Chương 228: Một Đoạn Phim


Liên Tịch Nhược và Liên Hề Hề thấy mình có một người anh họ như vậy mà cảm thấy xấu hổ. Còn Liên Tây Dược và Chu Vân thì dường như cảm thấy ý kiến của con trai là hoàn toàn chính đáng!

Chu Vân trở về bên giường cầm tay Liên Văn Chương dịu dàng nói:

- Con ngoan, cuối cùng thì trong hai chị em nhà đó con thích ai? Mẹ nhất định nghĩ cách cho con!

- Con chưa nghĩ ra!Nhị thiếu gia nhà họ Liên dõng dạc đáp.

- Hai cô con gái nhà họ Diệp đẹp vậy sao? Khiến con mê mẩn hồn xiêu phách lạc? Nếu không phải vì con chạy theo sau lưng người ta, thì sao lại gặp tai kiếp này?

Liên Tây Dược nhíu mày nói.

- Chị cả và em gái đều gặp qua họ rồi đó! Hơn nữa Diệp Tử Thanh chính là y tá trong bệnh viện này. Ba thấy rồi sẽ biết, con trai của ba nhìn người là không sai đâu!

Vừa nhắc đến Diệp Tử Thanh, Diệp Thanh Oánh, nhị thiếu gia nhà họ Liên lập tức lấy lại tinh thần, giọng nói khoe khoang nói với ba mình.

Ba chị em Liên Tuyết Phi, Liên Tịch Nhược, Liên Hề Hề đều cảm thấy rất chẳng có gì đáng nói, người ta là bạn gái của Lương Thần, anh khoe khoang làm gì! Thấy qua những người mặt dày, nhưng chưa từng thấy ai lại mặt dày như vậy! Nếu như không có chú thím ba ở đây, Liên Tuyết Phi đã sớm chửi mắng cái tên chẳng ra gì này rồi!

- Thật sao?

Liên Tây Dược quay sang nhìn và hỏi Liên Tuyết Phi, Liên Tịch Nhược, Liên Hề Hề.

- Dạ!

Chị em Liên Tuyết Nhu bất đắc dĩ gật đầu.

- Tuyết Phi, cháu đi gọi cô tên Diệp Tử Thanh đến đây, để thím xem có xứng đôi với văn Chương hay không!?

Chu Vân hiếu kỳ và tò mò, lập tức cho cháu gái đi gọi người đến.

Liên Tuyết Phi thầm thở dài, trong lòng nghĩ Lương Thần và chị em nhà họ Diệp vướng phải chú thím ba rắc rối của nhà này thì quả thật là vô cùng bất hạnh!

Lúc này, Lương Thần đang ở nhà họ Diệp, cùng xem ti vi với Diệp Thanh Oánh, Lan Nguyệt, Vương Phỉ Hạm. Mọi người đều đang đợi Diệp Tử Thanh đang trực ở bệnh viện về cùng ăn cơm tối.

Nếu Lương Thần biết Liên Văn Chương tà tâm bất tử, còn muốn lợi dụng chuyện này để nói điều kiện với hắn, lúc đó chưa biết chừng hắn sẽ bắn thêm hai phát súng vào Liên Văn Chương đang ở trong vũng máu!

Bốn giờ rưỡi, Diệp Tử Thanh về nhà đúng giờ. Một nam bốn nữ cùng ngồi quanh bàn ăn dùng cơm tối. Dường như Diệp Tử Thanh có gì muốn nói, nhưng nhìn thấy tâm trạng của Lương Thần và những người khác đều rất tốt, cô đem những gì muốn nói nuốt trở vào bụng. Thôi, tội tình gì vì chuyện nhỏ này ảnh hưởng đến tâm trạng của mọi người!

Sau bữa cơm tối, Lương Thần nhận được một cú điện thoại, khiến hắn rất ngạc nhiên. Cú điện thoại này do ông Lý gọi đến từ một nơi rất xa Tây Phong và Bình Hương. Giọng nói của ông Lý rất kì lạ, bình thường nói chuyện thường hay nói quanh co, lần này lại đề cập đến những chuyện đâu đâu, rồi cuối cùng mới hỏi:

- Lương tử à, lần trước ông cho con mảnh giấy, con không có làm mất chứ?

- Không ạ, số đó vẫn luôn được lưu trong di động của cháu.

Lương thần quả thật không nhớ ra mảnh giấy đó đã bị hắn tiện tay kẹp vào trong quyển sách nào rồi, nhưng số thì vẫn còn lưu.

- Khụ khụ, không làm mất thì tốt! Gần đây có gì khó khăn không? Khụ khụ, có thể gọi cho số đó!

Ông lão ấp a ấp úng, dường như muốn nhắc nhở Lương Thần điều gì đó!

- Gần đây, dạ, gần đây cháu vẫn tốt!

Lương Thần giật mình, lời nói của ông cụ là có ẩn ý! Nghe hàm ý trong câu nói, ông cụ dường như đã biết gần đây mình không thuận lợi, cố tình gọi điện nhắc nhở mình! Nói vậy, số điện thoại đó quả thật có ích vậy sao? Có thể giúp hắn vượt qua khó khắn trước mắt?

- Tốt cái nỗi gì, chức quan cũng bị người ta cách rồi!

Thấy Lương Thần không đi vào vấn đề còn che giấu, ông cụ lập tức nổi nóng, quên luôn chỉ thị của cấp trên cho ông ta, lớn tiếng quát vào điện thoại.

- Hi hi, đó là chuyện nhỏ thôi, chuyện nhỏ! Làm thế nào mà ông biết cháu bị cách chức?

Lương Thần cười hỏi. Hắn biết, với tính khí nóng nảy của ông cụ, trong lòng rất khó che giấu chuyện gì. Bị câu nói “gần đây rất tốt”của hắn làm kích động, lập tức để lộ ra dấu vết!

- Khụ khụ, dù sao tôi cũng biết!

Ông cụ đột nhiên lỡ lời, thẹn quá hóa giận nói:

- Thằng nhóc này đừng để ý làm sao ta biết, giờ thì lập tức gọi số điện thoại đó!

- Gọi cho số đó có thể giải quyết mọi chuyện à? Ví dụ như để cháu phục chức?

Lương Thần dò hỏi.

- Đừng nói nhảm nữa, cháu gọi đi rồi biết!

Ông cụ cảm thấy làm không tốt chuyện cấp trên giao, hầm hừ nói:

- Thằng nhóc khiến người ta không yên tâm, nếu ta không nhắc cháu, chắc chắn cháu sẽ không nhớ ra gọi điện thoại!

Nghe tiếng tút tút dập máy, Lương thần ngơ ngác một hồi, tìm ra số điên thoại đó, có chút do dự, trong lúc chuẩn bị bấm số thì nghe thấy tiếng la trong trẻo của Lan Nguyệt trong phòng khách truyền ra:

- Tiểu Thần ca, Thanh Oánh tỷ, Tử Thanh tỷ, dì ơi, đến đây mau! Mau mau!

- Đến đây, đến đây!

Lương Thần đáp. Tiện tay để chiếc di động ở trên bàn làm việc phòng sách. Sau đó chạy ra phòng khách, nghe Lan Nguyệt gọi gấp như vậy, có lẽ có chuyện gì quan trọng cần mọi người giúp đỡ!

- Tiểu Thần ca đến đây xem!

Lan Nguyệt chỉ vào máy tính xách tay để trên bàn trà, vẫy tay gọi Lương Thần nói. Diệp Thanh Oánh, Diệp Tử Thanh, Vương Phi Hạm tới trước một bước, ngồi ở hai bên của Lan Nguyệt chăm chú nhìn vào màn hình máy tính.

Lương Thần cũng hiếu kì tham gia vào, thấy Lan Nguyệt dùng bàn tay trắng nõn điều khiển con chuột kích mở ra một đoạn phim.

Thực tế ngay buổi tối hôm xảy ra vụ án cướp của ở Huy Hoàng, trên một trang mạng nổi tiếng trong nước, đã có bài báo về tin này rồi, đồng thời cũng xuất hiện hàng loạt đoạn phim.

Trong đó, một đoạn phim có tên là “Thường phục thần dũng, sáu phát súng liên tục bắn chết năm tên cướp”, số người kích vào đó trong vòng một đêm đột phá lên đến vài trăm ngàn lần. Đồng thời dưới đoạn phim còn có vô số tin nhắn và trả lời của người xem.

Điều mà Lan Nguyệt muốn Lương Thần và mọi người xem chính là số lần kích vào đoạn phim. Cả đoạn phim khoảng mười mấy phút, hoàn toàn là hình ảnh thật mà hôm qua Lương Thần đã bắn ha năm tên cướp. Tuy là hình ảnh không được rõ nét lắm, nhưng đã đủ để người xem hiểu rõ quá trình của sự việc!

Có cư dân mạng thậm chí còn tiện thể tìm kiếm, tìm đến bài phỏng vấn Lương Thần tại hiện trường ở chuyên mục pháp chế trực tuyến của đài truyền hình tỉnh, còn có những tin tức liên quan đến những vụ án lẻ tẻ mà Lương Thần đã phá ở Liêu Dương. Thậm chí còn có những độc giả dữ dằn hơn đã tìm được tin tức giải trí về buổi tiệc rượu triển lãm hàng xa xỉ quốc tế ở Liêu Dương hồi tháng mười.

Khi Lương Thần nhìn thấy trên trang web có hình ảnh mình mặc đồng phục cảnh sát cùng với nội dung giới thiệu cá nhân rất tường tận, hắn không thể không khâm phục khả năng của cư dân mạng và truyền thông!

“Tôi dám đánh cược, cảnh sát Lương thích đùa!”, “Cảnh sát Lương uy vũ, cảnh sát Lương đã đám cưới chưa em muốn lấy anh!”, “Cảnh sát Lương sống ở tầng dưới nhà tôi, ai muốn có địa chỉ thì gửi tin nhắn cho tôi, năm mươi tệ, xin miễn mặc cả!”

Nhìn thấy phía dưới đoạn phim, hơn mười trang những dòng tin nhắn đủ chủng loại, Lan Nguyệt, Diệp Thanh Oánh, Diệp Tử Thanh và Vương Phỉ Hạm không khỏi nở nụcười cảm động.

Còn Diệp lão đang nằm bên lò sưởi trong tòa nhà tứ hợp viện ở thủ đô thì không ngừng tức giận. Thằng nhóc này sao lại nhịn nhục được như vậy, lại có thể chịu đựng đến giờ mà cũng không gọi điện cho ông lão? Hừ, đến lúc đó sẽ cho thằng nhóc đó xé báo cả ngày!

Quan Lộ Trầm Luân - Chương #228