Kim Viêm Tê Ngưu


Người đăng: thanhsontv2009

Một ngày mệt mỏi trôi qua nhanh, lúc này, Thanh Vũ đang ngồi trên cái giường
trong phòng mình, hắn đang nhắm chặt mắt lại để tập trung tu luyện, như một
thói quen, Thanh Vũ bắt buộc mình phải tu luyện sáu giờ một ngày, vì vậy, tu
vi của hắn tăng không nhanh, không chậm, vừa phải, nhưng tốc độ này thuộc dạng
cao rồi, vì Thanh Vũ toàn sử dụng tinh thể tiến hóa cấp hai để tu luyện, trung
bình một buổi tu luyện giống thế thì Thanh Vũ sử dụng hơn mười viên tinh thể
cấp hai.

“Bây giờ mình đạt đạt cảnh giới Tam Dương hậu kỳ, đây là lúc nên sử dụng cơ
hội đột phá.” Thanh Vũ nghĩ thầm, sức mạnh của những tên sát thủ rất mạnh, và
chúng cứ xuất hiện liên tiếp ở gần Thanh Vũ khiến hắn lo lắng về sự an toàn
của Giáo Đình, và để có thể bảo vệ tất cả, Thanh Vũ cần sức mạnh cao hơn.

Vào thời điểm Thanh Vũ ngộ ra Giáo Hoàng Chi Tâm thì Hệ Thống mở ra nhiều tính
năng mới, một số vật phẩm như các tinh thần ấn ký, các vật liệu đặc biệt chỉ
mua bằng điểm tín ngưỡng cố định đầy ấp trong các gian hàng, và kèm theo đó,
đi đôi với các Tín Đồ của Giáo Đình, Thanh Vũ sẽ nhận được các cơ hội đột cả
cảnh giới nhỏ, và một người chỉ sử dụng một lần trong một cảnh giới lớn.

“Mười ngàn Tín Đồ tương đương với một cơ hội đột phá, bây giờ Giáo Đình có gần
bảy trăm ngàn Tín Đồ và Tín Sứ trở lên, mình sẽ có khoảng sáu mươi chín cơ hội
đột phá.” Thanh Vũ tính toán.

“Một con số rất lớn, mình phải nghĩ cách sử dụng chúng sao cho hiệu quả nhất.”
Thanh Vũ trầm ngâm trong giây lát, sau khi hắn cảm thấy bản thân ổn thì Thanh
Vũ mới nói thầm:

“Hệ Thống, ta muốn sử dụng một cơ hội đột phá.”

“Xác nhận yêu cầu của ký chủ, số cơ hội đột phá bị trừ đi một, còn lại sáu
mươi tám lần.”

“Ba mươi giây sau, ký chủ sẽ được chuyển vào Thần Niệm Trần Ai Giới.” Hệ Thống
lạnh nhạt nói.

“Thần Niệm Trần Ai có rất nhiều tầng, mỗi tầng tương đương với một cảnh giới,
ký chủ đang ở tầng thứ ba, chỉ cần đánh bại một Thủ Hộ Giả thì sẽ thành công
và nhận được vật phẩm mà Thủ Hộ Giả đang trấn giữ.” Hệ Thống giải thích thêm/

“Thần Niệm Trần Ai Giới?” Thanh Vũ khẽ nói.

“Và Thủ Hộ Giả, xem ra chuyến đi này chẳng hề dễ chút nào.” Thanh Vũ cảm khái,
hắn từng nhận vài lời cảnh báo của Hệ Thống khi sử dụng cơ hội đột phá, chỉ
Linh Hồn mới có thể tiến vào Thần Niệm Trần Ai Giới và khi bị đánh tan vì
Thanh Vũ tất trọng thương.

“Thật chờ mong nơi đó có gì.” Thanh Vũ nhắm mắt lại, thời gian chảy xuôi, ba
mươi giây chỉ là một cái chớp mắt mà thôi.

“Ký chủ đã tới Thần Niệm Trần Ai Giới, mời tiến hành tham quan.” Hệ Thống lạnh
lùng đánh thức Thanh Vũ.

“Tới rồi sao? Sao ta còn chưa cảm thấy gì vậy nhỉ?” Thanh Vũ ngạc nhiên mở mắt
ra, hắn thấy khung cảnh đã thay đổi hoàn toàn, ở vào thời điểm này, Thanh Vũ
đứng trên một bãi cỏ xanh cao chưa đến gót chân hắn.

“Thảo nguyên rộng lớn thật.” Thanh Vũ chuyển tầm mắt về phía xa, các ngọn cỏ
xanh dập dờn theo cơn gió và nghiêng về một hướng, Thanh Vũ nhẹ nhàng bước đi
trên chúng và chúng rất chân thực.

“Thủ Hộ Giả ở đâu vậy?” Thanh Vũ xoay người vài vòng để tìm cái gọi là Thủ Hộ
Giả.

“Mời ký chủ tham quan.” Hệ Thống lạnh nhạt trả lời.

“Được rồi, ta đành phải đi du lịch một chuyến vậy.” Thanh Vũ hết cách, hắn lắc
lẽo nói. Thanh Vũ tiếp tục cuộc hành trình trên bãi cỏ xanh, thảo nguyên dường
như vô cùng, vô tận, kéo dài đến tận chân trời, may cho Thanh Vũ rằng, khi hắn
đi chưa tới mười phút thì một sinh vật lọt vào tầm mắt của hắn.

“Đó là Thủ Hộ Giả sao?” Thanh Vũ lẩm bẩm.

“Ký chủ có thể quan sát Thủ Hộ Giả bằng cách sử dụng linh lực vào đôi mắt.” Hệ
Thống trả lời.

Thanh Vũ làm theo ngay tức khắc, vào lúc linh lực bao trùm toàn bộ đôi mắt thì
vài thông tin xuất hiện trên đầu của sinh vật kia.

“Kim Viêm Tê Ngưu, Thủ Hộ Giả tầng ba, vật phẩm đang bảo vệ: Kim Tinh Thạch.”
Thanh Vũ nhẹ giọng nói, ánh mắt hắn sáng lên khi đọc tên vật phẩm.

Kim Tinh Thạch, nó là một loại đá hiếm có và Hệ Thống chưa mở bán vì Thanh Vũ
chưa thu thập được chúng, Kim Tinh Thạch có chứa rất nhiều linh khí hệ kim,
nếu Thanh Vũ đạt được nó thì hắn sẽ tu luyện thành công Nhị Dương Thánh Thuật
– Kim Dương Kiếm.

Còn Yvis rất khắc khổ, cậu ta không có điều kiện như Thanh Vũ và phải hấp thụ
từng chút linh khí hệ kim trong mấy viên linh thạch hạ phẩm, chúng chứa đầy
tạp chất làm quá trình hấp thụ trở nên khó khăn và đau khổ.

“Được rồi, chọn mục tiêu là nó đó.” Thanh Vũ nói xong, hắn liền bay lên bầu
trời, vì hắn tới đây lần đầu tiên cho nên không dám bay lượn, nhưng sau khi
kiểm tra và hắn phát hiện chẳng có một sinh vật nào khác ngoài con trâu màu
vàng nhạt đang gặm cỏ non ngoài kia cả, và một cây cao khoảng mười mấy mét
đang che bóng râm cho con trâu, Kim Linh Thạch in sâu vào gốc cây và tỏa ra
ánh sáng chói lóa.

“Hống!!” Kim Viêm Tê Ngưu phát hiện Thanh Vũ đến gần, nó liền ngẩng đầu lên
dùng đôi mắt màu đen lạnh lùng nhìn Thanh Vũ, nó có thân thể rất khổng lồ,
chiều cao là bốn mét, còn chiều dài hơn chín mét.

Nhất là cặp sừng vĩ đại chỉ thẳng lên bầu trời, trên đó còn có vài ngọn lửa
đang cháy rực không tắt, chúng tỏa ra nhiệt độ đủ để Thanh Vũ phải đổ mồ hôi.

“Mạnh thật!!” Thanh Vũ cảm thán, quả nhiên mất cơ hội có được một cách khá dễ
thì luôn có độ khó lớn, nếu không thì Hệ Thống sẽ không đề nghị người tiến vào
đây nên có Thiên Phú cấp một trở lên, nghĩa là họ chiến đấu vượt một cấp bậc
nhỏ.

Thanh Vũ đáp ứng đủ điều kiện của Hệ Thống khi sử dụng Thiên Phú Chi Tinh,
cùng với đốn ngộ làm cho linh hồn Thanh Vũ tăng cao và thuần khiết, khả năng
chiến đấu cũng tăng theo, Thanh Vũ tự tin hắn có thể đánh bại cường giả Tam
Dương đỉnh phong.

Và con trâu vàng bốc cháy sừng sực trước mặt Thanh Vũ có cảnh giới ngang bằng
với hắn, phần tự tin trong Thanh Vũ càng tăng cao.

“Hống!!” Kim Viêm Tê Ngưu lại tiếp tục gầm thét, nó đạp đạp chân sau lên mặt
đất tạo ra từng cơn chấn động nhỏ trên mặt đất, bãi cỏ xung quanh nó bỗng
nhiên bắt lửa rồi cháy lên, tạo nên hình ảnh đỏ rực đang lan rộng ra xung
quanh, nhưng đặc biệt, cái cây khổng lồ sau lưng nó không hề bị ảnh hưởng gì
cả.

“Sức mạnh gì thế này?” Thanh Vũ đứng cách Kim Viêm Tê Ngưu chưa đến mười lăm
mét, và luồng uy thế nó tỏa ra, sự hung tàn của nó rất khủng khiếp, Thanh Vũ
phải nghiêm túc chú ý nó thật cẩn thận.

“Ngươi muốn ta rời đi sao?” Thanh Vũ nhàn nhạt nói.

“Nhưng đáng tiếc, mục đích của ta là đánh bại ngươi.” Thanh Vũ đột ngột tấn
công, hai tay hắn kết ấn tạo thành từng cái vòng tròn pháp thuật to đến hơn
mười mét, chúng phát ra từng cỗ uy thế khủng bố, và các đòn tấn công pháp
thuật nổ tung, bộc phát ra từng sức mạnh hủy diệt đè ép tới Kim Viêm Tê Ngưu.

“Hống!!” Kim Viêm Tê Ngưu chẳng hề sợ hãi, nó gầm lên, rồi há miệng phun ra
một cột lửa thô to bắn về phía Thanh Vũ.

Ầm!! Ầm!! Ầm!!

Cột lửa xuyên thấu toàn bộ vòng tròn pháp thuật, Thanh Vũ với sắc mặt kinh
ngạc, hắn đành phải nhảy để tránh sang một bên, nếu không hắn sẽ bị đốt thành
tro tàn.

“Sức chiến đấu của nó rất vượt trội.” Thanh Vũ bình tĩnh, đối thủ chẳng phải
là kẻ tầm thường gì, bây giờ là lúc hắn có một cuộc khảo nghiệm nhỏ về khả
năng chiến đấu rồi.

“Nhất Dương Trảm Ma.” Thanh Vũ quát lạnh một tiếng, ba viên Mặt Trời hư ảo tỏa
sáng rực rỡ lóe mắt bay lên không trung, và ba thanh kiếm ánh sáng chém thẳng
xuống từ trên cao.

Kim Viêm Tê Ngưu đạp mạnh, thân thể nó phóng tới rồi dùng hai chiếc sừng vĩ
đại húc bay từng thanh kiếm một, mỗi bước chân của nó đều in sâu lên mặt đất,
và ngọn lửa được tiếp theo sức mạnh, toàn bộ chiến trường dần biến thành địa
ngục lửa.

Tích! Tích! Tích! Mồ hôi chảy xuống như mưa, Thanh Vũ cảm thấy ngọn lửa này có
gì không ổn, hắn liền sử dụng linh lực để chống cự lại chúng.

“Kim Viêm Tê Ngưu, Kim Viêm, đó là ngọn lửa của chính nó, một loại hỏa thú.”
Thanh Vũ âm thầm nhớ lại vài thông tin ở Tu Chân Giới.

Một vài yêu thú, hung thú có sức chiến đấu vượt bậc nhờ bản mệnh thần thông,
Kim Viêm chính là bản mệnh hỏa chủng của Kim Viêm Tê Ngưu, sức mạnh của Kim
Viêm khá lớn đủ để liệt vào hàng bảo vật Địa Cấp.

Theo Tu Chân Giới, thiên tài địa bảo được chia thành nhiều loại: Linh Cấp, Địa
Cấp, Thiên Cấp, Tiên Cấp, mỗi cấp chia làm hạ phẩm, trung phẩm, và thượng
phẩm. Chúng không có phân chia cảnh giới sử dụng như đan được, vì chúng được
phân cấp theo sức mạnh lúc trưởng thành.

Và ngọn lửa Kim Viêm này chính là một loại lửa khá quý giá đủ để các tu sĩ
tranh giành đến máu chảy thành sông.

Mắt thấy Kim Viêm Tê Ngưu đâm tới, Thanh Vũ đứng yên một chỗ và bắt đầu tụ
lực, ngay khi nó chuẩn bị đâm vào Thanh Vũ, thì Thanh Vũ liền sử dụng Dũng
Mạnh, sức mạnh tăng cao năm lần, và dùng toàn bộ sức mạnh đấm về phía cái đầu
còn to hơn cả Thanh Vũ.

Ầm!!

Một tiếng nổ rùng trời vọng ra, từng ngọn lửa xung quanh bị luồng sóng khí
đánh bật, các cây cỏ gần đó tung gốc bay lên bầu trời cao, bụi mù cuốn lên và
nhấn chìm tất cả vào sương mù.

Sau khi bụi mù tan biến, Thanh Vũ hiện ra giữa chiến trường, hắn đánh bay Kim
Viêm Tê Ngưu về phía sau và nó lộn nhào vài vòng vì lực trùng kích, máu tươi
chảy đầy đầu nó, chứng tỏ con trâu bị thương khá nặng, còn Thanh Vũ thì bị đẩy
lùi từng bước về phía sau, lồng ngực nhộn nhạo và đau đớn.

“Quả là trâu bò!!” Thanh Vũ cảm khái liên tục, may cho hắn rằng kích cỡ của
con trâu rất lớn vì vậy không gian giữa hai sừng rộng và Thanh Vũ xen vào đó
tấn công trực tiếp lên đầu con trâu vàng, nếu không thì hắn đã bị hút bay lên
trời cao rồi.

“Đây là cơ hội tốt để mình rèn luyện bản thân.” Thanh Vũ liếm môi, nuốt ngụm
máu tươi vừa dâng tới khóe miệng xuống, Thanh Vũ hưng phấn nhìn về phía Kim
Viêm Tê Ngưu và tiếp tục tiến lên tấn công nó.

Kim Viêm Tê Ngưu cuồng bạo, ánh mắt màu đen dần chuyển sang màu đỏ đục ngầu
đầy uy mãnh, nó tấn công Thanh Vũ bằng ngọn lửa màu vàng nhạt thiêu rụi tất
cả, mỗi chân nó đạp xuống đều dẫm nát mọi thứ, nó chính là cỗ máy giết chóc
không biết mệt mỏi và cứng cáp.

“Tới!!” Thanh Vũ hét to một tiếng, người và trâu đại chiến trên cánh đồng, âm
thanh nổ vang, cả thảo nguyên dường như đang Im lặng lại để chứng kiến trận
chiến nóng bỏng này. Vòng tròn pháp thuật ngưng tụ liên tục và bị phá hủy ngay
sau đó, Thanh Vũ phải mặc bộ giáp giống như Quân Đoàn Gaia vào, và cầm lấy một
cây kiếm dài bản rộng và chiến đấu với Kim Viêm Tê Ngưu với toàn bộ những gì
hắn có.

(Cơ hội đột phá sẽ không còn bị hạn chế như trước vì mình cảm thấy nó quá ít
so với các thành viên của Giáo Đình, mình sẽ sửa lại chi tiết này tại chương
199)


Quang Minh Thánh Thổ - Chương #348