Cầm Hắn Không Có Biện Pháp


Người đăng: doimatmaudo


  • Thực lực không tệ lắm, xem ra là ta coi thường ngươi rồi ! Bất quá kết quả
    sẽ chẳng thay đổi gì đâu !

Chu Nguyên gặp Vương Hạo Thần vậy mà có thể cùng mình liều cái ngang sức ngang
tài, khuôn mặt không chỉ không có hoang mang, ngược lại càng thêm âm u cười
nói.

Kỳ thực Vương Hạo Thần so với Chu Nguyên càng thêm kinh ngạc, nên biết trước
khi thu được đột phá, chính hắn cũng đã có sức đánh một trận với Bát Tinh Võ
Quân, lúc này chiến lực của hắn đã sớm tăng lên một mảng lớn, thế nhưng lại
chỉ có thể cùng Chu Nguyên chiến bình.


  • Lôi Điện Chi Mâu !

Vương Hạo Thần hai tay ngưng kết thành một đạo ấn quyết, chỉ thấy thiên địa
linh khí xung quanh hội tụ mà đến, hoá thành 6 thanh lôi mâu hoá ra sau lưng
hắn.

6 thanh lôi mâu hướng về tất cả phương vị trên ngừoi Chu Nguyên đồng loạt bắn
ra !


  • Cút cho ta !

Chu Nguyên nổi giận gầm lên một tiếng, Huyết Minh Kiếm giống như cuồng phong
bão vũ chém đi ra, đem công kích ngăn trở lại.


  • Long Nhật Quy Điền !

Vương Hạo Thần căn bản không để cho Chu Nguyên có cơ hội thở dốc, trong cơ thể
đấu khí cuồn cuộn lưu chuyển, một chưởng đánh đi ra ngoài, mang theo tiếng
long ngâm chấn động thiên địa.


  • Không tốt !

Chu Nguyên biến sắc mặt, hắn vốn là đang toàn lực chống đỡ 6 đạo lôi mâu công
kích, thể nội đấu khí tạm thời tiêu hao rất lớn, nếu gượng chống Vương Hạo
Thần cái này một chưởng, chỉ sợ sẽ ăn không ít thiệt thòi.

Chu Nguyên ý niệm xoay chuyển thật nhanh, cả người hoá thành một đạo bóng kiếm
lao thẳng lên trời, trong khoảnh khắc tránh đi Vương Hạo Thần một chưởng.


  • Nguy hiểm thật !

Chu Nguyên trên trán toát ra mồ hôi lạnh, trong lòng đã có chút hối hận chính
mình quá coi thường đối phương thực lực, để cho thứ hai nắm được thời cơ, nếu
không phải hắn phản ứng nhanh, chỉ sợ lúc này đã bị thương rồi.


  • Thiên tài ! Ngươi trốn gì chứ ?

Vương Hạo Thần nhìn Chu Nguyên cười nói, thanh âm chứa đầy chế nhạo chi ý.


  • Ta xé ngươi !

Chu Nguyên hai mắt màu đỏ tươi, trong tay trường kiếm khẽ run lên, từng đợt
sóng đấu khí lấy hắn làm trung tâm không ngừng khếch tán mà ra, ngưng tụ thành
một đạo cực kỳ khổng lồ bóng kiếm hướng Vương Hạo Thần rơi xuống, chỉ là dư ba
uy lực cũng có thể tại chỗ mạt sát một vị đê giai Võ Quân.


  • Đại Hoang Nhất Kiếm !

Hiển nhiên Chu Nguyên một kiếm này, chính là đang đối với Vương Hạo Thần hạ
xuống sát chiêu !

Hồng Yên ở một bên đem tất cả thu vào mắt, lạnh lụng nhìn Băng Ma nói :


  • Ngươi nhân thật là khí phách a ! Chỉ là luận bàn, lại hướng đối thủ của
    mình hạ sát chiêu !

Băng Ma ngay cả mí mắt liền không thèm chớp một cái, hoàn toàn không có đem
nàng một câu bất mãn để vào trong lòng, chỉ cừoi lạnh không đáp.


  • Muốn giết ta ?

Vương Hạo Thần nhìn thấy Chu Nguyên trong mắt sát ý, nội tâm nhưng mà cừoi gằn
một tiếng, trên ngừoi khí tức đột nhiên bạo tăng, từ Tam Tinh Võ Quân trực
tiếp tăng lên Thất Tinh Võ Quân cảnh giới.

Một khắc này, Sát Thần Lực, Thái Cực Thất Huyền Biến hai loại bí pháp, đều
được hắn thi triển đi ra !

Cùng lúc đó, một luồng sức mạnh từ trên người hắn bùng pháp đi ra, giống như
một đạo huyết sắc lôi quang xé không mà đến.


  • Hoả Lôi Cương Thể - Tam Văn Lôi Thể !

Trên ngực Vương Hạo Thần ẩn ẩn hiện ra một đạo lôi văn màu đỏ, chỉ thấy hắn cơ
bắp vậy mà trở nên phi cường cứng rắn, tựa như là được sắt thép rèn đúc mà
thành, vô biên lực lượng từ đó không ngừng tràn ra.

Bởi vì chiến đấu gây ra động tĩnh quá lớn, lúc này đã có không ít thú nhân tộc
võ giả chạy tới mục quang, từng ngừoi đều là vẻ mặt kinh ngạc không ngừng bàn
luận :


  • Các ngươi mau nhìn ! Người kia, chẳng phải là chúng ta mới nhất một vị thần
    tướng, Chu Nguyên hay sao ?


  • Hắn làm sao liền cùng ngừoi khác động thủ rồi ? Hơn nữa người kia thực lực
    nhìn rất không kém a ?


  • Hắc hắc ! Ngay cả Đại Hoang kiếm pháp cũng bị bức thi triển đi ra, lần này
    Chu Nguyên xem ra là đá phải tấm sắt !


Vương Hạo Thần không để ý đến bọn hắn bàn luận, trên người khí tức đã cường
hãn đến cực điểm, chân đạp lên bộ pháp, thân hình được xích lôi bao phủ lấy,
giống như một đốm rực cháy lao thẳng về phía Chu Nguyên.


  • Ầm !

Ngay vào lúc đó, một quyền của Vương Hạo Thần đánh đi ra, không chút nào hoa
mỹ, chỉ có cường đại nhất lực lượng, tựa như kình lôi đập thẳng lên đạo kia
khổng lồ bóng kiếm.


  • Bành !

Dứoi hai đạo khổng lồ lực lượng mạnh mẽ trùng kích lẫn nhau, không khí trong
phạm vi trăm trượng phía trước bị ép cho nổ tung, chỉ thấy đạo kia bóng kiếm
trên thân hiện ra vô số vứt nứt, cuối cùng nổ tung hoá thành cả bầu trời những
điểm sáng.

Hai đạo thân ảnh cũng vào lúc đó bắn ngược ra sau, mỗi người đều chịu sự chấn
động không nhỏ, khí huyết toàn thân quay cuồng dữ dội.


  • Hắn thế mà chặn được của ta một kích mạnh nhất ?

Chu Nguyên sắc mặt phồng hồng, khó khăn lắm mới điều tiết lại khí huyết trong
cơ thể, khuôn mặt anh tuấn muốn bao nhiêu khó coi liền có bấy nhiêu khó coi.


  • Thiên tài ! Ngươi vừa rồi không phải còn rất kiêu ngạo sao ? Bản lĩnh chân
    thật của ngươi đâu rồi ?

Vương Hạo Thần thanh âm nhàn nhạt vang lên, rơi vào Chu Nguyên trong đầu lại
trở nên phi thường chói tai.


  • Đáng chết !

Chu Nguyên nổi giận đến cực điểm, nhưng lại không thể làm gì, hắn tuyệt chiêu
mạnh nhất cũng đã thi triển đi ra, thế nhưng lại cầm thứ hai không có biện
pháp nào.

Để cho hắn rất không cam tâm chính là, Vương Hạo Thần nhìn trước ngó sau thế
nào tu vi cũng chỉ là Tam Tinh Võ Quân, mặc dù nói là có thêm Tam Phẩm linh
hồn lực võ giả thân phận, nhưng cái này liền không đại biểu thứ hai có thể
vượt qua 5 cái tiểu cảnh giới a ? Cái này theo hắn ít nhất là không thể nào !

Nhưng bây giờ Vương Hạo Thần lại thực sự làm được, hơn nữa là không chút nào
rơi xuống hạ phong !

Bản thân Chu Nguyên tựu nhận là thiên tài, nhưng đứng trước cái này thành
tích, quả thật chính mình lộ ra rất không đáng tiền đồng dạng . ..


  • Người này thực lực quá mạnh mẽ, e rằng đã có thể chính diện so sánh với một
    vị thần tướng ! Ta thực sự là cầm hắn không có biện pháp, cùng lắm chỉ thể
    chiến hoà, muốn giết . . . căn bản là hi vọng xa vời !

Chu Nguyên mặc dù ngông cuồng nhưng tuyệt đối không phải đồ ngốc, nháy mắt đã
nhìn ra trước mắt tình hình, chiến ý dần dần hạ thấp xuống.


  • Gia hoả này, lại cường như vậy ?

Hồng Yên đứng một bên quan sát sớm đã kinh ngạc ngây ngừoi, ngay sau đó liền
trở nên mừng như điên, thầm hô chính mình nhặt được bảo.

Theo cái nhìn của nàng, Vương Hạo Thần làm đến thế này đã rất không tồi, thực
lực hoàn toàn có thể so sánh với một vị thần tướng, sau này tiến giai Võ Hoàng
đã là chuyện ván đóng thành thuyền, thậm chí ngay Võ Vương cũng có rất lớn khả
năng, một khi hắn trưởng thành, nhất định sẽ là Mị Vương một tay đại tướng.

Nên biết, thần tướng cho dù là ở thú nhân tộc, đều cực kỳ hiếm thấy, từng cái
đều là một đời siêu cấp thiên tài, so sánh với Tử Hàn Sa, Giác Cương, Tô Ma
mấy người vẻn vẹn không kém chút nào !

Mị Vương nhất mạch mặc dù rất cường, nhưng quanh đi quẩn lại liền chỉ có hai
vị thần tướng mà thôi !

Mà Hồng Yên đứng gần đó Băng Ma, sắc mặt lại không gì sánh được xấu xí, trong
bụng không ngừng mắng lớn :


  • Tiểu tử này, nhìn thế nào cũng chỉ là Tam Tinh Võ Quân mà thôi, chiến lực
    làm sao lại mạnh tới vô lý như vậy ?

Dưới trướng Yêu Hoàng Bát Đại Yêu Vương, nhìn qua thì có vẻ mật thiết, nhưng
bên trong lại không ngừng vì quyền lợi của mình mà đối chọi gay gắt, mà mạnh
nhất hai cái trong đó, chính là Giao Vương nhất mạch cùng Mị Vương nhất mạch.

Hai nhà cao tầng lực lượng không kém nhau nhiều lắm, bất quá về mặt một đời
thiên tài tuổi trẻ thì Giao Vương nhất mạch lần này rõ ràng mạnh hơn cái sau
không ít, hiển nhiên chiếm lấy một ít thượng phong !

Làm một cái đơn giản phép tính, Giao Vương nhất mạch thần tướng tổng cộng có
đến 4 vị, thế nhưng Mị Vương nhất mạch thần tướng lại chỉ có vẻn vẹn hai vị,
thực lực kém nhau quá xa !

Hắn Băng Ma vốn chính là muốn tìm Hồng Yên kiếm chuyện, tiện thể cho Mị Vương
nhất mạch một cái hạ mã uy, nào ngờ giữa đường nhảy ra một cái Cố Lâm Phong
chẳng biết từ đâu chui ra, thực lực lại mạnh đến không hợp thói thường, ngay
cả Chu Nguyên toàn lực ra tay cũng không có thể cầm hắn thể nào, để cho Băng
Ma tức không có chỗ đánh, trong bụng nghẹn lấy một cục tức to đùng.

Thậm chí Băng Ma đối với Vương Hạo Thần xác thực đã nổi lên một tia sát ý, dù
sao người này tiềm lực so với một vị thần tướng đều không kém hơn chút nào,
thậm chí còn lớn hơn, nếu có thể nhân lúc hắn còn chưa trưởng thành bóp chết
từ trong trứng nước, coi như thay Giao Vương trừ đi một cái mối hoạ !

LTG : Hôm nay hai chương, tại hạ ngửa tay xin Kim Phiếu !


Sát Thần Ký - Chương #141