Người đăng: anhlinhkirito
Từ trên không một ngọn kiếm khí bay tới chỗ Quang. Đang đi Quang dừng lại
ngoảnh đầu nhìn nó và .. lại nhìn nó. Rồi ầm kiếm khí chém vô chỗ Quang đứng
khiến cho cát bụi bốc lên mù mịt. thấy mình đắc thủ thành công Duy Khánh tiếp
tục bồi thêm” ba liệt trảm “ cùng với “thiên đỉnh kiếm “ xuống chỗ Quang .
khói bụi tan đi hiện ra vùng sân bị tàm phá nặng nề trên sân một cái hố to
cúng những vết chém bắt vào nhau tỏ rõ uy lực của các chiêu thức nhưng điều
quan trọng nhất là Quang không ở đó. Lúc này Duy Khánh mới đảo mắt tìm quanh
nhưng không thấy đâu cả. bất giác theo linh cảm anh ngẩng đầu nhìn trời. lúc
này Quang toàn thân bọc haki đang lao xuống với vận tốc bàn thờ. Thân thể cọ
sát với không khí khiến cho lớp haki bên ngoài bị nung đỏ rực. lúc này Quang
không khác gì một tảng thiên thạch cỡ nhỏ cả. hoảng hốt hắn muốn chánh nhưng
không còn kịp Quang đã tới và đụng à không đấm một cái vào mặt duy khánh. Ăn
một đấm hắn bay như một viên đạn xuống sân cò Quang bị phả trấn đẩy ngược lên
trời. khói bụi tan đi lúc này lấy duy khánh làm tâm một cái hố sâu hơn một mét
đường kính 3 mét xuất hiện trên mặt sân. Ngay lập tức Vân và Hải tới sử dụng
các phép trị thương và đan dược cứu hắn.
Vốn là khi thấy ngọn kiếm khí kia Quang không chánh là do đang chờ. Khi sắp
nhận lấy thương tổn Quang nhanh chóng sử dụng soru chánh ra chỗ khác và nhanh
chóng nối tiếp sử dụng geppu để tiếp cập Duy Khánh từ phía sau nhưng khi thấy
hắn dùng “ thiên đỉnh kiếm “ giáng một thanh kiếm khổng lồ xuống mặt đất Quang
lại nghĩ khác. Vậy là thay vì cho hắn vài đấm từ phía sau thì Quang dùng hết
khả nawg của mình vận dụng vào geppu để lên thật cao càng cao càng tốt. lên
tới một ngưỡng nhất định Quang thả tự do bọc haki toàn thân lao xuống thỉnh
thoảng bồi thêm một vài nhát geppu để gia tăng tốc độ. Nhanh chóng Quang trở
thành một viên thiên thạch và đụng vào duy khánh. Sau khi bị hất văng ngược
lại Quang cũng chả ham hố mà nhìn nhanh chóng dùng cân đẩu vân để tẩu thoát.
Sau một đám vừa rồi sương cánh tay của Quang vỡ nát quần áo cháy gần hết.
Quang dùng cân đẩu vân bay lên cao tìm một nơi kín đáo mua thuocs trị thương
và thay trang phục. gần trưa sau khi khôi phục hồm hòm Quang mới hộc tốc chạy
về à bay về phân khu 7 và hốt Mộng Cầm đi trước mặt nhóm người Nhiếp Ly.
Trên cân đẩu vân, Quang đưa Mộng Cầm bay lươn khắp nơi trên bầu trời vui vẻ vô
cùng. Ôm nàng trong vòng tay Quang cảm thấy mọi lo âu trong lòng tan biến chỉ
còn có sự ngọt ngào của hạnh phúc lên ngôi. Khẽ ghé vào tai Mộng Cầm Quang
nói:
-hay sau này chúng ta cũng làm một ngôi nhà bay. Mỗi ngày đều lơ lửng như những đám mây tru du khắp thiên hạ. sáng ra biển chiều lên núi tự do tự tại. khi dó chúng ta sẽ có 3 không 4 thiên thần thật xinh đẹp.
Nghe Quang vẽ ra khung cảnh tươi đẹp trong tương lai Mộng Cầm cũng mỉn cười
hạnh phúc:
-em nghe anh hết tất các mọi thứ. Cho dù sau này có ở trong lều cỏ em vẫn yêu anh. Em đã gả cho anh thì mãi mãi vẫn là vợ của anh cho dù sau này có ra sao cũng vậy. nhưng anh có thể đáp ứng với em một yêu cầu không?
Đang vu vơ mơ mộng về tháng ngày hạnh phúc trong tương lai nghe Mộng Cầm thỉnh
cầu thì khẽ ngẩn người. đưa tay vén mái tóc mềm mượt của Mộng Cầm Quang nói:
-em sao vậy từ trước tới giờ em vẫn còn khách sáo hay sao? Có chuyện gì cũng hãy nói với anh. Hãy nhớ trên đời này không việc gì anh không thể vì em mà không làm được. vì anh là chồng em cái anh cần chỉ là một lý do tại sao em muốn mà thôi.
Thấy Quang hiểu sai ý mình Mộng Cầm khẽ hoảng hốt thanh minh:
-không em làm gì có ý đó . ý em là sau này anh có muốn có thêm ai thì hãy nói trước với chúng emchws đừng lừa dối chúng em là được rồi.
Nói xong nàng rúc vào ngực Quang ôm thật chặt. Quang thấy vậy trong lòng cũng
cay cay cũng vừa ngọt ngào. Từ chúng em đã làm Quang cảm động khôi thôi. Chưa
nói tương lai bây giờ nút thắt giữa Mộng Cầm và Uyển Như đã làm Quang đau đầu
không biết bao nhiêu lâu. Nắm lấy vai Mộng Cầm thật nhanh thật chuẩn xác Quang
chao cho Mộng Cầm một nụ hôn thật nồng thắm :
-nàng yên ta sẽ không bao giờ lừa dối nàng. Ta dã để nàng chịu nhiều thiệt thòi ròi. Không biết kiếp trước ong trời có nợ gì ta không ( chắc là có:P) mà kiếp này ông cho ta có được nàng.
Nói xong Quang ôm nàng thật chặt tiếp tục chuyến đi chơi. Chiều tối Quang cho
cân đẩu vân hạ tại đỉnh thác nước cả hai vừa ngắm hoàng hôn vừa chuẩn bị bữa
tối. về chuẩn bị nấu ăn lần này Quang đích thân mình nấu ăn. Mà Quang đã nấu
thì thôi khỏi kể. chỉ có hai con thỏ nhỏ thôi mà nó bôc hương ngi ngút núi
rừng khiến không ít thud rừng thèm ăn chết tronh nhứng cái bẫy của Quang chuẩn
bị gần đó. Ăn xong Quang ngồi bên bếp lửa vừa đàn vừa hát tặng Mộng Cầm vài
khúc tình ca. Mộng Cầm cũng đáp chả Quang bằng những bài ca trong trẻo không
kém. Cứa như vậy họ vui chơi ca hát chán thì cả hai lại nằm trên cân đảu vân
ngắm sao trên trời. phải nói lãng mạng thôi rồi luôn.