Người đăng: doimatmaudo
Võ Hội Giao Lưu giữa nhân tộc và thú nhân tộc, có thể nói là một lần để trẻ
tuổi thanh niên tài tuấn của cả hai tộc chứng minh bản thân.
Dù sao có thể được dương danh là Thiên Phong đế quốc đệ nhất thiên tài thì quả
thực là không gì có thể sánh được vinh quang, không biết bao nhiêu người đã
dốc sức liều mạng tu luyện chỉ để đợi đến một ngày này.
Hiện tại thì Võ Hội Giao Lưu cuối cùng đã bắt đầu, ngoại trừ thế hệ trước
cường giả thì tất cả mọi ngừoi toàn thân đều lộ ra sôi sục chiến ý không cách
nào kiềm chế được.
Vô số chiến ý lao thẳng lên trời, khiến cho nhiệt độ trong mảnh không gian
nhất thời trở nên nóng rực.
Vương Hạo Thần và La gia hai huynh đệ không có để ý tới không khí nóng bỏng
bên dưới, chỉ là tại trong tửu lâu lặng lẽ dùng bữa ăn sáng, phảng phất mọi
chuyện hoàn toàn không có ảnh hưởng với bọn hắn đồng dạng.
Vương Hạo Thần một cặp hổ phách nhãn bình lặng như nước, ánh mắt thỉnh thoảng
lại nhìn sang phía bên kia khán đài, cũng không biết là đang suy nghĩ cái gì.
Trên hư không, hơn chục vị võ giả đạp không mà đến, đi đầu là một cái tràn
ngập hoàng giả chi khí nam tử trung niên, lộ ra cực kỳ uy nghiêm đế vương bá
khí, hiển nhiên chính là Thiên Phong đế quốc hoàng đế, Ngọc Vũ Nguyên.
Mà bên cạnh hắn lại là một gã thanh niên ngoài 20 tuổi, dung mạo có chút tuấn
nhã, khí chất xuất trần, thân mặc một bộ y phục trắng như tuyết, ánh mắt phân
vân khinh đạm nhìn bên dưới đám ngừoi.
Người không phải ai khác, chính là ba đại thanh niên bá chủ một trong Ngọc
công tử - Ngọc Cửu Tiêu !
Hơn nữa tại tam đại thanh niên bá chủ bên trong, Ngọc Cửu Tiêu niên kỷ lớn
nhất, tu vi cũng cao nhất, nửa năm trước cùng với Kiếm Yêu - Liễu Vô Dạ giao
thủ, hắn thực lực ẩn ẩn mạnh hơn thứ hai một bậc, vì thế mọi người mơ hồ đem
hắn xem thành Thiên Phong đế quốc tuổi trẻ đệ nhất nhân.
Một đạo thanh âm hùng vĩ vang lên, một đạo thân ảnh khí tức cường hãn xé không
mà đến, đối với Ngọc Vũ Nguyên chào hỏi nói.
Ngọc Vũ Nguyên cũng khách khí đáp lại.
Không có cách, mặc dù hắn là Thiên Phong đế quốc hoàng đế, tu vi cũng là Bát
Tinh Võ Vương, nhưng người trước mặt một chút đều không kém hơn hắn, là Bát
Đại Yêu Vương mạnh nhất một trong Giao Vương – Ngao Huyền Dịch.
Có thể nói ngoại trừ Yêu Hoàng, cũng chỉ có Giao Vương là có khả năng bình
khởi bình toạ với Ngọc Vũ Nguyên.
Hai người khách khí mấy câu, tựu riêng phần mình đi tới của mình chỗ ngồi, đợi
mặt khác cường giả đi tới.
Ngọc Vũ Nguyên ngồi xuống không được bao lâu, ánh mắt liền phóng ra một tia
tinh mang, ngẩng đầu nhìn lên.
Trên bầu trời, một đạo phi thường cường hãn kiếm ý đột nhiên phá không mà đến,
khí thế vậy mà không thể so với Ngọc Vũ Nguyên cùng Ngao Huyền Dịch yếu nhược.
Một đạo thanh âm hùng bá truyền đến, trên không trung nhất thời xuất hiện hai
đạo thân ảnh nam tử lưng đeo trường kiếm, toàn thân kiếm ý mênh mông mà ra.
Thiên Phong đế quốc đệ nhất kiếm giả, Kiếm Tâm Hồng cũng đến !
Còn nam tử bên cạnh hắn, không ai khác chính là Kiếm Yêu Liễu Vô Dạ !
Ngao Huyền Dịch cười cười nói, lập tức tiến lên tiếp đón.
Bên trong tửu lâu, Vương Hạo Thần đem tất cả cử động bên ngoài thu vào mắt,
trong lòng cũng đối với các trẻ tuổi cao thủ lần này làm ra một ít phán đoán.
Ngọc Vũ Nguyên, Kiếm Tâm Hồng loại này cường giả đối với hắn còn quá xa xôi,
nhưng còn Ngọc Cửu Tiêu, Liễu Vô Dạ mấy người thì lại không làm khó được hắn.
La Nhất Đao ở một bên cừoi nói.
Hắn rất muốn biết, Vương Hạo Thần thực lực so với Ngọc Cửu Tiêu, Liễu Vô Dạ
tựu như thế nào ?
Dù sao lúc trước hai huynh đệ bọn hắn liên thủ đánh một trận với thứ hai, vốn
dĩ là hai đánh một, dựa vào phối hợp ăn ý có thể kháng trụ Thất Tinh Võ Quân,
nhưng trong tay Vương Hạo Thần vẫn là chịu nổi một kích.
Đương nhiên, Ngọc Cửu Tiêu dạng này cường giả cũng không thể so sánh với bình
thường Thất Tinh Võ Quân, thậm chí có thể nói Thất Tinh Võ Quân tầm thường võ
giả trong tay hắn căn bản không tính toán là cái gì.
Vương Hạo Thần không có đáp, ngược lại cười nhạt hỏi :
La Nhất Đao, La Nhị Kiếm hai người trầm ngâm, hồi lâu mới đáp :
Đây không phải là bởi vì thiên phú của bọn hắn không đủ cao, mà là công pháp
cùng đấu kỹ cấp bậc quá thấp, lại thiếu thốn tài nguyên tu luyện, không có khả
năng so sánh với địa vị cao cao tại thượng Ngọc Cửu Tiêu dạng này nhân, nếu là
có được công pháp hoặc đấu kỹ mạnh hơn, bọn hắn chưa hẳn so với Ngọc Cửu Tiêu,
Liễu Vô Dạ kém đi nơi nào.
Vương Hạo Thần cũng biết nguyên do, không khỏi tán thưởng một tiếng nói, ánh
mắt lại chuyển dời sang một cái vận hắc y đeo khăn che mặt nữ tử, đồng tử hơi
ngưng lại.
Cô gái này không có lộ ra phong quang như Ngọc Cửu Tiêu hay Liễu Vô Dạ, nhưng
Vương Hạo Thần không chút nào coi thường nàng, lại có cảm giác thứ hai giống
như một cái độc xà bất cứ lúc nào cũng có thể nhảy lên cắn ngừoi.
Nàng vóc người cao gầy, diện quần áo bó sát người khiến cho thân hình càng
thêm dụ hoặc, mặc dù đeo khăn che mặt, nhưng người khác nhìn vẫn biết đây là
một cái nữ yêu tinh hại nước hại dân.
Nếu hắn đoán không sai, cô gái này hẳn là người cuối cùng trong tam đại thanh
niên bá chủ, Tốc Kiếm – Nhạc Linh San.
Ngay lúc này, cô gái áo đen dường như cũng cảm nhận được cái gì, một cặp mắt
trong veo như nước dựa theo Vương Hạo Thần ánh mắt nhìn đến.
Hai mắt đụng nhau, Nhạc Linh San chỉ thấy chính mặt đồng tử đột nhiên có chút
đau nhức, nam tử kia ánh mắt, giống như lợi kiếm sắc bén đâm vào mắt nàng,
khiến thân hình nàng không khỏi run lên nhè nhẹ.
Nhạc Linh San bên cạnh một cái phụ nhân phát hiện ra thứ hai khác thường, trầm
giọng hỏi.
Nhạc Linh San ánh mắt ngưng trọng nhìn về phía tửu lâu, trịnh trọng nói.
Phụ nhân tên Bạch Tô theo ánh mắt của nàng nhìn tới, phát hiện ra Vương Hạo
Thần cùng La Nhất Đao, La Nhị Kiếm ba người thân ảnh, lông mày nhíu lại, nói :
Bạch Tô trong mắt biến ảo không ngừng, rốt cuộc chỉ có thể phun ra một câu :
Nàng đích xác nhìn không ra được Vương Hạo Thần sâu cạn, thứ hai tuy chỉ có tu
vi Nhị Tinh Võ Quân, nhưng trên ngừoi khí tức lại cực kỳ hùng hậu, mặc dù đã
nội liễn hết thảy, nhưng vẫn bị nàng nhìn ra, hơn nữa ngừoi này toàn thần hiển
lộ ra một cỗ bàng bạc sắc bén kiếm ý, hẳn là một vị kiếm giả, hơn kiếm đạo
cảnh giới tuyệt đối không thể so với Liễu Vô Dạ kém.
Mà để cho nàng kinh dị nhất chính là người này tuy rằng đeo mặt nạ, nhưng dựa
vào cảm giác cường đại của mình Bạch Tô vẫn có thể suy đoán ra tuổi thật của
người này, hắn so với Nhạc Linh San thậm chí còn nhỏ hơn không ít.
Bất quá nàng chẳng qua chỉ là nhìn không thấu hắn mà thôi, cũng không cho rằng
thứ hai có thể lợi hại đi đến đâu, dù sao tu vi của hắn không thể phủ nhận vẫn
chỉ là Nhị Tinh Võ Quân mà thôi, căn bản không đủ gây sợ !
Vương Hạo Thần ánh mắt lại dời đến một cái nhìn không rõ diện mục trung niên
nam tử, lông mày vậy mà nhăn đến, cảm giác thực lực người này thâm sâu khó
lường, thậm chí so với Ngọc Vũ Nguyên, Ngao Huyền Dịch dạng này cường giả đều
muốn hiếu thắng.
Hơn nữa từ lúc bắt đầu đến giờ, người này vẫn chỉ yên lặng ngồi ở đó, cũng
không có hướng bất cứ ai chào hỏi, nhưng ngay cả là Ngọc Vũ Nguyên đi tới,
nhìn thấy hắn trong mắt đều là kiêng kị chi ý, khiến cho Vương Hạo Thần trong
lòng không khỏi nổi lên một cái to gan suy đoán.
Toàn bộ thú nhân tộc lại có thể khiến cho Ngọc Vũ Nguyên biểu hiện như vậy,
cũng chỉ có một ngừoi . . . người đó không ai khác chính là Yêu Hoàng !
Chỉ có Yêu Hoàng, mới có thể có thực lực khủng bố như vậy !
Dựa vào suy đoán của Tiểu Long, Yêu Hoàng trên người khí tức thậm chí so với
luồng yêu khí bên cạnh Đại Hà Sinh Thổ hôm qua còn muốn cường đại hơn nhiều,
rõ ràng cả hai không thể là cùng một người.
Vậy có nghĩa là người chiếm được Đại Hà Sinh Thổ . . . cũng không phải Yêu
Hoàng !