Từng Người Háo Hức


Người đăng: thanhsontv2009

Đón nhận vô số ánh mắt chăm chú và ngưng trọng của mọi người, Thanh Vũ bắt đầu
lên tiếng:

“Như mọi người đã biết.”

“Ta rời rời Thánh Điện gần ba tháng trời, tất cả mọi việc đều do Nguyễn Thanh
đường chủ xử lý.”

“Nhân đây, ta chân thành xin lỗi mọi người vì đã không hoàn thành trách nhiệm
của một Giáo Hoàng, và cũng gửi lời biết ơn cùng khen ngợi dành cho Nguyễn
Thanh đường chủ.” Thanh Vũ nói đến đây, giọng nói thành tâm làm mọi người
không khỏi gật đầu.

Người đứng vị trí lãnh đạo không phải lúc nào cũng cứng ngắc, độc đoán. Mà còn
phải biết nhận lỗi và sửa sai, biết khen ngợi người có đóng góp và trách phạt
người sai lầm.

Như vậy thì họ mới yên tâm giao ra lòng trung thành cùng sức lực cho Giáo
Đình, cho một Giáo Hoàng như thế.

“Giáo Hoàng không cần phải xin lỗi, tôi biết ngài có lý do chính đáng để làm
việc đó.” Nguyễn Thanh lắc đầu, nhẹ giọng nói. Chỉ với một câu thôi, cô đã
giúp Thanh Vũ rất nhiều và chuyển đề tài sang vấn đề khác.

“Đúng thật là ta có một lý do để làm như vậy.” Thanh Vũ bình tĩnh gật đầu một
cái, sau đó tiếp tục nói: “Quang Minh Chi Thần ban thưởng cho ta một vật phẩm
gọi là Thế Giới Thông Đạo, nó giống như một cầu nối giữa hai thế giới, một là
Tu Chân, một là Hành Tinh Gaia, nơi ta vừa trở về.”

“Cái gì?” Không Tinh giật mình thốt lên, một vật phẩm nối liền hai thế giới?
Mà vật kia lại do Quang Minh Chi Thần ban thưởng xuống? Tin tức này quá kinh
người, tạo thành một cơn chấn động nhẹ trong lòng mọi người.

Họ hít sâu một hơi, sau đó thở ra để lấy tinh thần, tiếp tục ngưng thần, tĩnh
tâm nhìn vào Thanh Vũ.

“Hành Tinh Gaia, một thế giới khác với Tu Chân Giới, tuy nhiên, nó cũng là một
thế giới đầy đau khổ, sinh vật hung tàn hiện diện khắp nơi, tùy thời tước đoạt
mạng sống của con người.”

“Vì vậy, ta đã xây dựng một căn cứ gọi là Thập Linh Hỏa thành, cùng với một số
thành viên khác, giúp đỡ con người, chống lại quái vật, tạo ra một mảnh đất
yên bình dành cho con người có thể sinh sống một cuộc đời hạnh phúc.”

“Lúc này, tất cả mọi việc ở Thập Linh Hỏa thành đã đi vào quỹ đạo, vì vậy ta
trở về đây là để thông báo cho mọi người, chuẩn bị tiến về thế giới kia, thành
lập các đường, giúp đỡ người ở đó đánh đuổi quái vật, dương lên uy nghiêm cùng
mục tiêu cứu giúp người của Giáo Đình.”

Nói đến đây, hai mắt Thanh Vũ liền lấp lánh có đầy thần thái trang nghiêm,
giọng nói hùng hồn như một khúc ca sử thi vang lên trong nội tâm của mọi
người.

“Nguyễn Thanh, Vũ Hy, Nguyệt Linh nghe lệnh, ta lấy danh nghĩa Giáo Hoàng,
quyết định thành lập Luyện Đan Đường, Luyện Khí Đường cùng Phù Đường tại Hành
Tinh Gaia, ba người là đường chủ, hãy thực hiện việc đó.” Thanh Vũ trầm giọng
nói.

“Vâng!” Nguyễn Thanh, Vũ Hy, Nguyệt Linh, ba người hơi giật mình, nhưng họ vẫn
kiên định gật đầu, Thanh Vũ giải thích hoàn cảnh, môi trường ở Hành Tinh Gaia
rất khắc nghiệt, đầy rẫy hiểm nguy, nhưng họ là người của Giáo Đình, mang trên
mình một trọng trách không cách nào vứt bỏ, chỉ có thể vươn lên, hoàn thành
tất cả trọng trách đó.

“Hồng Y Giáo Chủ, Mặc Hàn đang quản lý Thập Linh Hỏa thành, ông ta sẽ tạo điều
kiện và phối hợp tốt nhất với ba người.” Thanh Vũ nhẹ nhàng nói tiếp.

“Chúng tôi sẽ không làm Giáo Hoàng thất vọng.” Ba người trầm giọng nói, mấy
người luyện đan sư, luyện khí sư lớn tuổi thì nhăn mày, họ không muốn đến một
thế giới có mối nguy hiểm đối với họ, còn mấy người tuổi trẻ thì tỏa ra sức
sống bừng bừng, ánh mắt phấn khởi hận không thể tiến về Hành Tinh Gaia ngay
lập tức.

Từ khi Giáo Đình thành lập đến giờ, họ chưa trải qua quá nhiều trận chiến, và
giờ đây họ phải đối đầu với Hành Tinh Gaia, chạm trán với quái vật, Venger.
Thanh Vũ tin rằng, chỉ có sống trong máu lửa mới giúp họ trưởng thành, dù cho
con đường kia rất chông gai, rất hiểm nguy, chỉ cần có một lòng tin tiến về
phía trước, họ sẽ vượt qua được.

Tựa hồ, Thanh Vũ biết mọi người lo lắng việc gì, hắn nhàn nhạt nói: “Hành Tinh
Gaia, ngoài các sinh vật khát máu, còn có nhiều tài nguyên đặc biệt, như tinh
thể tiến hóa ta vừa ban thưởng cho mọi người, hơn nữa, một số tinh thể tiến
hóa biến dị còn giúp mọi người thu được sức mạnh vượt trội, trở thành một
thiên tài chiến đấu vượt cấp.”

Lời nói của Thanh Vũ vừa dứt, hắn liền ban thưởng cho Kinh Nhân Đức, Không Yên
cùng một số người vừa vào trong Thánh Đường, mỗi người được một viên tinh thể
tiến hóa.

Mọi người ngạc nhiên nhìn Thanh Vũ, hô hấp dồn dập, ánh mắt đầy nóng bỏng.

“Một số loại thực vật sau khi tiến hóa có các công dụng như linh dược, bọn
chúng mọc đầy trên các vùng đất hoang để mọi người tiện tay ngắt lấy.”

Lần lượt, lời nói dụ hoặc của Thanh Vũ vọng vào tai mọi người, họ liền nắm
chặt đôi tay lại, sức hấp dẫn kia đủ để họ liều mình với nguy hiểm, với quái
vật.

“Hành Tinh Gaia có tổng cộng gần mười tỷ người, dù trải qua tai nạn mất đi rất
nhiều, nhưng còn lại cũng đạt đến mấy tỷ, nhu cầu đan dược, vũ khí, pháp bảo
của họ cực kỳ cao. Cái họ dùng để trao đổi, đều là tinh thể tiến hóa.”

Vừa nói xong, các luyện đan sư, luyện khí sư, phù sư không thể nhịn được nữa,
họ nuốt một ngụm nước bọt, dùng tinh thể tiến hóa để trao đổi? Nói không
chừng, linh đan, pháp bảo, lá phù còn có thể đổi cho họ thành một thiên tài
thì sao?

Cái gì nguy hiểm họ bỏ sang một bên, cầu phú quý trong hung hiểm, cầu thiên
tài trong miệng quái vật! Huống chi họ đều là người có tuổi cao, sức yếu, tu
luyện thì chậm chạp, nhưng khi tiếp xúc vào tinh thể tiến hóa, họ cảm nhận tu
vi của bản thân truyền ra một cảm xúc ham muốn nóng rực, họ tin rằng thứ năng
lượng mới mẻ này giúp họ đột phá cảnh giới hiện tại, thu thêm nhiều tuổi thọ
để sống tiếp.

Thanh Vũ nở nụ cười nhạt trên môi, kế hoạch thu hút mọi người đã thành công,
ai lại từ bỏ đi cơ hội quý báu chứ? Một viên tinh thể tiến hóa trên tay họ vừa
là mồi câu vừa là thứ bảo vệ họ bỏ qua quá trình tiến hóa, nếu không có năng
lượng tiến hóa trong người, họ phải tiến hóa, thất bại tất biến thành Venger
hung tàn.

“Vì vậy, ta sẽ cho phép người có cấp bậc Thánh Đồ trở lên tự do tiến vào Hành
Tinh Gaia, người cấp bậc không đủ cũng có thể xin phép, chờ đợi ta xét duyệt.”

“Vì để bảo đảm an toàn, bất cứ người nào dám lan truyền thông tin về Hành Tinh
Gaia đều sẽ bị tước đoạt cấp bậc, bắt giữ vào trong ngục giam.” Thanh Vũ nhìn
từng người một, giọng nói nghiêm túc.

Bí mật về Hành Tinh Gaia quá lớn, nếu tu sĩ biết được dĩ nhiên sẽ tìm cách
nhúng một tay vào trong. Thanh Vũ không muốn tình huống đó xảy ra nên đành
phải răng đe mọi người.

“Xin hỏi Giáo Hoàng, ngài cho phép bao nhiêu tu sĩ không đủ điều kiện tiến vào
Hành Tinh Gaia?” Kinh Nhân Đức bỗng nhiên lên tiếng hỏi, ánh mắt như tìm ra
cách để phát triển Kinh Hồng quốc, một kho tàng ở trước mặt, hắn phải nắm bắt
cơ hội thật tốt.

“Hai trăm người trong vòng một tháng!” Thanh Vũ đưa hai ngón tay lên, giọng
nói nhàn nhạt.

“Vâng, tôi hiểu rồi.” Kinh Nhân Đức gật đầu, con số đó hơn những gì hắn suy
đoán. Người đủ điều kiện tự do vào Hành Tinh Gaia không có bao nhiêu, còn
người không đủ điều kiện thì nhiều lắm. Kinh Nhân Đức tự tin người dưới trướng
hắn tất nhiên chiếm một phần lớn trong các lần đi tới Hành Tinh Gaia.

Thanh Vũ không hề đưa ra một nhiệm vụ cụ thể nào cho những người đó, tất nhiên
họ có một khoảng không gian tự do để hoạt động, thu thập tài nguyên làm giàu
cho đất nước của họ.

“Xin hỏi Giáo Hoàng, các luyện đan sư có quyền tự do đó không?” Nguyễn Thanh
điềm tĩnh hỏi.

Thanh Vũ gật đầu nói: “Tất nhiên rồi, mọi Luyện Đan Sư đạt tới nhất tinh trở
lên đều có quyền, kể cả luyện khí sư, phù sư, và linh dược sư nữa.”

“Vậy thì tốt quá.” Nguyễn Thanh hài lòng, cô vui vẻ nói. Các luyện đan sư ở
sau lập tức nhìn vào Nguyễn Thanh với ánh mắt cảm ơn nồng nhiệt, các luyện khí
sư, phù sư cũng vậy.

“Cái gì cơ? Linh dược sư cũng có phần á?” Vương Tinh giật bắn ra người lên,
hắn lập tức gãi đầu vì nhiều người quăng ánh mắt tới nhìn hắn. Sau khi đặt
mông lên cái ghế, trái tim Vương Tinh nhảy bịch bịch cả lên, hắn là một linh
dược sư lành nghề, nếu ở Hành Tinh Gaia giống như Giáo Hoàng nói thì Vương
Tinh dự định chiếm một khu đất a, trồng một ít thần dược a, xây một ngôi nhà
vài chục km a, sống một đời bình thản a. Nghĩ ra mấy cảnh tượng kia, Vương
Tinh chà sát hay tay, nội tâm ngóng trông về Hành Tinh Gaia.

“Tuy nhiên, các linh dược sư ngoại lệ, vì khi tiến về Hành Tinh Gaia, họ phải
chấp hành nhiệm vụ điều tra các giống cây trồng tiến hóa, để thu thập thông
tin, khai thác lợi ích từ cây tiến hóa.”

“Hơn nữa, có một người sở hữu năng lực tiến hóa thúc đẩy cây cối sinh trưởng ở
đó, Vương Tinh, ngươi hãy phối hợp với cô ấy cho thật tốt, đừng để ta thất
vọng.” Thanh Vũ nhìn về phía Vương Tinh.

Vương Tinh kinh ngạc mở to hai mắt, hình ảnh tuyệt hảo vừa tưởng tượng ra vỡ
tan, hắn miễn cưỡng cười nói: “Vâng, tôi sẽ làm tốt nhiệm vụ, đưa các linh
dược sư thực hiện lý tưởng, đóng góp một phần lớn vào xây dựng Giáo Đình.”

Đã không thể tự do chiếm đất xưng vương, thì Vương Tinh đành phải nói ra lý
tưởng cao cả của bản thân, dù thế nào cũng là thổi da trâu, thì thổi lớn một
chút có sao đâu?

“Tốt.” Thanh Vũ cười nhạt nói.

“Nếu mọi người không có gì cần nói, cuộc họp đến đây là kết thúc, vào sáng
ngày mai, những ai đã nhận nhiệm vụ tại Hành Tinh Gaia có thể tiến về đó.”

“Còn ai không đủ điều kiện có thể xin xét duyệt, ba ngày sau, ta sẽ công bố
kết quả.” Thanh Vũ nhìn mọi người có tinh thần phấn chấn, lòng hắn gật đầu
thỏa mãn. Thanh Vũ tin tưởng Mặc Hàn phối hợp với bọn họ giải quyết tốt tất cả
mọi việc.

“Vâng!” Mọi người trả lời, họ mang theo tâm trạng hưng phấn, tay thì loay hoay
viên tinh thể tiến hóa, lần lượt rời khỏi Thánh Đường.


Quang Minh Thánh Thổ - Chương #388