Người đăng: thanhsontv2009
“Tình cảnh của người dân quá tồi tệ, ngay cả bữa ăn cũng lo không xong!”
Thanok lẳng lặng nói với vẻ mặt phiền muộn.
“Quân Chủ Kingard này là một kẻ tàn bạo, chúng ta nhận được lệnh trực tiếp
tiêu diệt Kingard chứ không phải biến hắn ta thành đồng minh.” Davine khẽ nói.
“Nếu như nơi nào cũng yên bình, tốt đẹp như Thập Linh Hỏa thành thì tốt biết
mấy, chúng ta có thể nghỉ ngơi rồi.” Vincy khẽ nói với nét mặt trầm lặng như
thể đang suy nghĩ về điều gì đó.
“Davine, nghe nói Công Chúa Fiona vừa thành lập Vệ Quốc Quân, anh có định tham
gia vào không?” Amoty hiếu kỳ hỏi.
“Tôi thân là một quân nhân nhưng lại phụ lòng người dân, không có tư cách trở
thành quân nhân nữa!” Davine bình tĩnh lắc đầu.
Người ở đây biết rõ quá khứ đen tối của Davine, bọn họ cũng từng phạm phải sai
lầm nên rất cảm thông với anh ta.
Khi một miếng bánh mì bị giành giật bởi hơn một chục người, nhân lý đã không
còn ý nghĩa.
Họ từng trải qua tình cảnh đó và không bao giờ muốn quay trở về giống như
trước, giờ đây họ có thể mở rộng vòng tay chia sẻ hạnh phúc với người khác.
Cũng giống như hành động ngày hôm nay vậy, họ đang cứu rỗi người dân trong tòa
thành trì tạm bợ, cũ nát.
“Mọi người, thời gian đã đến, bắt đầu hành động thôi!” Thanok khoát tay ra
hiệu.
“Khu nhà đằng trước là nơi ở của Kingard, ngoài ra, những ngôi nhà xung quanh
là nơi ở của thuộc hạ mà Kingard tin tưởng nhất, tổng cộng có ba người, sức
mạnh khoảng Tứ Dương hậu kỳ, đỉnh phong.”
“Quân Chủ Kingard xếp hạng trung trong đám Quân Chủ làm việc cho Đại Thần
Soái, thực lực mạnh hơn Ngũ Dương sơ kỳ một chút.” Vincy thản nhiên giới thiệu
cho mười người Thanok biết rõ về Quân Chủ Kingard.
“Ngũ Dương sơ kỳ à, không mạnh lắm, nếu chúng ta hành động cẩn thận theo kế
hoạch thì nhiệm vụ lần này sẽ hoàn thành mà không có gì sai sót!” Thanok bình
tĩnh gật đầu trong khi nói.
Đội ngũ Thanok đã lẻn vào thành trì của Quân Chủ Kingard và chờ đợi cho đến
khi Mặt Trời lặn xuống, màn đêm kéo đến, giờ đây họ đang ở một mái nhà gần với
khu nhà của Kingard và chuẩn bị thực hiện kế hoạch đã đề ra.
“Davine, lực lượng tinh thần của anh mạnh nhất cho nên anh hãy phụ trách điều
khiển trận pháp Khốn Linh Trận, còn Amoty, Nolan, Hira, ba người hãy hỗ trợ
Davine, đừng cho Kingard có khả năng chạy trốn khỏi đây!” Thanok trầm giọng
phân chia công việc.
Mọi người đều xác định vị trí chỉ huy trong hành động lần này là Thanok nên
bọn họ không có phản bác lại sự phân công của ông ta.
“Vâng!” Davine thực hiện một động tác chào gương mẫu của quân nhân.
Kể từ khi dục vọng nắm giữ quyền lực bị đánh tan bởi Quân Đoàn Trưởng Rinka,
Davine đã gia nhập Giáo Đình, trở thành một thành viên Tiểu Đội Đặc Biệt, tính
tình thu liễm rất nhiều, không kiêu ngạo và trầm ổn hơn trước.
Năng lực tiến hóa của Davine là “Phân Tách Linh Hồn”, nhờ vào đó mà sức mạnh
tinh thần của Davine hơn hẳn tu sĩ cùng cấp, vượt qua luôn cả một số người
dùng dị năng liên quan đến tinh thần.
Với lại, mỗi một linh hồn tách ra từ linh hồn chính của Davine còn có thể suy
nghĩ như người bình thường, giờ đây Davine có thể “Nhất tâm ngũ dụng”.
Một người thích hợp khống chế Trận Bàn có khắc họa trận pháp Khốn Linh Trận
cấp năm trung phẩm do Mặc Hàn Giáo Chủ tự mình chế tạo.
“Chúng tôi tuyệt đối không cho phép Kingard trốn thoát!” Amoty, Nolan và Hira
nghiêm túc đáp lại Thanok.
Năng lực tiến hóa của Amoty là “Mê Hồn Nhãn”, Nolan thì là “Sư Thứu”, còn Hira
thì lại sở hữu dị năng là “Cường Hóa Tinh Thần” cho phép sức mạnh tinh thần
của Hira gia tăng lên đột biến.
Thanok tiếp tục lên tiếng, phân chia công việc với nét mặt bình tĩnh làm người
khác tin tưởng:
“Kyln, Akash, Revin, Lorendo và Carl, năm người hãy tiêu diệt ba tên thuộc hạ
của Kingard!”
“Vậy anh định một mình chiến đấu với Kingard sao?” Kyln kinh ngạc hỏi lại, vẻ
mặt thể hiện sự lo lắng.
“Tất nhiên, tôi sẽ tiêu diệt hắn!” Thanok đề cao giọng và nói một cách tự tin.
“Việc này rất nguy hiểm, anh không cần phải làm như thế, chúng ta có thể cùng
nhau xông lên mà?” Nolan mở miệng khuyên nhủ.
“Không cần! Tôi tự có chừng mực!” Thanok đưa tay ra phía trước để ngăn cản mọi
người định tiếp tục khuyên bảo ông.
“Được rồi, hãy hoàn thành nhiệm vụ này và trở về uống một chầu no say nào!”
Thanok nở nụ cười thoải mái.
“Được!” Mọi người đồng thanh đáp lại, nếu Thanok đã quyết định như thế, bọn họ
không thể thay đổi kế hoạch được, dù sao Thanok là chỉ huy do chính Rinka chỉ
mặt, bọn họ không muốn làm trái lệnh của chỉ huy.
Hơn nữa, mọi người tin vào Thanok, tin vào người đàn ông nhiệt huyết có biệt
hiệu là “Chiến Binh Cuồng Nộ” này!
Bỗng nhiên, một giọng nói ấp úng xen ngang bầu không khí ngưng trọng:
“Còn tôi thì sao? Tôi phải làm gì?”
“Vincy, cậu hãy ở một bên nhìn là được!” Amoty mỉm cười đáp lại.
“Đúng đó, với thực lực bây giờ, cậu sẽ bị giết chết nếu như tham gia vào chiến
đấu!” Thanok gật đầu tiếp lời.
“Thôi được rồi!” Vincy cụp đầu xuống nhìn mặt đất, giọng nói ủ rũ, dù sao
Vincy là một người thiếu niên trẻ tuổi, nóng lòng lập công, chém giết thảm
liệt với ác nhân là chuyện dễ hiểu.
“Hành động!” Sau cùng, Thanok trầm giọng ra lệnh.
Vù! Vù!
Ngay lập tức, bằng vào những bước chân nhẹ nhàng không gây ra tiếng động, lại
còn dùng Thần Thông do Vincy sáng tạo ra là Ẩn Tức Thuật, mười một người thành
công tiến đến gần khu nhà của Quân Chủ Kingard.
Đúng như những gì Thanok nói, Davine liền kích hoạt Khốn Linh Trận, một luồng
sóng linh lực vô hình lan tràn ra xung quanh tạo thành hình như một cái chén
úp ngược, nó bao phủ khu nhà của Kingard và ba tên thuộc hạ trung thành nhất
của hắn ta.
Trận pháp vừa xuất hiện, Amoty, Nolan, Hira kết hợp với Davine, cùng nhau tạo
thành một bức tường bốn gốc, nghiêm cấm bất cứ kẻ nào muốn chạy ra khỏi trận
pháp.
Còn năm người Kyln, Revin, Akash, Lorendo và Carl liền tiến thẳng tới vị trí
của mục tiêu!
“Quân Chủ Kingard!” Thanok đứng trước căn nhà rộng lớn của Quân Chủ Kingard,
giọng nói bình thản như thể đang gọi tên một người bạn, tuy vậy, ai cũng nhận
ra sát khí ẩn trong lời nói của Thanok.
“Kẻ nào?” Quân Chủ Kingard đang nghỉ ngơi trong phòng, hắn ta bỗng nhiên cảm
thấy sự tồn tại của nhiều người tiến hóa mạnh mẽ đến gần, nét mặt liền trở nên
ngưng trọng và thậm chí là kinh hãi.
Ầm!!
Thanok không trả lời, ông ta tiến lên từng bước một trong khi cơ thể biến đổi
thành một người khổng lồ cao mười mét, toàn thân đang mặc bộ giáp oai hùng,
một chân Thanok đá tới, nháy mắt liền phá hủy căn nhà lớn, biến nó thành một
đống phế tích hỗn loạn.
Ầm!!
Quân Chủ Kingard bước ra từ trong đống phế tích với dáng vẻ chật vật, quần áo
dơ bẩn, gương mặt âm trầm vì cảm thấy tức giận, không ngờ có kẻ lại dám tấn
công địa bàn của hắn.
“Ngươi là ai?” Kingard hỏi bằng đôi mắt lạnh băng.
“Thanok, kẻ giết ngươi!” Thanok nhàn nhạt mở miệng.
“Tại sao ngươi lại tấn công ta?” Kingard liếc xung quanh một vòng và nhận ra
ba tên thuộc hạ trung thành của hắn đang chiến đấu một cách thảm khốc, bị tới
năm người tiến hóa mạnh mẽ tấn công liên tục, mỗi một người đều có dị năng đặc
biệt.
Rõ ràng, Quân Chủ Kingard bị người nhắm vào, coi như một con mồi!
“Kẻ làm việc ác, nên giết!” Thanok chầm chậm nói ra.
“Vậy sao? Các ngươi quá ngông cuồng, dù các ngươi mạnh mẽ thì thế nào, đội
quân của ta sẽ nghiền nát các ngươi!” Kingard bỗng dưng cười lạnh một tiếng
trong khi hắn bắn ra một cái pháo hiệu dùng để tập hợp đội quân dưới quyền của
hắn.
Đúng là một đám người ngu xuẩn, lại dám đánh thẳng vào địa bàn mà Kingard đã
kinh doanh lâu ngày, ngay khi đội quân năm trăm người tới đây cứu viện thì dám
người xâm nhập sẽ bị diệt trừ.
Đó là năm trăm người, còn bên Thanok chỉ có mười một người, dù mỗi người đều
mạnh mẽ phi thường nhưng bọn họ cũng có thể bị mài chết bởi năm trăm người đó.
Ầm!
Pháo hiệu nổ tung trên bầu trời, nó phát ra âm thanh vang vọng và rực sáng,
người trong thành trì có thể nhìn thấy pháo hiệu, thậm chí người ở xa hơn nữa
cũng nhìn thấy nốt.
“Các ngươi chết chắc!” Kingard vừa thả pháo hiệu xong, hắn ta nhìn vào Thanok
và cười gằn, vẻ mặt dữ tợn, nhưng rất nhanh, hắn ta nhận ra có gì đó không
đúng bởi vì nét mặt Thanok vẫn bình tĩnh, không dao động chút nào.
Thanok hờ hững nhìn vào Kingard rồi cất tiếng nói:
“Nơi này đã bị cô lập, pháo hiệu của ngươi không có tác dụng gì đâu!”
“Chết đi!” Thanok vừa nói xong, ông ta lập tức đạp chân vào mặt đất, thân hình
phóng thẳng tới Kingard như một tia chớp.
Ầm!!
Kingard kinh hãi, bản thân hắn cảm thấy nguy hiểm nồng đậm, người đàn ông
trước mặt hắn là một người tiến hóa cực kỳ nguy hiểm.
Vì thế Kingard lựa chọn né tránh một quyền từ Thanok, mặt đất rung động mạnh,
không khí nổ tung.
Một quyền của Thanok rất mạnh, phá hủy vùng đất có bán kính mười mét, tất cả
vật ở bên trong đó đều bị đánh thành bụi phấn.
“Người tiến hóa cấp năm?” Nội tâm Kingard lập tức cho ra một kết quả về thực
lực của Thanok.
“Hừ, chỉ là dị năng nghiêng về sức mạnh, ta có thể chiến thắng hắn!” Kingard
phân tích tình hình ở trong đầu rồi cảm thấy tự tin hơn hẳn.
Vù!
Tiếng xé gió mãnh liệt phát ra, Kingard lại nhìn thấy Thanok tấn công tới đây,
hắn ta nở một nụ cười mỉa mai, toàn thân biến thành một đám khói bụi màu xanh
lục, nắm đấm của Thanok xuyên qua khói bụi và không thể làm Kingard bị thương
gì.
“Haha!” Khói bụi bay ra xa rồi ngưng tụ thành Kingard, hắn ta phát ra tiếng
cười lớn, giọng điệu rất đắc ý.
“Một mình ta là có thể giết chết các ngươi!” Kingard gằn từng chữ một trong
khi phản kích lại Thanok.
Năng lực tiến hóa của hắn cho phép hắn biến thành một đám khói bụi độc hại,
chiến đấu càng lâu thì Thanok sẽ bị trúng độc, không còn sức lực nữa, mặc cho
người khác xử lý.
Nhưng trước khi đến đây, Thanok đã xin viện trợ từ Nguyễn Thanh, ông ta chuẩn
bị một số đan dược đề phòng các tình huống như hiện tại.
Ầm! Ầm!
Hai bên chiến đấu rất ác liệt, Thanok tấn công liên tục không ngừng nghỉ, còn
Kingard thì biến thành khói độc hóa giải sát thương, một mặt đánh trả bằng
những cú đấm mạnh mẽ lên người Thanok.
Kingard chiến đấu với Thanok khoảng chừng năm phút, hắn nhận ra một điều kỳ
lạ:
“Ngươi, ngươi không trúng độc?” Giọng nói của Kingard có phần hoảng sợ, nội
tâm cảm thấy không ổn.
“Độc của ngươi quá yếu!” Thanok hờ hững nói ra.
“Với lại, ngươi không nhận ra chuyện gì sao?” Thanok mỉm cười hỏi lại.
“Chuyện gì?” Kingard giật mình, hắn ta tập trung cảm nhận sự thay đổi của thân
thể và nhận ra tâm trí của hắn đã không còn minh mẫn như trước, dường như có
một thứ gì đó đang bám lên rồi hủy hoại linh hồn của hắn vậy.
“Đúng đoán không sai, ngươi đã trúng độc!” Thanok lạnh lùng trả lời nghi vấn
trong lòng Kingard.
“Tại sao lại như thế, rõ ràng cơ thể ta không hề bị đánh trúng một đòn nào!”
Kingard kinh hãi thốt ra, biểu tình kinh hoảng vì hắn cảm nhận được hắn đang
mất dần quyền khống chế cơ thể, linh hồn suy yếu, nếu tình trạng còn tiếp diễn
thêm ít lâu nữa thì hắn không thể dùng dị năng, kết cuộc là bị Thanok giết
chết.
“Đây là độc tố hủy hoại linh hồn, Hắc Sát Hồn Độc!” Thanok nhàn nhạt nói.
“Chết đi!” Thanok lại tấn công bằng các cú đấm trời giáng, mỗi một cú đấm đều
ngang với một kích toàn lực của tu sĩ Ngũ Dương sơ kỳ, gần đạt đến trung kỳ.
Dạo gần đây, Thanok tiến bộ rất nhanh, còn hấp thụ thêm một ít tinh thể biến
dị dùng loại nên dị năng cũng được tăng cường.
“Không! Ta không muốn chết!” Kingard rít gào trong lòng, hắn ta không còn muốn
chiến đấu với Thanok nữa, hắn ta phải rời khỏi đây trước khi quá muộn, vì vậy,
Kingard chạy thẳng về phía ngoài với hi vọng sống sót.
Thanok lẳng lặng nhìn Kingard đang biến thành khói xanh bay ra bên ngoài, ông
ta không đuổi theo vì bên ngoài còn có một số thành viên của Tiểu Đội Đặc
Biệt.
“Ngươi không còn đường thoát đâu!” Thanok lắc đầu trong khi nói.
Đúng như vậy, Kingard bay ra ngoài, mắt thấy chạy thoát khỏi Thanok thì hắn ta
đập mạnh vào một bức tường vô hình.
“Chuyện gì thế này, tại sao ta không thể vượt qua khoảng không trước mặt chứ?”
Kingard đang gấp rút lại gặp cảnh tượng kỳ lạ vì vậy hắn hoảng sợ gần như phát
điên.
“Đừng tốn công vô ích!” Thanok bình tĩnh bước đến từ đằng sau Kingard.
“Trước mặt ngươi là Khốn Linh Trận, lại còn có bức tường linh hồn của Hira và
Amoty, ngươi không thể thoát khỏi đây đâu!”
“AA! Nếu đã không thể chạy thì ta sẽ liều mạng với ngươi!” Kingard gầm gừ một
tiếng rồi biến thành một đám khói bụi khổng lồ che phủ mấy chục mét, đây là
đòn sát thủ của Kingard, hắn muốn xâm nhập vào trong cơ thể Thanok rồi phá hủy
từ bên trong.
Nhìn thấy đòn tấn công liều cả mạng sống từ Kingard, vẻ mặt Thanok thay đổi
thành nghiêm nghị, ông ta chuẩn bị tiếp đón Kingard thì một giọng nói quen
thuộc vang lên từ cách đó không xa.
“Đừng hòng!” Vincy hét lớn một tiếng trong khi cái bóng của cậu ta kéo dài rồi
khóa chặt vào cái bóng mờ nhạt bên dưới của Kingard.
Dù biến thành khói thì sao?
Chỉ cần để lại một chút bóng trên mặt đất, Vincy liền có thể dùng dị năng tấn
công Kingard!
“Không thể nào!” Kingard hét lớn một cách khiếp hãi, hắn ta vừa bị khóa lại
thì khói xanh cũng tan đi, để lộ ra cơ thể thật, không thể sử dụng dị năng
được nữa.
Vincy không đủ khả năng trói Kingard lâu dài, vì vậy, Thanok đã ra tay tấn
công trước khi Kingard lấy lại được khả năng hành động.
Ầm!!
Một nắm đấm khổng lồ vung xuống từ trên cao, đánh cho Kingard chìm sâu vào
lòng đất, chết không toàn thây.
Ở gần đó, năm người Kyln cũng đã xử lý xong ba tên thuộc hạ trung thành của
Kingard từ lâu rồi.
Thanok nhìn xung quanh một vòng rồi cười nói:
“Nhiệm vụ hoàn thành!”
“Làm tốt lắm Vincy!” Mọi người lên tiếng khen ngợi
“Haha! Cậu đã trở thành một chiến binh cừ khôi rồi đấy!” Thanok cười lớn trong
khi vỗ vai Vincy làm Vincy nhăn mặt vì khó chịu, nhưng sâu trong lòng của
Vincy thì đang cảm thấy hạnh phúc vì mọi người công nhận.
“Oa!” Giữa bầu không khí thoải mái, Vincy đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi
rồi ngất đi.
“Vincy!” Thanok giật mình và vội vàng kiểm tra Vincy.
Sau vài giây, Thanok thở dài một hơi rồi nói với mọi người:
“Không sao, vì Vincy tấn công kẻ địch mạnh hơn nên dùng nhiều linh lực, áp lực
nặng nề tác động mạnh lên thân và tinh thần làm cậu ta ngất đi.”
“Nghỉ ngơi vài ngày sẽ ổn.”
Chiến dịch “Thẩm Thấu” của Quang Minh Giáo Đình dưới sự chỉ đạo của Quân Đoàn
Gaia tiến triển thần tốc, từng Quân Chủ không bị tiêu diệt thì cũng bị khống
chế bằng Quang Minh Tín Ngưỡng Quả, dần dần, Quang Minh Giáo Đình không còn
kiêng nể gì mà mở rộng vùng đất tín ngưỡng.
Tuy vậy, Quang Minh Giáo Đình vẫn cẩn thận vì kẻ địch chân chính là Đại Thần
Soái!
…
Huyễn Linh Chiến Trường.
“Ngài Giáo Hoàng.” Behira dẫn theo mười mấy hầu gái tiến đến đây để gặp gỡ
Thanh Vũ.
“Thứ lỗi cho chúng tôi vì đã đến trễ.” Behira cúi đầu nói khẽ.
“Không sao, các cô còn phải hoàn thành công việc trong ngày nữa!” Thanh Vũ
cười khẽ.
Dù nhận tin nhắn của Thanh Vũ nhưng Behira, Aviv cùng mười mấy cô hầu gái nổi
bật phải làm xong công việc của họ trước khi đến đây, điều này chứng minh sự
tận tâm của họ.
Nếu như nói Quân Đoàn Gaia có nhiều người nổi danh nhất thì trái ngược với
điều đó, sự tồn tại của những cô hầu gái như Behira gần như bị lãng quên,
nhưng chuyện đó không đồng nghĩa với việc họ là người vô dụng.
Thanh Vũ nhận thấy tu vi của mỗi một cô hầu gái đều ở Tứ Dương kỳ trở lên, xem
ra Mặc Hàn rất coi trọng đội ngũ hầu gái của Giáo Đình.
“Chúng tôi cho rằng chúng tôi không xứng đáng nhận lấy phần thưởng của ngài.”
Behira bỗng nhiên nói với giọng điệu cứng rắn, đúng như tính cách của Behira
vậy.
“Đây là lệnh!” Như thường lệ, Thanh Vũ nghiêm túc nhấn mạnh.
“Vậy thì chúng tôi sẽ chấp hành mệnh lệnh của ngài!” Behira, Aviv cùng mười
mấy người hầu gái cùng nhau khom người.
Nếu đặt bọn họ ở thế giới tu chân thì mỗi người đều là Chân Quân, thậm chí
Behira thừa tư cách đạt danh hiệu Tôn Giả vì thực lực của Behira đã vượt qua
Ngũ Dương sơ kỳ rất nhiều, một người nắm giữ dị năng đáng sợ, dị năng mà
Behira tự thức tỉnh ra được.
Cho nên, Thanh Vũ vui lòng ban thưởng cho nhóm Behira cơ hội đột phá, dù sao
bọn họ vừa có tiềm lực lại làm việc chăm chỉ, xứng đáng nhận phần thưởng này.
Thanh Vũ chờ đợi mọi người tìm kiếm cơ duyên từ Thần Niệm Trần Ai Giới, khoảng
nửa giờ đồng hồ sau, lục tục có người tỉnh lại với vẻ mặt vui vẻ hoặc là trầm
tư.
Đáng tiếc, ngoài một số Linh Vật, Địa Thể ra thì số người khác lại lấy được
vật không quá quý trọng, chẳng có Thần Thạch nào, tuy Thanh Vũ có hơi thất
vọng nhưng cũng trong dự đoán của hắn.
Số người tỉnh lại tăng dần cho đến khi còn lại bốn người là Lâm Phong, Thiên
Hà, Lilith và Celena.
“Mọi người trở về làm việc đi.” Thanh Vũ nhàn nhạt nói với bọn họ.
“Vâng!” Mọi người gật đầu đáp lại rồi tản đi, người nào làm việc nấy.
“Dieter, cậu hãy bảo vệ bốn người này, đừng để ai quấy rầy đến họ.” Thanh Vũ
điềm tĩnh nói với Quân Đoàn Trưởng Dieter đang ở cạnh bên.
“Tôi hiểu rõ!” Dieter gật đầu trả lời, Dieter cũng nhận được một món bảo vật
nhưng nó không có tác dụng với cậu vì cậu đã sở hữu dị năng rồi, vì vậy,
Dieter quyết định bán nó cho người cần dùng.
Toàn bộ số người có mặt ở đây đều trở nên mạnh mẽ hơn một bậc, Thanh Vũ bàn
bạc với Nguyệt Bảo và Nguyệt Yến một phen rồi rời khỏi Huyễn Linh Chiến Trường
vì một tin nhắn từ Mặc Hàn.
“Giáo Hoàng, người của Công Hội Tạo Tác Sư muốn hợp tác với chúng ta, họ đang
đợi ở Không Vũ Vương Thành!”
“Còn một chuyện nữa, Diêu Hạo truyền tin tức về nói rằng Vạn Thú Uyên chuẩn bị
mở ra, lần này, nó không hạn chế tu sĩ Tứ Dương kỳ tiến vào trong nữa, mời
Giáo Hoàng định đoạt!”