Thế Giới Không Còn Hi Vọng?


Người đăng: thanhsontv2009

“Ngươi làm những chuyện không biết xấu hổ giữa ban ngày ban mặt, ngươi không
sợ trời phạt hay sao?” Người đàn ông vạm vỡ không thèm trả lời Zynei, mà hỏi
lại một câu.

“Trời phạt?” Zynei cười lạnh, khuôn mặt khinh thường, hắn vừa tiến lên vừa
nhàn nhạt nói:

“Nếu như có trời thì hành tinh này sẽ không trở thành như vậy! Cái gì trời
phạt, lời nói nhảm nhí mà thôi, ta chỉ biết rằng, bây giờ nắm đấm của người
nào lớn, người đó chính là vua.”

Nghe được âm thanh từ Zynei, mọi người không khỏi trầm mặc, nghiêm túc suy
nghĩ và hình như lời nói của Zynei rất đúng.

Quái vật mạnh mẽ hơn con người, cho nên con người bị đuổi khỏi quê hương, sống
một cách khổ cực, chốn chui chốn nhủi để bảo toàn mạng sống. Nếu con người
mạnh hơn quái vật, thì sẽ không rơi vào tình trạng bết bát như thế.

“Xin lỗi, Chad, là tôi đã liên lụy đến anh.” Người thanh niên cố nén cơn đau
rồi cắn răng nhìn người đàn ông nói ra.

Người đàn ông khẽ gật đầu nói: “Xác thực là cậu đã liên lụy đến tôi, nhưng cậu
là bạn tôi, việc làm của cậu là đúng, cho nên tôi sẵn lòng sát cánh bên cậu,
Edgar.”

Edgar là tên của người thanh niên, cậu ta nghe Chad nói, vẻ mặt cảm động, sau
đó Edgar gắng gượng để đứng lên, bỏ mặc cơn đau từ phần ngực, Edgar muốn chiến
đấu cho dù cậu đang ở trạng thái cực kỳ suy yếu.

“Rồi có một ngày ngươi sẽ nhận được sự trừng phạt thích đáng.” Chad quay qua
rồi nói với Zynei một cậu, sao Chad lại phí thời gian và miệng lưỡi dành cho
một kẻ đốn mạt cùng cực như Zynei chứ.

“Vậy sao? Dù cho có một ngày thế đi chăng nữa thì người vẫn sẽ không được nhìn
thấy ngày đó rồi.” Zynei hừ lạnh một tiếng, uy áp của cường giả Nhị Dương
trung kỳ bạo phát toàn bộ, tạo thành một dòng khí lưu mạnh mẽ thổi bay những
vật xung quanh, may là các sạp hàng đều dính chặt vào nền đá của Thập Linh Hỏa
thành, nếu không thì chúng cũng bị thổi bay như rơm rạ.

Mọi người xung quanh biết được Chad và Edgar là hai người tốt, nhưng mọi người
không hề có ý định trợ giúp, họ không thể chiến thắng bản thân, không thể làm
cho cuộc sống bình thường nhưng lại rất khó có được này tan vỡ, họ không muốn
trở về với cuộc sống như trước.

Ít kỷ một lần, ngoảnh mặt làm ngơ một lần, lại có thể giữ lấy những gì mà họ
đang có, họ tin rằng quyết định đó là đúng đắn.

Khu chợ có khoảng mười tên Hộ Vệ có trách nhiệm bảo hộ khu vực này cả ngày lẫn
đêm, mười người chia nhau ra canh gác từng phương hướng. Lúc này, động tĩnh
bên đây lớn đủ để thu hút các sự chú ý của các hộ vệ khác rồi.

Chín tên Hộ Vệ nhìn thấy Chad và Edgar dương cung bạt kiếm với Zynei – một
người hộ vệ giống như họ. Thế là, chín tên hộ vệ khác liền nhanh chóng bao vây
khu vực, dùng linh lực tạo nên một bức tường thành vô hình ngăn cản đường rút
lui của Chad và Edgar.

Và bức tường linh lực còn có một nhiệm vụ khác, ngăn chặn và đoạn tuyệt bên
trong với bên ngoài! Không để mọi người ở bên ngoài chú ý nhiều đến bên đây.

Thấy tình cảnh quen thuộc, các cư dân ở gần đều lùi về phía sau, một số người
còn nghiến răng vì họ từng rơi vào tình cảnh đó, giống như cả thế giới đã quay
lưng lại với họ. Mười tên Hộ Vệ, bá chủ của khu chợ, bọn họ có quyền xử phạt
ngay tức khắc đối với các hành vi nguy hiểm mà không cần báo lên cấp trên.

Nhiều cư dân khác thì thờ ơ, một bộ xem kịch vui, họ đứng bên ngoài chỉ chỏ và
đoán xem ai sẽ thắng lợi, một số người còn cá cuộc nữa.

“Edgar, một hồi cậu hãy chạy trốn đi, tôi sẽ ngăn chặn họ, câu thời gian nhiều
nhất có thể.” Chad biết tình hình không ổn, liền nói nhỏ.

Edgar ở sau lưng Chad, nghe kế hoạch này, Edgar lập tức lắc đầu nói: “Tôi đã
bị thương, không thể chạy quá xa được, anh hãy chạy trước đi, không cần phải
lo cho tôi, dù sao việc này là do tôi tự ý chủ trương.”

“Giờ không phải là lúc làm anh hùng, cậu hãy chạy đi.” Chad kiên nhẫn khuyên
bảo

“Không, nếu chết thì chúng ta cùng chết.” Edgar kiên định nói, ánh mắt quyết
liệt.

Cảm nhận được tình cảm của Edgar, Chad gật đầu một cái thật mạnh: “Được, thế
giới này đã quá thối nát, không còn gì để tôi lưu luyến nó nữa, được chết cùng
cậu đó là một chuyện tốt.”

“Hai người các ngươi nói xong chưa?” Zynei cười khinh bỉ, hai tên chỉ có cảnh
giới Nhị Dương trung kỳ lại dám xuất thủ xen vào chuyện của hắn?

Ở khu chợ tại Thập Linh Hỏa thành, hắn chính là vị vua không ngai, một cái
vương miện cao quý cùng được mười người đeo lên, chín tên Hộ Vệ kia đều là
đồng minh của hắn, hơn nữa, có một lực lượng khủng bố ẩn sau hành vi chèn ép
người này. Thế lực đó chống lưng cho bọn họ để kiếm lời từ việc ép mua ép ban
hanh đe dọa các cư dân.

Tất nhiên, bọn họ không phải kẻ ngu, biết được người nào nên đắc tội, người
nào không nên đắc tội. Những người khác không dám nói một chữ vì kiêng kỵ thế
lực ẩn sau, người không biết sống chết dám tiết lộ đều đã biến mất.

“Ta Zynei, đại diện cho Quân Đoàn Gaia tuyên bố hai người các ngươi có tội dám
tấn công và cản trở Hộ Vệ làm việc, vì mức độ nguy hiểm, ta đành phải phán hai
người các ngươi tội tử hình, lập tức chấp hành.” Zynei nhàn nhạt nói, ánh mắt
giễu cợt. Hắn đã suy tính kỹ càng, nếu đã làm thì làm lớn một chút, răn đe lũ
cư dân ở ngoài kia, để họ sợ hãi phục tùng.

Lời nói của Zynei vừa ra, mọi người liền ngạc nhiên, một số thì tự dặn lòng
rằng sẽ không đắc tội các Hộ Vệ ở đây dù cho có xảy ra chuyện gì. Nếu không
người chết sẽ là chính họ.

“Các anh em, hãy cùng ta thi hành án phạt.” Zynei quát to một tiếng, rồi dẫn
đầu đánh tới, chín tên Hộ Vệ khác hơi giật mình, nhưng lập tức hiểu ra, họ
liền xuất thủ, mười thanh kiếm chói lóa hiện ra giữa không gian của khu chợ,
mỗi một thanh kiếm đều có tia sáng lóe lên rồi đâm tới Chad và Edgar.

Cơ bắp trên thân thể Chad rung động, tựa như cuồng long bị đánh thức, Chad gầm
lên một tiếng, lấy thanh đao lớn khỏi vỏ rồi chém ra.

Edgar nào dám chần chờ, cậu cũng cầm chặt thanh kiếm rồi dùng linh lực chém ra
một đường kiếm khí dài.

Keng-keng!!

Âm thanh đao kiếm va chạm vang lên liên hồi, kiếm khí của cường giả Nhị Dương
trung kỳ rất sắc bén, nhưng không thể để lại một vết tích nào trên mặt đất
được.

“Gừ!” Chad gầm gừ như dã thú, đôi mắt trừng lên, hắn cầm cây đao lớn bổ ra
liên tục, đón đỡ các đòn tấn công từ Hộ Vệ, thanh kiếm nào dám va chạm trực
tiếp với đao của hắn đều bị bức lui, lực lượng từ Chad làm cho tay các Hộ Vệ
đau đớn và tê liệt.

Edgar chiến đấu với ba tên Hộ Vệ, vì vết thương khá nặng, cậu bị dồn ép không
thể tấn công, chỉ phòng ngự một cách bị đông, nếu như không có gì ngoài ý
muốn, Edgar sẽ bị chém giết trong vòng ba mươi giây nữa.

Xẹt! Một thanh kiếm chém tới, lợi dụng sơ hở của Chad, nên Hộ Vệ chém trúng
vào tay, tạo ra một vết thương dài chảy đầy máu tươi màu đỏ.

Máu tươi ánh lên phản chiếu tia sáng của bầu trời hoàng hôn rồi rơi xuống mặt
đất tạo thành một đóa hoa máu mỹ lệ, Chad với khí thế thô cuồng, gầm gừ tựa
như chiến thần, hắn chặn đứng bảy tên Hộ Vệ bằng thanh đao không phải pháp
bảo, tạo nên một khí tràng đáng sợ nhưng hào hiệp bất kham.

“Oa--!” Edgar phun một ngụm máu tươi, cưỡng ép chiến đấu làm vết thương hắn
càng nặng thêm, sắc mặt hắn trắng bệch, bàn tay hắn run rẩy vì lực phản chấn,
máu tươi nhuộm đỏ chuôi kiếm.

Hai thanh vũ khí có chất lượng đạt đến Nhất Tinh, nhưng không phải là pháp
bảo, Chad và Edgar đã dùng tinh thể tiến hóa đổi nó với Quân Đoàn Gaia, nay nó
lại dùng để chiến đấu với Quân Đoàn Gaia.

“Edgar!!” Chad lo lắng hô lên một tiếng, mất đi sự tập trung trong tích tắc,
hắn liền bị mấy tia kiếm khí đánh trúng, thanh đao bay lên bầu trời rồi quay
vài vòng sau đó nó cắm xuống mặt đất.

Bành!!

Chad nhận lấy một quyền như trời giáng từ Zynei, thân thể Chad bay về phía sau
rồi đụng phải Edgar, cả hai ngã xuống mặt đất.

Bọn họ chỉ dùng sức mạnh thân thể pha lẫn một chút linh lực để chiến đấu, vì
luyện thể có nhiều lợi thế hơn, và còn một lý do nữa, nếu các Hộ Vệ dùng linh
lực sẽ tạo một động tĩnh lớn, thu hút nhiều người, họ sẽ bị phiền phức lớn.

Chad và Edgar chưa phải là Tín Sứ của Quang Minh Giáo Đình, họ chỉ tu luyện
linh lực đến cảnh giới Nhị Dương sơ kỳ mà thôi, thân thể đạt đến Nhị Dương
trung kỳ nhờ tinh thể tiến hóa.

“Haha! Dám chống lại chúng ta, các ngươi thật là không biết chữ chết viết thế
nào!” Zynei cười lạnh nói, chín tên Hộ Vệ khác lạnh nhạt nhìn Chad và Edgar
với ánh mắt khinh thường.

Bởi vì đây là khu chợ, có một chút tội phạm nguy hiểm, nên dù cho có xảy ra
các trận chiến lớn hơn thì vẫn không có người kiểm tra, các Hộ Vệ đánh không
lại có thể truyền âm tìm người tiếp viện. Phải biết, có hơn hai trăm tên Hộ Vệ
ở Thập Linh Hỏa thành không thuộc Quân Đoàn Gaia chính quy.

“Thế nào? Các ngươi có di ngôn gì không?” Zynei cười khẽ nói.

“Muốn giết thì cứ giết, đừng có nói nhảm nhiều như vậy!” Chad phun một ngụm
nước bọt pha lẫn máu rồi lạnh nhạt nói, ánh mắt không hề có sự hối tiếc, hay
vấn vương gì với thế giới.

Ngay cả trong Quân Đoàn Gaia và cả Giáo Đình, lại xuất hiện những kẻ cầm thú
mà không một ai quản lí, đủ để biết cái gọi là Quân Đoàn Gaia hay Quang Minh
Giáo Đình đều hữu danh vô thực, một đám lấy danh nghĩa cứu mọi người để tranh
thủ lợi ích riêng mà thôi.

Thật bi ai làm sao! Chad lắc đầu, một tia hi vọng mong manh gần như đã tan
biến.


Quang Minh Thánh Thổ - Chương #245