Trở Thành Song Tinh 2


Người đăng: phongprovn

Cả hai lao người vào nhau, khai triển trảo thủ của mình ra hét lên:

"U minh tước trảo"

"Sát long lôi trảo"

"Ầm ...."

Một tiếng nổ kinh thiên vang lên.

Vũ trang phù, hiển"

Vũ trang phù ,hiển"

Cả hai nhảy lui sau lôi tấm phù màu đen ra,bắt đầu sử dụng vũ trang phù, đem
lôi đài chia làm hai phần, một bên màu đỏ tràn ngập sát lục chi khí, một bên
thì màu tím, tỏa ra u minh khí tức,.

"U minh cửu kiếm"

"Sát long cửu kiếm..."

Ầm ...oành.."

Lại thêm một tiếng nổ kinh thiên, lôi đài bắt đầu vỡ ra

"Cửu kiếm hợp nhất..."

Hắn lại tung thêm một đòn đem kiếm của Mạc Tiếu chém gãy làm đôi.

"Kong....fang...."

"Làm sao có có thể .."

Hắn tự hỏi chính mình, kiếm hắn bị đánh bay bởi một đôi cánh chim màu đen.

."gliiiii....U minh bạo vũ.."

Một tiếng chim hót vang lên,

"Phi lôi thần thuật+phong lôi ám ảnh thân pháp..."

Hắn phi lôi thần dịch chuyển đến cây kiếm và dùng thân pháp để né tránh những
chiếc lông vũ sắc như dao cứng như sắt đang bay đến.

Bụi mù tan hết,một thân ảnh hiện ra sau đó lại quỷ dị biến mất.

"Hắn đâu rồi ...mình đang ở trên không bình tĩnh, ...."

Mạc Tiếu cảm thấy như bị con thú khát máu nhìn chằm chằm ,lẩm nhẩm trấn an
chính mình nói.

"Tìm ta sao....bát trọng sát long trảo.."

Hắn một lần nữa xuất hiện lần này là ngay sau lưng Mạc Tiếu.

"Rầm ..Phụt .....khục...làm sao có thể ...ngươi làm sao có thể phi hành
chứ..."

Mạc Tiếu bị đập bay thẳng xuống lôi đài,điên tiết gào lên.

"Nhận thua đi ..."

Bụi mù lần nữa tan đi, thân ảnh của Ngao Trần lần nữa hiện ra bên cạnh là Song
Nhi đang bị hắn dùng kiếm uy hiếp, còn Du hồng lúc này đang nằm yên đó cả
người hồng lên, đổ mồ hôi liên tục.

"Đội số hai... Song Nhi ..nhận thua.."

Song Nhi lắp bắp nói, rõ ràng vẫn chưa hết kinh hãi.

"Đội số hai một người bị đánh rớt lôi đài....một người nhận thua..vì vậy ta
tuyên bố trận này đội số một chiến thắng."

Hắn không nói nhiều bồng Du hồng lên nhanh chóng trở về căn nhà của ''mình''.

Ban đêm ,ngôi nhà của đội số một(mỗi đội có một ngôi nhà, đãi ngộ tốt thật)

"Người cô nóng thế này ....chắc là sốt rồi...ngoài ra cô có bị gì không?"

Hắn vừa đắp khăn lên trán cho Du Hồng vừa dò hỏi.

"Không sao cả...nhưng ngày mai có thể thi đấu được không?"

"Cái này...có lẽ sẽ phải lên đài một mình ...nhưng cô yên tâm đi...tôi sẽ
chiến thắng..."

"Ngươi nấu chút gì cho ta được không?"

"Ừm...không thành vấn đề ...đợi tôi một chút .."

Hắn vừa nói vừa bước vào bếp.


Khoảng hai mươi phút sau, mùi thơm bắt đầu tỏa ra khắp căn phòng,

"Được rồi...trông cũng không tệ...không biết có hợp khẩu vị của cô ta không
nhỉ..?"

Hắn vừa cầm bát cháo vừa lẩm nhẩm bước đến bên cạnh Du hồng.

"Cô ăn thử xem...tôi nấu có ngon không?"

"Để tôi giúp cho hey, được không?".

"Ngươi tên là Tiểu Trần phải không?"

"Không phải, chỉ là tên giả thôi.."

"Vậy tên thật là gì..?...nói cho ta được không?."

"Cô thật sự muốn biết sao?"

"Thật...ngươi không tin ta sao ?"

"Được rồi ,họ Ngao tên Trần, được rồi chứ, nhớ không được nói với ai..."

"Ta thấy tên Ngao Trần hay hơn sao ngươi không lấy mà lại lấy tên giả..?"

"Nếu lấy tên Ngao Trần,thì rất có thể sẽ bị truy sát ...vì họ Ngao là của Yêu
Tộc..hơn nữa là yêu trong hoàng tộc ...nếu là cô ,cô có dám dùng tên đó
không?"

"Ồ...vậy ba mẹ ngươi đâu ?"

"Sao cô hỏi vậy...cô cũng không có gia đình à..?"

"Lúc trước thì có bây giờ thì không?"

"Làm sao ...có chuyện gì xảy ra à..

"Lúc trước ta ở với ông ,ông là người yêu thương ta nhiều nhất, nhưng lúc ta
lên năm thì ông vì ta mà chết ..."

Lúc kể đến đây, nước mắt đã sớm lăn đầy trên má của Du Hồng.

"Đây là cô gái muốn móc mắt mình đây sao .... là cô gái lạnh lùng khát máu mà
hắn nghĩ đây sao..?"

Hắn nhìn cảnh tượng trước mắt mình không tự chủ lẩm nhẩm.

"Được rồi ..nín đi ..cũng năm năm rồi ..."

Không biết hắn lấy dũng khí ở đâu, hắn ôm lấy Du Hồng vào lòng,thì thào.

"Không muốn, ta phải giết hết bọn hắn..."

Du Hồng khóc càng nhiều hơn.

"Cô miêu tả bọn hắn một chút được không?"

"Sao ngươi lại muốns biết ..?"

"Vì tò mò..nếu không nói cũng không sao?"

"Là một đám áo đen, mắt một số người có màu tím, cũng có người có cánh, và
lớp khí màu đen lượn lờ xung quanh,....ngươi biết bọn họ là ai chứ.."

"Mắt mà tím, có cánh thì yêu tộc và ma tộc đều có, nhưng khí màu đen thì chỉ
có ma tộc...nên đám người đó rất có thể là ma tộc...ngủ rồi à."

Hắn nói ra suy luận của chính mình thì mới phát hiện Du Hồng đã ngủ mất rồi.

"Kí chủ Ngao Trần phát hiện viễn siêu S cấp, huyết mạch :biến dị thiên hỏa
phượng hoàng..có hay không kí kết....?"

"Kí kết là sao có tác dụng gì..mà tại sao lại có biến dị ,và biến dị có tác
hại gì không?

"Kí kết có rất nhiều tác dụng như :sinh mệnh tương liên, tuy hai mà một ,
dùng chung tu vi.."

"Biến dị có thể tốt có thể xấu, trong trường hợp này thì .....nếu kí chủ không
sớm kí kết, nhẹ thì tu vi không tiến, nặng thì sẽ vẫn lạc."

"Muốn kí kết thì phải có sự đồng ý cả hai phía...sau khi."

"Vậy kí kết có tác hại gì không?

"Có chứ...nếu ngài chết thì những người kí kết cùng ngài cũng sẽ theo đó vẫn
lạc, ngoài ra không có tác hại gì cả.."

"Vậy muốn kí kết cần có điều kiện gì không?

"Ngoài có sự đồng ý cả hai phía thì phải có độ hảo cảm....

"Ồ.....vậy.."

"Mời kí chủ rời khỏi...."

"Hài ....."

Hắn muốn hỏi vì sao lại xảy ra biến dị như thế ,có cách nào loại trừ đi
không?.

"Chúc ngủ ngon.."

Hắn nhẹ nhàng đem Du Hồng đặt xuống rồi cũng thiếp đi lúc nào không biết,hôm
nay hắn quá mệt mỏi rồi.


Sát Long Hệ Thống - Chương #6