Người đăng: thanhsontv2009
Lưu Úc tiếp tục nói: ‘’Những người Đà La Môn gọi Lâm Phong là nhị tinh thiên
tài vì hắn có thể càng hai cấp chiến đấu. Linh lực từ cấp bảy trở lên, mỗi
tăng lên một cấp đồng nghĩa với việc vượt một cấp chiến đâu, cấp bảy linh lực
tương đương với nhất tinh thiên tài.’’
Nói đến đây, Lưu Úc không khỏi ảm đạm, linh lực hắn chỉ có cấp 6 mà thôi, được
như vậy là do tính năng tăng thêm một bậc thiên phú của Giáo Đình, nhưng Lưu
Úc không biết chuyện này.
Thanh Vũ không khỏi đổ mồ hôi lạnh, lúc trước hắn không biết việc này, giờ
nghĩ lại mà kinh, nếu chuyện Ngọc Trang vượt cấp chiến đấu mà truyền tới tay
nhiều thế lực lớn, bọn họ sẽ điên cuồng cướp đoạt, thu nhận Ngọc Trang làm đệ
tử.
Thanh Vũ còn nghĩ rằng người có linh lực cấp cao rất dễ tìm, xem ra hắn quá
sai, trừ Ngọc Trang, Lâm Phong, Tiểu Hắc có thể vượt cấp chiến đấu ra, hắn còn
chưa tìm thấy người nào nữa. Xem ra, Giáo Đình phải tìm kiếm một nhóm nhân tài
để bồi dưỡng.
‘’Được rồi, ngươi trở về đi, ta tự có tính toán.’’ Thanh Vũ nhìn Lưu Úc rồi
nói.
Lưu Úc khom người, nói ra: ‘’Thuộc hạ xin cáo lui.’’
Ngay lúc này, bên ngoài có một tên hộ vệ bước vào, cung kính nói: ‘’Thưa Giáo
Hoàng đại nhân, có Thánh Đồ Không Yên cầu kiến.’’
Thanh Vũ nhìn tên thị vệ, gật đầu: ‘’Cho hắn vào.’’
Tên thị vệ đi ra ngoài thông báo, chỉ trong chốc lát, một tên thanh niên từ
bên ngoài từ từ bước vào, nhìn thấy tên thanh niên này, Thanh Vũ biết là Không
Yên thành chủ.
Không Yên chậm rãi bước vào, trong lòng vẫn chưa hết sợ, lúc nãy, khí thế kia
làm cho hắn hoảng hồn, biết mình không thể nào đối kháng, sau đó hắn cảm nhận
được khí tức kia rất quen thuộc, là quang minh linh lực, cho nên hắn nghĩ đến
Giáo Hoàng xuất quan.
Không Yên lập tức di chuyển đến đây để bái kiến Giáo Hoàng thần bí này một
lần, bây giờ nhìn thấy, vẻ ngoài cao ráo, nhưng khí chất không có gì đặc biệt,
Không Yên không dám khinh thường, tiến lên nói:
‘’Tham kiến Giáo Hoàng đại nhân.’’
Thanh Vũ hiếu kỳ quan sát Không Yên, sau đó gật đầu nói: ‘’Không biết ngươi
tìm ta có việc gì?’’
Trong đầu Không Yên vội vàng sắp xếp từ ngữ, nói: ‘’Thuộc hạ đích thật là có
chuyện muốn nói, đầu tiên, thuộc hạ đánh chết một tên Tà Đồ, sau đó lại xuất
hiện chuyện lạ, thân thể Tà Đồ biến thành tinh hoa linh lực, tu sĩ hấp thụ có
thể đề thăng tu vi.’’
Thanh Vũ nghe Không Yên nói vậy, bí ẩn trong lòng đã giải khai, vì sao những
cường giả lại muốn ra trận đánh giết Tà Đồ, tất cả vì lợi ích tăng cao tu vi
mà thôi.
Không Yên nói tiếp: ‘’Việc thứ hai là Trúc Cơ cốc sắp xuất thế.’’
‘’Trúc Cơ cốc?’’ Thanh Vũ nhíu mày.
Nhìn thấy biểu tình của Thanh Vũ như thế, Không Yên liền biết vị Giáo Hoàng
này không biết Trúc Cơ cốc là gì, cho nên hắn đành giải thích: ‘’Trúc Cơ cốc
mỗi năm mươi năm mở ra một lần, chỉ có cường giả Trúc Cơ kỳ mới có thể tiến
vào, sau đó tìm kiếm cơ duyên đột phá hai cảnh giới tiếp theo trong Trúc Cơ kỳ
là Trúc Cơ viên mãn và Trúc Cơ hoàn mỹ.’’
‘’Trúc Cơ viên mãn có thể đánh ngang tay với nửa bước Kết Đan, còn Trúc Cơ
hoàn mỹ có thể đánh ngang tay với Kết Đan sơ kỳ.’’
Nghe được Không Yên giải thích, Thanh Vũ bị làm cho giật mình không nhỏ, không
ngờ lại có địa phương thần kỳ đến như vậy, nhưng nghĩ lại, việc này cũng không
phải dễ dàng như vậy, nếu không thiên hạ to lớn, nhưng lại ít thiên tài đến
vậy?
Không Yên là một thành chủ chưởng quản đã lâu, sao không hiểu thấu lòng người,
thấy biểu tình của Thanh Vũ, hắn tiếp tục nói: ‘’Trúc Cơ cốc do năm đại Nhị
tinh thế lực chưởng quản, muốn tiến vào phải nộp một số lượng linh thạch nhất
định.’’
‘’Ngươi muốn vào Trúc Cơ cốc?’’ Thanh Vũ nhìn Không Yên rồi hỏi.
Không Yên cười khan, cũng không có dấu diếm: ‘’Thật ra tích lũy của thuộc hạ
không đủ để vào, nhưng Giáo Hoàng đại nhân mạnh mẽ như vậy, họ cũng không dám
thu phí.’’
Cho dù là nhị tinh thế lực cũng không dám tùy tiện đắc tội một vị Kết Đan
cường giả, ai biết được vị Kết Đan cường giả kia, ở trong bóng tối sát hại
những đệ tử của họ, cho dù họ có truy bắt cũng tổn hao nhiều sức lực. Cho nên
kết một cái thiện duyên là việc các thế lực khác vui lòng làm.
Thanh Vũ tiếp tục hỏi: ‘’Trúc Cơ cốc chừng nào mở ra?’’
Không Yên đáp lại: ‘’Một năm về sau, gần một thành trì trong địa bàn của Triều
Dương tông.’’
‘’Được rồi, một năm về sau chúng ta sẽ đi xem một chút.’’ Thanh Vũ mặt không
biểu tình, gật đầu.
Không Yên nghe vậy, liền hiểu Giáo Hoàng đã đồng ý, hai mắt hắn hiện lên vẻ
kinh hỷ, cúi đầu nói: ‘’Thuộc hạ xin cáo lui.’’
Lần này mục đích của hắn là bái kiến Giáo Hoàng một lần, sau đó nói về những
việc trên, làm hết tất cả, hắn cũng không có lý do gì để lưu lại.
Nhìn thấy Không Yên đã đi khỏi, trong lòng Thanh Vũ bắt đầu suy tính, xem ra
một năm sau phải tham gia vào Trúc Cơ cốc, trước hết thông báo cho những người
đang có dự định đột phá Kết Đan kỳ phải áp chế tu vi.
Nhưng muốn đột phá hai cảnh giới cuối cùng của Trúc Cơ cảnh, tất nhiên sẽ giới
hạn danh ngạch, xem ra chỉ có những nhất tinh thiên tài trở lên mới có tư cách
này. Nghĩ đến đây, Thanh Vũ thông suốt, Không Yên gia nhập Giáo Đình, tất
nhiên Thiên Phú của hắn đã tăng lên một bật, đạt đến nhất tinh thiên tài.
Còn nữa, Thanh Vũ phải suy tính cho mình một con đường để xâm nhập vào Trúc Cơ
cốc, ở bên ngoài hắn là Kết Đan cường giả không thể chạy đến Trúc Cơ cốc đi?
Trong vòng một năm phải tăng đến Trúc Cơ đỉnh phong cũng là một việc khó khăn,
cho dù có tài nguyên nhiều, nhưng căn cơ không vững chắc.
‘’Keng, kí chủ nhận được nhiệm vụ mới, mời xem xét.’’ Đột nhiên, thanh âm của
Hệ Thống nhắc nhở.
Thanh Vũ nhanh chóng kiểm tra nhiệm vụ mới, hắn có một chút chờ mong, vì mỗi
lần hoàn thành nhiệm vụ đều có phần thưởng phong phú làm hắn vui vẻ.
Nhiệm vụ: Tăng phạm vi ảnh hưởng của Giáo Đình
Mô tả: Tăng phạm vi chưởng khống của Giáo Đình lên một khu vực bằng với nhất
tinh thế lực
Ban thưởng: ???
Nhìn thấy nhiệm vụ này, Thanh Vũ không khỏi cười khổ, đây là muốn chiếm đoạt
đất đai đi, điều này rất giống với mục tiêu của Thanh Vũ hiện giờ. Xem ra Hệ
Thống ban phát nhiệm vụ đều dựa theo sự việc mà phán đoán.
Kích hoạt danh hiệu, làm cho cảnh giới của Thanh Vũ tăng lên, kéo dài ba phút,
sau đó có thời gian chờ là một ngày. Khi nãy, Thanh Vũ đánh ra một đòn toàn
lực, kéo dài đến 400 km bên ngoài Linh Long thành, tiêu hao linh lực làm cho
sắc mặt hắn trắng xám, dù sao đây là lần đầu tiên hắn vận dụng nhiều sức mạnh
đến thế, không quen cho lắm.
Ngoài ra, số lượng linh lực còn lại của Thanh Vũ rất ít, một đòn đó đã rút gần
hết linh lực của Thanh Vũ.
Thanh Vũ biết mình là một Giáo Hoàng, không thể tùy tiện bỏ đi khỏi đây, cho
nên hắn thôi diễn thần thông nghiên về phân thân, sau đó cho phân thân đi chu
du khắp thiên hạ. Nghĩ đến đây, Thanh Vũ bắt đầu tìm kiếm công pháp trong Hệ
Thống để mình có thể tham khảo, thôi diễn thần thông.
Trong chốc lát, Thanh Vũ tìm thấy một bản công pháp, Thánh Quang Phân Thân
thuật, tiêu hao mười vạn điểm cống hiến để đổi một bản công pháp này, Thanh Vũ
bắt đầu nghiên cứu.
….
Ngọc Trang đang tu luyện, nhận được thông tin từ Thanh Vũ thông báo, nghe đến
Trúc Cơ cốc, hai mắt cô không khỏi sáng lên, từ khi biết trên thế giới có
nhiều thế lực khủng khiếp phất tay có thể diệt đi Giáo Đình, Ngọc Trang điên
cuồng tu luyện để có thể cống hiến ra một phần sức mạnh của mình.
Nhìn thấy những đứa trẻ trong cô nhi viện không còn sống trong điều kiện tệ
hại nữa, chúng còn được đi học và tập võ, đánh căn cơ cho sau này có thể tu
luyện.
Những người trong ngôi làng không còn sống trong cảnh thiếu thốn, nguy hiểm.
Ngọc Trang có một tín nhiệm đó là phải bảo vệ cuộc sống như vậy, và làm cho
nhiều người có thể tận hưởng cuộc sống như vậy.
Phải nói, đây là một giấc mơ quá ngây thơ, Thế Giới Tu Chân biết bao nhiêu tàn
khốc? Những thế lực lớn phân tranh, hở một chút là máu chảy vạn dặm, vô số
sinh linh kêu rên.
Nếu những tu sĩ khác mà biết Ngọc Trang suy nghĩ như vậy, chắc chắn sẽ cười
rụng răng, một cô thiếu nữ quá ngây thơ. Nhưng cô thiếu nữ kia đang bước ra
từng bước thực hiện giấc mơ của mình, bước chân chậm rãi mà kiên định tiến về
phía trước.
-----
Cầu vote a ~~ ~~ ~~ ~~