Ảo Giác Của Richard!


Người đăng: thanhsontv2009

‘’Đây là đâu?’’ Richard mơ màng nhìn xung quanh bằng đôi mắt ngờ vực.

Đây là một khoảng không gian âm u, chỉ có ánh sáng mờ nhạt đủ để Richard nhìn
thấy được năm mét ở ngoài, chân hắn đang đạp lên mặt đất, xúc cảm truyền đến
thần kinh làm cho Richard biết được mặt đất này không có gì đặc biệt.

‘’Không khí có oxi, không ảnh hưởng đến việc duy trì sự sống, nhưng tại sao
ánh sáng nơi đây lại yếu đến thế?” Richard lẩm bẩm, thế là hắn đi về phía
trước, tiến vào vùng không gian mà hắn không thấy rõ.

Chẳng có một âm thanh nào, sự yên tĩnh đến kỳ lạ khiến Richard phải cẩn thận
từng ly, từng tý để tiến lên.

‘’Đáng lẽ mình đang ở trong trận chiến với Venger, đột nhiên lại xuất hiện ở
nơi đây, chuyện này quá kỳ lạ.’’

‘’Chẳng lẽ là mình lại bị năng lực tiến hóa ảnh hưởng?’’ Richard khó chịu nói,
không gian này làm cho Richard cảm thấy buồn bực, tựa hồ cảm xúc của hắn đang
bị khuếch đại gấp trăm lần vậy.

‘’Chắc chắn là vậy rồi, mình phải tìm ra cách để thoát khỏi nơi đây.’’ Đi được
một lúc, Richard mới chắc rằng suy đoán của hắn là đúng, và Ricahrd nói một
cách hấp tấp, trận chiến còn chưa kết thúc, nếu như hắn không trở lại để chiến
đấu, Richard sẽ không cảm thấy an lòng, dù sao đi nữa, những người bạn vào
sinh ra tử với hắn đang ở chiến trường, làm sao hắn không lo lắng?

Richard nghĩ đến một số kiến thức mà hắn đã đọc được khi truy cập vào kho dữ
liệu của Thần, đây là một cái chức năng cực kỳ đặc thù, ở nơi đó, Richard có
thể tìm và đọc các thông tin mà Giáo Đình tuyên bố, trong đó có nhiều sách vở
viết về các kiến thức của Tu Chân giới, Richard nghĩ đến một thông tin, đó là
các năng lực như thế này, đa phần thuộc về dạng tinh thần, nếu tinh thần của
hắn mạnh mẽ thì có thể kháng cự được và thoát khỏi đây.

‘’Phá!” Richard để lộ ra một bộ mặt hung tợn, nếu như hắn bị năng lực chuyên
về tinh thần tấn công, vậy thì thân thể của hắn đang ở giữa chiến trường, nghĩ
đến việc đó, Richard bị cảm xúc chi phối, bởi vì hắn còn có một việc chưa hoàn
thành, hắn cần phải sống sót để làm được việc đó, nếu không, cho dù chết đi,
Richard cũng sẽ đội mồ lên để thực hiện.

Đừng khinh thường các cảm xúc như thế này, đa phần oan hồn đều được sinh ra từ
những người như vậy, trong một số sự kiện đáng chú ý của Tu Chân giới, trong
đó có một chuyện gây ra bởi một oan hồn muốn báo thù, trong sự kiện đó, hàng
chục ngàn tu sĩ đã bỏ mình, cho nên nhiều tông môn, vương triều rất coi trọng
oan hồn, nếu tìm thấy oan hồn, bọn họ sẽ độ hóa hoặc tiêu diệt.

‘’Phá! Phá! Phá.’’ Richard gầm lên và sử dụng linh lực rồi chém vào không
gian, muốn xé rách nơi này để hắn có thể trở về với thực tại, đây chỉ là một
hành động không có gì chắc chắn của Richard, hắn chỉ biết một số thông tin mà
thôi, còn việc phá hủy hay thoát khỏi các năng lực này, Richard hoàn toàn
không biết gì cả, chỉ là người mù mò mẩm một mình.

Đây là ảo giác tác động vào tinh thần, khiến cho linh hồn con người bị vây
khốn, vì vậy, khi Richard sử dụng quá sức, làm cho linh hồn hắn suy yếu, hắn
cảm thấy thân thể hắn rất mệt mỏi.

Richard khom người xuống và đặt hai tay lên mặt đất để chống lấy thân thể của
hắn, mồ hôi của hắn chảy ra liên tục, dường như Richard đang bị lạc lối, cảm
xúc này quá chân thật, giống như đây không phải là ảo giác, mà là thế giới
thật sự vật, đã qua năm phút, Richard thủ đủ thứ để tìm cách rời khỏi đây
nhưng không được.

‘’Chết tiệt!! Chẳng lẽ mình lại phải chết ở đây?’’ Richard nói với giọng không
cam lòng, ánh mắt hắn hằn sự sự thù hận vô biên, vẻ điềm tĩnh ở thường ngày đã
biến mất, bây giờ Richard giống như một con thú đang bị thương và dữ tợn đến
nổi tấn công bất cứ thứ gì dám bước vào khu vực của nó.

‘’Richard…!’’

Tại thời khắc Richard đã muốn từ bỏ, thì một âm thanh yêm ái vang vọng vào đầu
của hắn, nghe được âm thanh này, Richard như bị điện giật, cái sự giận dữ, thù
hằn tan biến như chưa từng tồn tại,

Richard khẽ run rẩy, và từ từ nâng đầu lên, rất chậm, rất chậm, hành động của
Richard như đang gieo niềm tin vào một thứ gì đó gần như là không tồn tại, hắn
không có can đảm để nhìn về phía người phát ra âm thanh này, giống như chỉ cần
hắn nhìn vào sự thật, thì tất cả sẽ biến mất, Richard sẽ phải rơi vào vũng lầy
một lần nữa.

‘’Orla…!’’ Richard ngẩn đầu lên, cuối cùng thì hắn vẫn lựa chọn, hi vọng vào
một thứ mong manh mà hắn đã biết kết quả từ đầu, trong tầm mắt của Richard, đó
là một người phụ nữ tầm ba mươi, nhưng hình ảnh lại mờ dần, mờ dần, cho đến
khi Richard chỉ còn nhìn thấy đường viền và các màu sắc pha trộn lẫn nhau.

‘’Orla!!” Richard hét lớn, hắn muốn níu giữ lại khoảng thời gian này, muốn
thời gian dừng lại, để hắn có thể ghi nhớ được hình ảnh của người phụ nữ kia.

‘’Đừng đi mà!!’’ Richard chỉ biết nói trong vô vọng, hắn không có đuổi theo,
chỉ ngước nhìn hình ảnh càng ngày càng mờ dần, bởi vì hắn biết được đây không
phải là sự thật, và cũng vì vậy, Richard mới nhận ra và tin chắc một điều
rằng.

‘’Cảm ơn em, Orla, nhờ có em mà anh nhận ra được, đây chỉ là ảo giác.’’
Richard nói nhỏ, bờ vai của hắn run nhẹ, hắn đang cố nén lại cơn giận bùng
phát.

Bỗng nhiên, có một tia nắng từ bầu trời chiếu xuống, nhuộm mảnh không gian âm
u thành một màu vàng rực rỡ, những tia năng mang theo sự ôn hòa và âm áp, xua
tan đi cái lạnh lẽo ở đây, Richard nhìn lên bầu trời, tận hưởng cảm giác mà
các tia nắng này đem lại.

Hư không từ tư rạn nứt, rồi sụp đổ và tan biến, hình ảnh cuối cùng mà Richard
nhìn thấy ở không gian đó, một người thanh niên đang nở nụ cười nhìn hắn, trên
đầu người thanh niên này có vô vàn viên Mặt Trời, tạo thành một khung cảnh cực
kỳ hùng vĩ và mỹ lệ.

Chính người thanh niên này đã đánh thức Richard, khi hắn nhận ra, thì hắn đã
trở về với thân thể quen thuộc, cảm giác mệt mỏi bị xua tan đi nhiều, áp lực
của linh hồn bị thân thể tiếp được.

‘’Orla, em nhất định phải chờ anh, không còn lâu nữa đâu, anh sẽ cứu em ra
khỏi đó.’’ Richard lẩm bẩm trong khi ngẩn đầu nhìn về phía con Venger biến dị
có hai cái đầu.

‘’Đầu tiên là mày, sau cùng chính là tên đó.’’ Richard lạnh lùng nói trong khi
cầm lên cây vũ khí tần số, chỉ cần nhìn hắn thôi đủ để biết được tâm trạng
của Richard rất là tệ và hắn đang muốn phát tiết.

Venger biến dị thoát khỏi ảo giác, nó gầm lên giận dữ, ở trong ảo cảnh nó đã
đấu đá lung tung, đập chết không biết bao nhiêu con mồi, nhưng cứ mỗi lần đập
chết một tên, thì một tên lại đứng lên, vì vậy, nó đã tàn sát cho đến khi sức
cùng lực kiệt.

Trở về với thân thể, nó đã được tiếp thêm sức mạnh, mắt của nó hiện lên hung
quang, con mồi chó chết đập mãi không chết đang ở trước mặt của nó, bây giờ nó
đã có sức lực, làm sao nó có thể bỏ qua được?

‘’Gào!!’’

Hai cái đầu cùng nhau gầm thét, cái luồng áp lực kinh khủng từ nó tỏa ra xung
quanh làm cho nhiều Venger phải tỉnh lại và chạy khỏi đây theo bản năng, bọn
chúng sợ hãi cái tên Venger hai đầu này.

Cánh tay khổng lồ vung lên và đập xuống, nó muốn nghiền nát Richard thành mảnh
vụn để hả giận ở trong lòng.

Richard đón nhận luồng áp lực từ Venger mà không hề hấn gì, hắn đang cảm nhận,
hắn đang suy đoán, và tìm ra cách để tiêu diệt Venger này.

‘’Hừ! Mày chỉ được cái to xác.’’ Richard nói trong khi vung thanh kiếm về phía
trước, hắn đã bước lên một bước, né tránh đi cánh tay lực lưỡng của con
Venger.

Xẹt!

Cây kiếm chém ra, tạo thành một vòng cung đẹp đẽ, cánh tay của con Venger đứt
lìa rồi rơi xuống đất, vấy lên một đám bụi mù.

Ầm!! Ầm!! Ầm!!

‘’Grừ!!!!!’’ Cảm nhận được sư đau đớn, con Venger gầm thét rồi bước về sau mấy
bước để ổn định lại thân thể, máu tưới chảy ra ồ ạt.

Bắp thịt ở chỗ vết thương của nó nhúc nhích, dẫu cho bị thương nặng đến thế,
cánh tay của nó đang muốn hồi phục, xương tay nhú ra, máu thịt được hình
thành, một cánh tay mới gần như đã được tái sinh.

Xẹt!!

Lại một âm thanh thon gọn vang lên, chẳng biết từ lúc nào, Richard đã đứng ở
trên vai của con Venger biến dị, một cánh tay đang nắm lấy cánh tay vừa tái
sinh rơi xuống.

‘’Gào!! Tiếng gầm thét vang vọng vùng trời, con Venger biến dị đã đỏ mắt, mặt
kệ cánh tay còn chưa hồi phục hoàn toàn, nó dùng cánh tay đó đập về phái bả
vai, muốn nghiền nát Richard.

‘’Mày quá chậm.’’ Richard mặt không biểu tình, chỉ thấy thân hình của hắn lóe
lên, lúc xuất hiện, Richard đã đứng trên một cái đầu của Venger, một cái đầu ở
kế bên đã bị chém làm đôi.


Quang Minh Thánh Thổ - Chương #189