Chương 1: Truy Đuổi



Võ lâm tranh bá, bão tố phong ba đời đời nào cũng có nhưng khác với mọi khi lần này võ lâm thật sự phải trải qua 1 kiếp nạn có thể thay đổi toàn bộ lịch sử võ lâm Trung Nguyên.



Mọi chuyện phải được kể từ khi thiên hạ đệ nhất thần toán Tràn Lão Mưu gieo quẻ dự đoán sau 20 năm nữa Võ Lâm sẽ phải đối mặt với 1 tên đại ma đầu hung ác nhất thiên hạ võ công cũng mưu trí vượt xa người khác sẽ làm lật đổ hoàn toàn trật tự của võ lâm.



Và quả thật điều đó đã hoàn toàn chính xác.



20 năm sau



Trong 1 góc phố nhỏ, thân ảnh 1 thiếu niên mặc trường bào màu đen thân cao 1 thướt 8 gương mặt sáng như ngọc, ngũ quan tinh mỹ nhưng ấn tượng nhất chính là đôi mắt cực kỳ âm tà cùng với nụ cười quỷ dị nở trên môi. Tuổi chỉ ngoài 20 nhưng làm cho người ta nghẹt thở vì khí chất bức nhân của người thiểu niên kia.



Gã lạnh lùng đứng trên mái nhà trường bào bay phất phới lúc này nhìn gã như 1 thiên thần giáng thế lạnh lùng và tiêu sái anh mắt vẫn không ngừng về phía xa xăm không biết trong lòng đang nghĩ gì.



Bỗng nhiên từ 4 phía khác nhau 4 thân ảnh kiều diễm nhỏ nhắn đuổi tới, các nàng 4 đại mỹ nhân xinh đẹp tuyệt luân là cực phẩm trong số những cực phẩm trong thiên hạ 4 vị thần bổ uy danh trấn thiên hạ võ nghệ thuộc hàng nhất lưu, sắc đẹp thì không cần phải bàn cãi cả 4 người đều mang trong mình những vẻ đẹp rất riêng không ai giống ai nhưng đều 10 phân vẹn 10, thậm chí trong võ lâm đã có lời truyền:” Chỉ cần có được 1 trong 4 nữ thần bộ còn hơn cả nắm cả võ lâm trong tay “ đủ thấy sức hút kinh người của các nàng thế nhưng hôm nay việc gì khiến 4 nữ thần bộ danh trấn giang hồ cũng nhau xuất hiện tại nơi đây.



Tứ đại danh bộ gồm có:



Đại sư tỷ: Lãnh Như Băng tuổi chừng 25, nàng người cũng như tên xinh đẹp tuyệt luân nhưng lại lạnh lùng vô tình đến cực điểm. Gương mặt hoàn mỹ của nàng chẳng có bút mực nào ta siết từng vị trí trên khuôn mặt nàng như được tạc khắc từ bàn tay của đấng tối cao hoàn mỹ đến lạ thường, trời phú cho nàng 1 trí tuệ tuyệt vời,1 nữ gia cát đương thế, vì vậy nàng vừa là thần bổ cũng đồng thời là quân sư cho cả nhóm.Trong bản thiên hạ mỹ nhân kỳ phổ nàng xếp hàng thứ 2 chỉ sau Băng tâm thánh nữ của Vô Cực Cung



Nhị sư tỷ: Nhan Như Ngọc nhỏ hơn đại sư tỷ 2 tuổi bài danh thứ 6 trên bảng mỹ nhân kỳ phổ gương mặt sáng lán quyến rũ như Ngọc thế nhưng điểm đặt biệt ở nàng chính là có 1 cơ thể hoàn mỹ bộ ngực cao vút và đồ sộ khiến bất kỳ nam nhân nào nhìn vào cũng đảo điên và trong lúc truy án không biết bao nhiêu cao thủ võ lâm chỉ vì nhìn vào bộ ngực kia của nàng để rồi cả đời ôm hận không thôi



Tam muội:Nguyệt Như Mộng tuổi chừng 23 tuổi nàng dang chấn giang hồ nhờ vào kỹ thuật kinh công và tốc độ nhanh đến kinh ngạc của mình, nàng như 1 con thần long thấy đầu không thấy đuôi thoắt ẩn thoắt hiện và đổi với nam nhân hâm mộ nàng thì cũng như tên của nàng mỹ nhân này chỉ mãi mãi là 1 giấc mộng nàng sở hữu 1 gương mặt sáng ngời tuyệt đẹp bộ ngực đầy đặn khẽ phập phồng theo từng tiếng thở của nàng thân hình tuyệt mỹ dong dỏng cao trông như 1 cây lê vũ đang trong độ nở hoa rực rỡ.Nàng bài danh thứ thứ 7 trên bảng mỹ nữ



Cuối cùng là vị thần bổ nhỏ tuổi nhất: Lục Tuyết Kỳ



Vạt áo trắng muốt phất phơ bay trong gió, làn da trắng như tuyết, môi hồng dung nhan tuyệt lệ mái tóc dài thướt tha khẽ tung bung trong gió làm cho nàng giống hệt như tiên nữ hạ phàm khiên nữ nhi khác khi trông thấy nàng đều mặc cảm tự ti với bản thân đôi mắt long lanh nhưng không kém phần sắc sảo khí chất ung dung tự tại không tranh với đời làm người khác không dám kinh nhờn tựa như 1 đóa hoa sen trắng sạch bụi trần



Hôm nay cả 4 người đều có mặt tại đây chỉ có 1 nguyên nhân đó là vì vị thiếu niên tuấn mỹ kia, thân phật của hắn thật không phải tầm thường 15 tuổi vượt qua Đường môn trấn phái trận của 7 vị trưởng lão đường môn cùng năm đó giành chiến thắng trấn áp quần hùng trở thành vị môn chủ trẻ tuổi nhất của Đường môn: hắn chính là Đường Liệp hay còn gọi là Đường Thập Ngũ.



Không những sở hữu võ công trác tuyệt mà còn có 1 trí tuệ vô song mọi chuyện đều nằm trong tầm kiểm soát của hắn. Gã thực sự xứng với câu nói “Nhân Trung chi long “ Là rồng trong loài người



Gã chợt nở nụ cười quỷ dị hướng 4 vị tuyệt luân nữ thần bộ nói:



“Thật vinh hạnh được đón tiếp cùng lúc 4 vị thần bộ, chẳng hay 4 vị có việc gì đến tìm tại hạ “



Lãnh Như Băng thân mặc 1 chiếc áo dài màu xanh dương bước lên cung kính nói:



“Nghe tin môn chủ ghé thăm thần hầu có lời mời môn chủ ghé thăm tệ xá 1 chuyến để thần hầu có thể làm tròn đạo đãi khách:



“Hahahahahaahahahaah Thần hầu thật là khách sáo nhưng muốn bổn môn chủ ghé thăm cần phải có điều kiện mới được “ Gã cười lớn nói



“Xin Lằng nghe ý kiến của môn chủ”



“Tốt nếu như thần hầu có thể đem 4 vị nữ thần bổ đây hầu hạ bổn môn chủ ngủ qua 1 đêm thì tại hạ ắt hẳn sẽ rất vui lòng ghé qua tệ xá của ngài “ Gã mỉm cười đầy hạ lưu nói



“Bại hoại, Thật Vô sĩ “ Nhan Như Ngọc không nhịn được nói



Lãnh Như Băng chỉ cười rồi khẽ phất tay nói:



“Tiên lễ hậu binh nếu đã vậy chúng tôi đành phải thất lễ với môn chủ rồi ~~~~~~~~ Lên” Nàng thét dài nói



Vừa dứt lời Nhan Như Ngọc cùng vời Nguyệt Như Mộng cùng nhau xuất thủ từ 2 phía đánh tới.



Gã ung dung mỉm cười không chút lúng tung thân pháp như ẩn như hiện lập tức biến động làm 2 nàng xuất thủ chỉ đánh vào tàn ảnh của gã …………



Cả 2 trong lòng đều thầm hô không ổn thì từ đằng sau 2 đạo kiếm khí bá đáo phóng tới với tốc độ kinh người nhưng chưa chạm được tới cơ thể 2 người liền bị 1 luồng khí kình đánh tan thành mây khói người vừa xuất thủ tất nhiên là “Tiên kiếm” Lục Tuyết Kỳ thấy tình huống không ổn nàng liền xuất thủ hỗ trợ động bạn, nàng tuy nhỏ tuổi nhưng kiếm pháp đã luyện tới mức xuất thần nhập hóa có thể vươn lên tầm tông sư trong VL kiếm thuật.



Đường Liệp huyệt đan điền khẽ đau nhức 1 luồng khí nóng bốc lên làm gã khó chịu vô cùng công lực của gã lúc này chưa đến 2 phần nếu bây giờ chống lại 4 vị thần bổ nàng thật chẳng khác nào người ngu nói mộng hoàn toàn không có chút khả năng nào hết.



Chợt thanh âm từ phía sau vang lên chỉ thấy Lãnh Như Băng từ đằng sau lao tới trong tay cầm 4 hòn bi sắt nhỏ nhắm ngay các yếu huyệt của gã mà phóng tới. Nàng cùng Đường Thập ngũ đều vùng vũ khí độc môn là ám khí thế nên gã rất nhanh nhận biết phương hướng của các ám khí kia gã cũng móc ra 4 cây ngâm châm phóng tới đối phó.



4 tiếng “Keng “ Vang lên chứng tỏ ám khí của nàng đã bị hóa giải thế nhưng chưa kịp vui mừng thì thân ảnh của Lãnh Như Băng đột ngột phóng tới trong tay nàng là 1 cây trủy thủ lấp lánh nàng dùng tất cả nội công truyền vào nó rồi nhẹ nhàng phóng tới Đường Liệp



“Nguyệt Bán Loan “ Tuyệt kỹ phóng ám khí mạnh nhất của nàng cho đến nay vẫn chưa có người nào đở được.



Ra chợt nhíu mày lại khẽ liếc nhìn cây trủy thủ đang vẽ 1 vòng tròn hoàn mỹ từ từ hướng gã phóng tới.



Chợt trong đầu hắn hiện ra hình ảnh của vị tỷ tỷ xinh đẹp dịu dàng cùng tiếng nói của nàng vang lên trong đầu hắn: “Đệ nhất định sẽ làm được, nhất định sẽ trở về cứu tỷ tỳ nha…..Tỷ Tỷ rất yêu đệ “



Gã hét lớn tập trung toàn bộ công lực còn lại lên cây phi tiêu trên tay mình đôi mắt đẹp khẽ nhắm lại toàn lực xuất thủ



“Tiểu Lý Phi Đao…………Phá cho ta “



“Keng……….Keng……..Keng.” 2 cây trủy thủ cùng phi đao liên tiếp chạm vào nhau ma sát không ngừng bỗng nhiên 1 tiếng nổ lớn vang lên bụi bay mù mịt thì ra gã biết được công lực của mình không đủ đế có thể đánh ngang với nàng liền tung phi đao kèm theo đó là 1 quả bom khói để nhanh chóng tẩu thoát.



Với khinh công như ảnh tùy hình của gã thật sự không có cách nào cho 4 vị nữ thần bổ của chúng ta đuổi kịp xa xa còn vang vọng lại tiếng cười dài ngạo nghễ của gã



“ Bốn vị thần bổ ân tình hôm nay tại hạ xin nhớ kỹ hẹn sau này báo đáp………..Haaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa aaaaa”



Hết chương 1


Sắc Hiệp Tứ Đại Danh Bổ - Chương #1