Càng đi thì cảnh đổ nát càng ít , kết hợp với những gì đã biết , Lý Long đại
khái biết được phàm giới thế nào . Thánh địa ở trung tâm , xung quanh là cửu
quốc . Mỗi quốc gia lại có một môn phái làm bình phong cho thánh địa . Còn bên
ngoài cửu quốc là những sơn mạch nơi nguyên thú sinh sống . Điều này làm hắn
nảy sinh nghi ngờ . Cảm giác như được cố ý sắp xếp thành từng khu vực vậy .
Chẳng lẽ do thần làm ra ?
Nửa tháng sau , hắn đi tới biên giới phía bắc Thủy Quốc . Không trông thấy
thánh địa đâu mà chỉ có một hố sâu vô cùng lớn . Dù có ánh sáng mặt trời cũng
chẳng nhìn thấy đáy của nó . Lý Long lấy lệnh bài ra thì phát hiện thứ này
luôn quay về một hướng giống như kim trên la bàn vậy . Nhưng cái hướng nó chỉ
lại là đi trên không .
Hắn tri mệnh thấy kết quả an toàn mới thử nhấc chân dẫm lên xem sao . Giống
như đứng trên mặt đất vậy ! Cái hố sâu này là ảo cảnh ? Dựa theo hướng lệnh
bài chỉ dẫn , Lý Long từng bước đi tới . Tuy biết là không có thực , chỉ là
mắt vẫn chứng kiến bản thân đi trên không của miệng hố . Cảm tưởng bất cứ lúc
nào cũng có thể ngã xuống làm cho hắn lo lắng . Đây cũng là phản ứng tự nhiên
của con người mà thôi .
Một lát sau , Lý Long giật mình nhận ra cảnh tượng thay đổi . Không còn là hố
sâu nữa mà là một thành thị nhỏ . Có người đi đường , tiểu thương rao hàng ,
trẻ con nô đùa . Đặc biệt là một bảng hiệu lớn chỉ về nội thành có ghi : ‘’
Thánh Địa ‘’ . Nhìn lại lệnh bài đã mất tác dụng , bỏ lại vào túi trữ vật ,
hắn đi vào thành thị này .
Lý Long mới dạo quanh chốc lát chợt cảm thấy không đúng . Anh bán thịt thấy
hắn đi qua mời chào nhiệt tình , khi hắn rời đi lại mời vị khách khác . Việc
này cũng chẳng có gì lạ , cho đến khi hắn nhớ ra quần áo mình đang mặc .
Thường xuyên bị con mèo lớn cho ăn hành , trang phục của hắn không khác gì ăn
mày .
Một tên ăn mặc rách nát như hắn mà không có bất kỳ ai dùng ánh mắt khác lạ .
Cho dù hắn đánh một thằng nhóc rồi chạy đi , ban đầu nó căm tức nhìn , nhưng
khi hơi xa một chút . Thằng nhóc đột nhiên như quên mất hắn , lại tiếp tục
chơi đùa cùng đám bạn như không có chuyện gì xảy ra .
Giả ! Năng lực của hắn đột nhiên bị Vận Mệnh Châu tạm phong ấn khi lệnh bài
không dùng được nữa . Cho nên Lý Long phải mò mẫm tìm lối ra khỏi ảo cảnh .
Mất nửa ngày sau , khảo nghiệm tiếp theo lại tới . Trước mắt là con đường rất
dài không nhìn thấy điểm cuối . Hắn không có lựa chọn nào khác là phải đi tới
.
Trên con đường này , càng đi Lý Long càng có cảm giác cơ thể mệt mỏi rã rời ,
chỉ muốn ngủ một giấc thật đã . Nhưng Vận Mệnh Châu truyền tới tin tức khuyên
hắn chống cảm giác buồn ngủ mà tiếp tục . Lý Long biết nó luôn giúp mình được
lợi . Hắn kiên trì từng bước đi tới .
Tại một trong chín lối vào thánh địa – Thủy môn , Ngụy Lãng nhìn tên ăn mày
đang nhúc nhích từng chút một đi về phía mình tán thưởng :
_ Kiên trì như vậy mới là một tu luyện giả chân chính .
Bên cạnh có một nữ nhân đã sớm có mặt ở đây . Không phải ai khác chính là Liễu
Mộng Ly . Ngay từ khi Lý Long cầm lệnh bài bắt đầu vượt qua khảo nghiệm thứ
nhất thì Ngụy trưởng lão đã gọi nàng đến . Mỗi một đệ tử thánh địa đều có lệnh
bài tiến cử một người thuộc cửu quốc , cửu phái mà mình cảm thấy ưng ý vào
thánh địa .
Nhưng chỉ là qua được cửa ải thứ nhất cũng cần có dũng khí . Còn thêm hai thử
thách đằng sau dẫn đến số người thực sự vào được thánh địa rất ít . Luôn có
trưởng lão túc trực tại cửu môn , muốn làm những vị có tu vi Nhập Thánh đỉnh
cấp hài lòng khá là khó khăn . Nếu Lý Long có tu vi Hoàn Mỹ trung cấp trở lên
sẽ được trực tiếp trở thành đệ tử ngoại môn của thánh địa .
Tu vi càng thấp thì cửa vào thánh địa càng chặt . Liễu Mộng Ly có chút lo lắng
hỏi dò :
_ Ngụy trưởng lão , ngài thấy hắn có thể …
Ngụy Lãng cười nhẹ :
_ Chỉ cần kiên trì đi hết khảo nghiệm thứ ba đến đây là được .
_ Hắn mới Thành Thục cao cấp , trưởng lão có thể giơ cao đánh khẽ được không ?
Làm bộ vuốt cằm suy tư , cau mày cho Liễu Mộng Ly xem . Thấy bộ dáng cô nàng
thấp thỏm , lại hay nhìn về phía tên ăn mày nọ , Ngụy Lãng trêu chọc :
_ Thích hắn sao ?
Liễu Mộng Ly bối rối trả lời :
_ Không có .. ngài hiểu nhầm .
Ngụy trưởng lão cố ý nói :
_ Không có sao ? Ài , cứ tưởng là một mối lương duyên . Nếu vậy thì đuổi hắn
đi thôi .
_ Ngài …sao có thể làm thế ? Như vậy là trái với quy củ , đệ tử sẽ …
Thấy dáng vẻ quẫn bách của cô nàng , Ngụy Lãng cười lớn :
_ Ha ha .. ha ha .. khụ .. Già rồi muốn tìm chút niềm vui mà thôi . Tiểu Ly
không nên để bụng .
Dù hơi tức Ngụy Lãng già mà không nên nết này , nhưng quyền quyết định đang
nằm trong tay lão . Liễu Mộng Ly ngóng nhìn Lý Long , thầm hi vọng hắn biểu
hiện thật tốt .