Người đăng: doimatmaudo
Thái Cực Thất Huyền Biến ? Tử Thiên ngạc nhiên hỏi lại, hắn chưa bao giờ nghe
nói có một loại bí pháp nào như vậy.
Hắc hắc tiểu tử thối nhà ngươi may mắn lắm mới có cơ hội học môn bí pháp này,
còn không biết mừng ư ! Phong Bất Phàm nhịn không được cười lớn, dương dương
tự đắc lấy trong không gian nhẫn ra một quyển trục nói :
Cả đời ta chỉ tu luyện được một phần của môn bí pháp này thôi ! Muốn học được
sáu phần còn lại hay không thì phải dựa vào ngươi rồi !
Bí pháp này dùng để làm gì ? Tinh quang trong mắt chậm rãi biến mất, Tử Thiên
tò mò hỏi.
Đề tăng thực lực ! Trên đại lục ngoài trừ công pháp và đấu kỹ ra thì còn có
một số bí pháp có công dụng đặc thù. Nhiều cái có giá trị làm cho người khác
phải thèm nhỏ dãi, mà Thái Cực Thất Huyền Biến này tuyệt đối được coi như cấp
vương giả trong các loại đó, ta trong một lần đi vào một lăng mộ của Võ Thánh
cường giả liều mạng chém giết mới lấy được !
Nét mặt Tử Thiên dại ra, thật không ngờ bí pháp này lại có lực hấp dẫn lớn như
vậy, Võ Thánh, cường giả cấp bậc truyền kỳ mà nhiều người thèm muốn, uy lực
của nó hiển nhiên sẽ cực kỳ khủng bố.
Có điều, điều kiện tu luyện của bí pháp này cực kỳ khó khăn, đầu tiên là phải
có nội lực lô hỏa thuần thanh, âm dương ít nhất phải hòa hợp ở mức tương đối,
thứ hai là nên có ít nhất một loại thuộc tính năng để tăng cường thêm uy lực,
nếu là loại dị biến cấp thì càng tốt ! Phong Bất Phàm trầm ngâm nói tiếp.
Môn bí pháp này có công dụng làm âm dương nội lực trong cơ thể người dung hợp
lại rồi bộc phát ra đến cực hạn, làm thực lực của người đó đại tăng trong một
khoảng thời gian nhất định ! Ha ha nhớ năm đó ta còn là một Ngũ Tinh Võ Hoàng,
đồng thời sở hữu một loại dị biến cấp thuộc tính năng, sau khi thi triển Thái
Cực Thất Huyền Biến lại có thể bức lui một Võ Vương Nhất Tinh đấy !
Vượt giai chiến đấu ? Tử Thiên thoáng động dung, hắn biết mỗi một giai đều có
chênh lệch rất lớn, nếu thực sự bí pháp này có thể giúp hắn đấu với một đối
thủ hơn cấp, thật là một bí pháp huyền diệu.
Phải, hơn nữa bí pháp này khác xa nhưng loại bí pháp tăng sức mạnh khác, sau
khi sử dụng đều có tổn thương rất lớn nhưng điều này không xuất hiện ở Thái
Cực Thất Huyền Biến ! Còn nữa mỗi lần ngươi có được một loại dị biến cấp thuộc
tính năng, hoặc thuộc tính năng cao cấp uy lực của nó lại càng tăng bạo !
Nghe Phong Bất Phàm nói, Tử Thiên trong mắt không khỏi có chút cháy bỏng, nhìn
chăm chú vào quyển trục cũ kỹ trên tay lão.
Thái sư thúc tổ, người nói người cũng có dị năng ? Tử Thiên đột nhiên như nhớ
ra cái gì vội vàng hỏi.
Phải ! Phong Bất Phàm gật đầu rồi khẽ búng tay, một đạo hỏa thạch hiện lên
trong tay lão, tạo ra cảm giác vừa nóng bỏng vừa cứng rắn vô cùng.
Địa Tâm Chỉ Thổ ! Dị Biến Cấp Thuộc Tính Năng hệ Thổ ! Bài Danh thứ 50 trên Dị
Năng Bảng ! Có uy lực tạo thành hệ thống phòng thủ nóng chảy của núi lửa !
Phong Bất Phàm giải thích.
Tử Thiên gật đầu, quả nhiên là dị năng, cả công dụng lẫn ngoại hình đều khác
xa so với Thổ Năng thông thường.
Thiên nhi, ngươi hãy đặt tay lên quyển trục này, ngươi sẽ hiểu hết độ huyền
diệu của nó !
Nghe vậy, Tử Thiên vội vàng gật đầu, bàn tay chạm vào quyển trục hai màu trắng
đen ở trước mặt, nhất thời huyền phù giữa không trung quầng sáng một trận run
rẩy, tựa như có linh tính, cấp tốc vặn vẹo lên, một lát sau, vô số thông tin
hóa thành một đạo ánh sáng, lập tức hướng thẳng đỉnh đầu Tử Thiên quán nhập
vào.
Lượng kiến thức khổng lồ cường mãnh liên miên quán nhập trong đầu,khuôn mặt Tử
Thiên lập tức run lên vài cái, cố đè nén cảm giác đau đớn, vội vàng ngồi xếp
bằng, nhắm mắt tiêu hóa thông tin ẩn chứa bí pháp tu luyện này.
Thái Cực Thất Huyền Biến thật quá ảo diệu, rốt cuộc là vị thiên tài tuyệt diễm
nào mới có thể sáng tạo ra bí pháp bậc này ?
Sau một hồi im lặng, cuối cùng hắn mở bừng mắt, sợ hãi than, chỉ mới là biến
đầu tiên đã đáng sợ thế này, 6 biến cuối cùng sẽ có uy lực kinh khủng như thế
nào ?
Thời gian thấm thoát trôi qua, nháy mắt đã hết 2 tháng trời . ..
Dưới ánh trăng sáng vằng vặc, một thân ảnh hắc bào nam tử đang ngồi xếp bằng,
yên lặng tu luyện, đột nhiên đứng bật dậy, quát lên một tiếng dài, toàn thân
bộc phát hắc hỏa quang mạnh mẽ, cuồng phong nổi lên quật mạnh vào rừng trúc,
khí tức xung quanh nam tửu đột nhiên mạnh lên gấp mấy lần.
Nam tử đó hiển nhiên là Tử Thiên, hắn hoàn thành việc tu luyện, khuôn mặt anh
tuấn hiện ra vẻ thỏa mãn, cười đắc ý :
Bát Tinh Võ Sư đỉnh phong !
Bỗng từ trong màn đêm hiện ra một thân ảnh nam tử màu bạc sáng ngời, cười
khanh khách nói :
Phàm Nhân, tốc độ tu luyện kinh khủng thật !
Tử Thiên cười nhạt nói :
Chỉ là không biết có bao nhiêu người mạnh hơn ta thôi !
Nam tử nét mặt thản nhiên đáp :
Tiểu cô nương lần trước đấu với ngươi hình như chỉ là Võ Sư Cửu Tinh thôi, mà
theo ta cảm nhận thì trong đám đệ tử Thiên Sinh Môn không có ai mạnh hơn cô
ta, chỉ có một người ngang ngửa với nàng ! Với sức của ngươi bây giờ, chắc
chắn thừa sức lọt vào top 5 !
Tử Thiên sắc mặt vẫn không đổi, âm trầm nói :
Ngươi không phải chui ra đây chỉ để nói mấy khen ngợi ta chứ ?
Hắc hắc tiểu tử ngươi vẫn là tinh tường như thế, không sai, ta hiện ra là muốn
nói với ngươi về chuyện hạ sơn !
Chuyện gì ?
Tin tức về dị biến cấp thuộc tính năng ! Nam tử đắc ý nói.
Sắc mặt Tử Thiên lúc này mới khẽ biến, đưa mắt nhìn nam tử như thể yêu cầu hắn
nói tiếp.
Ha hả, vận khí của tiểu ngươi cũng thật tốt, ở địa phương mà ngươi sắp tới có
một loại dị hỏa tên là Hải Tâm Diễm !
Hải Tâm Diễm ? Nét vui mừng trong mắt Tử Thiên ngày càng đậm, hiện nay thuộc
tính đạo hạnh của hắn là dị biến hỏa diễm kỳ dị hắc hỏa, nên nếu muốn thôn phệ
một loại thuộc tính năng thì tốt nhất vẫn là thuộc tính năng hệ hỏa là tốt hơn
cả để làm căn bản !
Hải Tâm Diễm tuy bài danh trên 52 loại dị biến cấp thuộc tính năng không phải
là quá cao nhưng uy lực vẫn hơn rất xa các loại thuộc tính năng thông thường,
cũng rất thích hợp cho ngươi lúc này ! Hải Tâm Diễm này có màu sắc màu xanh
nhạt, nhìn bề ngoài khá giống nước, người thường rất khó thu phục, bất quá
ngươi đang tu luyện hai vô thượng chân pháp của trời đất thì muốn thu phục bao
nhiêu cũng được ! Hầy, tiểu tử ngươi cũng thật tốt số, lại trong các thuộc
tính lại có thuộc tính hỏa hùng mạnh nhất làm trọng tâm !
Làm sao ngươi biết ở địa phương đó có Hải Tâm Diễm ?
Ha ha, Phàm Nhân ngươi cũng quá coi thường ta đó, ta tuy trong mắt các thượng
cổ ma thú thì vẫn còn trẻ nhưng đối với nhân loại các ngươi thì vẫn là lão yêu
quái sống cả ngàn năm rồi đấy, năm xưa ta cũng từng muốn thu phục Hải Tâm Diễm
nhưng lại bị mấy tên thân vương bát đản địch nhân phát hiện, tuy ta không sợ
gì bọn hắn nhưng cũng không dám đánh lâu, làm mất đi cơ hội thu phục nó !
Sao ngươi lại nói cho ta biết chuyện này ?
Ngươi cứu mạng ta, ta báo một ân huệ của ngươi, hơn nữa nếu ngươi mạnh lên ta
cũng có thêm chút sức mạnh, để tìm cách khôi phục thực lực chứ !
Tử Thiên im lặng, mỉm cười, ma thú tuy khó thu phục, nhưng khi đã thuần hóa
thì cực kỳ hòa hợp, hơn xa những kẻ lấy oán báo ân trên đời, một khi đã mang
ơn của mình thì tuyệt đối sẽ làm hết sức để báo đáp.
Hôm nay là ngày tuyển chọn 5 đệ tử ưu tú nhất của Thiên Sinh Môn, quần đệ tử
đông như kiến đổ về phía bia đá khảo nghiệm, từng người từng người một lên
khảo nghiệm, đa phần đều là Võ Sĩ hoặc Võ Kim cường giả, hi hữu mới xuất một
Võ Sư Cường Giả, Tử Thiên cùng đệ tử Cổ Thạch Kỳ cũng đứng ở một góc quan sát,
lúc này chỉ còn 3 người Tiêu Quyết, Tiêu Hồng Trang và Tử Thiên là chưa khảo
nghiệm nhưng cao nhất trong kỳ tới giờ là Ngô Đại Tiến cũng chỉ là một Ngũ
Tinh Võ Sư, làm Tiêu Chính Văn không khỏi tím mặt.
Phần lớn đệ tử đều đã khảo nghiệm xong, những người còn lại đa phần đều là
tinh anh của các kỳ, lần lượt đi lên. Tiêu Hồng Trang cố ý bắt chuyện với tiểu
sư đệ, trong hai người thì nàng nói nhiều hơn cả, thỉnh thoảng cười động lòng
người, làm các nam đệ tử xung quanh không khỏi hâm mộ, sau đó lại ném về phía
Tử Thiên cái nhìn không mấy thiện cảm.
Vương Tử Thiên thấy cảnh này cũng chỉ biết cười khổ, hắn cũng chẳng hiểu tại
sao tự nhiên sư tỷ trước giờ tuy thân thiết nhưng không đến mức gần gũi cỡ này
bỗng nhiên thay đổi chóng mặt làm hắn ngạc nhiên không thôi.
Ngay lúc đó, tiếng vị trưởng lão giám sát vang lên :
Tuấn Khải Hỏa Diệm Kỳ, Nhất Tinh Võ Chuyển !
Mọi người phía dưới “ ồ “ lên một tiếng kinh ngạc, cuối cùng trong đám đệ tử
kế nhiệm cũng có một người đạt đến Võ Chuyển cấp, Lương Chính đạo nhân đang
ngồi cùng với những vị thủ tọa khác cũng lộ vẻ đắc ý, không nhịn được cười lên
một tiếng.
Tiếp theo Tiêu Hồng Trang của Cổ Thạch Kỳ !
Tiêu Hồng Trang thoáng giật mình, rồi quay lại cười tươi với mọi người Cổ
Thạch Kỳ, rồi đi lên đặt tay lên bia đá khảo nghiệm, bia đá phát ra hào quang
nhè nhẹ, chữ trên bia đá thay đổi liên tục, 1 phút đồng hồ sau mới dừng lại.
Vị giám khảo gật đầu, hô lớn :
Lục Tinh Võ Sư !
Tiêu Chính Văn khuôn mặt lộ ra một tia vui mừng nhưng lại tắt lịm đi ngay, bởi
tuy Tiêu Hồng Trang thiên phú khá cao, thực lực lúc này không thấp, vẫn thua
kém Tuấn Khải quá xa.
Dù vậy, mọi người vẫn cất tiếng hoan hô rung động, Tiêu Hồng Trang tuổi còn
rất trẻ đã đạt đến trình độ đó đã là rất không tệ, lại thêm dung mạo xinh đẹp
động lòng người, tất nhiên vẫn nhận được rất nhiều sự hâm mộ.
Nàng khuôn mặt lộ vẻ phấn khởi, chạy về phía người Cổ Thạch Kỳ dưới sự chúc
mừng của mọi người.
Tiếp đó các tinh anh đệ tử còn lại cũng lần lượt lên khảo nghiệm, Lâm Tư Phong
đạt bậc 8, còn Tưởng Khiên thì đạt tới Cửu Tinh Võ Sư.
Nhưng trong lúc Tưởng Khiên còn chưa kịp nhận lời chúc mừng của đồng môn thì
cả quảng trường đã chết lặng đi vì một nữ tử băng thanh ngọc khiết trên đài :
Du Tuyết Sang.
Vị giám khảo tròn mắt hồi lâu rồi vội vàng run run công bố kết quả :
Du Tuyết Sang Lộ Thủy Kỳ, Nhất Tinh V. . . Võ Chuyển !
Tĩnh Nhàn đại sư cười đắc ý, dương dương tự đắc nhìn mấy vị thủ tọa. Mọi người
phía dưới xôn xao cả lên, chuyện thật khó tin a, một nữ đệ tử nhập môn chưa
lâu lại có thể có đạo hanh ngang với đại đệ tử thiên tài Hỏa Diệm Kỳ Tuấn
Khải, lúc này Du Tuyết Sang với dung mạo tuyệt thế và thiên phú tu luyện của
mình đã làm nam đệ tử của Thiên Sinh Môn phải mơ mộng.
Nhưng sau khi khảo nghiệm, nàng chỉ cười một tiếng rồi đi về chỗ, ánh mắt long
lanh lại nhìn về phía hắc bào nam tử Cổ Thạch Kỳ, lộ ra một tia nhu hòa lẫn
phức tạp, rồi nhanh chóng thu hồi mục quang của mình, nhanh đến mức ngay cả Tử
Thiên cũng không nhận ra được.
Tưởng Khiên ngây dại ra một hồi rồi cười khổ một tiếng, không nói được lời
nào. Vị giám kháo sau một lúc ngạc nhiên cũng lấy lại vẻ bình thản, lập tức
cho cuộc khảo nghiệm tiếp tục, nói lớn :
Người tiếp theo, Vương Tử Thiên của Cổ Thạch Kỳ !