Chương 335: Bát Nước Bẩn


Trưởng phòng Cung tiếp tục nói:

- Sau khi xảy ra sự cố tại mỏ than, Tổng giám đốc Ngả Liên Hỉ của mỏ than Hồng Tinh đã hợp tác với những người chịu trách nhiệm của Phòng Quản lý giám sát an toàn sản xuất, Phòng Than – Khoáng sản làm tốt công tác bồi thường, tổng cộng là khoảng một triệu nhân dân tệ. Quản đốc, Phó quản đốc và kiến trúc sư của mỏ than Hồng Tinh đã chủ động nhận trách nhiệm về sự cố xảy ra với Phòng Quản lý giám sát an toàn sản xuất huyện. Còn người chịu trách nhiệm chính là nhân viên kiểm nghiệm khí gas Mã Hồng Trung thì không biết tung tích. Bước đầu chúng tôi hoài nghi là đã trốn chạy.

- Trưởng phòng Cung!

Một giọng nói vang lên ngắt ngang lời nói của Trưởng phòng Cung. Các vị lãnh đạo cùng các Ủy viên thường vụ kinh ngạc cùng quay đầu nhìn lại nơi phát ra thanh âm đó, chỉ thấy một chàng thanh niên trẻ tuổi trong trang phục cảnh sát đang tức giận nhìn thẳng vào Trưởng phòng Cung.

Phó cục trưởng Lạc của cục Quản lý giám sát an toàn sản xuất quốc gia không khỏi nhíu mày. Rõ ràng ông ta có chút phản cảm với việc chàng Trưởng phòng trẻ tuổi cắt ngang lời nói của Trưởng phòng Cung một cách vô lễ. Bí thư Huyện ủy An Quốc Kiến, Phó giám đốc Long sở Quản lý Than – Khoáng sản tỉnh, Phó giám đốc Ôn của sở Quản lý giám sát an toàn sản xuất cũng tỏ vẻ không hài lòng.

- Trưởng phòng Cung, kết quả điều tra mà ngài đang báo cáo có phải là sự thật? Hay chỉ là phỏng đoán chủ quan của mình?

Lúc đầu Lương Thần còn muốn nhịn một chút nhưng càng nghe Trưởng phòng Cung nói thì lại càng không chịu nổi. Không cần để ý gì đến kỷ luật của cuộc họp cũng không để ý đến các lãnh đạo đang ngồi ở đây mà đột ngột cắt ngang lời nói của đối phương rồi lại lạnh lùng chất vất.

- Đương nhiên là có!

Trưởng phòng Cung không chút kinh hoàng, điềm tĩnh cầm lấy một xấp tài liệu trong tay, cao giọng nói:

- Đây là lời khai của những người bị thương và những người nhân viên còn may mắn sống sót chứng minh nhân viên kiểm nghiệm khí gas Mã Hồng Trung đã không làm tròn nhiệm vụ, cùng với những người thợ mỏ đã chết nhậu nhẹt trong giờ làm, vi phạm quy định cấm hút thuốc tại nơi dễ phát hỏa.

- Thật sự là rất kỳ lạ!

Lương Thần cảm thấy rất nực cười, cũng cầm lấy một xấp tài liệu khác trên bàn, châm chọc nói:

- Căn cứ vào việc lấy lời khai từ những người thợ mỏ bị thương của Phòng công an huyện ngày hôm qua thì hoàn toàn đối lập với những gì mà Trưởng phòng Cung đang nói. Những người thợ mỏ bị thương đã nói rõ rằng nhân viên kiểm nghiệm khí gas Mã Hồng Trung đã nhắc nhở bọn họ về mật độ khí gas dưới giếng. Khi bọn họ đem lý do này đi tìm ông chủ mỏ than Ngả Liên Hỉ thì lại bị đối phương lấy việc khai trừ ra uy hiếp, bắt phải xuống giếng. Bốn người chết là nhân viên đặt thuốc nổ cũng là do theo lệnh của Ngả Liên Hỉ phải đào lỗ châu mai để thả thuốc nổ. Căn cứ chính xác vào những gì mà các thợ mỏ đã nói thì chúng tôi có lý do để hoài nghi nguyên nhân trực tiếp gây ra vụ nổ chính là vì trong quá trình đào lỗ châu mai đã tạo ra ma sát, dẫn đến việc phát nổ.

Nghe giọng điệu châm chích của Lương Thần, các ủy viên thường vụ và các lãnh đạo bao gồm Phó cục trưởng cục Quản lý giám sát an toàn sản xuất Lạc Hoành Tường không khỏi ngơ ngác nhìn nhau. Hai bên đấu khẩu với nhau, bên nào dường như cũng có chứng cứ đầy đủ được đem ra phán đoán, suy luận rồi trống đánh xuôi, kèn đánh ngược, hoàn toàn bất đồng với nhau.

Tài liệu của Lương Thần và tài liệu của Trưởng phòng Cung được các lãnh đạo truyền xem. Trong phòng họp, ngoại trừ tiếng giấy loạt xoạt thì là những âm thanh to nhỏ của các lãnh đạo đang châu đầu ghé tai vào nhau.

Lương Thần nheo mắt lại nhìn Trưởng phòng Cung phòng Quản lý giám sát an toàn sản xuất huyện. Hiện tại, tình hình rất rõ ràng, người đối diện với hắn dám ăn nói bừa bãi, đổi trắng thay đen chắc chắn là đã có chuẩn bị. Hắn không thể tin nổi, khi Cục quản lý giám sát an toàn quốc gia cử lãnh đạo xuống đôn đốc cấp dưới trong việc tiến hành điều tra, tình thế cấp bách như vậy mà một Trưởng phòng nho nhỏ của phòng Quản lý giám sát an toàn sản xuất huyện không ngờ dám to gan, lớn mật thu nhận hối lộ của ông chủ mỏ than Hồng Tinh.

Nhớ đến những tin tức mà Lâm Tử Hiên đã cung cấp cho hắn về tình hình của huyện Giang Vân, hắn đột nhiên tỉnh ngộ ra. Nếu chỉ riêng một mình Trưởng phòng Cung thì không dám to gan như vậy. Nhưng nếu là từ một lợi ích cộng đồng nào đó, có mạng lưới quan hệ rộng rãi thì hết thảy mọi việc sẽ được đả thông.

Thời gian cứ dần trôi qua từng phút cho đến khi tất cả các lãnh đạo xem xét hết tập tài liệu của Lương Thần và Trưởng phòng Cung, trong hội trường đã không còn không khí tẻ nhạt nữa.

Cuối cùng, Phó cục trưởng Lạc cục Quản lý giám sát an toàn quốc gia đã mở miệng đầu tiên:

- Kỳ thật mọi người cũng không khó nhận ra điểm mấu chốt trong việc tranh luận giữa Trưởng phòng Lương và Trưởng phòng Cung chính là nhân viên kiểm nghiệm khí gas Mã Hồng Trung. Chỉ cần tìm được y thì ai đúng ai sai tất sẽ biết được ngay.

- Phó Cục trưởng Lạc nói rất đúng!

Hai vị Phó giám đốc Long, Ôn vội vàng gật đầu. Cục trưởng cục Quản lý giám sát an toàn sản xuất thành phố Phùng Côn nhìn thoáng qua chàng thanh niên trẻ tuổi trong trang phục cảnh sát nói:

- Hiện tại vẫn còn chưa biết tung tích của Mã Hồng Trung. Tôi đề nghị nên sử dụng lực lượng cơ quan công an huyện để tiến hành điều tra, tìm kiếm. Về phương diện này chắc phải phiền đến Trưởng phòng Lương phòng công an huyện thôi.

- Phòng công an huyện chúng tôi đã bắt đầu từ ngày hôm qua rồi, dốc toàn lực tìm kiếm đương sự có liên quan. Tung tích của Mã Hồng Trung vẫn còn đang trong vòng tìm kiếm, nhưng hiện nay vẫn chưa tìm được.

Ánh mắt Lương Thần đảo qua đám người Trưởng phòng Cung phòng Quản lý giám sát an toàn sản xuất huyện thẳng thắn nói:

- Tôi cho rằng, ông chủ mỏ than Ngả Liên Hỉ của mỏ than Hồng Tinh có nhiều điểm rất đáng nghi ngờ.

Một câu nói của Lương Thần khiến cho đám người Trưởng phòng Quản lý giám sát an toàn sản xuất huyện, phòng Than – Khoáng sản huyện thay đổi sắc mặt. Chủ tịch huyện Lý Minh Dương vẫn không thay đổi nét mặt, trong lòng nghĩ quả nhiên người này muốn nói cái gì là nói, dường như chưa bao giờ biết đến chữ “e dè” hay “vì sao”.

- Trưởng phòng Lương!

Trưởng phòng Cung nghe vậy không khỏi cười lạnh:

- Quả là nghe không lọt lỗ tai.

- Trưởng phòng Cung!

Lương Thần không chút nhượng bộ mà còn phản bác lại:

- Tôi cũng quả thật nghe không lọt lỗ tai. Tôi thấy dường như ngài đang bao che cho ông chủ Ngả.

- Đồng chí…!

Trưởng phòng Cung lập tức biến sắc, tức nghẹn không thốt nên lời. Đúng là có tật giật mình.

Nữ Trưởng ban Tổ chức cán bộ Lăng Lam không khỏi có chút phức tạp. Tính cách quá chính trực, quật cường của chàng Trưởng phòng trẻ tuổi này là điều tối kỵ trên chốn quan trường. Hình như chàng thanh niên ấy không biết thỏa hiệp, không biết e ngại là gì. Cho dù sứt đầu mẻ trán cũng không tiếc.

- Những lời mà Trưởng phòng Lương vừa nói có bằng chứng hay không?

Phó chủ tịch thường trực huyện Cổ Bình bỗng nhiên mở miệng hỏi. Ông đã nhìn ra được bất kể là tâm lý hay khí thế của Trưởng phòng Cung đều bị áp đảo gắt gao, nói ra điều gì cũng bị Trưởng phòng Lương phản bác lại. Trưởng phòng Lương là một người có tố chất tâm lý rất tốt, lại biết cách phản bác. Nếu ông ta không nhúng tay vào thì chắc có thể Trưởng phòng Cung sẽ lộ ra điều không hay mất.

- Không có!

Lương Thần trả lời rất rõ ràng, ánh mắt nhìn thẳng vào Cổ Bình, thần sắc từ lạnh lùng chuyển sang mỉm cười:

- Tôi cũng chỉ là phỏng đoán mà thôi. Chẳng qua cũng chỉ là dựa theo cách nói của Trưởng phòng Cung mà thôi.

Phó chủ tịch thường trực huyện Cổ Bình thiếu chút nữa nói không nên lời. Ông ta cứ nghĩ là khi bắt bẻ đối phương không đưa ra được chứng cứ thì có thể làm khó đối phương, nhưng lại không ngờ đối phương lại đem Trưởng phòng Cung ra để làm bàn đạp ngụy biện lại.

Nếu thật muốn phê bình Lương Thần thì cũng gián tiếp chứng minh Trưởng phòng Cung cũng sai.

Phó cục trưởng Lac trong lòng cũng cảm thấy kỳ lạ. Cứ tưởng chàng Trưởng phòng trẻ tuổi này ít có kinh nghiệm nhưng theo những lời mà cậu ta nói ra thì mỗi từ mỗi chữ đều sắc bén làm người khác khó có thể chống đỡ nổi. Phó giám đốc sở Long và Phó giám đốc sở Ôn liếc mắt nhìn nhau. Ngày hôm qua bọn họ đã có dịp chạm trán với Trưởng phòng công an huyện trẻ tuổi này. Quả nhiên là chàng thanh niên ấy có vài phần rất đặc biệt.

- Ông chủ Ngả Liên Hỉ của mỏ than Hồng Tinh cũng có mặt ngoài phòng họp. Nếu Trưởng phòng Lương cho rằng Ngả Liên Hỉ có điểm đáng nghi ngờ thì chúng ta cũng không ngại nghe ông ấy giải thích một chút chứ?

Phó chủ tịch thường trực huyện Cổ Bình trấn tĩnh lại, tìm đối sách phản kích lại. Ông ta hiện đang không phải là đối thủ của Trưởng phòng Lương trong lúc này.

- Tôi đồng ý!

Chủ tịch Hội đồng nhân dân Nguyễn Ban Vũ, Phó chủ tịch huyện Vương Ái Quân, Dương Nguyên Thanh cùng với Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Khương Truyền An, Trưởng ban Tuyên giáo Triệu Bộ Thư cũng gật đầu tỏ vẻ tán thành.

Vì thế, theo sự sắp xếp, ông chủ Ngả Liên Hỉ của mỏ than Hồng Tinh đã tiến vào trong hội trường.

- Kính thưa các lãnh đạo, tôi là người phụ trách của mỏ than Hồng Tinh, Ngả Liên Hỉ. Về việc xảy ra sự cố tại mỏ than, tôi không hề trốn tránh trách nhiệm. Bởi vì tôi đã chọn sai người, không quan tâm đến việc tuyên truyền an toàn trong sản xuất nên mới dẫn đến sự việc như ngày hôm nay. Tôi xin chấp nhận chịu phạt từ các quý vị lãnh đạo.

Ông chủ Ngả ra vẻ buồn bã, than thở khóc lóc, dường như không thể không đau lòng, không thể không hối hận được.

- Qua việc điều tra của các lãnh đạo về nguyên nhân gây ra sự cố của mỏ than khiến cho tôi cảm thấy vừa xấu hổ vừa mắc cỡ. Nhờ sự nhắc nhở kịp thời của các vị lãnh đạo, tôi mới có thể nhận ra sai lầm của mình.

Sau khi tỏ vẻ ăn năn rồi lại tiếp tục ra sức nịnh bợ, ông chủ Ngả bắt đầu đổ ra nước mắt cá sấu.

Sau khi nhỏ những giọt nước mắt cá sấu, gã dùng tay chỉ vào Trưởng phòng công an huyện giận dữ nói:

- Vị trưởng phòng Lương này ngày hôm qua đã ngang nhiên mang theo người xông vào nhà khách Hồng Tinh, rồi gọi một mình tôi vào trong phòng, công nhiên yêu cầu tôi phải đưa cho vị ấy một trăm ngàn tệ tiền trà nước và công đi lại. Nhưng khi nghe tôi cự tuyệt thì vị Trưởng phòng Lương lại uy hiếp tôi và nói: “Nếu không đưa tiền thì chuẩn bị ngồi tù đi. Chỉ cần tôi đem tài liệu này trình lên thì ông không có cách nào cứu vãn nổi”.

Nghe Ngả Liên Hỉ tố cáo Lương Thần khiến cho các vị lãnh đạo và các Ủy viên thường vụ cảm thấy xôn xao. Những lời này của Ngả Liên Hỉ đích thực là ngụy tạo nhưng lại không có điểm nào nghi ngờ được. Các vị lãnh đạo tỏ ra lo lắng sự việc này có thể làm mất đi uy tín và sức thuyết phục của Lương Thần. Tất cả đều dán mắt vào cái gã béo phị đang khua môi múa mép.

Chạm phải ánh mắt của Lương Thần, Ngả Liên Hỉ không khỏi cảm thấy rùng mình. Gã chỉ cảm thấy ánh mắt của đối phương sâu thăm thẳm, dường như vô tình nắm bắt được ý nghĩ của gã. Gã biết đây chỉ là một loại ảo giác nhưng lại khiến gã cảm thấy bất an.

- Theo như những lời Ngả Liên Hỉ nói, Trưởng phòng Lương có gì cần giải thích không?

Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Khương Truyền An giọng điệu nghiêm túc hỏi. Nếu thật sự Lương Thần là một người chuyên ăn hối lộ thì là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, ông ta có quyền hỏi và xử lý. Đương nhiên, ông ta cũng biết không có chứng cứ xác thực thì không thể uy hiếp Lương Thần cấu thành hành vi nhận hối lộ được, Trên thực tế, mục đích của bọn họ chỉ là muốn đổi trắng thành đen thôi.

Quan Lộ Trầm Luân - Chương #335