Kẻ Lạ Mặt Và Ngọn Núi Vivian


Người đăng: thanhsontv2009

Sau gần nửa tiếng nói chuyện với Slay, Rory lê lết cái cơ thể mỏi mệt của ông
trở về căn nhà mình, đây là một ngôi nhà tập thể, mỗi người ở một phòng và họ
dùng chung một cái nhà bếp, nhưng lại có nhà vệ sinh riêng ở trong phòng, nói
đến cũng lạ, dù ngôi nhà thiết kế theo kiểu cổ đại, nhưng nó lại có hệ thống
nước cực kỳ tiên tiến và có cả nơi xử lý nước và rác thải để bảo vệ môi trường
trong Thập Linh Hỏa thành.

Rory còn có thể sử dụng điện, đại loại là các thiết bị điện như đèn điện, dù
hơi ít ỏi, như không có ti vi, máy điều hòa, nhưng ông vẫn rất ưng ý với cuộc
sống này, vì nó rất sung túc.

“Này, các cậu đang làm gì đó?” Rory rời khỏi phòng tắm, ông mặc một cái quần
đùi và choàng chiếc khăn trắng bước đến căn phòng lớn, bọn ông dùng nó là nơi
ăn chung hay tụ họp với nhau.

Ở lúc này, có mười bảy người đang ngồi trên những cái ghế sô pha và nói
chuyện, ông còn ngửi được mùi thơm của thức ăn nữa.

“Ông Rory à? Mau đến đây ăn nè, Quân Đoàn Gaia cho chúng ta rất nhiều thức ăn,
và nó miễn phí đấy.” Có một người vui vẻ trả lời Rory.

“Thức ăn miễn phí hả?” Rory ngạc nhiên.

“Họ chỉ cho chúng ta ăn miễn phí trong vòng một tuần mà thôi, chúng ta phải tự
đi lấy thức ăn ở khu kia kìa.” Một người giải thích trong khi chỉ tay về phía
một căn nhà ở cách đây không xa, Rory nhìn theo cánh tay đó và thấy rất đông
người đang đi qua, đi lại, trên tay họ còn có thức ăn nóng hổi nữa.

Rory làm sao ngại ngùng trước đám đồng đội vào sinh ra tử? Ông mạnh dạn tiến
lên và ăn từng miệng lớn, thức ăn ở đây hoàn toàn được làm từ đồ tươi mới,
Rory thậm chí còn cảm thấy một miếng rau xanh đem lại cho ông vài tia linh khí
nữa.

“Ngon quá!” Rory không khỏi khen một tiếng, và ông tiếp tục cắm đầu vào ăn
uống quên mất thời gian.

“Haha, tất cả chúng đều là thịt của quái vật cấp hai đấy, đừng bỏ phí miếng
nào nhé.” Có người cười to nói trong khi gặm một cục xương trắng phiếu.

“Xem đi, xem đi, cậu ta giống như con cún vậy.”

“Mà là loại cún con chưa trưởng thành ấy chứ.” Đám đông cười phá lên, bầu
không khí nhộn nhịp lôi cả Rory vào.

Đã rất lâu rồi, bọn họ mới cảm thấy thoải mái, an toàn, và bình yên đến thế
này, không cần phải lo lắng về thức ăn, không cần phải lo lắng về các cuộc tấn
công đột ngột của Venger, hay sinh vật tiến hóa mạnh mẽ, họ đang thực sự sống
như một con người, không phải là là sống tạm bợ giữa cái thiên nhiên lạ lùng
này.

“À mà, Rory, ông vừa đi đâu thế.” Có người hiếu kỳ hỏi.

Rory gạt đi hạt cơm trên khóe miệng, ông cười trả trả lời: “Tôi đi đến tham
gia báo danh gia nhập Quân Đoàn Gaia và đã thành công.”

“Bây giờ, tôi đang ở một đội dự bị, bọn họ khá thân thiết và vui vẻ.”

“Ồ! Ông gia nhập Quân Đoàn Gia rồi à?”

“Tại sao ông lại không kêu chúng tôi đến cổ vũ chứ?”

“Nghe nói có một trên chiến khá ác liệt vừa xảy ra trên sân đấu, chắc chắn nó
là do ông tạo ra.’

Đám đồng đội liên tục nói đến nỗi Rory không thể trả lời được ai, họ là người
thân của ông, duy nhất, vì vậy họ không đố kỵ Rory, họ chỉ lo Rory không có
người cổ vũ khi tham gia chiến đấu mà thôi.

“Haha, không phải tôi đã thành công rồi sao?” Rory cười to nói.

“Chúc mừng ông nhé, ông già, nhưng ông hãy coi chừng bộ xương già đó gãy vụn
khi luyện tập đấy.” Một người lập tức nói.

“Thế nào? Các buổi luyện tập của Quân Đoàn Gaia rất gian khổ sao?”

“Tôi nghe nói nó cực kỳ khổ cực ấy chứ, cậu không nhìn thấy khí thế của Quân
Đoàn mạnh mẽ đến mức nào à?”

“Họ như bức tường sắt trắng bảo vệ cả Thế Giới vậy.” Có người gật đầu nói.

“Quân Đoàn Gaia rất tốt, dù tôi chỉ ở đội dự bị, nhưng tinh thần của các thành
viên rất cao.” Rory nói ra.

“Nếu các cậu muốn gia nhập, thì hãy đi đăng đi báo danh đi.” Rory đề nghị.

“Thôi thôi, tôi chỉ mới tiến hóa cấp hai, sao lại thắng được chứ?” Có người
lắc đầu nói.

Cuộc nói chuyện tựa hồ không có điểm cuối vẫn tiếp tục trong không khí vui
tươi, thức ăn dần dần biến mất khỏi cái bàn, khi trời sập tối, khoảng bảy giờ,
Rory mới vươn người lên, bọn họ cũng uống rượu nữa, vì vậy cả đám gần như là
say mèm hết rồi, cũng may, ở trong thành cần gì phải lo lắng khi say chứ.

Rory lau dọn tất cả đống rác thải còn dư, ông quăng nó vào một bãi rác công
cộng gần đó, nghe nói đến khi trời tối có vài người công nhân sẽ đến và mang
chúng đi xử lý, Rory trở lại căn nhà, ông rửa tay của mình và lắc đầu khi đi
tới phòng ăn, cả đám đồng đội ông hôi như cú ấy.

“Mình phải mua cho họ quần áo mới thôi.” Rory cười khổ nói, ông nghĩ đến hình
ảnh mọi người đều chú ý vào trang phục của ông khi ông bước lên sân đấu, mặt
ông đỏ lên, lần đầu tiên ông bị coi như là tên ăn mày, không dễ chịu chút nào.

Rory mặc bộ quần áo luyện tập của Quân Đoàn Gaia rồi bước khỏi nhà.

“Không khí hơi lạnh thì phải.” Rory lẩm bẩm khi các luồng khí len qua khỏi cơ
thể ông rồi bay mất, ông thấy nhiều người bước đi trên con đường cái với khuôn
mặt vui vẻ, nỗi sợ hãi chỉ còn là quá khứ.

“Chắc giờ này bọn họ đang đi tuần tra nhỉ.” Rory cười nói, ông bước theo con
đường cái đi tới khu giao dịch của Quân Đoàn Gaia để mua vài bộ quần áo mới
cho đám đồng đội đang ngủ như heo chết dù họ chưa đi tắm.

“Quả là đám heo mà.”

Phía Tây Thập Linh Hỏa thành, khu vực gần với nơi giao dịch do Quân Đoàn Gaia
lập ra.

Đội dự bị với hơn năm mươi thành viên do Slay chỉ huy phụ trách tuần tra các
khu vực từ Tây sang Đông, nó chiếm một phần khu giao dịch, vì đó là nơi đông
người nên Quân Đoàn Gia để hai đội tuần tra.

Anne đứng trên một con đường nhỏ cùng Eira, hai cô gái đang đi tuần tra trên
con đường vắng tanh, và hai cô đang mặc bộ giáp trắng bạc, nó chính là tiêu
chí của Quân Đoàn Gaia, vì nó tỏa ra một khí chất đặc thù chỉ Quang Minh Giáo
Đình mới có được, Quang Pháp Tắc, chúng được Mặc Hàn hay Thanh Vũ gia trì lên
từng bộ giáp, để tránh tình trạng các bộ giáp lọt vào trong tay người ngoài.

“Ở đây làm sao có trộm, cướp để chúng ta bắt chứ? Tên Slay kia không muốn
chúng ta lập công rồi.” Eira cằn nhằn nói, đây là nhiệm vụ đầu tiên của cô, cô
phải thể hiện bản thân mình cho Quân Đoàn Trưởng thấy, cô phải trở thành thành
viên chính thức, chiến đấu với quái vật.

“Slay không phải là người tồi tệ như cô nghĩ đâu, trong đội chỉ có mười nữ, và
cậu ta điều cho tất cả họ tuần tra ở khu vực vắng vẻ, nhưng lại an toàn vì
xung quanh có nhiều thành viên khác đang đi tuần, chỉ cần báo hiệu một tiếng
thì họ sẽ tới trợ giúp ngay.” Anne nhàn nhạt nói.

“Hừ, tên Slay khinh thường chị em mình quá, tôi muốn bắt cướp chứ không phải
đi dạo chơi.” Eira vẫn không đồng ý với lời giải thích của Anne.

Trong lúc hai người đang nói chuyện, bỗng nhiên có một bóng đen vụt qua tầm
mắt của hai người, dù hai cô lập tức sử dụng thần thức để quét tới, nhưng hai
cô chỉ nhìn thấy mặt đường đá lạnh, và có vài tờ giấy rơi vãi trên đó.

“Cô có nhìn thấy không, Anne?” Eira nhỏ giọng hỏi trong khi vào thế chuẩn bị
chiến đấu.

Anne cũng vậy, cô gật đầu trả lời bằng giọng nhỏ bé: “Tôi nhìn thấy nó, đó là
một con người!”

“Chắc chắn hắn đang có âm mưu xấu xa gì với Thập Linh Hỏa thành đấy.” Eira suy
đoán.

“Hình như là vậy, chúng ta đi kiểm tra thử xem.” Anne đồng ý, hai cô gái bước
tới gần mấy tờ giấy và lấy chúng lên đọc thử.

“Khốn kiếp.” Eira đọc xong, cô tức giận nói.

“Bọn người này không có tính người.” Anne khó chịu nói.

Tờ giấy viết vài dòng thông tin chỉ ra một địa điểm trên núi Vivian, có một
dinh thự khổng lồ trên đó, và vài trăm tên cướp đã khống chế cả ngọn núi, bắt
nhốt những người tìm đến, tổng cộng thì có khoảng hơn một ngàn người bị bắt
nhốt.

Những người không tuân theo mệnh lệnh của tên cầm đầu băng cướp sẽ bị coi như
con mồi cho đám dã thú, họ phải dẫn đám dã thú ấy tới để băng cướp tấn công
chúng bằng súng, và họ sẽ có đồ ăn để sống, nếu không, họ sẽ chết dưới vuốt
máu của lũ dã thú hay dưới nòng súng của đám cướp.

Tình cảnh của hơn một ngàn người kia rất nguy hiểm, mỗi ngày đều là cơn ác
mộng vô cùng vô tận đối với họ.

“Thông tin trên đây có chính xác không? Nếu đúng thì bọn họ thật đáng thương.”
Eira nhìn Anne rồi hỏi,

Anne lắc đầu, cô nhẹ giọng nói: “Tôi không biết, nhưng tôi nghĩ chúng ta nên
liên lạc với các thành viên còn lại để bắt lấy kẻ lạ mặt, dù mục đích của hắn
là tốt hay xấu, cũng không được làm ra những hành động như thế này, và tôi
nghĩ chúng ta nên báo cáo thông tin lên cho các Quân Đoàn Trưởng để họ giải
quyết.”

“Cô nói rất đúng, haha, xem như chúng ta lập được một công lao rồi nhé.” Eira
mỉm cười và tinh nghịch nói.

“Đi thôi nào, Anne.” Eira nhanh nhẹn kéo tay Anne và chạy đi tới gặp các thành
viên khác. Rất nhanh, cả đội dự bị lẫn đội đang tuần tra khác đều biết được
tin tức, họ tập trung cao độ truy tìm kẻ lạ mặt, còn Anne và Eira đi cùng Slay
để báo cáo thông tin cho Quân Đoàn Phó Lucas.

Mọi việc trên không liên quan gì đến Rory, ít nhất là ở thời gian này, ông vừa
mua xong hơn ba bốn chục bộ quần áo và vũ khí như kiếm búa, đao, trong đó có
cả những bộ giáp sắt nặng nề, chúng có sức phòng thủ cao, đủ để chiến đấu với
Venger cấp hai, Rory dùng số tiền tiết kiệm của ông để mua, tổng cộng, ông bỏ
ra sáu viên tinh thể tiến hóa cấp hai sơ kỳ.

“Nếu tính chúng ra Linh Thạch hạ phẩm thì nhiêu đó bằng với ba trăm ngàn linh
thạch hạ phẩm.” Dạ dày của Rory bỗng nhiên quặn đau, Linh Thạch hạ phẩm có vẻ
hơi mất giá, nhưng tính lại cũng đúng thôi, Rory là cường giả Tam Dương sơ kỳ,
gia sản ông mới ba trăm ngàn Linh Thạch hạ phẩm là đúng.

“Mình phải chăm chỉ đi săn mới được.” Rory quyết tâm, con đường ông đang đi
bắt đầu có nhánh để rẻ, Rory vì muốn đi nhanh hơn, nên ông chọn con đường tắt,
rời xa những cây đèn đường sáng trưng, Rory đi vào con đường tối tăm mờ nhạt.

Và bỗng nhiên, một bóng đen vụt tới gần Rory và ông nhìn thấy nó xông thẳng
tới mình, toàn thân Rory liền vào trạng thái chiến đấu, ánh mắt ông lóe lên,
một tay liền nắm lấy vũ khí ông vừa mới mua rồi chém ra.


Quang Minh Thánh Thổ - Chương #346