Truyền Thuyết Về Long Hoàng


Người đăng: KotorixMayuri

“Tí tách...” Yên tĩnh, yên tĩnh tới mức có thể nghe được tiếng nước nhỏ giọt
xuống từ trên vách hang, trong không gian hơi có hút u ám, từng cái Pokemon
đều là gương mặt trầm lặng, dù cho có là tính tình hung bạo, nóng nảy như
Salamance, Garchomp... hay căm ghét loài người Gyarados đều không ngoại lệ,
bầu không khí không còn ồn ã như trước mà theo đó trầm lặng xuống. Từng con
từng con Pokemon đều riêng mình trầm ngâm không nói gì, thần thái từng cái
từng cái đều hết sức trang nghiêm, đồng thời đều mang theo một tia kích động
sùng bái quang mang phảng phất chúng đang nhớ về một cái hồi ức huy hoàng sán
lạn khi xưa. Mà đãn phát tới tất cả những điều này đều chỉ bắt nguonf từ một
cái tên – Long Hoàng!!
Dù sao vẫn là nhất tộc chi chủ, hơn nữa còn là Pokemon đã sống lâu nhất trên
Long Đảo, kairyu lão bá từng trải là không phải những Pokemon khác có thể so
sánh được đấy, cho nên Kairyu lão bá hay là vẫn sớm nhất phản ứng lại. Khe khẽ
thở dà một hơi, Kairyu lão bá nhìn về phía Song Tử ôn hòa cười nói:
“Song Tử a, ngươi bây giờ vẫn còn rất nhỏ, còn có nhiều chuyện ngươi không
biết, cũng có rất nhiều chuyện mà ngươi hiện tại chưa thể hiểu được. Vì thế
hãy nghe lời Kairyu gia gia, hãy quên chuyện ề Long Hoàng đi, hiện giờ ngươi
không cần biết gì về Long Hoàng mà việc ngươi cần làm nhất hiện tại chính là
mau chóng lớn lên thật khỏe mạnh, đồng thời chăm sóc thật tốt cho đồng bạn sẽ
sớm ra đời của mình. Ngươi có thể làm được sao?”
Nghe Kairyu lão bá nói như vậy, Song Tử hơi có chút nghi hoặc sau đó mỉn cười
nói: “Ân, ta nhó rõ rồi, kairyu gia gia ngươi yên tâm, ta tuyệt đối sẽ chăm
sóc tốt cho đồng bạn của mình, nghươi tuyệt đối cứ an tâm giao cho ta...”
Thấy được Song Tử dĩ nhiên hiểu chuyện như vậy, Kairyu lão bá hết sức vui mừng
cười nói: “Ân, Song Tử ngoan, ráng chăm sóc tốt cho nó, sau đó nếu có gì thấy
khó khăn cứ tìm tói gia gia, gia gia tuyệt đối sẽ hỗ trợ ngươi hết sức...”
Lần nỳ Kairyu lão bá thực là hết sức vui vẻ a, Song Tử mới còn nhỏ như vậy mà
đã hiểu chuyện như vậy làm cho hắn hết ức vui vẻ, quan trọng nhất là Song Tử
không hỏi về Long Hoàng nữa làm hắn thở phào không ít. Nói thật, Long Hoàng dù
không phải cái gì cấm kỵ nhưng hắn cũng không muốn nói tới, cũng không phải
hắn căm ghét hay thù hận Long Hoàng hay gì mà đây là cách thể hiện sự tôn
trọng cũng như sự kính ngưỡng của mình đối với Long Hoàng, dù sao đối với tất
cả các Pokemon trên hòn đảo này thì Long Hoàng chính là vị thần bảo hộ của nơi
này, tùy ý nói về Long Hoàng chính là thiên đại bất kính.
Đáng tiếc Kairyu lão bá chưa kịp vui mừng được bao lâu, đột nhiên nghe được
một câu nói khiến cho hắn hết sức phiền muộn. Nọi dung của câu nói đó đơn giẩn
chỉ có: “Kairyu gia gia, ta tuyệt đối sẽ chăm sóc tốt đồng bọn của mình, ngươi
cứ yên tâm đi, vậy giờ ngươi có thể cho ta biết Long Hoàng là ai rồi chứ?”, mà
kẻ nói câu nói này không ai khác ngoài Song Tử. Lairyu lão bá nghe được câu
nói này đột nhiên có loại cảm giác phiền muộn muốn thổ huyết: ngươi không phải
nói sẽ nghe lời của ta sao? Nếu nghe lời ta sao còn muốn hỏi Long Hoàng làm
gì? Đắng tiếc khi hắn nhìn tới cái gương mặt ngây thơ tràn ngập háo hức của
Song tử thì hắn lại chẳng thể phát tác được chút tính khí nào, cuối cùng chỉ
đành thở dài nói:
“Thật là, chỉ là nghe được người ta nói về Long Hoàng thôi mà, ngươi có cần cố
chấp muốn biết vậy hay không?”
“Hì hì, có thể khiến cho các ngươi loại này á thàn cấp bậc Pokemon đều sùng
bái kính sợ như vậy, ta thực rất hiếu kỳ Long Hoàng đó rốt cuộc là như thế nào
nha!”
“Á thần cấp bậc Pokemon? Đây rốt cuộc là gì?” Kairyu lão bá hiếu kỳ hỏi.
“Không có gì, chỉ là cách con người phân chia cấp bậc của một số loại Pokemon
dựa vào tiềm lực phát triển, sức mạnh cũng như độ quý hiếm của chúng mà thôi.”
Song Tử tùy ý đáp lại.
“Há, ra vậy. Mà tại sao một đứa trẻ mới ba, bốn tuổi như ngươi lại có thể biết
điều này?” Kairyu lão bá tràn đầy hứng thú hỏi.
“Cái đó là kiến thức cơ bản của một nhà huấn luyện Pokemon mà. Dược rồi Kairyu
gia gia, ngài hay là nhanh kể cho ta về Long hoàng đi thôi, đừng quan tâm mấy
chuyện lặt vặt này nữa.” Song Tử xua xua tay về phía Kairyu lão bá nói (tên
này hoàn toàn không chút nào chú ý tới đoạn “đứa trẻ ba, bốn tuổi”).
Kairyu lão bá dùng ánh quái dị quét qua người Song Tử vài cái rồi lắc đầu thở
dài nói: “kỳ lạ, hết sức kỳ lạ a, tiểu tử ngươi qua thật là giống người.” Sau
đó thay đổi thần thái hết sức trang nghiêm nói với Song Tử: “Song tử, tiếp đến
ta sẽ nói cho ngươi nghe về truyền thuyết về Long Hoàng cùng với cố sự đã xảy
ra khi mà tổ tiên của chúng ta mới bắt đầu di chuyể tới sinh sống trên hòn đảo
này, ngươi phải hết sức nghiêm túc lắng nghe, bởi vì đây chính là truyền
thuyết về vị thần hộ mệnh của cả hòn đảo này – Long Hoàng – đồng thời cũng là
nguồn gốc khai sinh ra nơi này, vì vậy nên tất cả mọi Pokemon trên hòn đảo này
sẽ không chút do dự công kích tới ngươi nếu ngươi dám có bất cứ hành ssoongj
bất kính nào. Nghe rõ rồi chứ, Song Tử?”
“Nghe rõ rồi, yên tâm, ta sẽ không bất kính đối với Long Hoàng.” Song Tử gật
đầu khẳng định, nhưng trong lòng âm thầm nhổ nước bọt: cung kính cái khỉ, ta
đây đường đường là đời kế tiếp Thanh Long Thần Tướng, là người thừa của ngũ
thánh thú đứng đầu Thanh Long, đingừ nói chỉ có Long Hoàng hứ cả Tổ long ta
cũng không coi ra gì chứ đừng nói là một cái Long Hoàng.”
Nghe được song Tử khẳng định như vậy, Kairyu lão bá khẽ gật đầu rồi nhìn về
phía cử hang, mà tất cả các Pokemon ở đây thì đều riêng phần mình yên tĩnh
lại, chúng đều chờ đợi thời khắc truyền thuyết về người đã bảo hộ bọn chúng
bao năm qua được bắt đầu.
“Cách đây đã rất lâu rồi, khi đó các Pokemon cổ đại, huyền thoại vẫn còn hiện
diện ở trên thế giới này. Bọn chúng vẫn luôn xuất hiện trên thế giới để cứu
giúp, bảo hộ lấy các Pokemon khác và cả con người. Cuộc sống của con người khi
đó còn hết sức nghèo nàn, lạc hậu vì thường xuyên phải gánh chịu tới các loại
thiên, nếu không được sự giúp đỡ bảo vệ của các Pokemon huyền thoại thì có thể
con người đã sớm biến mất mãi mãi trên thế giới này. Tuy rằng không có được
sức chiến đấu mạnh mẽ cùng thể chất cường hãn như của Pokemon, nhưng nhờ vào
trí tuệ của mình cùng sự giúp đỡ từ phía các Pokemon, con người đã nhanh chóng
phát triển. Mà đi cùng với việc phát triển, dã tâm của con người ngày càng
bành trướng, không ngại dùng mọi phương thức thủ đoạn để đạt được mục đích của
mình. Càng là đáng sợ hơn khi con người bắt đầu dời tầm mắt về hướng những
Pokemon huyền thoại đó, con người tham lam và thèm muốn sở hữu sức mạnh của
chúng với mưu đồ bá chủ thế giới. Khi đó, hàng loạt trận chiến tranh tàn khốc
giữa các quốc gia liên tiếp được phát động đã khiến cho Pokemon khắp nơi trên
thế giới này phải rơi vào cảnh lầm than. Không muốn bị kéo vào trận chiến
tranh vô nghĩa đó, một bộ phận các Pokemon đã quyết định rời nơi ở của mình và
tìm kiếm một mảnh đất an bình, tránh xa khỏi tầm mắt của con người để sinh
sống. Nhóm Pokemon đó chính là tổ tiên của những pokemon trên hòn đảo này, khi
đó bọn chúng đã đi rất nhiều nơi, tìm kiếm rất lâu, cuối cùng phát hiện ra hòn
đảo này. Chỉ là quanh hòn đảo này khi đó thiên tai liên miên bất tận, trên mặt
biển bầu trời luôn có dông bão, gió lốc, thậm chí thường xuyên có bão sấm sét,
mà dưới đại dương thì là những con hải lưu khổng lồ mạnh khủng khiếp luôn sẵn
sàng cuốn văng cùng nghiền nát mọi thứ. Sau một thời gian dài tranh cãi, nhóm
Pokemon đó cuối cùng quyết định đi tới hòn đảo này, và để đi tới hòn đảo này
bọn chúng đã phải vượt qua hàng loạt những khó khăn khủng khiếp, thậm chie có
một số đã phải vĩnh viễn ở lại dưới đáy biển sâu tăm tối. Ngay khi mà bọn
chúng chỉ còn cách hòn đảo này rất gần thì đột nhiên xuất hiện một biến cố,
không gian xuất hiện một cái hắc động khổng lồ, từ đó tuôn ra hàng loạt những
khí thể dị vật tựa như khói đen, chúng biến ảo thành nhiều hình dáng khác nhau
và liên tục công kích nhóm Pokemon đã trong tình trạng kiệt sức, hơn nữa vào
lúc đó dông bão cũng đột nhiên trở lên lớn mạnh hơn bao giờ hết, tình cảnh khi
đó khiến cho nhóm Pokemon rơi vào tuyệt vọng, chúng không còn đủ sức để phản
kháng và chỉ còn biết chờ đợi tử vong đang tới gần. Ngay tại cái thời khắc mà
chúng đang chờ đợi cái chết ấy, bầu trời đột ngột xuất hiện một luồng lục
quang chiếu rọi thẳng xuống đó bảo hộ cho những Pokemon này, bất kể là dông
bão hay hắc vụ đều không thể xông qua luồng lục quang này được. Sau đó từ trên
bầu trời giáng xuống một đạo thân ảnh màu xanh lục nhạt, bởi vì lục quang quá
chói mắt cho nên những Pokemon ở đó không thể nào nhìn rõ được thân ảnh đó
trông như thế nào mà chỉ rõ nó có mình dài khá giống của loài rắn, tứ đạo thủ
trảo mọc đều hai bên mình, toàn thân mang theo một cỗ long uy cuồn cuộn. Đạo
thân ảnh đó bay lượn trên bầu trời một vòng, sau đó gầm lên một tiếng rồi phun
ra từng đạo từng đạo hỏa diễm, lôi điện cùng với băng vụ về phía hắc vụ, hắc
vụ bị đánh trúng đều không ngoại lệ phát ra một tiếng kêu thảm thiết rồi từ từ
tan biến đi. Sau đó lục sắc thân ảnh ấy bộc phát ra một cột luồng năng lượng
khổng lồ cực kỳ kinh người, nó lan rộng ra khắp cả một vùng biển rộng lớn
quanh hòn đảo này, sau khi luồng năng lượng này biến mất thì tất cả các
Pokemon ở đó đều được chữa trị toàn bộ các vết thương cùng khôi phục lại sức
khỏe, mà khu vực quanh hòn đảo các loại thiên tai cũng biến mất hoàn toàn. Làm
xong hết thảy, lục sắc thân anh lại gầm lên một tiếng rồi bay lên cao cho tới
khi hoàn toàn biến mất. Nó bay đi và để lại một miếng vảy màu xanh rơi xuống
từ trên trời, những pokemon được cứu sống đã sinh sống trên hòn đảo này và lập
một thần điện trên đảo để thờ phụng nhớ tới ơn cứu mạng của thân ảnh lục sắc,
mà miếng vảy được đặt trong thần điện như là một món thần vật mà vị thần bảo
hộ của hòn đảo này. Ngay khi được đặt vào thần điện, miếng vảy đã phát ra một
nguồn năng lượng đặc biệt, chính vì nó mà cả hòn đảo này luôn được bảo vệ bởi
một lớp lồng năng lượng khiến nơi này không còn phải hứng chịu thiên tai, cũng
vì nó mà hòn đảo trở nên bí ẩn tới mức con người gần như không thể tìm được mà
chỉ có Pokemon mới có thể dựa vào trực giác để tìm tới nơi này. Mà đạo thân
ảnh lục sắc đã cứu vớt các Pokemon khi đó trở thành thần bảo hộ của cả hòn đảo
này, che chở cho những Pokemon sinh sống trên hòn đảo này từ đó tới giờ và
được Pokemon trên hòn đảo tôn là Long Hoàng. Truyền thuyết này cũng được
truyền lưu từ đời này sang đời khác cho tới bây giờ.”
Nghe được Long Hoàng có truyền thuyết như vậy, Song Tử cũng nhịn không được
gật đầu, sau đó nói: “Vậy làm sao các ngươi lại có thể xác định được Long
Hoàng khí tức, không phải chuyện này xảy ra rất lâu rồi sao?”
“Trên miếng vải mà Long Hoàng lưu lại có toát ra khí tức của ngài, mỗi một
Pokemon trên đảo, đặc biệt là Pokemon hệ rồng đều đã tiếp xúc với nó lên có
thể rõ khí tức của Long Hoàng cũng không có gì lạ.”
“Vậy nếu là Pokemon mới lên đảo thì sao?”
“Mỗi một Pokemon từ ngoài tới nơi đây sinh sống sau khi được chấp thuận sẽ
được tới thần điện của Long Hoàng và nghe lại truyề thuyết của đảo đồng thời
được thần vật tẩy lễ, chúc phúc.”
“Vậy ta mới tới, có phải hay không cũng được tới đó tẩy lễ, chúc phúc?” Nghe
được điều này Song Tử nháy nháy mắt nói.
Nghe được Song Tử lời nói, Kairyu lão qua hơi chút nhíu mày, có chút khó khăn
nói: “Ngươi cũng không phải Pokemon nên không được tới nơi đó.”
Nghe vậy Song Tử có chút khó chịu, đang định nói gì thì đột nhiên có một con
Charizad bay vào trong động đồng thời gầm lên:
“Rống (Tộc trưởng, vợ của ngài khi đi trên núi thì bỗng nhiên gặp nạn, ngài
mau trở về...)
Nghe được điều này, bất kể là Song Tử, Kairyu lão bá hay Pokemon trong hang
động đều kinh hãi giật mình, mà Charizad tộc trưởng càng hét lớn.


Pokemon Xuyên Không Kỳ Lục - Chương #6