Người đăng: Crush
Đến gần Tần Thiên đột nhiên thốt ra một câu:
"Hi vọng mà nói ngươi mang dầu ăn a."
(Crush: đùa thôi)
" Nơi này là nơi nào? Bọn họ vì cái gì tấn công ta đâu này!"
Lý Lâm Phong nghe được lời nói ngẩn ngơ, trong đầu có một loại cảm giác tựu
là: "Éo thể tin nổi". Thằng này cứ thế giết một người tu vi Vàng Đoàn 2, dọa
chạy một Bạch Kim Đoàn 2 mà không cần biết chuyện gì đang xảy ra đi.
Thấy được vẻ mặt ngẩn ngơ pha khiếp sợ của Lý Lâm Phong Tần Thiên thấy nếu
không trấn định người này lại mà nói thì chẳng biết đến bao giờ mình mới có
được một câu trả lời đây. Tần Thiên thở dài:
"Chỉ cần ngươi không tấn công ta mà nói ngươi tựu có thể sống khỏe mạnh đấy".
Lý Lâm Phong lại bày ra bộ mặt kì quái có điểm không tin lời Tần Thiên mà nói.
Ngây ngốc nửa ngày Lý Lâm Phong mới thốt ra một câu:
"Ngươi thực tha cho ta không giết ta."
Tần Thiên cũng không suy nghĩ nhiều một lời đáp ứng:
"Xác thực".
"Thật sự tha cho ta" Lý Lâm Phong lại hỏi lại lần nữa.
Tần Thiên giờ này có chút đau đầu rồi, lời nói của mình không đáng tin đến vậy
sao, Tần Thiên vẫn như cũ trả lời:
"Xác thực tha cho ngươi".
Lý Lâm Phong có điểm chưa tin hoàn toàn nhưng vẫn trả lời Tần Thiên.
"Cánh đồng này tên là Giang Hạ, đi về phía tây 10km mà nói sẽ gặp một thành
phố tên Hoa Thái."
"Thành phố, gần đây có thành phố sao."
Tần Thiên sử dụng dị năng điều khiển cơ thể mình bay lên không trung rồi hướng
tiềm thức của mình về phía tây. Tiềm thức hướng về phía tây càng ngày càng xa,
Tần Thiên mắt cũng hướng về phía tây xem xét. Tần Thiên bỗng cảm thấy hai mắt
mờ dần, Tần Thiên theo phản xạ đưa tay dụi dụi mắt nhưng mắt càng ngày càng
mờ. Ý thức mất dần, Tần Thiên rơi như một hòn đá, ngất đi ngay trước khi thân
thể gặp đất.
"Bịch " Tần Thiên rơi xuống đất và nằm im không cử động.
Lý Lâm Phong chứng kiến thấy Tần Thiên rơi xuống đất có ý nghĩ: "Người này
đang chơi cái gì đâu này, tự dưng như vậy là sao". 1p qua đi Tần Thiên vẫn
không cử động, lại tiếp 5p qua đi vẫn không có động tĩnh gì Lý Lâm Phong có
điểm mất kiên nhẫn đành lên tiếng:
"Ê, cậu gì đó ơi chịch nhau không"
(Crush: đùa thôi bây giờ mới là thật này)
"Này, ngươi làm sao vậy?"
Hỏi vài lần vẫn không có động tĩnh gì Lý Lâm Phong nhẹ nhàng đi đến cạnh Tần
Thiên rồi hỏi lại lần nữa. Vẫn không có tiếng trả lời. Lý Lâm Phong mặc dù có
điểm sợ hãi nhưng vì tình huống nên chạm tay vào người Tần Thiên rồi lay nhẹ.
"Chẳng nhẽ cứ thế ngất đi rồi hả"
Kiểm tra thấy Tần Thiên Thực sự ngất đi Lý Lâm Phong mới lấy điện thoại ra bấm
một dãy số, sau vài tiếng 'tút, tút...' điện thoại đã có người bắt máy.
Đầu máy bên kia truyền đến giọng nói có vài phần lãnh đạm và lạnh lùng, có
phần uy nghiêm:
"Chuyện gì?"
"Cha con bị ám sát, địa điểm là cánh đồng lúa Giang Hạ cách thành phố 10km cha
nhanh cho người đến đây"
"Ngươi không sao chứ" giọng nói từ đầu dây bên kia truyền lại có vẻ lo lắng.
"Cha, con không sao, có nhiều chuyện không tiện nói trong điện thoại cha mau
cho người đến đây đi".
"Cha điều tới nhiều người một chút, có nhiều thứ cần phải xử lí "sạch sẽ" một
điểm đấy"
"Tốt, ngươi chờ ở đó, nhớ cẩn thận tình huống đấy, ta lập tức phái người tới
ngay".
Cúp điện thoại, Lý Lâm Phong thở dài một hơi.
"Cứ tưởng sẽ được an toàn một chút không ngờ lại gặp phải sự tình này. Trong
cái rủi có cái may a. Tí thì không còn mạng mà về nhà nữa rồi."
Lý Lâm Phong đợi tầm 20p sau thì có một đoàn 7 chiếc xe nối đuôi nhau từ hướng
thành phố đi tới.
Chiếc xe dẫn đầu chạy lại gần rồi dừng hẳn. Một người trong xe bước ra đảo mắt
xung quanh thấy người chết nằng la liệt. Có người chết cháy đen thui, cũng có
người bị mảnh xe vỡ khi bom nổ gim vào người tử vong. Mặc dù khiếp sợ trước
cảnh tượng trước mắt nhưng rất nhanh liền chấn tĩnh lại đi đến trước Lý Lâm
Phong:
"Bẩm thiếu gia, gia chủ cho chúng tôi đến đây xử lí việc này. Theo tôi thấy
tình huống hiện tại không ổn thiếu gia nên nhanh chóng đi bệnh viện thì hơn".
"Ngươi nhanh chóng tìm được những người còn sống mau đưa họ đi bệnh viện, Lý
Gia Hải và Lý Ứng Bá cơ hồ bị thương rất nặng, ngươi đưa họ lên xe cùng ta
tiến bệnh viện. Còn cậu thiếu niên kia cũng đưa đi bệnh viện. Cử người canh
trừng 24/24 không được để xảy ra bất cứ chuyện gì, tốt nhất phải cử Kim Cương
Đoàn trở lên."
"Tốt ta lập tức an bài". Một lời đáp ứng.
Lý Lâm Phong mang theo Lý Ứng Bá, Lý Gia Hải và Tần Thiên ba người bất tỉnh
lên trên xe hướng thành phố bệnh viện gần nhất đi tới.
Đến bệnh viện an bài chăm sóc cấp cứu về sau đến tối mới chiều mới kết thúc.
Lý Ứng Bá, Lý Gia Hải tuy bị thương nặng nhưng nhờ thể chất mạnh mẽ(sinh lý
khỏe) nên không ảnh hưởng tới tính mạng. Lý Lâm Phong băng bó bả vai bị thương
xong cũng nghỉ ngơi tại phòng bệnh. Tần Thiên mặc dù cơ thể tựa hồ không có bị
tổn thương gì nhưng vẫn cần chụp chiếu, xét nghiệm cac loại mới biết chính xác
được. Cứ như thế một Ngày liền nhanh chóng qua đi.
Ngày hôm sau sau vụ ám sát một thiếu nữ tầm 16, 17 tuổi dáng người uyển
chuyển, thân dưới mặc một đầu màu trắng váy, đem thon dài hai chân tráng nõn
lộ ra, trên người mặc một kiện áo màu xanh biếc sơ mi nhỏ, trước ngực núi non
hơi hơi nâng lên, tản ra khí chất thanh thuần mê người. Nàng khuôn mặt cực kỳ
mỹ lệ, cho người ta một loại kinh diễm cảm giác. Trên mặt không có trang điểm,
nhưng là da thịt trắng hồng, một đôi mắt to xinh đẹp, khi thì phát ra một
loại mê người lộng lẫy. Mái tóc đen nhánh thả sau lưng, đem hoàn mỹ khuôn mặt
làm nổi bật càng thêm xinh đẹp. Thiếu nữ chạy vào Phòng bệnh của Lý Lâm Phong,
nhưng vệ sĩ cũng không có ngăn lại.
Thiếu nữ nhìn thấy Lý Lâm Phong thời điểm thốt lên:
“Cha.”
(Còn tiếp)
(Crush: Báo cáo! Đã thấy nữ chính đầu tiên!!!!)