12:chương 12


Người đăng: anhlinhkirito

Ps: từ chương này đầu chương sẽ ko có tên mong mn thông cảm

Ngày hôm sau hắn vẫn vẫn tập kiếm. Hôm nay hắn quyết định chỉ tập
xuất kiếm sao cho thật nhanh thật chuẩn. Cứ như vậy hắn cứ lặp đi
lặp lại một việc đó là xuất kiếm rồi tra kiếm rồi lại xuất kiếm.
Cứ lặp đi lặp lại như vậy hầu hết mọi người sẽ cảm thấy nhàm
chán nhưng với một người lính từng được thôi luyện hà khắc thì lại
rất bình thường. Hơn nữa mỗi lần xuất kiếm hắn lại thử xuất kiếm
với lực đạo góc độ khác nhau rồi từ đó rút ra kinh nghiệm. Sau khi
luyện cả buổi sáng,hắn cũng tiến bộ hơn nhiều trong xuất kiếm. Bây
giờ hắn xuất kiếm đã khá lưu loát, hướng xuất đã có thể tự điều
chỉnh nhưng thanh âm khi xuất kiếm vẫn khá lớn.

Buổi chiều hắn quay lại rèn luyện thể lực. Mặc dù hắn muốn dành
nhiều thời gian để luyện kiếm nhưng hệ thống vẫn rao nhiệm vụ luyện
thể cũng như sư phụ hắn ko cho hắn bỏ bê việc rèn luyện thể lực.
Theo như lời sư phụ hắn nói thì tu kiếm cũng như tu khí và tu linh
đều lấy ba tầng tu vị cơ bản làm cơ sở cho nên hắn ngoài việc chăm
chỉ luyện kiếm còn phải nỗ lực rèn luyện thân thể để củng cố căn
cơ.

Cứ như vậy hắn sáng luyện kiếm chiều rèn thể lực tối lại tiến
vào huyễn mộng tìm hiểu về y thuật. Gần đây hắn vẫn một mực tích
góp TDB để mua chức nghiệp y sư để nâng cao tốc độ học tập y đạo.
Hôm nay vừa là lúc hắn đủ TDB(sáng ngày sau khi hoàn thành nhiệm vụ
khen thưởng hắn tổng có 5139 TDB) nên tối nay hắn sẽ mở ra chức
nghiệp y sư cho bản thân. Sau khi mua chức nghiệp y sư trong đầu hắn
liên tục được lấp đầy bởi các thông tin về chức năng của y sư chức
nghiệp.

"Y sư chức nghiệp là chức nghiệp quan trọng và có địa vị cao trong
xã hội. Nó sẽ giúp cho người sở hữu tăng thêm khả năng học tập
chức nghiệp cùng khả năng chuẩn đoán cũng như tăng thêm hiệu quả của
bài thuốc."

Ngay sau khi mở ra chức nghiệp hắn ngay lập tức tìm đến các loại
sách vở viết về các huyệt đạo trong cơ thể mà lúc trước hắn xem
mà ko hiểu được. Cả đêm hôm ấy hắn mải mê nghiên cứu về các huyệt
đạo mà quên mất trời sáng. Hiển nhiên là sáng hôm sau hắn được sư
phụ lôi khỏi giường bắt hắn xuống tấn cả canh giờ ( «» 2 tiếng đồng
hồ ) khiến hắn khóc không ra nước mắt.


Quang Vinh Đế Phong Lưu - Chương #12