Mưu Đồ Và Thăng Hạng.


Người đăng: ๖ۣۜDươngღ๖ۣۜThiên♠ ๖ۣۜBảo

Sau khi từ Thế Giới Vô Cực trở về Thiên Kiếm Sơn. Trước mặt hắn chỉ là một
đống đổ nát, hắn theo hướng bay về Đại Sảnh Điện, đã đổ nát và khá là dơ bẩn
như đã bỏ hoang khá lâu. Thiên Bảo vội vả chạy vào căn phòng mà năm xưa bị
Thiên Kiếm lão tổ căng dặng toàn bộ tu sĩ của Thiên Kiếm Sơn không được vào.

Lần này, Thiên Bảo đã bước vào. Bên trong căn phòng chứa đầy rẫy những cấm chú
và trận pháp, hắn phất tay nhẹ lập tức toàn bộ đã bị gỡ bỏ. Căn phòng khá sơ
sài, phía trước là một chiếc bàn gỗ đã mục nát phía sau có bức tranh Túy
Nguyệt Tọa Thiên. Thiên Bảo bước lại gần thì bức tranh phát ra ánh sáng của
Trăng rằm, ánh sáng bao trùm cả căn phòng, chớp mắt Thiên Bảo đã đứng vào một
không gian.

- Huyễn trận, thì ra bức tranh chính là trận nhãn, căn phòng thì không phải
thực tại mà chỉ là do huyễn trận tạo ra. Tạo nghệ thật.

Thiên Bảo đang tán thưởng một lúc thì phía sau văng vẵng tiếng nói:

- Cuối cùng, ngươi cũng đã tu luyện Thiên Kiếm lực đại thành đột phá vạn
người có một. Ha ha.

Thiên Bảo vội quay lại sau lưng nói:

- Là ai? Mau xuất đầu lộ diện.

- Tiểu bằng hữu không cần nóng vội, lão phu ngay đây. Haha.

Thiên Bảo quay lại thì thấy một ông lão râu tóc bạc phơ, lão ta không phải là
người mà chỉ là một mảnh tàn hồn mỏng manh. Tàn hồn yếu ớt tụa như đã chết
nhiều năm.

- Ểh, đừng thộn mặt ra thế. Ta sẽ kể mọi chuyện ta biết cho ngươi nghe. Nào
mời qua bên kia.

Thiên Bảo đi theo mảnh tàn hồn. Tùy tiện ngồi vào một chổ. Lúc này, mảnh tàn
hồn mới nói:

- Ta là sư huynh của Quách Giang, tên là Trấn Nguyên. Ta đã mất trong trận
chiến tranh phong của Tiên Giới hơn 1000 năm trước, khi ta mất đã đạt đến cảnh
giới Hoàn Vũ kì viên mãn nữa bước Bán Tiên chân cảnh.

Thiên Bảo nhăn mặt nói:

- Tiên Giới? Hoàn Vũ? Bán Tiên? Là sao? Chẳng phải Tiên Giới chỉ trong truyền
thuyết.

Thấy vẻ mặt khó hiểu của Thiên Bảo. Trấn Nguyên nói tiếp:

- Thiên Bảo có điều ngươi không biết. Tiên giới là vị diện lớn gấp trăm lần
Linh giới. Trong vũ trụ có thập đại vị diện cao cấp đó là Tiên giới, có 3000
trung cấp vị diện Linh giới và vô số Hạ vị diện và Khoa học vị diện hay gọi là
tiểu vị diện.

- Tại sao ngươi biết ta là Thiên Bảo?

- Chính Quách Giang trước khi chết đã kể lại? Tội cho sư đệ ta chưa kịp phi
thăng đã vong mạng. haizz

Thiên Bảo cảm thấy khó chịu tột độ liền nói:

- Là ai? Là ai đã sát hại người và diệt môn toàn bộ?

Trấn Nguyên lắc đầu thở dài kể:

- Chuyện này dài dòng lắm…

Thì ra là trước khi Thiên Bảo chuẩn bị bước và Thế Giới Vô Cực, Thiên Kiếm lão
tổ đã nhìn trộm thiên cơ thấy được rằng trăm năm sau, Thiên Kiếm Sơn đã diệt
vong, người trên kẻ dưới tạp đồ đến chưởng môn lão tổ đều bị giết sạch bởi Hắc
Thiên Tông đã tập hợp các cao thủ từ khắp các vị diện Linh giới, do mâu thuẫn
từ hàng vạn năm trước.

Thiên Kiếm Sơn và Hắc Thiên Tông vốn là chung một tông môn, nhưng do Chân Tổ
đã ưu đãi sư đệ hơn nên đại sư huynh đem lòng đố kị nên đã rời đi lập ra Hắc
Thiên Tông. Lòng thù hận truyền đến đời này mới quật khởi và đem Thiên Kiếm
Sơn đánh đến chó gà không yên.

Do nhìn thấu thiên cơ không thể đổi này, Thiên Kiếm lão tổ đã chọn cách là đem
Thiên Bảo vào Thế Giới Vô Cực, nơi đó chính là do Chân Tổ đã dùng thân xác và
linh hồn tạo ra, chỉ có Thiên Kiếm Sơn mới có mật pháp được truyền từ thế hệ
này đến thế hệ khác đến đời Quách Giang thì đã sử dụng cho Thiên Bảo.

Thiên Kiếm lão tổ hy vọng rằng Thiên Bảo vượt qua và trở lại phục hận cho
Thiên Kiếm Sơn. Nên ngoài việc đó ông đã chuẩn bị một bí pháp mà Chân Tổ
truyền thừa do sư huynh ông giữ, hy vọng cơ duyên sẽ đưa Thiên Bảo đến gặp
Trấn Nguyên.

- Thế là còn một quyển bí pháp thất truyền à.

Trấn Nguyên vuốt râu nói:

- Cũng vì nó mà Hắc Thiên Tông mới nổ ra trận chiến nhầm chiếm đoạt.

- Vậy bí pháp đó có vấn đề gì mà đến nổi xẩy ra cơ sự hôm nay.

Trấn Nguyên uốn một ngụm trà rồi nói:

- Bí pháp này tu luyện nghịch thiên, phá bỏ pháp tắc, sinh mệnh, duyên khởi
không bị trói buộc. Ngay cả Chân Tổ cũng không lãnh ngộ được. Cuốn bí pháp này
nếu rơi vào ma đạo và người có dã tâm khổng lồ thì Thiên Địa diệt vong.

Thiên Bảo mặt đen lại nói:

- Vậy nó là bí pháp Vô cấp à.

Trấn Nguyên nói:

- Nó chỉ là bí pháp Hoàng cấp.

Thiên Bảo trợn mắt đáp:

- Hoàng cấp, người đang đùa sao.

- Ta chưa nói hết, là nó có thể tiến giai và không có hình thù cố định, nó
hợp với linh căn hỗn độn của ngươi.

- Nó hợp với ta.

- Ừ! Linh căn hỗn độn là loại vô cấp linh căn, đứng đầu trong tất cả các loại
khác. Tên cuốn bí pháp này là Thôn Linh Phệ Thần Quyết. Khi luyện đến đại
thành thì có thể hấp thụ linh căn và linh lực của người khác. Bên cạnh cũng
dung hợp và sử dụng được những pháp thuật đó. Nhưng do, Ngũ Hành tương sinh,
tương khắc nên người người không lãnh ngộ được mà thi triễn sẽ bị bạo thể mà
chết.

- Mong người truyuền lại, ta cần phục thù tông môn, thù củ nợ mới tính một
lần, một thể. Trước là diệt gia sau là hủy tông.

- Được rồi. Ta dù có giữ lại cũng chả có ích gì, ta nên tiến vào luân hồi
rồi. Ta hi vọng ngươi thị tức phi tức, thị phúc phi phúc. Một lời cuối, chúc
ngươi sớm đạt thành cường giả chân chính.

Bao nhiêu ký ức về Thiên Kiếm sơn ùa về, làm Thiên Bảo không nói được lời nào,
chỉ còn cách nhìn cánh cổng mà lệ rơi. Lúc này, cánh cổng là Thông Linh Tông,
là một nhánh cực nhỏ của Thiên Kiếm Sơn đã khôi phục, nhưng theo thời gian bọn
họ đã từ bỏ cái tên Thiên Kiếm Sơn.

Thấy Thiên Bảo đứng nhìn lâu. Một tên tu sĩ bước lại hỏi:

- Huynh đệ đến tông môn có việc chi?

Thiên Bảo đưa tay lên nói:

- Không, ta tiện thể đi ngang. Cáo từ.

- Cáo từ.

Thiên Bảo chỉ là do một chúc cảm súc mà rơi lệ. Vừa rời khỏi nơi đấy. Liền
Thiên Bảo cảm nhận một luồng khí tức khác biệt, vô ưu vô sắc, khác hẳn với các
loại Tiên lực và Linh lực mà hắn từng gặp qua. Hắn cố gắn nhắm mắt lãnh ngộ
cảm thiên nhưng vô dụng khí tức đặc biệt đó biến mất.

Thiên Bảo hoài nghi về nó. Nhưng không quá lo lắng là vì từ lúc đạt đến Chân
Tiên, hắn chưa sợ bất kì ai trong vũ trụ này nữa. Hắn theo hướng một mạch trở
về Trái Đất.

Về đến Trái Đất. Lúc này, Thiên Bảo bắt đầu nhìn thấy sự lạ thường. Là hắn
đang trong dạng linh hồn thì tại sao một tên tiểu tu sĩ lại nhìn thấy, đặc
biệt là khi hắn đã đạt đến Chân Tiên cảnh, không lẽ là do luồng khí tức đấy đã
ngưng tụ linh hồn thành thực thể trong vô thức. Bao nhiêu suy nghỉ, bao nhiêu
dẫn chứng làm Thiên Bảo chìm vào giấc ngủ.

Đến sáng hôm sau, một tiếng gõ cửa đã vang lên. Thiên Bảo choàng tỉnh giấc
nói:

- Có việc gì vào đi!

Nghe Thiên Bảo nói vậy cả bọn vào họ bước vào.

Lúc này, Thiên Bảo đã ngồi sẵn ở đó như đang đợi họ. Thiên Bảo vỗ tay nhẹ nói:

- Tốt, rất tốt đến đông đủ vậy rồi à. Haha.

- Thiên Bảo, mấy hôm trước mi được bọn Lâm gia cứu nhưng hôm nay không dễ
đâu. Vì hôm nay ta đã mời vị chấp pháp này đến.

Trần Kiến Minh vẻ mặt hống hách xem trời bằng vung khiến Thiên Bảo muốn đem
hắn giết, nhưng nếu giết hắn thì cũng nhẹ và dễ dãi quá thôi thì ta đùa với
bọn hắn một tí lấy tinh thần.

Tên chấp pháp, khoanh tay giương mặt nói:

- Ta là chấp pháp ngoại môn tên Âu Trường. Ta đến bắt ngươi về chấp pháp
đường vì tội không tham gia nghe các sư huynh giảng bài.

Thiên Bảo lắc đầu ngao ngán nói:

- Thế sao. Ta cũng thấy mấy cái công pháp hạ đẳng đấy khá nhàm chán.

Tên chấp pháp giận đỏ mặt, như vậy là đã sĩ nhục tông môn. Nhưng hắn gán nén
lại, vì hắn cũng muốn Thiên Bảo từ từ mà đau khổ chứ chẳng muốn chết sớm.

Thiên Bảo uốn một ngụm trà rồi nói:

- Vậy đi, sắp tới khì thi đấu thăng hạng. Ta với tất cả các ngươi thi đấu xem
ai mạnh hơn ai. Điều ta đặc cược là cái mạng và 30 viên linh thạch cực phẩm
này. Còn nếu các ngươi thua thì tất cả làm con chó cho ta sai vặt hết.

Bọn Trần Kiến Minh cười to. Tên Âu Trường chấp tay sau lưng huênh háo nói:

- Được, vậy ngươi thề với Thiên Đạo là sẽ không bỏ trốn.

- Vậy các ngươi cũng nên thề.

- Được. Không lý nào ta thua ngươi.

Thiên Bảo lắc đầu, bọn hắn cứ lấy lão Thiên Đạo ra thề với chả thốt, phải biết
thề Thiên Đạo là việc hết sức hệ trọng, vì lời thề đã được chứng giám, khi làm
trái ý sẽ bị ngăn trỡ tu vi khó lòng thăng tiến.

Nhưng Thiên Bảo thì khác. Có thề hay không cũng chả ảnh hưởng. Phải biết Thiên
Đạo chỉ là một tên Bán Tiên viên mãn thôi, còn Thiên Bảo là ai, là một vị Chân
Tiên chí cao vô thượng. Một cái hắc hơi đủ để đem Thiên Đạo bị thương đến cặn
bã.

P/s: Sau mấy tháng mất tích nay lại lên tiếp. Mong các bạn ghé qua ủng hộ và
theo giỏi. Xin chân thành cảm ơn. /vv


Sáng Thế Thần Vương - Chương #20