm gặp, tốc độ tu luyện thế này thật làm
cho người ta phải líu cả lưỡi. Có điều, chỉ là một Bán Bộ Cửu Tinh Võ Sư làm
sao có thể tạo ra sức ép mà ngay cả Tuấn Khải cũng phải biến sắc, thực lực như
vậy ít nhất cũng phải là Võ Chuyển cường giả chứ, sao lại chỉ là một Võ Sư.

Nên biết hai đại công pháp mà Tử Thiên tu luyện uy lực sau khi dung hợp càng
lên cao càng kinh khủng tuy cấp bậc của Tử Thiên chỉ là Võ Sư nhưng cũng có
thực lực đánh một trận với Võ Chuyển Tam Tinh. Đây chính là công dụng sao 8
năm khổ tu của Tử Thiên, lúc đầu gặp phải vô vàn gian nan, nếu là người bình
thường chắc đã sớm từ bỏ, nhưng hắn vẫn ngoan cố tu luyện, tạo ra một căn cơ
vững như non thái.

Ngoài ra lúc này hắn đã tu luyện Hắc Ám Thánh Long hoàn hảo ở mức đem sức mạnh
của nó dung hợp vào cơ thể mình, đạt đến cảnh giới không cần phải triệu hồi ra
trong chiến đấu, nội lực lại càng thêm thâm hậu.

Bọn Lương Chính Đạo Nhân, Tĩnh Nhàn Đại Sư nét mặt có vẻ khó coi, tuy thực lực
lúc này của Tử Thiên không bằng Du Tuyết Sang hay Tuấn Khải nhưng tuổi hắn vẫn
trẻ hơn hai người kia, mà đạt đến trình độ như vậy, sau này ai biết hắn sẽ đạt
đến mức nào nữa, không chừng Cổ Thạch Kỳ sau này phải dựa vào người này mà
quật khởi a.

Tiêu Chính Văn sắc mặt cũng không tốt lắm, tuy hắn cũng tự đắc vì “ đồ đệ của
hắn “ tài năng, nhưng không khỏi ghen ghét trong lòng nghĩ thầm tên tiểu tử
thối này dám dấu tài trước mặt mình, tội thật đáng chết. Lão bị sự tức giận
làm cho mờ mắt, với thực lực Võ Vương Thất Tinh của lão, thật sự có thể bị một
mao đầu tiểu tử lừa gạt ư ?

Sau Tử Thiên, thật không ngờ Tiêu Quyết cũng đạt đến Bát Tinh Võ Sư, sau khi
cân nhắc các vị trưởng lão quyết định chọn hắn vào top 5 thay vì Lâm Tư Phong,
hay Cao Tắc.

5 người Du Tuyết Sang, Tuấn Khải, Tưởng Khiên, Vương Tử Thiên và Tiêu Quyết
trở thành top 5 dưới ánh mắt hâm mộ và ghen tị của nhiều người, Dương Thiên
Chân Nhân đứng dậy, mặt thoáng lộ ra nét cười, nói :

Theo lệ, 5 người các ngươi có thể vào trong kho báu vật của Thiên Sinh Môn và
chọn một thứ cho mình, sau đó hãy hạ sơn ! Đi đi !

5 người khom mình đáp lễ rồi chia ra đi vào kho báu vật, vừa mới bước vào Tử
Thiên đã hoa cả mắt vì sự phong phú của kho, nào là ngân giai đấu kỹ,công
pháp, ngoài ra nếu bọn hắn nhìn kỹ một chút còn có thể tìm được một ít hoàng
giai đấu kỹ. Pháp bảo ở đây cũng nhiều vô kể, đan dược cũng không ít, bí pháp,
ám khí đều có, bọn hắn đều âm thầm tiếc rẻ vì chỉ được chọn một cái, mà với
điều kiện là phải mở được lớp bảo vệ bên ngoài của báu vật.

Trong lúc Tử Thiên còn đang phân vân thì giọng nói của Long Lão ( tên gọi tắt
của Bạc Long Yêu Thú do Tử Thiên đặt ) mang chút phấn khởi vang lên :

Phàm Nhân, vận khí của ngươi thật rất không tồi, gặp được đồ tốt rồi kìa !

Tử Thiên vội quay đầu theo hướng Long Lão vừa chỉ, chỉ nhìn thấy một cái cán
kiếm cũ kỹ, đầy bụi, được quấn trong một mảnh tàn đồ nhỏ, vòng bảo vệ của nó
yếu ớt như thể sắp vỡ đến nơi, chứng tỏ người trong Thiên Sinh Môn không hề
coi trọng nó, nhíu mày thất vọng nói :

Ngươi muốn ta lấy thứ rác rưởi ấy làm gì ?

Tên ngu ngốc nhà ngươi, kiến thức của tên tiểu tử như làm sao so với lão yêu
quái như ta, đó là một phần của bảo vật dùng để cường hóa pháp bảo ngàn năm có
một, những lão già của Thiên Sinh Môn già rồi nên lú lẫn, mới coi khinh một
bảo vật như thế, nếu không có cho vàng bọn hắn cũng không để đây đâu !

Tử Thiên lần nữa cau mày, tuy hắn thấy vật trước mặt như rác rưởi nhưng hắn
cũng biết Long Lão là người có kiến thức rất uyên bác, e rằng trong Thiên Sinh
Môn không ai sánh bằng, đắn đo một hồi cuối cùng hắn đành cắn răng đưa chụp
lấy mảnh tàn đồ, thậm chí không có lấy một sự kháng cự nào, tay hắn vừa đụng
vào lớp bảo vệ là vỡ tan. Hắn cười khổ một tiếng, chắc hẳn rằng trong lịch sử
Thiên Sinh Môn, hắn là người có được bảo vật dễ dàng nhất.

Đợi một lúc lâu sau, mới thấy bốn người kia chật vật đi ra, thần sắc có vẻ mệt
mỏi nhưng phần lớn là vẻ thỏa mãn, trên tay ai cũng cầm một món bảo vật không
tầm thường, Tuấn Khải tay cầm một thanh trường kiếm màu chanh, mặc dù đúng từ
xa nhưng Tử Thiên vẫn cảm nhận được sự cuồng bạo của linh hồn thanh kiếm, hẳn
là pháp bảo Kim Hổ Kiếm dành cho người vô địch Thất Kỳ Hội Võ. Ngoài Tuấn Khải
tay cầm trường kiếm, mọi người đều đem thứ mình có được cất vào nạp giới.

Sau khi hồi phục nguyên khí, năm người lập tức rút pháp bảo phá không bay
xuống núi, lần đầu tiên hạ sơn của Tử Thiên bắt đâu !

Tốc độ phi hành của 5 người rất nhiều, hơn nữa ngày đường đã tới Đại Hà Thành,
đây là một vùng đất rất rộng lớn, người đông như kiến, nhà cửa kiến trúc rất
hoa mỹ, dòng người mua bán tất nập, thật là một nơi rất phồn thịnh, nhưng đây
cũng là nơi bọn hắn phải chia tay, nửa năm sau mới gặp lại.

Hai người Tuấn Khải, Tưởng Khiên, nói vài câu khách sáo rồi nhanh chóng, mỗi
người một hướng đông, nam phá không bay đi. Tiêu Quyết trước khi rời đi, liền
đưa cho hắn hai bình đan dược, hứa là sau khi gặp lại cả hai đều sẽ đạt đến Võ
Chuyển cường giả.

Du Tuyết Sang đợi Tiêu Quyết đi khỏi mới ngập ngừng tiến lên phía trước, mắt
lộ vẻ nhu hòa, cúi đầu nói :

Đ . . . đa tạ ngươi lần trước đã cứu ta !

Tử Thiên sững sốt, ngốc trệ nhìn nữ tử xinh đẹp trước mặt, ngây dại hồi lâu
rồi khách sáo đáp :

Không có gì, đừng để ý !

Đoạn hắn đang định quay người bước đi thì nghe nàng la lên một tiếng : “ Bắt
lấy ! “, vội quay người lại, thấy một bình đan dược bay đến trước mặt, liền
chụp lấy, còn chưa kịp định thần, nàng đã hóa thành một đạo hư ảnh biến mất
trên không trung. Thở dài một tiếng, khẽ mở nắp bình ra, một mùi hương thơm
nồng đậm tỏa ra làm hắn sảng khoái cả người, quả là một viên đan dược tốt, Bát
Cực Đan, loại đan dược giúp tăng tốc tu luyện.

Cất bình đan dược vào nạp giới, hắn khẽ hỏi :

Bây giờ chúng ta phải đi đâu đây ?

Lúc này thân ảnh mờ ảo của Long Lão mới dần hiện ra, âm trầm nói :

Hải Tâm Diễm là loại dị hỏa khá mạnh, với sức của ngươi bây giờ chắc là rất
khó có thể thôn phệ được nó, cần phải có đan dược hỗ trợ, Luyện Hóa Đan !

Nét mặt Tử Thiên ngây ngốc hỏi :

Ta đào đâu ra luyện hóa đan bây giờ ?

Long Lão cười nói :

Ta có thể giúp ngươi luyện dược nhưng về phần dược liệu thì ngươi phải tự tìm
!

Làm sao để tìm dược liệu ?

Chuyện đó làm sao ta biết được chứ ! Long Lão cười vẻ bất cần.

Tử Thiên cười khổ một tiếng, đúng là lão trời ơi, đòi luyện dược mà không có
dược liệu, luyện kiểu quái gì cho được. Hắn đành hòa vào dòng người tìm tin
tức, tìm nửa ngày trời mới tìm một nơi có thể tìm được một trong ba loại dược
cần thiết.

Có điều phải hơn 2 tuần sau mới bắt đầu, đó là việc gia nhập một đoàn người
vận chuyển hàng hóa tới một gia tộc trong thành : Diệp Gia, những người đi
theo hộ tống nếu không chết sẽ được tùy ý chọn một loại dược liệu cấp thấp,
may mắn trong đó một loại hắn đang cần.

Trong thời gian hai tuần này hắn phải hết sức tăng thực lực của mình lên mới
được. Tuy lúc này hắn đã là Bán Bộ Cửu Tinh Võ Sư nhưng để cùng cường giả trên
đại lục vẫn chỉ là con sâu cái kiến không đáng nhắc tới dù chỉ là trong đế
quốc Ô Long rộng lớn.

Nghĩ là làm, hắn liền chọn một sơn động vắng vẻ tu luyện, chuẩn bị xong xuôi
hắn do dự một lúc rồi lấy trong nạp giới ra một viên đan dược màu đỏ sậm, khí
tức cuồng bạo trong đó nồng nậm lan ra, chính là Cường Hóa Cuồng Lực Đan mà
hắn đã lấy được từ chỗ Lương Chính đạo nhân, lúc này chính là thời điểm thích
hợp để dùng nó để đột phá lên Võ Chuyển Cường Giả.

Trước giờ hắn vẫn không dám sử dụng nó vì sợ tác dụng quá mạnh của nó làm cơ
thể hắn không hấp thụ nổi, nhưng giờ hắn đã có tự tin để luyện hóa nó.

Dù sao thực lực cũng chính là cách nhanh nhất để có chỗ đứng trên đại lục này,
nghĩ tới đó hắn không hề do dự nữa, lập tức bỏ đan dược vào miệng, điên cuồng
vận nội khí luyện hóa nó.

Đan dược vừa vào miệng, một cỗ dược lực nồng ấm, mênh mông tràn vào thân thể
Tử Thiên.

Cảm nhận được dược lực khủng khiếp của đan dược, môi Tử Thiên cũng hơi run
lên, cũng may hắn đang tu luyện hai vô thượng công pháp của trời đất, không
chỉ tạo nên một căn cơ vô cùng vững chắc mà còn làm thân thể hắn cường đại hơn
người bình thường gấp mấy lần, nếu không rất khó tiêu hóa hết dược lực khổng
lồ này.

Hắn chậm rãi dùng nội lực thâm hậu từ luyện hóa dược lực, từng chút từng chút
một, hắc hỏa trong người cũng tỏa ra sức nóng thiêu đốt tiêu hóa dược lực.

Dược lực trong cơ thể dần dần trở nên ổn định, thong thả đi vào quỹ đạo.


Sát Thần Ký - Chương #29