25 : Gặp Mặt Thánh Thủ Thần Y (tt)


Nàng bấy lâu sống cùng cha nuôi cũng cảm thấy có chút buồn tẻ. Bây giờ gặp
được Vân Linh là đệ tử của sư bá, có thể xem như sư huynh của nàng khiến nàng
vui mừng vô hạn.

Lại nữa, trong tình cảnh hiện nay, cha nuôi và nàng đang bị truy đuổi, bản
thân cha nuôi lại vướng phải bệnh tật nên khiến lòng nàng lo lắng không yên.
Bây giờ có mặt Vân Linh ở đây thì mọi việc có thể nhờ cậy vào chàng rất nhiều.

Vân Linh sau khi xác định thân phận và nhận người thân xong mới hỏi thăm sư
thúc về bệnh tình của người.

Thánh thủ thần y thở dài nói:


  • Bệnh tình của ta vốn không phải là tự phát mà là do bị cao thủ võ công Âm
    độc đánh phải. Vân nhi hãy xem đây.

Thánh thủ thần y vừa nói vừa kéo tay áo lên để lộ một bên cánh tay xám xịt,
xanh lè. Quả nhiên là độc không thể nào nói được.

Vân Linh đã từng chữa âm độc cho Sử Nguyệt Nga nên tự biết rõ độc chưởng âm
độc kia cần phải có thuốc quý gia trì, đồng thời phải cần có kim châm độ huyệt
thì mới hy vọng từ từ giải được độc tố.

May mà Thánh thủ thần y y thuật cao minh đã kịp phong bế một số huyệt đạo quan
trọng khống chế không cho độc thương phát tác. Thế nhưng do lão nội công kém
cỏi lại phải di chuyển thường xuyên nên âm độc sau một thời gian bị khống chế
lại bắt đầu bộc phát lên rồi. Lúc này âm độc đã đi vào phế phủ khiến lão gần
như bị nghẹt thở lại còn đau buốt vô cùng. Đây chính là hiện tượng cực kỳ nguy
hiểm của con bệnh khi trúng phải Âm độc.

Vân Linh biết bệnh của sư thúc đã rất nguy kịch nên vội vàng bảo hai vị cô
nương ra ngoài canh phòng để chàng thuận lợi chữa cho bệnh nhân.

Hoạt Trúc nghe nói Vân Linh định tìm cách chữa thương cho mình thì cười xoà tỏ
vẻ không tin tưởng. Lão một đời nghiên cứu y học hiển nhiên biết được thể
trạng của mình nguy kịch đến mức nào. Thứ âm khí độc địa kia hiện đang công
phá phế kinh. E rằng chỉ trong khoảng khắc lão phải mất mạng vì độc khí lan
tràn khắp mạch. Với tình thế đó thì Vân Linh làm sao chữa khỏi.

Độc khí của Âm độc này không hoàn toàn giống như các độc khí thiên nhiên khác.
Người luyện Âm độc phải thường xuyên hút lấy âm khí của các thây ma nên khí
độc cực kỳ bá đạo. Kẻ bị trúng độc ngoài việc bị âm độc hành hạ còn bị đau đớn
về thể xác vì cơ thể từ từ rữa ra tan thành bọt nước đen sì. Nếu mà người bị
trúng chưởng không phải là Thánh thủ thần y Hoạt Trúc mà là một người khác thì
chắc đã chết từ lâu rồi. Trúc lão thần y nhờ vào y thuật cao siêu và kỳ đơn
diệu dược hỗ trợ nên mới có thể chống chọi được đến giờ này. Đến lúc này lão
đã hoàn toàn tuyệt vọng không còn hy vọng sống nữa nên làm sao tin được Vân
Linh có thể chữa được quái chứng cho lão.

Tuy nhiên, Thánh thủ thần y lại không biết Vân Linh đã luyện nội công đến mức
nội liễm, thực lực của chàng ngay đến bản thân chàng cũng không lường được.
Với nội công như vậy, loại Âm độc kia dù độc địa đến đâu cũng chưa thể ngăn
cản chàng ra tay diệu thủ.

Vân Linh lúc này đã cho sư thúc uống vào ba viên Thiên âm đơn vốn được bào chế
từ con cóc xanh dạo nọ rồi bắt đầu vận công đưa nội lực bản thân tiến vào kinh
mạch sư thúc để thúc đẩy dược lực.

Chàng biết, Âm độc vốn khắc tinh nhất với tinh hoả nguyên đan (tương tự như
tam muội chân hoả) trong cơ thể người luyện võ. Vì vậy, chàng bắt đầu dùng hoả
tinh đan của bản thân hoá luyện độc chất trong người Thánh thủ thần y.

Việc làm của chàng quả thật mạo hiểm và quái dị vô cùng. Thực tế, từ trước đến
nay người luyện võ công đạt được hoả nguyên đan không phải là dễ. Tuy vậy, hoả
nguyên đan nếu có cũng chỉ ở trong nội thể người luyện hoá giải độc dược hay
ngoại lực, chưa từng có ai dùng chính hoả nguyên đan trong cơ thể mình hoá
luyện độc khí trên mình kẻ khác bao giờ. Việc làm này của chàng khiến lão
Thánh thủ thần y không những kinh ngạc mà còn vô cùng bái phục.

Lão không tưởng một người còn trẻ như Vân Linh lại có nội công cao siêu đến
nỗi luyện được hoả linh đan. Mà nội đan của chàng mạnh mẽ đến mức khi đi vào
cơ thể lão còn khiến cho các Âm độc vốn đang hoành hành trong người phải lập
tức bị hoá luyện tiêu mất không còn tông tích. Quả là kỳ sự trong những kỳ sự.

Trong người Hoạt trúc sau một thời gian được Vân Linh chữa trị đã cảm thấy
khoẻ khoắn hơn nhiều. Lão ngồi im nhập thần cố gắng hợp lực cùng Vân Linh
hướng dẫn nguồn hoả nguyên đan kia đi đến những nơi Âm độc đang còn tồn tại.

Thời gian chậm chạp trôi qua. Không biết đã bao lâu. Trên đầu Vân Linh khí
trắng bốc lên mù mịt, khuôn mặt chàng lộ ra nét mệt mỏi. Hai người ngồi thêm
một chập nữa rồi Vân Linh bất thần thu hồi công lực vặn mình đứng dậy.

Hoạt trúc thần y vẫn còn ngồi yên nhập định trên giường. Khuôn mặt lão lúc này
không còn xanh lét và u ám mà ngược lại rất hồng hào. Luồng hoả nguyên đan
trong cơ thể Vân Linh không chỉ chữa sạch thương thế cho lão còn làm cho nội
lực của lão tăng lên một mức đáng kể. Quả là lão Thánh y nhân hoạ lại đắc phúc
được quá nhiều tiện nghi rồi.

Vân Linh kéo cửa bước ra ngoài thì thấy hai vị cô nương vẫn còn đứng ở trước
cửa. Lúc này trời còn mờ tối nhưng hai nàng thiếu nữ đều nhận thấy khuôn mặt
Vân Linh đổi màu xanh lét, thần sắc u ám. Hai nàng kinh hãi không ai bảo ai
đều bước lại hỏi thăm.

Vân Linh uể oải nói mấy câu với Bạch y thiếu nữ nhờ nàng tiếp tục hộ vệ cho
Thánh thủ thần y, còn chàng thì được Tiêu hồn ma nữ dìu trở về phòng.

Vân Linh về đến phòng rồi liền tức thì ngồi xuống vận công hồi phục công lực.
Thậm chí Tiêu hồn ma nữ ở đó cũng chẳng kịp hỏi chàng điều gì.

Tiêu hồn ma nữ lần đầu thấy trượng phu thân thể hư nhược nên vô cùng lo lắng.
Nàng ngồi lặng yên trong phòng theo dõi tình trạng của trượng phu một phút
không rời.

Thời gian chậm chạp trôi đi, khuôn mặt Vân Linh càng lúc càng có ánh hồng. Thế
rồi chàng thở nhẹ một hơi từ từ mở mắt nhìn ra.

Chàng thấy Tiêu hồn ma nữ khuôn mặt lo lắng ngồi yên trong phòng nhìn mình thì
không khỏi xúc động, đưa tay ngoắc nàng nọ lại gần.

Tiêu hồn ma nữ thấy phu quân đã tỉnh thì mừng rỡ vội vàng chạy lại.

Vân Linh ôm người ngọc trong tay vuốt nhẹ tóc nàng nói:


  • Loan muội lo sợ lắm ư ?

Tiêu hồn ma nữ nằm trong lòng Vân Linh thỏ thẻ:


  • Chàng làm thiếp lo chết được. Thiếp thật sự là không dám nghĩ xa mà.

Vân Linh biết mỹ nhân tình cảm thắm thiết. Hai người không chỉ đơn thuần quan
hệ xác thịt mà còn có sự cảm thông yêu nhau sâu sắc.

Trong số mỹ nữ đến với chàng cho đến hiện giờ. Quả thật Tiêu hồn ma nữ là
người gần gũi chàng hơn tất cả.

Sử Nguyệt Nga và Ngọc Liên Hoa dù sao so với Vân Linh cũng lớn tuổi hơn. Đối
với bọn họ chàng vừa yêu lại vừa cảm giác không dám đụng chạm. Còn bọn 6 thiếu
nữ bị chết rồi thì thôi khỏi cần bàn tới. Thế mới biết. Tìm một người tri kỷ
trong cuộc đời này cũng không phải dễ.

Vân Linh ôm lấy thân hình mỹ nhân vào lòng tuỳ tiện cuối xuống tìm lấy hai
cánh hoa đỏ mọng. Hai người âu yếm hôn nhau trong một nụ hôn ngây ngất.

Tiêu hồn ma nữ trong lòng trượng phu bị chàng nọ không ngừng công kích, chiếm
hầu hết những tiện nghi. Toàn thân nàng mỗi lúc lại nóng lên, hai quả đào tiên
trước ngực thì bị ma thủ của chàng thăm viếng tới tấp khiến cho nó biến đổi
muôn hình vạn trạng.

Đã vậy, Vân Linh cũng không vừa, tiếp tục đưa ma thủ tiến thẳng về phía tiểu
phúc của mỹ nhân. Tiêu hồn ma nữ thất kinh không dám nằm nữa vội vàng ngồi hẳn
dậy thoát khỏi sự đeo bám của Vân Linh.

Khuôn mặt nàng đỏ ửng lên miệng nói gấp rút:


  • Thiếp phải đi đây ! Không dám ở gần chàng đâu!

Thế rồi miệng nói, hai chân nàng đã thoăn thoắt chạy ra khỏi phòng. Ra đến
cửa, Tiêu hồn ma nữ mới thở phào nhẹ nhõm. Nàng không tưởng nếu ở thêm chút
nữa thì thật khó lòng kiềm chế trước sự tấn công dồn dập của Vân Linh. Trong
lòng Tiêu hồn ma nữ vừa vui sướng lại vừa hạnh phúc. Rõ ràng Vân Linh đối với
nàng thật sự si mê rất nhiều. Mỹ nhân miệng nở nụ cười hài lòng lần bước trở
về phòng mình.

Ngay tối hôm đó, quái bệnh của Thánh thủ thần y Hoạt Trúc đã hoàn toàn khỏi
hẳn. Lão vui mừng vô cùng vội vàng sang phòng cảm tạ Vân Linh.

Linh Lung thiếu nữ cũng nhân cơ hội đó theo lão vào luôn.

Phải nói thiếu nữ này đối với vị ca ca mới của mình phát sinh nhiều điều mới
lạ. Trong lòng nàng vừa hâm mộ phong thái tiêu sái của chàng lại vừa bị thu
hút bởi nét anh tuấn nhìn rất nam tính đó.

Là một thiếu nữ, trong mộng chưa có ai. Hiển nhiên hình ảnh của Vân Linh đã
tạo nên một hình tượng in vào trong tâm thiếu nữ. Bản thân nàng cũng không sao
phân tích rạch ròi tình cảm của của mình hiện giờ đối với Vân Linh, chỉ biết
rằng nàng rất thích được gặp chàng. Nhìn chàng thôi cũng thấy thoải mái vô tả.

Linh Lung bước theo chân phụ thân vào trong phòng Vân Linh thì thấy chàng đang
ngồi yên tĩnh nhập định.

Lão già Thánh thủ thần y cũng thật lạ lùng. Lão ỷ mình là bậc bề trên nên
chẳng thèm gõ cửa hay thông báo một tiếng mà cứ vậy mà tiến vào phòng người
ta. Cũng may, lúc này Vân Linh cũng đã hành công xong liền đứng dậy mời hai
người ngồi.

Thánh thủ thần y cười sang sảng nói:


  • Vân nhi thật là tài giỏi. Sư thúc đây một đời y thuật mà cuối cùng lại phải
    nhờ cậy đến con mới thoát khỏi kiếp nạn. Thật là nói ra chắc chẳng ai tin.

Lời nói của lão hào sảng đến nỗi Vân Linh cũng không ngờ. Đúng là tác phong
của lão so với sư phụ chàng trước kia cũng chẳng khác chi nhau.

Vân Linh giọng ngượng ngùng nói:


  • Sư thúc đúng là nói quá cho Vân nhi. Y thuật của sư thúc đến cả sư phụ con
    lúc sinh thời còn phải nể phục, như vậy Vân nhi làm sao dám sánh.

Thánh thủ thần y đang lúc vui vẻ đột nhiên đứng dậy kêu lớn:


  • Mi nói sao ! Đại ca ta bị mất rồi ư ?

Vân Linh thấy lão thần thái đột biến thì thở dài khẽ nói:


  • Sư thúc, người hãy bình tĩnh. Sư phụ Vân Nhi đã mất được 5 năm rồi.

Thánh thủ thần y khuôn mặt thảm biến. Lão từ từ ngồi xuống run giọng nói:


  • Đại ca ! Tiểu đệ thật không ngờ huynh đệ chúng ta không thể gặp nhau nữa
    rồi. 10 năm nay tiểu đệ ngày đêm nghiên cứu y kinh. Thật chẳng ngờ sư huynh
    vắn số. Đúng là con tạo trêu người mà.

Vân Linh thấy sư thúc sầu thảm như vậy cũng không biết an ủi ra sao. Bản thân
chàng đối với cái chết của sư phụ cũng gặp đả kích rất lớn. Đối với tâm trạng
hiện giờ của sư thúc, chàng cũng hiểu được đôi phần.

Linh Lung thiếu nữ đứng sau Thánh thủ thần y Hoạt Trúc thấy lão như vậy vội
đấm đấm nhẹ vào lưng lão an ủi nói:


  • Phụ thân ! Người hãy bình tâm đi. Để hài nhi hỏi Vân ca xem sư bá vì sao mà
    mất.

Lời nói của Linh Lung lập tức nhắc cho Thánh thủ thần y một chuyện. Rõ ràng
đại sư huynh của lão võ học thâm huyền. Sao lại dễ dàng chết bất đắc kỳ tử như
vậy. Hẳn nhiên trong đó phải có nguyên do ?

Hoạt Trúc thần y vội vàng dẹp bỏ bi thương quay sang hỏi chuyện Vân Linh về
cái chết của sư huynh mình.

Vân Linh tình thật kể lại toàn bộ những gì xảy đến với Hoạt Thiên Tà sư phụ
chàng. Trong khi kể, có nhiều tình tiết bản thân chàng cũng không cách gì lý
giải. Vân Linh từng nghi ngờ về việc sư phụ gặp nạn ắt hẳn còn có nguyên nhân
gì đó. Theo chàng, võ công của sư phụ vốn dĩ hết sức cao cường. Như vậy, làm
sao người lại có thể bị con Vạn niên độc xà cắn phải. Thực tế hết sức quái dị.
Cái chết của sư phụ do đó đến tận bây giờ, sau nhiều năm suy nghĩ chàng vẫn
không thể hiểu ra.

Hoạt Trúc lặng yên lắng nghe. Lão ngẫm nghĩ một hồi rồi đột ngột hỏi:


  • Vân nhi ! con có bao giờ tìm hiểu sư phụ con năm xưa bị con độc xà cắn phải
    ở địa phương nào không ?

Vân Linh suy nghĩ một lúc rồi lắc đầu nói:


  • Sư phụ vốn dĩ không hề nói với con là người đi đâu. Thế nhưng con cóc xanh
    kia chính là được sư phụ bắt được trong vùng núi Vân Quý. Có thể cái chết của
    sư phụ cũng liên quan đến địa phương đó không chừng.


Quái Dị Khách - Chương #25