Ngưng Tụ Thánh Hồn.


Người đăng: phongprovn

Ba tháng nhanh chóng trôi qua tại khu vực Nội vi của bí cảnh, có một thiếu
niên tay cầm bản đồ trên đầu có một con rùa vàng đang phi nhanh như lưu tinh
trong bão tuyết, sau lưng là lít nha lít nhít rất nhiều to có nhỏ có dày đặt
man thú à không là thánh thú thì đúng hơn, yếu nhất cũng là tiểu thánh cảnh,
mạnh nhất thì cũng không thiếu là đại thánh cảnh giới, đa phần đều là tuyết
thú màu trắng phau như tuyết vậy.

"Lão đại giết chúng đi... ồn ào quá..."

Tiểu kim thức dậy nhìn cái đám sau lưng mình khinh khi nói, hắn cũng chẳng để
ý nhiều, trước mặt hắn bây giờ là một cái động đang bị băng tuyết đóng kín,
hắn đưa bàn tay ra lạnh nhạt nói, nói cái gì chứ đám sau đó hắn đánh cũng
không lại nhưng tiểu kim thì khác nó đột phá Tiểu thánh cảnh rồi,

Ba tháng lên một đại cấp, thiên phú nghe thôi cũng rợn cả người rồi,Tiểu kim
có thể như vậy thì do hắn không thể tăng tiến nên mới đưa hết toàn bộ máu cho
tiểu kim mà thôi, cánh cửa bằng băng đó bị hắn đục một lỗ cho một người đi vào
xong thì hắn ngoái đầu lại nói:

"Đệ giết chết chúng đi... chúng ta đến nơi rồi... Băng động này chính là nơi
có dị hỏa... giải quyết xong thì thủ hộ cái động này giúp lão đại... chỉ cần
không phải yêu tộc ,giết bất luận tội... "

"Ok..."

Tiểu kim nhảy từ trên đầu hắn xuống, cũng không cần mượn nhân hình bay thẳng
vào đám thánh thú như chỗ không người, hoàng kim trảo khí nhanh chóng vân vũ
bay ra, máu huyết cũng bắt đầu chảy xuống, cuộc tàn sát cứ thế bắt đầu.

"Cường đại rồi... để xem lúc ta ngưng tụ được thánh hồn của mình rồi thì đệ
lấy cái gì ăn ta... "

Hắn nhìn tràng cảnh giết chóc lắc đầu cười nói, sau đó phi thân vào sâu bên
trong, 100 m... 500m...1000m... 2000m... càng vào sâu hắn phát hiện không phải
lạnh hơn mà càng ngày càng nóng,nói đúng hơn là luân phiên đổi nhau lúc thì
cực nóng lúc thì cực lạnh khiến hắn cực kỳ khó chịu.

"Đến nơi rồi... Dị hỏa xếp thứ tư, Băng long thánh diễm..."

Hắn nhìn về phía trước, nói, phía trước hắn là một ngọn lửa màu xanh như ma
hỏa vậy, bên trên có một long văn cách điệu như nhìn hắn vậy,hắn hướng đóa
băng diễm bước đến không khí bắt đầu lạnh hơn rất nhiều, càng gần đóa Băng
diễm thì có cảm giác càng ngày càng lạnh.

"nắm được người rồi..."

Hắn vươn đôi tay đã sắp bị đông đá của mình đến cắm lấy, nhanh chóng vận
chuyển phần quyết hấp thụ đóa dị hỏa, nhìn có vẻ đơn giản nhưng hắn đã thể
hiện hết thần thông từ long hóa đến kiếm khí thậm chí hắn còn vận dụng cả bản
mệnh huyết hỏa của mình mới có thể ngăn cản mình khỏi bị đóng băng.

"Ư... Ư...."

Hắn đau đớn cắn chặt lấy môi của mình khiến nó chảy cả máu ra ngoài, hai mắt
nhắm chặt lại, xung quanh băng khí bắt đầu hướng hắn hội tụ đến, thân thể của
hắn bây giờ như bị một ngọn lửa màu xanh lam thiêu đốt vậy,hắn lúc này cứ như
bên trong là bị liệt hỏa thiêu đốt nhưng bên ngoài thì lại bị đóng băng lại
vậy.

"Bành... crắc... crắc... Grào... "

Lớp băng dày bao quanh hắn bị nổ tung, sau lưng hắn một quả trứng màu đỏ yêu
dị bắt đầu nứt ra những cái khe nhỏ, bắt đầu hấp thụ băng khí và cả đóa "Băng
long thánh diễm"trong người của hắn, những vết nứt ngày càng lan rộng ra, cuối
cùng một đầu huyết sắc kim long hiện ra chính là ấn ký của hắn không sai tẹo
nào chỉ khác, sau lưng nó có thêm một huyết luân đỏ như máu,lưỡi luân trông
thôi cũng thấy cực kỳ sắc bén, nó ngước đôi mắt lên không trung hống một tiếng
như thị uy vậy, mở rộng đôi cánh kiếm của mình bao hắn lại,

Thực lực của hắn bắt đầu mãnh tiến, bán thánh tiền kỳ.... trung kỳ.... hậu
kỳ.... đại viên mãn... bắt đầu tiến chậm lại cuối cùng đột phá ở vô thượng
cảnh bán thánh bước vào tiểu thánh cảnh giới mới hoàn toàn dừng lại, Tinh thần
lực của hắn cũng bay vọt từ 45 lên đến 48 cấp, tiểu thánh đại viên mãn
cảnh,Thánh hồn biến mất hắn cũng mở đôi mắt trắng xám của mình ra, mỉm cười
thỏa mãn nói:

"Thánh hồn... ta cuối cùng cũng thức tỉnh được... hơn nữa còn song đại thánh
hồn... thiên địa này còn có thể duy ta không?..."

"ầm... ầm... "

Bên ngoài lôi điện bắt đầu thành hình, những cột lôi điện to như mãng xà đỏ
như máu nhanh chóng đánh xuống giày xéo mặt băng cứng như sắt thép.

" Đùng đùng..."

Trong khi Lôi Kiếp vẫn như tên điên cuồng sát phạt sai khiến Lôi điện đánh
xuống như mưa thì hắn đã có mặt ở bên ngoài để độ kiếp, vặn vẹo cái cổ, ngước
nhìn lôi kiếp cười nhạo nói lớn :

"Ta ở đây ngươi đánh đi đâu vậy?... cái tên óc bã đậu... ta ở đây đến đánh ta
đi... "

"Bành.... bành..."

Lôi kiếp như nghe thấy hắn mắng chửi mình, hội tụ toàn bộ lôi điện thứ nhất
lôi điện đánh xuống, cột lôi điện thô to như con đại mãng màu đỏ lòm hướng hắn
đánh xuống nhưng hắn vẫn bình thản mỉm cười để cho lôi điện đánh lên người của
mình như không có chuyện gì xảy ra cả, hấp thụ hết lôi điện sau đó hắn mới lại
mở miệng nói:

"Sao yếu thế mạnh lên nữa đi..."

"Brừm.. brừm... bành... bành..."

Lại hai cột lôi điện đánh xuống, uy thế cực kỳ kinh người nhưng đến khi chạm
vào người hắn thì lại cứ như mây vậy không có bất kỳ lực công kích nào, đơn
giản bị hắn hấp thụ hết vào người, hắn lại đầy mình khinh bỉ nói:

"Sao lại yếu đi rồi... yếu quá rồi đồ óc cờ hó... mạnh lên tý đi... "

"Brừm... brừm... brừm... bành.. bành..."

Lần này không phải một hai cái mà có đến năm cái cột to đùng hướng hắn đánh
tới nhưng cũng chẳng khác gì lúc trước không có bất kỳ khác biệt bao nhiêu bị
hắn hấp thu chẳng còn chút gì, hắn ngao ngán ngồi xuống đó, hắn chửi mỏi miệng
rồi ngồi như vậy hấp thụ lôi kiếp cũng được.

"Bành... bành... bành... bành... bành... bành... bành... bành... bành... "

Chín cột lôi điện như con lôi long hướng hắn đập tới,lại bị hắn hấp thụ như
không, chẳng có gì khác biệt gì,hắn vẫn ngồi đó độ kiếp của mình nhưng tâm của
hắn lại đắm chìm vào ''hư vô Cổ kinh'' hắn đã đạt đến tầng năm tiền kỳ của
''Hư vô cổ kinh'',bây giờ hắn muốn tìm kiếm xem có tiến bộ được gì không có
thì tốt nhưng không có cũng chẳng sao cả.

Lôi kiếp cũng theo đó đứng yên như vậy, không có lôi điện nào đánh xuống nữa
cứ như sóng yên trước khi có bão lớn vậy, lôi kiếp bắt đầu xoay tròn, không
sai nó đang xoay tròn hơn nữa nó còn đang mở rộng phạm vi của mình ra, từ chỉ
100m ban đầu bây giờ nó lan rộng ra thành 500m, lúc này nó mới ngừng mở rộng
nhưng nó vẫn cứ như vậy xoay tròn,Bão sắp đến rồi.

" Bành9.... bành9... bành9... bành9... grào..."

( Bành*9= Bành... bành... bành... bành... bành... bành... bành... bành...
bành...)

Ba mươi sáu cột lôi điện được đánh xuống hội tụ thành bốn con lôi long đánh
đến trên người hắn, hắn mở đôi mắt trắng xám ra ba mươi sáu thanh huyết kiếm
cũng theo đó bay đến hợp lại thành bốn thanh đại huyết kiếm khổng lồ ngăn cản
lôi long, nhưng tất nhiên lôi điện vẫn đánh đến trên người của hắn, chỉ là uy
lực bị đại kiếm ngăn cản phân nửa mất rồi, hắn khuôn mặt trở nên âm lãnh cực
độ nghiêm túc, nếu lúc nãy hắn không tỉnh dậy kịp e là cái thân xác này ăn
không ít khổ đâu.

"Bành9....Bành9....Bành9....Bành9....Bành9....Bành9....Bành9....Bành9....Bành*9....
Grào... "

Sau khi tung ra chiêu lần này thì Lôi kiếp đã bắt đầu nhỏ lại, chín con lôi
long hướng hắn đánh tới, hắn tất nhiên cũng không phải kẻ thích khoanh tay
chịu chết, lại năm thanh đại kiếm được hình thành ngăn cản chín con lôi long
vọt tới, kết quả vẫn là hắn ăn khổ, thân thể bắt đầu xuất hiện vết cháy bỏng
đen kịt,khuônmặt hắn vẫn không đổi sắc, mở miệng nói:

"Lần cuối rồi đấy,óc bã đậu đánh ta mạnh vào đánh chết ta được càng tốt..."

"Bành*108... Grào..."

Lần này lôi kiếp chính thức tan biến hình thành một trăm linh tám con lôi long
màu đỏ hướng hắn vọt tới, hơn nữa còn đang hợp lại với nhau tạo thành một con
lôi long dài hơn mấy trăm mét, cực kỳ ngưng thực, thậm chí có cả long uy, mạnh
mẽ hướng hắn bay xuống,

"Tốt lắm vào đây nào... đấu thần kỹ+ susano'o... tiểu thiên kiếm trận tầng
bảy- thiên kiếm phá... Rasenshuriken... Song kiếm nát thương khung... "

Hắn gồng hết cơ bắp lên, một trăm linh tám thành huyết kiếm hiện lên tạo thành
một thanh huyết kiếm gần trăm mét, thân thể của hắn bắt đầu được bọc lại bằng
một lớp áo giáp màu đỏ như máu tạo thành một người khổng lồ,hai cánh tay cầm
lấy thanh huyết kiếm, hai cánh tay cầm lấy minh đế kiếm cùng sát đế kiếm, hai
tay cuối cùng thì hình thành hai Rasenshuriken to đùng một cái màu vàng một
cái màu đỏ, lần này hắn tung gần như toàn bộ sát chiêu rồi.

"Bành..."

Lôi long bay tới, huyết kiếm được hắn vung ra đầu tiên, tiếp theo là hai thanh
Song đế kiếm khí hòa vào nhau thành một đại kiếm khí đại sát chiêu, cuối cùng
mới đến Là Hai viên đại RasenShuriken cũng hòa lại với nhau thành đại sát
chiêu thứ hai của hắn, cả ba cùng nhau một chỗ va chạm, mặt băng tuyết và mấy
ngọn núi lớn gần đó bị khí áp đánh nát be nát bét thành từng mảnh,bán kính
ngàn mét gần như bị sàn phẳng ,susano của hắn cũng đã bị đánh nát vụn từ lúc
nào, người hắn bây giờ chỉ toàn máu với máu,áo của hắn tất nhiên đã nát vụn
nhưng đang nhanh chóng

"Tiểu thánh trung kỳ?... xem ra là nhân họa đắc phúc vậy... "

Hắn mệt mỏi mở mắt ra nói, hắn thầm cho mình may mắn may mà hắn dùng cả ''đấu
thần kỹ''hình thành một cái giáp màu trắng bạc phủ lên cả bản thân mình, nếu
không hắn không đơn giản chỉ gãy mấy cái xương đổ mấy giọt máu như thế này
thôi đâu,sau chiều đó hắn cam đoan tuyệt đối không có kẻ nào mạo hiểm xông tới
đây nên bây giờ hắn chỉ việc đợi cho những cái xương lành lại là được.

"Lão đại, ngươi không được chết... người không được chết... ngươi chết thì ta
theo ai đây... "

Mấy phút sau thì tiểu kim đến được chỗ của hắn, chọt chọt vào mặt nạ của hắn
không thấy bất kỳ phản ứng gì thì sau đó khóc rống lên hét lớn nói.

"Cái gì vậy?... đệ muốn ta chết lắm à... khóc cái gì mà khóc... ca còn sống
tốt chưa chết được đâu... người như đệ theo ai mà chả được... "

Hắn lại mở đôi mắt mệt mỏi của mình ra, tức giận nói, hắn hiếm lắm mới được
một giấc mộng đẹp mà bị Tiểu kim đánh thức, may là hắn không phải loại người
không biết giữ bình tĩnh nếu không Tiểu kim chắc chắn nắm trong tay một suất
ăn hành thay cơm trong ngày hôm nay,

"Đệ.. đệ.. mà huynh có sao không?.. đệ đã thành công đột phá tiểu thánh trung
kỳ cảnh giới rồi đó... lão đại thấy đệ có lợi hại không?... "

Tiểu kim lau nước mắt sau đó tự tin vỗ ngực nói.

"Tiểu thánh trung kỳ à?... ca đây cũng là tiểu thánh trung kỳ này... muốn đấu
với đại ca một trận không?..."

Hắn nhếch môi cười, nói cái gì chứ Tiểu kim chỉ có sáu lần "Chư thần chúc phúc
mà thôi còn hắn có đến bảy lần thêm ,chân long và cửu tử chi long hình xăm
trong thức hải nữa thì hắn có thể vượt đến tận tám,chín tiểu cấp giết địch
bình thường ,nói gì tiểu kim còn đang ở cùng cấp với hắn, muốn đánh thắng hắn
căn bản là không có khả năng rồi.

"Chấp nhận.. đệ cũng muốn biết chênh lệch Thực lực với Lão đại thế nào..."

Tiểu kim tự tin đứng dậy đi về phía sau còn hắn tất nhiên cũng đi về hướng
ngược lại, nơi này đã sớm trở thành bình địa nên nơi này bây giờ phải nói là
quá thích hợp để giao đấu,trận chiến giữa hai huynh đệ ''yêu nghiệt'' đã chính
thức có thể...


Sát Long Hệ Thống - Chương #96