Sóng Gió Nổi Lên (2)


Người đăng: thanhsontv2009

Bắc Châu, một nơi nào đó giữa vùng đất băng lạnh giá kéo dài vô tận không nhìn
thấy điểm cuối, không khí lạnh buốt thổi qua tạo ra từng âm thanh vù vù làm
con người tê dại trong sự lạnh giá đó.

“Là nơi này rồi!” Một giọng nói vọng ra phá vỡ sự yên tĩnh, đó là âm thanh của
một cô gái trẻ với mái tóc đen nhánh, hai con ngươi màu đen long lanh đang
nhìn về phía trước.

Nơi đó, từng tòa nhà thấp y như các hang ổ tạm bợ của loài vật nào đó giữa
băng tuyết, chúng là hình tượng mẫu mực của căn nhà được xây bởi các cư dân du
mục trên vùng đất phía bắc hoang vu tận cùng của Hành Tinh Gaia này.

Con người ở đây sống thành từng bộ lạc và di chuyển quanh năm suốt tháng để
tìm kiếm thức ăn, tuy nhiên, năng lượng tiến hóa bùng phát và thay đổi tất cả,
người sống sót ở đây vào thời điểm này rất ít.

Và cô gái cùng ba người ở bên cạnh chính là một phần nhỏ trong số rất ít đó.

“Đây là bộ tộc Wat, họ có khoảng chín trăm người.” Cô gái khẽ nói.

“Xem ra tất cả họ đều đã bị biến thành quái vật.” Giọng nói của một người
thanh niên trẻ tuổi vang lên, cậu ta cũng có mái tóc màu đen đặc trưng của một
bộ tộc thuộc Bắc Châu.

Người thanh niên cao khoảng một mét bảy, tay chân thon gọn có thân hình cân
đối, cơ bắp không quá to cũng không quá ốm yếu, tuy nhiên cậu ta rất đặc biệt,
cái khí chất của cậu ta đều tràn đầy một cảm giác tự tin, tự tin đến nỗi khiến
bất cứ ai thấy cậu ấy một lần cũng phải có ấn tượng sâu sắc không thể nào quên
được.

Một người tiến hóa rất đặc biệt!

“Anh dự định tấn công bộ lạc Wat sao, Marcus?” Một người nữa lên tiếng, cậu ta
có khuôn mặt non nớt, tuổi đời không quá mười sáu, tuy nhiên nét mặt cậu bé
nhỏ tuổi lại pha lẫn giữa sức sống tuổi trẻ cùng sự kiên định được mài dũa qua
nhiều trận chiến.

Marcus là tên của người thanh niên tự tin kia, Marcus cười nói: “Mục đích của
chúng ta tới đây là để tấn công bộ lạc Wat, không phải sao Seward?"

“Đúng vậy, nhưng số lượng quái vật có thể lên đến hơn sáu trăm đấy.” Seward
lập tức trả lời, giọng nói toát lên vẻ lo toan khi nhìn vào bộ lạc trước mặt,
cái yên tĩnh đến rợn người kia làm cậu không yên lòng.

“Đừng lo lắng, có Marcus ở đây, chúng ta sẽ chiến thắng!” Người cuối cùng
trong nhóm bình tĩnh nói, một người đàn ông với tay chân có nhiều vết sẹo, tất
cả chúng chứng minh ông ta không đơn giản chút nào.

“Leal nói rất đúng, chiến thắng tuyệt đối sẽ là của chúng ta.” Cô gái điềm
tĩnh nói, ánh mắt nhìn vào Marcus luôn là một đôi mắt tin tưởng vô bờ bến, tin
tưởng đến nỗi khiến cô mù quáng.

“Thôi nào, Leal, Jena, hai người đừng nâng tôi lên cao như thế chứ.” Marcus
cười nhẹ một cái rồi lắc đầu nói, sau đó cậu ta bước lên phía trước một bước,
toàn bộ không khí lạnh buốt lập tức yên tĩnh lại, dường như xung quanh cậu có
một thứ gì đó rất đặc biệt và nó ảnh hưởng đến cả ba người.

“Nhưng, chiến thắng luôn đứng về phía chúng ta!” Marcus nhìn vào bộ lạc, cậu
nói với một khuôn mặt bình tĩnh và dường như lời lẽ của Marcus là một chuyện
hiển nhiên chưa bao giờ bị người khác bác bỏ.

“Tấn công!” Marcus phất tay một cái, cậu lập tức phóng về phía bộ lạc cách đó
vài trăm mét, ba người thấy vậy, họ liền đuổi theo Marcus.

Từng bông tuyết đang len lỏi giữa không khí, chúng rơi một cách nhẹ nhàng tựa
như lông hồng vậy, tuy nhiên, bông tuyết xung quanh bộ lạc bắt đầu biến đổi,
bọn chúng xoay tròn xoay tròn cho đến khi đạt đến tốc độ cao, và rồi hàng trăm
ngàn bông tuyết lao thẳng xuống phía dưới, xé nát toàn bộ thị trấn với cách
thức mạnh bạo nhất.

Nếu Mặc Hàn ở đây, ông ta lập tức rời khỏi vì sức mạnh của đám bông tuyết kia
đã đạt tới cảnh giới Tứ Dương hậu kỳ!

Ánh sáng lóe lên không dứt giữa bộ lạc, tiếng gầm gừ dữ tợn của lũ Venger bị
đánh thức khỏi giấc ngủ đông say nồng, vài chục phút sau, bộ lạc yên lặng trở
lại, bông tuyết vẫn tiếp tục nhiệm vụ của cuộc đời nó, nhẹ nhàng và lềnh bềnh
chạm vào mặt đất lạnh, hòa tan cho đến khi trở thành một phần của Bắc Châu.

Trung Châu, vùng đất trù phú màu mỡ, vùng đất được xem là Hòn Ngọc Quý của
Hành Tinh Gaia, ở đây, có gần trăm quốc gia đua nhau phát triển cùng cạnh
tranh để vươn lên đạt đến trình độ cao.

Tuy nhiên, tất cả quốc gia đều hiểu rõ một việc, đó là đừng bao giờ gây thù
oán với Arcis – quốc gia ngự trị trên đỉnh của thế giới, cả về sức mạnh quân
sự lẫn trình độ khoa học kỹ thuật, kẻ dám khiêu khích Arcis đều đã bị xóa sổ
trong tuyệt vọng cùng sự hối hận vô biên.

Một nơi nào đó trên quốc gia Arcis.

Căn phòng thí nghiệm công nghệ sinh vật, một cô gái có mái tóc màu đỏ ngắn
đang cầm ống nghiệm trên tay, cô ta vừa nói với một người khác vừa đưa lên
khoe cái ống nghiệm đó.

“Đây là loại chất độc mà tôi vừa chế tạo ra nhờ vào những người tiến hóa hệ
độc, nó có tác dụng làm bọn Venger tiến hóa cấp ba trở xuống tê liệt, gần như
là mất đi toàn bộ sức chiến đấu.”

Người đang nghe cô gái kể là một người phụ nữ mặc bộ váy dài màu đen, cơ thể
lồi lõm dụ hoặc, khuôn mặt tuyệt mỹ với đôi mắt của người đứng trên đỉnh quyền
lực, cô ta cao hơn một mét bảy.

“Vậy à? Thành quả của cô sẽ giúp ít cho Arcis rất nhiều.” Người phụ nữ cao quý
mỉm cười nói.

“Hãy dùng nó vào chiến dịch Càn Quét sắp tới nhé.”

“Vâng, tôi rất háo hức đấy!” Cô gái tóc ngắn cười vui vẻ nói, chiến dịch Càn
Quét là một chiến dịch nhằm xóa sổ bất cứ tồn tại nào nguy hiểm đối với quốc
gia Arcis, điển hình là các Venger vừa mới sinh sản ra từ một cuộc sinh sản
tập thể sâu trong lòng vài thành phố đông đúc.

Mỗi một Venger vừa mới ra đời đều có sức mạnh lớn, nó được coi là mối nguy hại
cấp độ cao nhất. Chính người phụ nữ kia đã bắt đầu chiến dịch Càn Quét, vài
tháng qua, có khoảng ba thành phố hoàn toàn bị quét sạch, không có một bóng
Venger nào cả.

Kết quả kia khiến rất nhiều người kỳ vọng vào chiến dịch này, và thứ chất lỏng
màu xanh lục trong ống nghiệm trên tay cô gái tóc ngắn là vật rất quan trọng
trong chiến dịch, tất cả Venger sẽ tê liệt, quân đội của Arcis chỉ việc tàn
sát chúng cùng vài con Venger tiến hóa cấp ba trở lên.

“Thưa ngài, có một người tới đây để gặp ngài” Một người bước tới rồi khom đầu
nói với người phụ nữ.

Người phụ nữ nhíu mày nói: “Người kia là ai?”

“Hắn không nói ra tên họ nhưng hắn đưa tôi một vật này.” Người truyền tin thấp
thỏm đưa ra một vật cho người phụ nữ, vật kia có hình dạng một quả trứng nhỏ
màu đỏ với một ký hiệu hình vòng tròn sặc sỡ.

Người phụ nữ cầm lấy vật kia lên và bắt đầu quan sát, một vài giây sau, hai
chân mày của cô ta cau lại rồi nói: “Hãy đưa người kia đến gặp ta.”

“Vâng!” Người truyền tin gật đầu rồi đi mất.

“Ta còn có việc, cô hãy tiếp tục nghiên cứu, các thành quả của cô đóng góp rất
nhiều vào thành tựu hiện tại của Arcis, ta rất chờ mong sự thể hiện của cô ở
tương lai.” Người phụ nữ nở một nụ cười nhẹ, đôi môi màu đỏ mọng kết hợp với
mái tóc màu lam như nước biển trầm lặng, khuôn mặt hồng hào hòa lẫn vào vẻ đẹp
cao quý tạo nên một hình ảnh tuyệt sắc không sao tả được.

“Vâng, tôi cảm ơn vì đã tới đây nhìn lấy thành quả của tôi.” Cô gái tóc ngắn
gật đầu, hai mắt hừng hực ngọn lửa nhiệt huyết, từ sau khi thế giới thay đổi,
những vấn đề khoa học dần được hé lộ thông qua các năng lực tiến hóa, cô gái
tóc ngắn đã nghiên cứu ra rất nhiều thứ mới từ người tiến hóa mà Arcis có
được.

Người phụ nữ kia là Nữ Vương của Arcis, cô ta có quyền lực tuyệt đối, sắc đẹp
tuyệt mĩ, cùng với tài lãnh đạo và mưu lược tuyệt vời, ba thứ tuyệt nằm trong
một con người phàm khiến cô nổi bật, quốc gia Arcis cùng người dân ở đây luôn
lấy cô làm vinh, lấy cô làm mục tiêu phấn đấu.

Người dân biết đến Nữ Vương ấy với tên gọi là Melanie Ellis.

Melanie bước vào căn phòng rộng rãi dùng để tiếp khách, nó được trang trí một
cách trang trọng theo phong cách của hoàng gia. Bây giờ, có vài người đang ở
trong căn phòng kia, họ liền đứng lên chào hỏi Melanie khi cô đi vào.

“Tham kiến Nữ Vương.” Đám người cung kính nói. Có bốn người đủ tư cách ngồi
vào một vị trí ở đây, tất nhiên đó là bởi vì sự thay đổi đột ngột của thế
giới, nếu không số người sẽ nhiều hơn gấp mấy lần hiện tại.

Melanie chỉ gật đầu nhẹ một cái rồi ngồi vào vị trí cao nhất, chiếc ghế dành
cho người thống trị của Arcis.

“Cho người kia vào đi.” Melanie nhẹ giọng nói.

Vài giây sau, trong ánh mắt dòm ngó của người trong căn phòng, một người mặc
bộ đồ màu đen trắng bình tĩnh bước vào phòng, người kia có khuôn mặt bình
thường, nhưng ánh mắt lại sắc bén như một loài côn trùng độc.

“Xin chào, Nữ Vương của Arcis.” Người kia hơi cúi đầu và nói.

“Ngươi là ai? Tại sao lại có vật này?” Melanie bình tĩnh nói.

“Tôi là ai, không phải các ngài đều biết rồi hay sao?” Người kia cười nhẹ một
tiếng và trả lời.

“Tổ chức Zero.” Một người trong căn phòng nhìn vật ở tay Melanie và lẩm bẩm,
ánh mắt chuyển sang lành lạnh nhìn người vừa mới tới. Ông ta là một trong
những Đại Đô Đốc của Aris, người sở hữu sức mạnh chỉ đứng sau Nữ Vương Melanie
và ông ta có một sự trung thành không có gì có thể lay động.

“Người của Zero, ngươi tới đây để làm gì?” Melanie vẫn ung dung, cô thản nhiên
nói, ánh mắt dò xét toàn thân người kia.

“Nữ Vương, hình như Arcis đang nhúng tay quá sâu rồi thì phải.” Người kia mở
miệng, âm thanh hơi chùng xuống thể hiện sự khó chịu.

“To gan, ngươi là cái thá gì mà có tư cách nói chuyện như vậy ở đây?” Đại Đô
Đốc lập tức quát lớn, áp lực ầm ầm tỏa ra từ cơ thể ông khiến mọi vật run rẩy,
không khí bị ngưng kết khiến mọi người tưởng chừng như họ đã rơi vào một vũng
đầm lầy sâu không thấy đáy.

Người kia hơi nhíu mày vì áp lực khủng khiếp bao phủ hắn, tuy nhiên, hắn vẫn
điềm tĩnh nhìn Melanie và nói: “Ta đến đây để chuyển một lời từ King Zero.”

“Nếu còn tái phạm, chết!” Người kia nở nụ cười gằn từng chữ, đôi mắt đột nhiên
hiện lên vẻ tàn nhẫn..

“Hừ!” Đại Đô Đốc hừ lạnh một tiếng định tấn công, nào ngờ người kia đột ngột
nổ tung, sức mạnh từ quả bom ẩn trong cơ thể kia khiến không gian ầm vang, mặt
đất nứt nẻ, mấy người đang ở trong căn phòng hơi kinh hãi, tuy nhiên, Đại Đô
Đốc chỉ cười một tiếng đầy kinh thường.

“Bọn chúng đã biết ta ra lệnh phá hủy tất cả vệ tinh bao quanh hành tinh.”
Melanie nở một nụ cười nhạt trên môi, có một luồng sóng vô hình bao phủ toàn
bộ căn phòng và vị trí của người thuộc tổ chức Zero hơi rung động một cái, vụ
nổ bị áp súc ngay khi người kia nổ tung, không gian xung quanh đó chập chờn và
trở thành một vùng không gian riêng biệt, vụ nổ vẫn đang xảy ra trong vùng
không gian đó.

Cả một vụ nổ lớn bị giải quyết một cách dễ dàng bởi Melanie! Đám người xung
quanh nuốt một ngụm nước bọt nhìn Nữ Vương của họ, đôi mắt sùng bái cam tâm
tình nguyện chết vì Nữ Vương.

“Đây chỉ là cảnh cáo của chúng.” Đại Đô Đốc nhìn không gian cách biệt ở trước
mặt, lòng ông cũng hơi rung động vì sức mạnh của Nữ Vương.

“Không sao, bây giờ thì ta đã biết vị trí mà lũ côn trùng kia ẩn nấp rồi.”
Melanie điềm đạm nói, cô liếc mắt nhìn chiếc đồng hồ trên tay, một số thông
tin về người áo đen trắng đã truyền đến cô từ một bộ phận điều tra thông tin.

Sau khi toàn bộ vệ tinh bị phá hủy bởi Arcis, rất nhiều quốc gia rơi vào hoàn
cảnh khổ sở trong vấn đề chuyển tiếp thông tin, và dường như tổ chức Zero cũng
bị ảnh hưởng, điều đó khiến một vài người cấp cao bất mãn với Melanie. Họ
chẳng hề biết rằng việc làm đó đều bị Melanie tính toán từ trước, vị trí của
Zero tại trung châu đã lộ ra ngoài, Melania chiếm thế chủ động.

“Chiến dịch Càn Quét nên bắt đầu.” Melania nói trong khi nhìn vào vật phẩm
trên tay cô bỗng nhiên bốc cháy, cô tiện tay quăng nó xuống đất, cô hiểu rằng
tất cả hình ảnh ở đây đều truyền về cho tổ chức Zero, đáng tiếc họ sẽ không
nghe được một âm thanh nào vì cô đã ngăn cách không gian.

“Vâng! Chúng ta còn khoảng ba ngày nữa cho đến khi quả trứng kia nở.” Đại Đô
Đốc gật đầu, một số người trong đội quân của ông tìm thấy quả trứng duy nhất
trong một thành phố ở Arcis, nếu nó nở, Venger vừa mới sinh từ đó sẽ cực kỳ
mạnh, dù là ông cũng không dám khinh thường. Cách giải quyết tốt nhất là diệt
đi quả trứng.

“Lần này, tôi cần một ngàn năm trăm Red Dragon xuất chiến.” Đại Đô Đốc đứng
lên, ông nhìn Melanie rồi nói.

“Ta đồng ý với chuyện đó.” Melania gật đầu, cô hơi liếc mắt nhìn một người
trong căn phòng, người kia là một lão già tuổi tầm sáu mươi, ông ta nhanh
chóng khom người nói.

“Người của tôi luôn sẵn sàng thưa Nữ Vương.”

“Tất cả máy bay chiến đấu đều sẵn sàng xuất kích.” Một người cũng lên tiếng.

“Vật tư đều được bổ sung đầy đủ.” Người cuối cùng cũng nói ra.

“Chiến dịch Càn Quét chỉ có thành công, không được thất bại.” Melanie nghiêm
giọng nói.

“Tôi lấy cái chết của mình để cam đoan cho sự thành công đó.” Đại Đô Đốc ngẩng
đầu nhìn Melania, ánh mắt đầy quyết tâm.


Quang Minh Thánh Thổ - Chương #372