Chương 17


Người đăng: anhlinhkirito

Đó là hắn nghĩ vậy. Với bản đồ thì hắn có thể né tránh tất cả
những người tìm kiếm trong rừng mà ko cần phải lo lắng gì nên hắn
hào phóng đáp ứng nàng:

-Được tôi sẽ giúp cô nhưng bây giờ cô cứ yên tâm nghỉ ngơi ở đây rất bí mật và an toàn. Đợi vài ngày nữa khi sức khỏe cô ổn định ta lên đường.

Sau khi đáp ứng nàng hắn định quay vào bếp thì trong đầu hắn vang
lên âm thanh của hệ thống:

-Binh,kí chủ nhận được nhiệm vụ cấp A: bảo vệ Lê Uyển Như tới bến cảng. Thưởng 1 hộp quà cấp A,50000 exp, 10000 TDB

Nghe âm thanh của hệ thống hắn sướng suýt ngất,hắn còn không tin đi
đếm lại các số không cùng như đọc lại nhiệm vụ vài lần. Hắn ko
ngờ nhiệm vụ cấp A lại yêu cầu đơn giản như vậy. Phải biết suốt
thời gian qua hắn tích góp suốt mới được 27800 TDB,lần này chỉ một
nhiệm vụ thưởng đã 10k TDB bảo sao hắn không sướng cho được. Đang đắm
chìm trong vui sướng thì hắn cảm thấy nhồn nhột. Quay đầu lại thì
hắn thấy nàng đang nhìn mình như một tên biến thái thì hắn biết
mình thất thố nên chỉ biết bước ngay vào bếp.

Vừa vào bếp thì có tiếng nổ lớn vang lên gần đó. Giật mình,hắn
nhận ra đó là tiếng nổ từ các chiếc bẫy chống yêu thú mà hắn tự
chế đặt gần nhà. Vội kiểm tra bản đồ hắn vô cùng ngạc nhiên khi
phát hiện, bọn người kia đang hướng thằng tới nhà của hắn . Chạy
vào phòng ngủ,lúc này Lê Uyển Như cũng đang định hỏi hắn xem tiếng
nổ đó là gì thì hắn đã bế sốc nàng lên và lao xuống tầng hầm
của căn phòng-nơi hắn thiết kế để làm lối thoát hiểm. Hắn vội
vàng như vậy vì ngay khi hắn đi chưa được 5 phút thì bọn người kia
đã tiến tới căn nhà.

Đứng trước căn nhà gỗ, Thành Ngưu nhìn chiếc kim chỉ thẳng vào căn
nhà và nói với thuộc hạ:

-Ngươi, ngươi mau vào thám thính căn nhà.

Sở dĩ hắn không lao ngay vào vì hắn không nghĩ rằng trong nhà không
chỉ có một mình thằng nhóc kia được mặt khác người sống ở một nơi
như thế này có thực lực tầm thường nên cần cẩn thận. Vì một tên
võ tá như hắn ko phải là quá mạnh mẽ. Hắn biết thực lực của mình
tới đâu. Một lát sau hai tên kia gọi vọng lại:

-Thủ lĩnh trong này ko có ai.

Nghe thấy tiếng của mấy tên thủ hạ hắn khá băn khoăn: rõ ràng ta
thấy hai đứa nó cùng một nhà,mà la bàn vẫn chỉ hướng căn nhà.
Đúng rồi cái bẫy đó chắc là chúng nghe thấy tiếng nổ nên đã trốn
rồi mà chúng chốn chứng tỏ trong đó ko có cao thủ vậy thì ta sợ
cái rắm. Nghĩ vậy, hắn ra lệnh:

- Tất cả theo ta vào lục soát, hai ngươi ở lai canh chừng.

Nhận lệnh,hơn trục tên thuộc hạ tay lăm lăm binh khí tiến tới căn
nhà.


Quang Vinh Đế Phong Lưu - Chương #17