Ngày chín tháng tám, cục Công an thành phố Cẩm Bình tổ chức đại hội cán bộ toàn cục, mời Ủy ban nhân dân thành phố dự họp. Tham dự đại hội chẳng những có thường vụ Thành ủy, Bí thư Ủy ban Chính trị Pháp luật Khâu Lĩnh Mai, Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy Kiều Bách Kiệt, Phó Chủ tịch thành phố Triệu Thân Học và hai nhân vật số một của lãnh đạo Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, Bí thư Thành ủy Vương Phục Sinh, Chủ tịch thành phố Trương Bỉnh Lâm cũng xuất hiện, tham gia vào đại hội bổ nhiệm cán bộ Cục Công an thành phố lần này.
Nhiều đại án liên tiếp chưa được xử lý khiến cho tỉnh và bộ Công an, thậm chí là trung ương cũng đều trở nên bất mãn. Đối mặt với sự quở trách không ngừng của thượng cấp, cục Công an thành phố hóa ra có bốn năm vị Phó cục trưởng, Cục trưởng đều đã bị bắt. Ngồi ở vị trí đầu tiên toàn là những gương mặt mới.
Nhưng tuy là đã quyết định nhanh gọn, dứt khoát việc thay đổi nhân viên mà vẫn chưa làm cho lãnh đạo Thành ủy và Uỷ ban nhân dân thành phố có thể gửi gắm nhiều hy vọng được. Trong khoảng thời gian gần một năm rưỡi, chỉ riêng chức Cục trưởng Công an thành phố cũng đã cưỡi ngựa xem hoa thay đổi bốn vị. Có vị chỉ tại vị trong khoảng thời gian hai tháng đã bị quở trách rồi mất chức. Hiện nay toàn bộ chốn quan trường của Cẩm Bình đều xem cục Công an thành phố như là ‘ngôi mộ’ chôn vùi con đường quan lộ.
Không chỉ có nhóm lãnh đạo không tin tưởng mà ngồi dưới khán đài, Chi đội trưởng, Đồn trưởng và nhóm cán bộ tầng trung cũng không hề tin tưởng. Một năm không dưới ba lần đại hội cán bộ nhưng đâu có kết quả gì, tất cả mọi người đều biết điều đó. Sự thay đổi nhân lực thường xuyên thể hiện thái độ rất chú ý và sự quyết tâm thay đổi hiện trạng của thượng cấp, nhưng về phương diện khác, điều đó cũng thể hiện sự vô năng của lãnh đạo cơ quan công an thành phố.
- Các đồng chí, bây giờ chúng ta vỗ tay nhiệt liệt chào mừng Bí thư Vương phát biểu.
Chủ trì đại hội cán bộ thường vụ Thành ủy, Bí thư Ủy ban Chính trị Pháp luật Khâu Lĩnh Mai hạ kính xuống, nói với giọng trong trẻo vào microphone.
Ngồi một bên, Lương Thần thầm liếc mắt nhìn nữ Bí thư Ủy ban Chính trị Pháp luật. Vị bí thư này chắc khoảng chừng ngoài bốn mươi tuổi, dung mạo chưa hẳn là xinh đẹp nhưng phong thái rất lịch thiệp. Với cái tuổi này mà trở thành cấp lãnh đạo Phó giám đốc sở, tất nhiên không phải là nhân vật đơn giản. Chỉ với ấn tượng đầu tiên mà nói, vị nữ lãnh đạo này đã tạo cho hắn cảm giác đây không phải là người tồi.
- Tôi thấy rằng hiện trạng cơ quan công an thành phố thì chắc là mỗi đồng chí ngồi đây đều đã biết rõ. Không có gì phải che giấu, đây là ‘việc xấu trong nhà’ của thành phố Cẩm Bình chúng ta. Tục ngữ có câu, xấu che tốt khoe, nhưng chuyện đã xấu tới mức này thì nhất định người ngoài rồi sẽ biết.
Ánh mắt Bí thư Thành ủy Vương Phục Sinh sáng ngời, nhìn lướt toàn bộ đám người đông nghìn nghịt phía dưới, cao giọng nói.
-Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố đã có vài lần tiến hành chỉnh đốn nhân sự cục Công an thành phố nhưng đều không mang lại hiệu quả tốt. Cuối cùng chỉ có thể dày mặt cầu viện đến tỉnh. Mấy đồng chí đến nhận chức hôm nay đều có thể nói là tinh anh trong các tinh anh mà tỉnh đã vì chúng ta nên phải lựa chọn cẩn thận. Tôi hy vọng các đồng chí đang ngồi đây có thể phối hợp chặt chẽ với họ trong công tác. Tôi cũng hy vọng những đồng chí mới nhậm chức có thể đoàn kết hợp tác với nhau, cùng chung sức cố gắng để thay đổi diện mạo cơ quan công an thành phố.
Vương Phục Sinh vừa dứt lời, dưới hội trường từng tràng pháo tay vang lên. Lương Thần vừa vỗ tay vừa quan sát Bí thư Vương vừa mới nói xong. Phong cách nói chuyện của ông ta cùng với cuộc nói chuyện ngắn ngủi trong lần gặp đầu tiên ngày hôm qua đều khiến hắn cảm thấy sự mạnh mẽ, cứng rắn. Và vị Bí thư Vương này rất trầm lặng ít lời, có vẻ rất khiêm tốn so với Chủ tịch thành phố Trương.
Sau khi Bí thư Thành ủy Vương Phục Sinh phát biểu xong, theo lệ thường, bốn vị Phó cục trưởng mới nhậm chức cũng lên thể hiện sự quyết tâm, đại loại là cảm ơn Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, hứa sẽ làm tốt công tác, không để cho lãnh đạo phải nhắc nhở.
Trong số mấy người đó, chỉ có Lương Thần là nói đơn giản nhất:
- Cảm ơn sự tín nhiệm và ủng hộ của các vị lãnh đạo. Thẳng thắn mà nói, tôi cảm thấy trọng trách trên vai rất nặng, mục tiêu nhiệm vụ cũng rất phức tạp. Cho nên tôi cũng không dám tin tưởng tuyệt đối mà chỉ có thể nói là xin đem hết khả năng, sức lực của mình để cống hiến.
Lúc Lương Thần phát biểu, toàn bộ hội trường im lặng, ánh mắt mọi người đều chăm chú nhìn người đàn ông mặc cảnh phục đầy anh khí này. Mặc dù có không ít người trước đó đã mơ hồ biết được một số tin tức nhưng sau khi nhìn thấy tận mắt thì trong lòng không khỏi giật mình. Vị này là người nhận trọng trách Phó cục trưởng thường trực, chủ trì phụ trách lãnh đạo toàn bộ công việc của cục Công an thành phố, vậy mà tuổi vẫn còn rất trẻ. Gần như tất cả mọi người đều đoán được đó chính là Phó cục trưởng Lương, nhưng không biết lai lịch như thế nào.
Nghe Lương Thần phát biểu xong, Bí thư Ủy ban Chính trị Pháp luật Khâu Lĩnh Mai trong mắt hiện lên chút tán thưởng. Chỉ cần nhìn phong cách nói chuyện của người thanh niên này, cô có thể phán đoán được đây là một cán bộ không tốt thì không nói bốc nói phét, tinh thần làm việc rất nghiêm túc. Trẻ tuổi không phải là vấn đề, mấu chốt là đối phương có đủ năng lực để giải quyết những khó khăn gặp phải ở cục Công an thành phố hay không.
Bí thư Thành ủy Vương Phục Sinh uống một ngụm trà, mắt không rời khỏi hình dáng bình tĩnh trước mặt mình. Ông ta biết rõ, sỡ dĩ không chọn ra Cục trưởng Công an, hoàn toàn là vì để cho người đàn ông trẻ tuổi này thuận tiện nắm giữ toàn bộ cục Công an thành phố, tập trung toàn bộ tinh lực lãnh đạo phá vụ án hình sự rất nghiêm trọng. Người thanh niên này từ đâu tới? Theo như tìm hiểu của ông ta từ Bí thư Tỉnh ủy Hồ thì tin tức thu được rất mơ hồ, chỉ biết là do Bộ trưởng bộ Công an Đồng đề cử. Trên thực tế, chỉ nhìn sơ qua sơ yếu lí lịch của đối phương, ông ta cũng đã rõ một phần. Đối phương thăng chức rất nhanh, năm nay tuy mới hai lăm tuổi mà đã là Bí thư thứ nhất Ủy ban Chính trị Pháp luật huyện, chỉ cần biết như vậy người ta cũng đã có thể có một ít manh mối.
Chủ tịch thành phố Trương Bỉnh Lâm cũng qua ánh mắt để đánh giá người thanh niên trẻ tuổi vừa mới phát biểu xong. Ông ta cũng biết được vị Phó cục trưởng thường trực mới này đến từ Liêu Dương tỉnh Liêu Đông, Qua mạng lưới quan hệ, ông ta đã tìm hiểu được lai lịch người thanh niên này. Ông ta rất dễ dàng có được một phần tư liệu tỉ mỉ về hắn. Phần tư liệu này khiến ông ta cảm thấy có chút tin tưởng vào sự thay đổi hiện trạng ở cơ quan công an thành phố Cẩm Bình trong tương lai.
Sau đại hội cán bộ, lãnh đạo Thành ủy mời cơm mấy vị Phó cục trưởng vừa mới đến nhận chức. Bí thư Ủy ban Chính trị Pháp luật thành phố Khâu Lĩnh Mai, Trưởng ban tổ chức cán bộ Kiều Bách Kiệt, Phó Chủ tịch thành phố Triệu Thân Học cùng tham dự đầy đủ, thể hiện sự coi trọng mấy vị cán bộ vừa nhận chức Phó cục trưởng.
Sau bữa mời cơm, Bí thư Ủy ban Chính trị Pháp luật Khâu đích thân dẫn Lương Thần và mấy vị tân Phó cục trưởng khác đến cục Công an thành phố.
Tại hội nghị Đảng ủy cục Công an thành phố trước đó đã xác lập và phân công chức trách, nhiệm vụ cho các Phó cục trưởng. Phó cục trưởng thường trực Lương Thần tạm giữ trọng trách của Cục trưởng, phụ trách toàn bộ công tác của cục Công an thành phố, phụ trách chi đội cảnh sát hình sự, chi đội kỹ thuật hình sự. Phó cục trưởng Vương Thụ Ba phụ trách chi đội kỹ thuật hành động, chi đội trại giam, bài trừ ma túy, quản giáo. Phó cục trưởng Bao Hoa phụ trách chi đội trị an, kinh tế, quản lý xuất nhập cảnh, biên phòng. Phó cục trưởng Lý Phúc Trụ phụ trách phân cục lệ thuộc trực tiếp, chi đội cảnh sát giao thông, khoa pháp chế. Phó cục trưởng Hạ Liên Tuấn phụ trách chi đội bảo vệ tổ quốc, đặc công, chỉ huy trung tâm và chi đội phòng cháy. Bí thư Tiền Đức quản lý chi đội Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật. Chủ nhiệm Ngô Hoán Trung ban Chính trị phụ trách ban Chính trị. Chánh văn phòng Hướng Bình phụ trách khoa trang bị tài vụ, văn phòng.
Sau đó, phó Chi đội trưởng bảy chi đội chính và hình sự, trị an, cảnh sát giao thông, kinh tế cùng những người phụ trách các phòng khác báo cáo ngắn gọn công tác.
Đối mặt với vị Phó cục trưởng thường trực trẻ tuổi nhất, bất kể là những người vừa mới nhậm chức như Vương Thụ Ba, Bao Hoa, Lý Phúc Trụ hay là những người còn may mắn được tại vị như Hạ Liên Tuấn, Tiền Đức Dân, Ngô Hoán Trung hay là nhóm các chi đội trưởng đều thể hiện thái độ phục tùng. Đương nhiên, rốt cục suy nghĩ thật sự trong lòng mọi người như thế nào thì không ai biết được.
Văn phòng của Phó cục trưởng Lương Thần ở cuối tay trái lầu bốn. Sau khi rời khỏi cuộc họp hội ý Đảng ủy, Lương Thần ngồi ở ghế bành, tập trung tinh thần nhìn tài liệu trên tay, là báo cáo của chi đội hình sự về cuộc thảm sát một gia đình ngày hai mươi tháng bảy. Trên bàn đang bày ra tài liệu báo cáo hắn còn chưa xem về vụ án tử vong ly kỳ của Cục trưởng Công an.
Đã có một số kinh nghiệm của người đứng đầu cơ quan, Lương Thần hiển nhiên hiểu được tầm quan trọng của việc khích lệ tinh thần nhân viên. Muốn để cho Cục công an thành phố tin tưởng, muốn làm cho lãnh đạo thành phố tin tưởng thì việc phải làm là tìm một điểm đột phá tương đối dễ dàng, lấy thành tích, lấy kết quả. Đương nhiên điều đó ai cũng biết, nhưng làm thế nào vượt qua được những khó khăn bước đầu, để khảo nghiệm được thực tế năng lực bản thân hắn. Điều này hắn cũng cảm thấy có chút không tin tưởng.
Đọc lại cẩn thận tài liệu trên bàn, Lương Thần cầm điện thoại trên bàn, trực tiếp gọi điện thoại cho Phó chi đội trưởng chi đội hình sự Lô Dũng. Hắn lệnh cho Lô Dũng trong năm phút tập hợp chi đội, chuẩn bị gặp mặt.
Phó cục trưởng Lương muốn làm gì vậy? Nhận được điện thoại, Phó chi đội trưởng chi đội hình sự Lô Dũng lòng tràn đầy nghi ngờ. Tuy là giật mình trước yêu cầu của vị tân Phó cục trưởng nhưng đã nhiều năm công tác ở chi đội hình sự, có nhiều kinh nghiệm nên y có cảm giác rằng vị Phó cục trưởng Lương này tuyệt đối không giống bình thường.
Mệnh lệnh của Phó cục trưởng tất nhiên không thể không tuân theo, Lô Dũng vốn trong đầu cũng có ý muốn nịnh bợ lấy lòng thủ trưởng mới. Do đó, mặc dù trong lòng khó hiểu nhưng y vẫn nhanh chóng triệu tập các đội viên chi đội hình sự.
Định thể hiện sao? Trong phòng làm việc của Phó cục trưởng ở lầu ba, Phó cục trưởng Vương Thụ Ba chắp hai tay sau lưng, nhìn xuyên qua cửa sổ thấy hai hàng cảnh sát đang bước ra, chuẩn bị ra xe cảnh sát, gã liền cười lạnh lắc lắc đầu. Vốn vẫn cho rằng vị trí Phó cục trưởng thường trực nằm trong tầm tay mình, gã chưa từng nghĩ rằng nửa đường đứt gánh, bị một tên mao đầu tiểu tử đoạt mất vị trí của mình. Đối với người khác thì đúng là vị trí Cục trưởng cục Công an thành phố là khó với tới, nhưng gã vẫn cảm thấy mình rất có khả năng, nhưng cuối cùng lại chẳng đến được gì.
-Tôi đang muốn nhìn xem cậu định làm trò gì đây.
Nhìn thấy bóng dáng cao ngất ngưởng đi từ ký túc xá ra, Vương Thụ Ba mắt thoáng chút lo lắng, hạ thấp giọng tự nhủ.
Nhìn thấy hai đoàn xe cảnh sát đi ra khỏi cổng cục Công an, Vương Thụ Ba hơi trầm ngâm, gã lấy điện thoại trong túi ra, bấm một dãy số rồi đưa điện thoại lên tai.
- Cậu Hàn à, là anh, anh Vương đây. Ha ha, thế nào, tối nay có rảnh không, chúng ta ra ngoài uống hai ly nhé? Ôi? Lần này anh em cậu giúp anh việc lớn, anh phải cảm ơn chứ. Được rồi, tám giờ tối nay nhé, không gặp không về.