Người đăng: ๖ۣۜDươngღ๖ۣۜThiên♠ ๖ۣۜBảo
Một tháng sau, kỳ thi đấu thăng hạng diễn ra. Kỳ thi này, cốt là để loại bỏ
một lượng lớn đệ tử tạp đồ và để chứng minh thực lực của các đệ tử cao tầng.
Thiên Bảo theo đúng lời thề cũng đã đến Thách Đấu Đường. Thách Đấu Đường là
nơi mà mọi các tu sĩ được thi đấu, thách đấu, tổ chức các buổi đánh giá năng
lực và diễn ra kỳ Thách Đấu Thăng Hạng.
Một lúc sau, có một tên Trưởng Lão bước lên nói:
- Ta sẽ giải thích cho các ngươi biết. Khu này là khu Thiên Phong Đảo. Thuộc
bảng chót của tông môn chúng ta. Mỗi người đều có số thứ tự, theo số đó đến
đúng các sàn đấu. Nếu người nào vượt qua hết thì sẽ được đưa vào Đại Đảo để
thi đấu với các tu sĩ cao tầng khác nhau hoặc có thể tứ bỏ đồng nghĩa là chỉ
dừng lại ở Ngoại môn. Trong các trận đấu đầu tiên người nào để thua thì phải
rời bỏ tông môn do không đủ thực lực.
Một tràn diễn thuyết uy hiếp khiến phần lớn các đệ tử tạp đồ bỏ đi, vì thà làm
tạp đồ còn đỡ hơn bị đuổi. Thiên Bảo thấy vậy cũng ngao ngán là vì trên tu
tiên lộ mưu cầu thực lực và đạo tâm vững mạnh mới chân chính thành cường giả.
Lúc này chỉ võn vẹn đúng 50 đệ tử tạp đồ. Thiên Bảo cũng không quá lo ngại,
đợi đến lúc mình lên thi đấu là được. Khoảng hơn hai giờ cũng đã tới lượt hắn,
Thiên Bảo giả vờ tay chân run rẩy, yếu ớt. Làm tên đối thủ bật cười nói:
- Ta thấy ngươi chậm chạp vậy có chắc là muốn đấu chứ. Ta cho ngươi 5 giây để
quyết định là từ bỏ. Haha.
Thiên Bảo run rẩy tỏ vẻ lo lắng nói:
- Ngươi muốn ta nhanh à.
- Tùy ngươi. Haha.
- Được ta quyết định Thi Đấu. Hãy xem sự nhanh nhẹn mà ngươi mong muốn đây.
Tên đối thủ đang cười bổng thấy bụng mình đau nhói, hắn nhăn mặt nói:
- Ngươi đánh lén.
Thiên bảo nhún vai tỏ vẻ không biết:
- Có điều ngươi không biết là khi bước lên võ đài thì đã là bắt đầu rồi.
Không tin thì hỏi vị Trưởng Lão kia đi.
Tên Trưởng Lão vuốt nhẹ râu mép nói:
- Thiên Bảo làm là hợp lệ. Khi ngươi giao đấu phải luôn hết sức cảnh giác đấu
thủ.
Tên đấy tức giận nói:
- Được xem ta đây. Hỏa cầu.
Trên tay tên đấy liền xuất hiện một trái cầu lửu to bằng trái banh bóng rỗ.
Trái banh bay đến Thiên Bảo với vận tốc nhanh. Thiên Bảo vẫn bình thản đứng
trơ vì hỏa cầu thuật là môn công pháp sơ cấp không đáng giá gì. Thiên Bảo cũng
muốn chơi đùa một tí, liền để hỏa cầu đánh trúng, khói bụi bốc lên nghi ngút,
đến khi khói bụi tan hết. Thiên Bảo vờ ôm ngực thổ huyết, quần áo rách rưới
bẩn thiểu nói:
- Ngươi mạnh thật nhỉ.
Tên đối thủ huyênh mặt nói:
- Ngươi đánh ta một ta đánh ngươi mười. Haha. Hôm nay ta cho ngươi thành phế
nhân. Tiếp them một chiêu nữa. Hỏa Cầu Chi Thuật.
Thiên Bảo đứng dậy, miệng lau nhẹ vết máu. Lúc này, hỏa cầu bay tới nhanh hơn
lần trước. Thiên Bảo vẫn như lần trước đứng yên không tránh né phòng thủ. Khi
hỏa cầu đến khá gần Thiên Bảo giơ tay trái ra phía trước, hỏa cầu bay đến đúng
tầm, Thiên Bảo liền đánh bật hỏa cầu lên không trung. Hỏa cầu bị đánh bay mất
hút không còn tung tích.
Mọi người đang xem và cả tên Trưởng Lão cũng ngỡ ngàng trước một tràn đó của
Thiên Bảo. Tên đối thủ mặt tức giận nói:
- May mắn cho ngươi là ta dùng 4 phần lực. Lần này ta dùng hết thực lực tiễn
ngươi gặp Diêm La Vương. Ngũ hỏa cầu.
Vừa dứt lời, năm hỏa cầu nhắm thẳng Thiên Bảo bay đến. Thiên Bảo chỉ đưa tay
phải ra ngữa lên, tất cả hỏa cầu bay vào lòng bàn tay hắn liền biến nhỏ lại
thành năm quả hỏa tiểu cầu. Thiên Bảo cười lạnh nói:
- Ta sẽ cho ngươi xem thế nào là Ngũ Hỏa Cầu.
Theo đó, năm viên hỏa cầu từ long bàn tay Thiên Bảo bay ra mang theo một lượng
uy áp. Tất cả mọi người và tên đấy chưa kịp định thần thì một tiếng nổ lớn
phát ra. Khói bụi nghi ngút, khói bụi tan dần, để lại trên sàn đấu là một lỗ
rộng, sàn đấu hư hại. Còn tên đối thủ bị đánh đến còn nữa cái mạng. Trước sự
ngỡ ngàn của mọi người thì tên trưởng lão tuyên bố Thiên Bảo đã lọt vào vòng
trong.
Cứ như thế, cuối cùng Thiên Bảo cũng đã giải quyết xong bảng đấu ở đây. Tên
trưởng lão tuyên bố:
- Thiên Bảo là người sẽ được vào Đại Đảo để thi đấu. Còn lại những người khác
hãy mau rời khỏi tông môn sau khi dưỡng thương xong.
Thuận lợi tiến đến Đại Đảo. Theo Thiên Bảo được biết mấy tên đến gây sự hôm
trước cũng tiến về Đại Đảo.
Một lúc lâu sau, tên trưởng lão bước lên nói với Thiên Bảo:
- Ngươi muốn tiến bước hay chỉ dừng lại ở Ngoại Môn.
Thiên Bảo thẳng thắng nói:
- Ta sẽ bước tiếp. Cường giả phải luôn đương đầu với thử thách.
- Được. Đạo tâm khá tốt. Nhưng chuyện gì thì cũng phải biết điểm dừng.
- Đa tạ trưởng lão đã xem trọng. Ta về nghỉ ngơi. Cáo từ.
- Ừ. Về đi.
Thiên Bảo mang tiếng là nghỉ ngơi thật chất là mượn cớ đi về nhà gặp lại các
nàng.
Thiên Bảo bày trí trận pháp trong căn phòng xong ổn thỏa. Hắn kiêu ngạo tự
khen:
- Tu vị không đến Bán Tiên thì đừng mong nhìn được sự khác biệt.
Tạo nghệ của Thiên Bảo đối với các trận pháp tuyệt nhiên trong vũ trụ này
không ai sánh bằng. Theo đó, hắn liền giơ ngón tay điểm nhẹ, không gian theo
đó rách toạt mở ra bên kia là căn phòng ngủ của Thiên Bảo. Hắn tùy tiện bước
qua không gian.
Hắn cảm thấy thoải mái khi về đến nhà. Chợt nhìn vào gương thấy cơ thể lắm lem
dơ bẩn. Thầm nói:
- Hôm nay, ta chơi đùa hơi nhiều thôi đi tắm đã.
Thiên Bảo, một mạch đi thẳng vào nhà tắm, sau hơn 15 phút Thiên Bảo diện cho
mình một bộ hàng hiệu, bảnh bao. Hắn khá hài lòng, suy tính kỹ hắn quyết định
gọi cho Lâm Tố Nguyệt:
- Alô, Nguyệt nhi hôm nay ngươi rãnh không đi ăn tối cùng ta.
- Thiên Bảo chẳng phải ngươi đang ở Hỗn Thế Thánh Cung sao, sao lại về đây?
- Ta muốn ra ra vào vào thì ai ngăn cảng được chứ.
- Ừ, cũng đúng. Vậy tối nay hẹn ở nhà ngươi ta sẽ đến đó lúc 6h30.
- Ừ, quyết định vậy đi.
Thiên Bảo nhìn đồng hồ lúc này mới 1 giờ. Hắn quyết định mở laptop ra chơi
game để giết thời gian. Hắn chọn vào game Tu Chân Lộ trước, vì sau mấy tháng
trời không vào không biết hắn còn ở vị trí hạng 1 không.
Vào game, nhìn lên bảng xếp hạng. Hắn khá hài lòng, vì chỉ mới hơn ba tháng
hắn chỉ tuột có 5 hạng. Không suy nghỉ nhiều hắn quyết định nạp 30 triệu vào
cày bộ trang bị mới và thăng cấp bậc. Chẳng mấy chốc hắn đã leo lên hạng 1.
Thiên Bảo nhìn lên đồng hồ thì thấy đã là 3 giờ. Do vẫn còn thấy sớm nên hắn
quyết định, chơi tiếp tựa game Liên Minh Huyền Thoại mà hắn cay cú nhất. Sau
một tràn nhà chính bị nổ tung, cái bảng Thất Bại lại hiện ra làm hắn giận đến
đỏ mặt. Hắn đã cố gắn cầm hỗ trợ để gánh team nhưng vì bọn đồng đội ăn hại nên
mới sãy ra kết thúc Thất Bại.
Đang trong cơn tức giận, Thiên Bảo vội đứng bật người lên, mặt Thiên Bảo đen
lại nói:
- Hừ to gan lắm. Được ta sẽ cho các ngươi biết thế nào là động vào nữ nhân
của ta.
Thiên Bảo nhúng nhẹ vai bay đến vị trí mà Tố Nguyệt gặp nạn. Chớp mắt Thiên
Bảo đã đứng trước đó là xác một tên lái xe. Tố Nguyệt thấy Thiên Bảo liền nói:
- Thiên Bảo ngươi chạy đi. Ngươi không phải đối thủ của chúng.
Tên mặc áo đen hét:
- Im ngay.
Thiên Bảo vẫn đứng đấy không nói thêm gì. Tên áo đen nói tiếp:
- Thì ra ngươi là tên Thiên Bảo đã giết chết đệ tử ta à.
Thiên Bảo chấp tay ở sau lưng nói:
- Ta giết người vô số kể. Ai là đệ tử ngươi ta cũng chẳng buồn để nhớ.
Sát khí của tên áo đen toát ra dữ dội hơn:
- Được khá khen cho câu chẳng buồn để nhớ.
Thiên Bảo gằn nhẹ nói:
- Nào lên đi.
P/s: Mọi người đón xem và ủng hộ nha /phao