Huynh Đệ Yêu Nghiệt...


Người đăng: phongprovn

Phần ngoại vi của Phù quang sơn mạch tại một hang động nhỏ và kín đáo có một
thiếu niên đang khoanh chân ngồi đó, bên cạnh có một con tiểu kim quy đang
ngủ, thiếu niên đó chính là main, thân thể của hắn đang bắt đầu nóng lên, sau
lưng một đồ án lưỡng nghi màu đỏ và màu lam sau đó dần nhỏ lại sau đó bị nhuộm
thành màu đỏ cuối cùng thì nó lại chui vào thân thể của hắn.

"Ầm... Đại ca... ngươi... ngươi đột phá?... biết vậy ta ăn đóa hỏa diễm đó cho
rồi... "

Tiểu kim bị tiếng nổ vang lên đánh bay xuống đất, nó tỉnh dậy ,sau đó lại ngóc
đầu lên nhìn Main khó tin nói.

"hahahaha... Đúng rồi đó... Đại ca đã là Long trùng cảnh đệ nhị biến rồi... về
thôi... Tiểu kim... về thăm vị ông nội thân mến của đại ca nào..."

Hắn cười lớn thừa nhận,dị hỏa lúc trước hắn vẫn chưa hấp thụ toàn bộ, nói đơn
giản hơn là hắn chưa dung hợp dị hỏa vào bản mệnh huyết viêm của mình nên hắn
đột phá cũng quá bình thường.

"Vâng..."

Tiểu kim nhảy lên ở ngay trên đầu của hắn, vui vẻ đáp.

"Phóc... bành..."

Hắn trong tay một trận tâm màu vàng, truyền Nguyên lực của mình vào kích phát
nó, bùm một tiếng hai người biến mất,

Tại một động phủ của Long thần ( phong hào của ông nội hắn), một thân ảnh mặc
huyết y xuất hiện khoảng mười lăm mười sáu tuổi, đầu tóc màu bạch kim, đôi mắt
xám trắng, khuôn mặt hoàn mỹ lãnh khốc vô tình mang vài phần ngạo khí, hắn
nhìn về cửa động nói, hắn phát hiện ra ông nội hắn đã đến rồi:

"Bái kiến ông nội đại nhân..."

"Cái thằng nhóc này... muốn chết à... sao về chậm chạp thế hả?... đến lôi đài
với ta..."

Ngao thần hiện ra nhìn hắn, mở miệng liền mắng mỏ hắn.

"Tại... tại... mà đến đó để làm gì?"

Hắn lóng ngóng ,hỏi ngược lại ông nội hắn.

"hahaha... đến xem kịch..."

Ngao thần nói xong liền lập tức nắm lấy tay hắn, vọt đi.

"Lần này không chỉ đơn giản là xem kịch thôi đâu... kịch?... con làm người
diễn à?.. "

Hắn trong lòng bắt đầu nổi lên những câu hỏi, qua ánh mắt và cử chỉ của ông
nội hắn, hắn tuyệt đối xác định lần này không ít kẻ có thực lực như hắn, đồng
nghĩa với việc hắn tuyệt đối không chỉ đến đây xem kịch, trong tay một mặt nạ
tử thần toàn diện(bao phủ toàn khuôn mặt)đeo lên, dù sao trong yêu tộc vẫn
chưa ai biết hắn còn tồn tại.

Chưa đầy ba phút hắn đã cùng ông nội đến một khu vực khá rộng rãi, nói đúng
hơn đây là một cái đấu khu rất rộng lớn, hắn cùng ông nội đang đứng ở bậc cao
nhất, có một hoàng tọa khổng lồ ở đây, ông nội hắn ngồi xuống sau đó nhìn hắn
nói sau đó lại nhìn xuống dưới hô lớn:

"Con ngồi đây với ông nội... trọng tài... có thể bắt đầu được rồi..."

"Vâng..."

Hắn ngồi xuống sau đó mới lại để ý bên dưới, hắn để ý cả thực lực của mỗi
người,ở đây đều là người có đại thánh cảnh trở lên, có khoảng một ngàn đứa bé
mười lăm mười sáu tuổi như hắn, đều là Long trùng cảnh trở lên,khuôn mặt hắn
ẩn sâu lớp mặt nạ bắt đầu lâm vào suy tư, lãnh địa của yêu tộc cực kỳ rộng
lớn, dân số không trên dưới mười mấy tỷ người nhưng chỉ có một ngàn đứa bé có
mặt ở đây chắc chắn đều là thiên tài trong thiên tài, hơn nữa còn là thiếu
gia của một chi lớn trong yêu tộc cũng nên, chẳng lẽ không có ai đạt đến vô
thượng cảnh?, không có ai kiếm đạo Kiếm tâm thông minh cảnh giới?...thậmc hí
có người đạt tới Nhân kiếm hợp nhất như hắn?...

"Con đang nghĩ gì vậy?... con nghĩ bọn chúng mạnh lắm sao?... đúng là một ngàn
người này rất mạnh nhưng rất ít người đạt đến vô thượng cảnh... vô thượng cảnh
không phải dễ dàng như vậy... con muốn hỏi gì nữa không..."

Ông nội hắn như nhìn thấu tâm can hắn vậy, ông mở miệng mỉm cười nói cắt đứt
dòng suy nghĩ của hắn.

"Vậy trong một ngàn người này có ai là kiếm đạo kỳ tài không?..."

Hắn suy nghĩ một chút sau đó hỏi.

"Có chứ... đa phần đều là kiếm tâm thông minh hậu kỳ hoặc viên mãn cả... nhưng
nhân kiếm hợp nhất thì chỉ có hai ba người thôi... nhưng đó là lúc trước.. bây
giờ như thế nào thì không ai biết... vì thiên tài thì thường giấu bài rất
sâu... con ngồi ở đây là đã chắc suất một vé rồi... nên yên tâm đi.. ngồi đây
xem kịch thôi... kịch vào rồi đấy... xem đi... "

Ngao thần vẫn ung dung nhìn xuống bên dưới nói.

"Nhân kiếm hợp nhất?... "

Hắn nói một câu nhếch miệng cười, kiếm đạo chia làm kiếm tâm thông minh, nhân
kiếm hợp nhất cùng thiên kiếm hợp nhất,mỗi cảnh lớn chia làm bốn cảnh nhỏ hơn:
tiền kỳ, trung kỳ hậu kỳ và viên mãn, hắn đang ở nhân kiếm hợp nhất hậu kỳ,
kiếm đạo càng cao vượt cấp khiêu chiến càng dễ dàng,

Như cha hắn, Ngao thiếu thiên chỉ mới là Thiên kiếm hợp nhất trung kỳ mà đã dễ
dàng vượt một hai đại cấp giết người như ngóe,''Kiếm đạo" mỗi lần tấn cấp đều
khó càng thêm khó nhưng mỗi lần lên cấp thì chiến lực sẽ nghiên trời lệch đất
tăng lên, ví dụ bây giờ, hắn mới chỉ mới Long trùng cảnh nhị biến,Nhân kiếm
hợp nhất trung kỳ nhưng có thể cùng bán thánh yếu nhất đánh ngang nhưng hắn là
nhân kiếm hợp nhất hậu kỳ thì hắn thậm chí có thể giết chết vị bán thánh hoặc
yêu nghiệt như hắn có thể miểu sát vị bán thánh đó luôn cũng không phải không
thể,đây là vì sao luôn có người nói: kiếm đạo là con đường ngắn nhất để vượt
cấp khiêu chiến.

Quay lại với hiện tại, cuộc chiến giữa các thiên tài đang diễn ra vũ kỹ không
ngừng phun ra đầy trời căn bản chẳng khác gì đang múa lửa cả,khuôn mặt của hắn
ẩn sâu lớp mặt nạ đó đang lâu lâu lại cứ co lại sau đó lập tức lại giãn ra hắn
cực kỳ khó chịu khi nghe những lời nói phê bình của mấy vị đại thánh ở đây về
mình,

(võ giả sử dụng loại khí gọi là võ lực, hoàng cấp đến thiên cấp là linh lực,
Long trùng cảnh là nguyên lực, bán thánh đến vô thượng thánh giả sử dụng là
thánh lực, bán thần cảnh cùng chân thần cảnh sử dụng là thần lực... mỗi loại
độ tinh thuần nhân 2,5,10,20, sức mạnh tất nhiên cũng theo đó nhân
2,5,10,20... )

Những lời phê bình cực kỳ ngứa tai:Nào là hắn là cái thá gì mà ngồi đó?, mới
có Long trùng cảnh đệ nhị biến mà có cái tư cách gì ngồi đó?, Hắn con cái nhà
ai mà phúc lớn vậy? tất nhiên tiểu kim quy cũng không thoát khỏi những lời phê
bình đó, nào là trên đầu hắn là cái con gì vậy?, con rùa vàng đó là cái gì vậy
nhỉ?vân vân và mây mây,... dường như họ không để ý trận chiến mà là để ý phê
bình hắn và tiểu kim quy thì đúng hơn, tiểu kim quy mở mắt ra nhìn cả đám Đại
thánh giả đang bình phẩm mình cùng đại ca tức giận nói:

"Lão đại xuống đập chết bọn thiên tài dưới kia một trận ''lên bờ xuống
ruộng''... cho bọn ô hợp này ngoác mồm luôn... "

"Ông nội có cách nào làm cái màn kịch này nhanh hơn không?... con ngứa tai lắm
rồi..."

Hắn cũng cực kỳ bực tức về những lời bình phẩm đó của cái đại thánh giả bên
dưới, hắn lạnh lùng nhìn Ngao thần nói.

"Xuống đánh bại hết bọn chúng là xong... nhớ chọn một trăm thôi..."

Ngao thần cũng lười quan tâm, nói.

"Vậy con tiểu kim quy này có tính một người không?... nó là tiểu đệ của
con..."

Hắn tất nhiên cũng không thể bỏ qua cho tiểu kim, hỏi tiếp.

"Sao cũng được.. vậy thì giảm xuống còn chín mươi chín người thôi..."

Ngao thần vẫn thái độ hờ hững, ông căn bản cũng không tin hắn dám vọng động
làm cái gì,

"Vậy được... crắc..."

Hắn gật đầu đứng dậy đưa tay lên bóp nát mặt nạ của mình,hắn có thể lộ diện
được rồi, ''Ám mâu'' che đi đồng tử của hắn cũng đã khôngbiết lúc nào mất
tích, một đôi mắt đỏ đậm như máu tràn ngập hận ý vô tận(mắt trái của hắn đã
hồi phục lại... ) hiện ra trước mặt mọi người,thoắt một cái hắn đã có mặt dưới
đài đấu, nó cực kỳ rộng đủ cho vạn người đánh cũng vẫn còn thừa, bên cạnh hắn
một thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi cũng hiện ra, không sai là Tiểu kim của
chúng ta đây rồi.

"Tiểu đệ, ngươi bên trái... đại ca bên phải... ai đến bên kia trước thắng...
một bình máu rùa này sẽ là của đệ... ok,triển... khai... "

Hắn bình tĩnh đưa một bình thủy tinh màu vàng lên nhìn Tiểu kim nói, hắn đã
nhìn ra tất cả tu vi của những người ở đây nhiều lắm cũng chỉ Long trùng cảnh
đệ lục biến hoặc đệ thất biến mà thôi,sau lưng hắn ba mười sáu thanh huyết
kiếm hiện lên xếp chỉnh tề thành một kiếm trận,trong tay một thanh màu đỏ tỏa
ra sát khí ,một thanh màu tím tỏa ra tử vong chi khí, vọt lên phía trước(Minh
vương kiếm cùng yêu đế kiếm đã hòa vào nhau nên nó có tên là Minh đế kiếm...
cả hai đã bị hắn đổi lại thành dạng Katana rồi)

"Lão đại, ngươi ăn gian..."

Tiểu kim cũng nhanh chóng triển khai ngũ trảo sắc bén màu vàng của mình, vọt
theo sau lao vào một ngàn người này,nói chậm như rùa thì không đúng trong
trường hợp này, Tốc độ của Tiểu kim cực kỳ nhanh có thể đuổi theo ngang bằng
với Main đã là không tệ rồi, đừng quên main là sát thủ, cực kỳ chú trọng về
tốc độ của mình, cả hai như bóng ma lượn qua người nào là người đó lập tức
không chút phản kháng đứng yên như trời trồng,

Một phút ba mươi giây nhanh chóng trôi qua,hai người: đỏ xuất hiện trước vàng
xuất hiện sau ở cuối đấu đài, những đứa bé sau lưng mình từ từ đổ gục xuống,
chỉ còn đúng chín mươi chín còn đứng vững nhưng cực kỳ khó khăn, hắn xoa xoa
đầu nói, ném về chín mươi chín người đó mỗi người một bình ngọc và chín trăm
người còn lại một bình ngọc nhỏ hơn, lạnh giọng nói sau đó ném cho tiểu kim
một bình màu vàng lúc đầu hắn đưa ra:

"Đây là phần thưởng của các ngươi... còn chín mươi chín người các ngươi... ta
chúc mừng các ngươi thành công không đủ gục... Tiểu kim đây là quà của đệ vì
đệ cũng còn đứng vững mà... "

Sau đó hắn lại đeo mặt nạ khác vào tất nhiên tiểu kim cũng vui vẻ leo lên đầu
của hắn ngủ tiếp, hắn sống chín năm với tiểu kim nên cũng hiểu rùa là loài rất
thích ngủ vì thế rùa mới có thể sống cự kỳ lâu, hắn hướng về phía Ông nội
mình bước đi trong con mắt kinh hãi của những vị đại thánh giả, không ít người
trong đó còn thất thố thốt lên :

"Yêu nghiệt... hai tên này làm sao có thể Lại yêu nghiệt như vậy chứ... "

Một ngày mệt mỏi của hắn cứ thế trôi qua,không chỉ yêu tộc bắt đầu lưu truyền
về việc hôm nay của hắn mà thậm chí lan rộng ra toàn bộ đại lục, hắn trở thành
một hiện tượng lớn của đại lục, tất nhiên hắn cũng chẳng quan tâm lắm, hắn có
việc quan trọng hơn cần phải làm, tăng nhanh tu vi của mình, hắn đã hỏi vì sao
chỉ chọn một trăm linh một người, đáp án hắn nhận được đó là vào những tấm vé
vào bí cảnh nguy hiểm nhất của đại lục, Thượng cổ bí cảnh.

Thượng cổ bí cảnh tên như ý nghĩa, nó tồn tại từ thời kỳ thượng cổ đến nay,
mỗi một trăm năm lại mở một lần, nhưng yêu cầu vào đó cực kỳ hà khắc: mỗi lần
chỉ có năm trăm người tiến vào, độ tuổi phải ít hơn mười tám,quan trọng phải ở
trong đó đến tận mười năm đó là những gì hắn biết về bí cảnh nguy hiểm này.

Tại động phủ của ông nội hắn không bây giờ phải nói là của hắn mới đúng, hắn
hít thở sâu một tiếng rồi lấy từ trong ra chín giọt máu màu vàng cùng năm thứ
đá to cỡ nắm đấm ra đưa trước mặt mình,hắn lạnh giọng nói:

"Tiểu kim hộ pháp giúp ta... ta cần tu luyện... đệ cứ việc hấp thụ lượng máu
huyết đó... nhớ khi ta tỉnh dậy có thể thấy đệ đột phá đến đệ lục biến... đệ
có muốn nhận nó không?... "

"Vâng... muốn ... muốn... Đệ cũng muốn có ngũ hành hỗn độn thể.. còn máu đó đệ
không cần... huynh cho đệ đây rồi... nhường cho đại ca đấy... "

Tiểu kim mỉm cười ôm lấy năm thứ đá năm màu đó rồi nói.

"hahaha... nhớ phải thành công đấy... đệ mệnh kim nên cần hấp thụ thứ đá màu
vàng trước... sau đó là màu xanh lam... rồi đến màu xanh lục... đến màu cam đỏ
và cuối cùng là màu hoàng thổ này... nhớ đấy... đệ có thể đi được rồi"

Hắn chỉ vào từng viên đá nói hắn dựa vào ngũ hành tương sinh chứ không phải
ngũ hành tương khắc, sau đó phủi phủi tay tỏ ý bảo tiểu kim rời đi.

"Đã nhớ rõ... ta sẽ vượt mặt đại ca cho xem..."

Tiểu kim nhanh chóng gom lấy sau đó vụt biến mất về nơi ở của mình

"Muốn vượt đại ca này sao?... nằm mơ... Sư phụ.. người ra đây giúp con tý được
không?..."

Hắn mỉm cười nói, hắn có hệ thống, có phòng tập 10x thì tiểu kim muốn vượt hắn
căn bản là chỉ nằm mơ mà thôi.

"Ờ ta biết con muốn hỏi gì... muốn hối đoái ''cửu long tử chi huyết'' chứ
gì?... đây ta chuẩn bị sẵn rồi... còn muốn chân long huyết thì còn thiếu nhiều
lắm..."

Atula hiện ra quăng cho hắn một bình ngọc màu đỏ nói,

"Đúng là chỉ có Sư phụ hiểu con... theo người con nên dung hợp máu của con nào
trước?... "

Hắn gật đầu cười nói, đúng là hắn đang muốn hối đoái Cửu long máu huyết lần
lượt là :

1)Tù Ngưu

2)Nhai Xải

3)Trào Phong

4)Bồ Lao

5)Toan Nghê

6)Bí Hí

7)Bệ Ngạn

8)Phụ Hí

9)Li Vẫn/Si Vĩ

"Thì từ dưới lên... Li vẫn... Phụ hí... Bệ ngạn... Bí hí... Toan nghê... Bồ
lao.. Trào phong... nhai xải... và cuối cùng là Tù ngưu... sau đó con mới có
thể dung hợp chân long máu huyết... Ta xong nhiệm vụ rồi đúng không?"

Atula nói xong thì cũng lẩn mất, hắn chín năm qua cũng quen với cảnh này rồi
nên không hỏi nhiều, có hỏi thì Atula cũng không trả lời.

"Sáu tháng... mình chỉ có sáu tháng.. à không có sáu mươi tháng thì đúng
hơn..."

Hắn mới nhớ đến sáu tháng nữa bí cảnh mới mở ra,nhưng hắn nhớ đến phòng tập
10X, ở đây không có bất kỳ linh khí nào, nhưng hắn vẫn có thể thôn phệ hấp
thụ ,dung hợp,.. vân vân và mây mây,

Đây là vì sao mắt hắn có thể hồi phục nhanh như vậy sau khi sử dụng Izanagi
nếu bình thường thì hắn mất đến 60 năm để hồi phục sau mỗi lần sử dụng,hắn có
phòng tập 10x nên bây giờ hắn có đến năm năm để có thể tu luyện nhưng quy tắc
của phòng tập là chỉ có linh hồn hắn vào được mà thôi, thân thể hắn vẫn ở thực
tại tự động hấp thụ linh khí ,vậy hắn có thể làm được gì với cái quy tắc
này?.. có lẽ có người đã quên hắn là ai rồi.

Hắn là kẻ đã bẻ cong thậm chí là phá vỡ cả quy tắc ban đầu ở trái đất, hắn vẫn
có thể vào đó dung hợp thôn phệ vào thức hải của mình bảo lưu nó ở đó sau đó
lại ra ngoài sau đó lại dung hợp vào thân thể hắn như thế thân thể của hắn vẫn
có thể vẫn nhận được nó một cách đơn giản,đây là cách mà hắn đã bẻ cong quy
tắc của phòng tập 10X này.


Sát Long Hệ Thống - Chương #92