Trở Thành Uế Linh


Người đăng: phongprovn

"...vậy tại sao người lại chém giết bọn họ?''

Hắn im lặng một chút nói.

"...Im lặng.."

Ngao nghịch thiên bỗng lâm vào trầm mặt, sắc mặt có chút đau khổ mang chút ray
rứt cúi đầu xuống hai mắt tỏa ra sát khí nhàn nhạt.

Atula im lặng nãy giờ nhìn Ngao nghịch thiên như thế thì sát khí bắt đầu tỏa
ra, khủng bố hơn lúc trước cả trăm ngìn lần nhìn hắn, cũng lạnh giọng nói :

"ngươi...thích chạm vào nỗi đau của người khác lắm nhỉ ?...ngài ấy vì cái gì
mà một mình một kiếm tiến vào thiên giới...một đường chém giết thẳng đến thiên
cung chứ...vì cái gì mà phải mạo hiểm một mình đối chiến thánh đế để rồi bây
giờ như thế này...vì ai?....không phải vì cha ngươi sao?...không phải vì Long
tộc sao?...ngươi biết ông ta hi sinh nhiều thứ lắm không ?..."

"A tu la ngươi lập tức câm miệng cho ta...nếu nói thì để ta tự nói ...ngươi
lấy cái tư cách gì xen vào ở đây chứ...nếu ngươi dám nói thêm một câu thì ta
không ngại giết ngươi đâu."

Ngao nghịch thiên nhìn Atula rống lên, sát khí thuần túy tỏa ra thậm chí
ngưng tụ thành thực chất quá kinh khủng.

"Ngài có cần phải chịu khổ một mình như vậy không?...ngài nên nói ra hết đi
chứ."

Atula bất chấp uy hiếp của Ngao nghịch thiên, rống giận nói.

Ngao nghịch thiên cũng chỉ đợi có vậy, ông ta lập tức biến mất nơi ông xuất
hiện tất nhiên là vị trí của A tu la,một cước đem Atula đá bay, khí tức bắt
đầu kéo lên, sau lưng các quả cầu hiện lên nhưng khác với lúc trước lần này
có đến những sáu trăm sáu mươi sáu ngàn sáu trăm sáu mươi bảy (666 667) quả
cầu màu tím phiêu phù sau lưng hình thành một đồ án ngôi sao sáu cánh, sau
lưng một đôi long dực màu tím không ngừng tỏa ra hơi thở tử vong, đem Atula
và hắn lúc này ép không thở nổi.

"Ngươi dám thách thức ta..."

Ngao nghịch thiên âm thanh lạnh lùng cực độ, mang đầy sinh khí nói.

"Ngài muốn giết cứ giết... ta nói ra hết rồi chết cũng không hối tiết."

A tu la bây giờ sau lưng cũng có các quả cầu phiêu phù nhưng chỉ khoảng hai
trăm hai mươi hai ngàn hai trăm hai mươi hai (222 222) quả hình thành một viên
thái cực đồ án màu đỏ, một đôi cánh dơi cũng màu đỏ nốt,sát khí khủng bố vô
cùng, sống lưng thẳng tắt, mắt nhắm lại như sẵn sàng chịu chết bất cứ lúc nào.

"gia gia...đủ rồi...là do con sai...con xin lỗi...Xin người đừng giết Ông ta."

giọng hắn yếu ớt vang lên, nếu không phải do Lam bảo vệ hắn thì hắn sớm thành
một cổ tử thi vì tử khí rồi.

"Xem như ngươi gặp may...nhưng lần sau thì đừng trách ta."

Ngao nghịch thiên nghe hắn nói vậy hừ lạnh một tiếng ,khí thế, quả cầu và cả
long dực đều lập tức tiêu thất trở thành hình dạng lúc trước.

"..."

Atula cũng vậy, sát khí hoàn toàn tiêu thất trở lại hình dáng lúc đầu.

"người nói cho con biết chuyện năm đó được không?"

hắn vẫn không giấu nổi sự hiếu kỳ của mình.

"hài... được rồi... con muốn biết thì ta sẽ từ từ nói cho con nghe...còn bây
giờ ta cần giúp con giảng giải một chút về mệnh tinh của con và một số lợi hại
của thiên kiếm thể...được chứ?"

Ngao nghịch thiên nhìn hắn nói.

"được ...gia gia nói đi."

hắn gật đầu như gà mỏ thóc, nói.

"được rồi vậy ta sẽ nói về mệnh tinh của con trước ... mệnh tinh của con hiện
tại là Vạn Long sát tinh hơn nữa là cô tinh... là sự đúc kết của mệnh tinh của
con trong một trăm kiếp ...có nghĩa nếu bây giờ con chết thì con không thể
luân hồi nữa rồi...Vạn Long sát tinh là cấm kỵ mệnh tinh mà mệnh tinh thì tất
nhiên nó không thể yếu rồi nhưng quan trọng nhất là ai có nó là sẽ bị nguyền
rủa... đây là điều đáng sợ nhất và cũng bất hạnh nhất của người sở hữu nó."

Ngao nghịch thiên không ngừng giảng giải cho hắn.

"gia gia cô tinh thì có khác gì với các loại khác không...mà bị nguyền rủa là
sao?"

Hắn nghe đến nguyển rủa thì lên tiếng hỏi.

" Cô tinh mạnh hơn các loại mệnh tinh ít nhất là mười lần nhưng đổi lại cũng
bị nguyền rủa gấp mười lần... con biết vì sao họ mang cháu dâu của ta đi không
vì họ sợ ... sự nguyền rủa mà con mang đến cho họ...

sát tinh này mang đến cho con là sự cô độc, cô đơn và tĩnh mịch... bởi vì ai
ở xung quanh con đều sẽ chịu cái chết cực kỳ bi thảm...

gần như toàn bộ đều sẽ bị ảnh hưởng... kể cả ta cũng sẽ chịu một số ảnh hưởng
... nhưng sẽ có một số ngoại lệ... ví dụ như tứ đại hung thú, bọn chúng hoàn
toàn không bị ảnh hưởng hoặc một số phúc tinh cũng sẽ không bị ảnh hưởng...

nên con chỉ có thể..mà thôi... ta biết con trong tim con chỉ có cô bé kia
...nhưng cũng sẽ có một số việc mà phải chịu ép buộc như "hôn nhân chính
trị",...

hay có người con gái khác yêu con thì sao ...ta chắc con cũng không muốn thấy
người đó biến yêu thành hận với con đâu nhỉ?... và một số vị cường giả như ta
...chỉ cần đủ cường thì sẽ không phụ thuộc vào mệnh tinh nữa."

Ngao nghịch thiên vẫn bình thản giảng giải cho hắn.

"vậy mệnh tinh con có lợi ích gì không..."

hắn cũng không để ý mấy chuyện gái gú gì gì đó, bởi vì trong tim chỉ muốn
chứa một người không cần nói cũng biết là Du hồng rồi.

"tất nhiên là có ... muốn nghe à lại đây...bla bla"

Ngao nghịch thiên mỉm cười bí hiểm ghé vào tai hắn nói.

"làm sao có thể..."

hắn trợn mắt há hốc mồm nói.

"hahaha... bây giờ đến lượt thiên kiếm thể...lợi ích thì con chắc đã rõ ..nó
có khả năng cô đọng kiếm khí ...chỉ cần con có đủ linh lực thì con có thể vô
hạn sử dụng kiếm khí ...

tất nhiên phẩm chất của nó phụ thuộc vào nó... thanh kiếm mà con dùng làm tủy
nó hiện tại là vương khí nên kiếm khí của con nhiều nhất là bán vương khí thôi
...

thứ hai là vỏ kiếm ... nó đã hoàn toàn hòa tan vào xương cốt của con nên con
có bộ xương khá là cứng có thể sánh ngang vương khí ... cái hại của nó thì gần
như không có vì ảnh hưởng nó quá nhỏ ...nên không nói cũng chả sao.

May cho con là con có hòa thôn phệ thạch vào thanh kiếm nếu không thì ta đã
liều mạng kéo nó ra rồi...còn bộ bì giáp thì ta cũng đã nhờ Lam hòa tan "thôn
phệ thạch'' vào rồi nên nó có thể thôn phệ tiến cấp ... cả thảy con có đến ba
lớp bảo vệ ... nhưng tuyệt đối không phải vì thế mà chỉ lo tu luyện linh lực
mà không tu luyện thân thể đâu rõ chưa. "

Ngao nghịch thiên vẫn mỉm cười giải thích cho hắn.

"vâng con hiểu rồi... nhưng ... người có biết thuật chuyển hóa uế linh
không?..."

hắn nhớ đến một việc quan trọng.

"Con muốn thành uế linh à... để ta giúp con có uế linh linh thể ha..."

Ngao nghịch thiên vẫn bình thản nói.

"khoan ..con chỉ muốn nói vậy thôi... mà uế linh linh thể là sao...có mạnh
không?"

hắn huơ huơ tay nói.

"Ừm.. nó cũng xem như là một loại ...gì nhỉ xem như là tiền thân của nguyền
rủa đạo thể đi... tất nhiên sét về độ cứng thì nó không kém long thể của chúng
ta bao nhiêu đâu ...muốn có không?"

Ngao nghịch thiên nhìn hắn nói nhưng nhìn mặt của Ngao nghịch thiên chẳng khác
gì gian thương cả.

"vậy người làm đi..."hắn lập tức đồng ý.

"ok... ra khỏi thức hải đi... lúc đó con đã thành uế linh... sau này muốn vào
thì chỉ cần động não một tý là được."

Ngao nghịch thiên nói xong thì kết ấn, còn hắn thì bị đẩy ra ngoài thức hải
của chính mình.


Sát Long Hệ Thống - Chương #22