Team Ôn Thần.


Người đăng: HieuEpoh

Chương : Team ôn thần.

Sau khi hắn mua sắp đầy đủ liền hướng cổng tây đi tới, sáng nay hắn phải đi
gặp một người bạn, có thể nói là chí cốt. Đi một lúc cũng tới được cổng tay,
lúc này trước cổng có một thiếu niên cao một mét bảy, trên người mặc một bộ
giáp trụ đen trên tay còn cầm một cây trường kiếm đang hướng Hoàng Vân cười
cười.


  • Ê thằng mắc dịch tao tưởng mày không chơi cơ đấy...


  • Tao mà không chơi thì tao chỉ có nước chết quách đi cho xong.


Hoàng Vân tiến lại ôm thanh niên kia rồi cười đáp.


  • Ủa mà mày chơi được lâu chưa?


  • Mới chơi được mấy ngày, còn mày thằng ôn dịch tao xem bộ dạng mày chắc cũng
    khá giả nhỉ.


  • Khá cả con khỉ, tao chơi mới được một tuần chứ mấy, cày cuốc mệt bỏ mẹ mới
    mua được bộ giáp trụ này cho nó ngầu.


Vừa nói hắn vừa khoa tay múa chân với những động tác tạo dáng khiến Hoàng Vân
không nhịn được cười.


  • haha, ngầu cái con khỉ nhìn như cái cục sắt di động.


  • Hả mày nói gì, thích ăn vài nhát không?


Nghe Hoàng Vân nói thế hắn đỏ mặt vội rút kiếm ra hắm doạ.


  • Ngon nhào vô kiếm ăn.

Hoàng Vân cũng không chịu thua, hắn cũng rút kiếm ra nghên chiến.


  • A ha tao xem mày có tiến bộ không.


  • Thử là biết liền. Ta thách đấu giao lưu với Trần Minh.


  • Ta đồng ý.


Nghe được lời thách đấu của Hoàng Vân người thanh niên tên Trần Minh kia cũng
chấp nhận.

Hai người cầm kiếm lao vào nhau, họ không thi chiển kĩ năng gì cả hó đấu với
nhau chỉ kiếm pháp thông thường. Hai bên đánh nhau kịch liệt thì đột nhiên
Hoàng Vân lại nhận thua.


  • Tao nhận thua, mịa mày là Luyện khí kỳ trung kì tao mới sơ kì. Không đấu
    nữa, không đấu nữa.

Hoàng Vân đút kiếm vào lại vỏ rồi chửi ầm lên.


  • Haha con gà kia còn đổi thừa hoàn cảnh hả,


  • Hứ.


  • Thôi méo đùa nữa, hôm nay mày kiếm tao có gì không?


Nghe thấy Hoàng Vân đổi giọng Trần Minh cũng nghiêm túc trả lời.


  • Tính rủ mày cùng đi săn ý mà, chơi một mình dễ bị tụi nó hiếp lắm.


  • Ngon, tao cũng đang chuẩn bị đi săn đây. Đi luôn với tao.


  • Được đấy đi.


Hai người cùng sánh vai nhau hướng hắc ám sâm lâm đi tới.

Trần Minh là một trong những bạn trí cốt của Hoàng Vân, hai người học trung từ
nhỏ, quen biết nhau cũng vì cùng đam mê truyện tiên hiệp. Hắn với Hoàng Vân
cùng nhau luyện võ, luyện kiếm với cùng ước mơ xuyên không qua thế giới Tiên
hiệp. Đặc biệt là Trần Minh có khả năng chiến đấu rất lợi hại, Hoàng Vân khi
thi đấu với hắn mười trận thì mất 6 trận thua. Mấy trận thắng toàn nhờ mưu mẹo
mới thắng được. Hai người bọn họ cũng tường chơi một số thể loại game như
LMHT, Pubg... Hai thằng chơi thì ích nhưng troll nhau thì nhiều tại vì đây
không phải thể loại mà hai người thích. Nếu mà họ chơi đúng sở thích thì khỏi
phải nói, Có một lần hai người cùng chơi một game nhập vai tiên hiệp trên điện
thoại khi ấy ai cũng biết tiếng của tụi này về trình độ pk tuyệt đỉnh. Hai
người được giải quán quân pk đội và hai giải đơn( Thằng nhất thằng nhì thôi
thôi có gì đâu^_^). Đặc biệt hai thằng ôn này thích chơi một chính một tà oánh
nhau suốt ngày. Thằng thì đi đồ sát thằng thì đi giúp, có mấy người chơi phải
thức mấy đêm không ngủ vì hai vị âm binh này. Cũng may là game này đi sai
hướng nên bị thua lỗ dẫn đến phải đóng cửa. Khiến hai ôn thần nhà ta chửi bới
vài hôm liền.

Trong số các bạn bè của Hoàng Vân thì còn một thanh niên nữa tên Phạm Hải vì
việc gia đình lên phải chuyển trường sớm. Thằng này không khác gì bọn Hoàng
Vân tuy không pk giỏi nhưng rất giỏi buôn bán, gà thì hắn chém pờ rô thì hắn
ép giá nhưng họ cũng đành chịu thôi vì thứ họ cần thì hắn đều có. Hắn là nguồn
lực để tụi Hoàng Vân có đồ để pk nếu không thì bọn họ dù pk giỏi đến đâu cũng
bị Bác Hồ đè chết. Cái cực độc là tụi này toàn làm loạn sever nhưng không nạp
một đồng. Điều này khiến cho nhà phát hành game cũng phải đau đầu.


Road To God - Chương #9