Tiến vào bên trong quán điều trị của Abby bằng cửa sau, nhìn vào hàng con gái
đông đúc phía ngoài có phần điên cuồng khiến cho Tiểu Phong có cảm giác không
ổn lắm, có cảm giác như bọn họ đang tìm cậu thì phải …
Ha ha , chắc không đời nào đâu nhỉ ? bản thân cũng đâu có làm gì nên tội nên
tình, chắc là không đến mức độ nhân thần công phẫn vậy đâu …
“ A, Tiểu Phong, ngươi mau mau tới đây, có chuyện lớn rồi !”
Abby vừa nhìn thấy Tiểu Phong liền như thấy được cứu tinh, lao tới gật đầu
chào Marick một tiếng, bàn tay liền không ngần ngại túm lấy cậu kéo vào bên
trong phòng, đá vào vô phía trước khu thay đồ
Quay người sang sau lưng kiếm lấy một bộ đồ y phục hoạt động y quán , ném tới
trước người của Tiểu Phong rồi nói
“ Nhanh, thay vào !”
Lập tức và dứt khoát, không hề cho Tiểu Phong có thời gian để suy nghĩ, đợi
cho đến khi kịp nhận ra có gì đó không ổn thì cậu đã ra ngoài với bộ đồ y tế
màu trắng thuần khiết
Phối hợp với mái tóc đen và cặp con ngươi màu lam lạnh lùng quý phái, vẻ đẹp
của Tiểu Phong được bộ áo blouse giản dị tôn lên đến mức kinh người
Nhìn thấy một Tiểu Phong hoàn hảo như vậy Abby không khỏi đỏ mặt, khốn nạn, dù
cho đối phương nhỏ hơn cô rất nhiều nhưng sao vẫn có cảm giác tiểu thịt tươi
ngon miệng ở trước mặt mà không thể đớp
“ Có … có chuyện gì ?”
Khép hờ hai cặp mắt hướng về phía trước tỏ thái độ, cảm giác như Abby hóa thân
thành một trong các cô gái phía trước quán nhìn cậu bằng cặp mắt sói già khát
thịt khiến Tiểu Phong nổi da gà
Đột nhiên lại kéo cậu vào trong đây thay đồ, không phải là bản thân chỉ phụ
giúp điều trị một số ca nhất định thôi sao ? cho anh mặc đồ này ra ngoài liệu
có khiến người khác cảm thấy khó chịu hay không ?
“ Còn có chuyện gì nữa, là họa của cậu gây ra … mau ra đón lấy đi !”
Khẽ ho vài cái khụ khụ, Abby liền trả lời, cô cũng không có giải thích mà cầm
tay của Tiểu Phong kéo ra ngoài, hướng về phía khu vực đón khách thăm khám
pokemon đẩy đổi phương ra
Tiểu Phong vừa mới ló mặt liền có cảm giác cừu non bị ngắm đến, cơ thể có chút
căng cứng quay lại nhìn xuống phía bên cạnh, một cô gái tầm khoảng chừng mười
hai mười ba tuổi đang ngồi ở trên ghế
Hai tay ôm lấy một con cáo nhỏ, loại pokemon này Tiểu Phong đã từng thấy qua,
là hình thái trước khi tiến hóa của Ninetail, Vulpix
Loại pokemon này hình như không phổ biến ở Hoenn cho lắm, nhưng là một loại
pokemon rất được yêu chuộng vì hình thái đáng yêu và thiên phú to lớn
Trước khi tiến hóa thì thanh thuần tiểu thiếu nữ, sau khi tiến hóa thì thành
thục trưởng thành, muốn kiểu nào đều có thể nghịch được
“ À … ngài muốn chữa trị pokemon đúng không ạ ?”
Nở một nụ cười tiêu chuẩn, Tiểu Phong tính đối đáp với cô gái trước mặt một
cách bình thường, đánh nhanh rút gọn rồi tiến vào khu vực chăm sóc pokemon
Bất quá đáp lại câu chào hỏi nghiêm túc của Tiểu Phong lại là một câu trả lời
không có cùng chủ đề cho lắm, còn chưa kịp phản ứng gì thì …
“ Kyaaaaaaaa !!!!!”
“ Trời ơi, là Tiểu Phong người thật kìa, chết mất chết mất, tim mình sắp vỡ ra
mất rồi …. Ah ~ ~ ~”
“ Ừm, … đừng chết !”
Tiểu Phong ngơ ngác nhìn đối phương la lên đủ thứ kiểu, rồi sau đó còn nói
mình sắp chết đỏ mặt ôm lấy ngực trái quặn lại
Hoàn toàn không biết được đối phương bị gì, đây là lần đầu tiên Tiểu Phong gặp
phải trường hợp này, ba của anh và Abby đứng ở đằng sau có chút bất ngờ về
hình tượng này
Hơn nữa Abby còn có vẻ cực kỳ hả hê, lúc trước cô không quá để ý, đợi cho đến
khi tình cờ nhìn thấy tấm báo về những điều phối gia xuất sắc gần đây, tra lại
những cuộc biểu diễn của Tiểu Phong mới nhận ra
Đậu phộng tên này không những mạnh mà biểu diễn hoa lệ còn cực kỳ tài giỏi,
không biết đối phương có biết hay không nhưng giống như đã có một fan club
được thành lập vì đối phương cổ vũ
“ Tiểu Phong thống soái, xin hãy ký cho em một chữ ký vào đây !”
Vội vàng lục trong đống đồ của mình kiếm ra một tấm bảng màu trắng, lấy thêm
cả một cây bút hướng về phía Tiểu Phong xin chữ ký
Con Vulpix hoàn toàn không được để ý, nó nhìn thấy Tiểu Phong liền nhẹ nhàng
tiến tới gần bán manh làm nũng, thấy vậy anh liền cúi người ôm nó lên
“ T.. thống soái ?”
“ Em là một thành viên fan club của anh, dù chỉ là mới thành lập nhưng hiện
tại số lượng còn rất đông, với phong cách biểu diễn hoa lệ bộc lộ toàn bộ nét
đẹp của pokemon, đến lúc chiến đấu lại mạnh bạo như một cơn vũ bão quét sạch
sân khấu
Hình ảnh của anh ở trên sân khấu giống như một vị thống soái chỉ huy pokemon
mình chinh phục đấu trường, mọi người ai nấy đều có đặt một biệt danh riêng
dành cho anh, nhưng Tiểu Phong thống soái là cái tên được nhiều người sử dụng
nhất”
“ Fan hâm mộ .. à ?”
Tiểu Phong từ từ suy nghĩ và rồi nhận ra trọng yếu vấn đề nằm ở đâu, hèn gì mà
sáng sớm ra đã thấy có nhiều người chờ đợi ở bên ngoài như vậy
Hôm qua anh có điều trị ở trong quán của Abby, khả năng cao thông tin về bản
thân được lộ ra khiến nhiều người tìm đến, không ngờ fan của một điều phối gia
lại có thể điên cuồng đến mức này
Đối với những người tự nhận là fan anh không có quá yêu thích, nhưng cũng
không đến mức chán ghét, dù sao thì việc bọn họ thích anh hay cách trình diễn
của anh cũng không phải là một cái tội
“ Được rồi, phiền ngài qua bên đây, không rõ lắm chuyện gì xảy ra nhưng điều
gì nên làm thì vẫn làm, con Vulpix của cô cần phải được chăm sóc”
“ Thế còn chữ ký thì sao …. ?”
Cô gái vẫn không buông tha nhìn Tiểu Phong với đôi mắt long lanh, không có quá
mức điên cuồng mà lao tới, chỉ là thuần túy ngưỡng mộ và hạnh phúc khi gặp
chân thân, Tiểu Phong liền không có quá mức lạnh lùng gật đầu một cái
“ Bịch”
“ Chết mất ~ tim mị”
Không ai ngờ chỉ một hành động nhỏ của mình đối phương nằm sập xuống mặt đất,
ôi, có biết đây là nơi cho người đi lại, mặt sàn bẩn lắm không vậy ?
Tiểu Phong nhắm mắt coi như không nhìn thấy sự điên cuồng đến mức không còn
đường về của bọn họ, tiến vào phòng chữa trị, đặt Vulpix lên trên và bắt đầu
xoa bóp
Thủ thuật lúc đầu còn có chút không quen tay, nhưng có kinh nghiệm từ trước
Tiểu Phong liền nhanh chóng bắt được điểm mấu chốt, con Vulpix liền nằm thả
lỏng xuống để cảm thụ
“ Rokon ~ Rokon ~”
Hai mắt nhắm lại phê phê run run thân thể, miệng còn không ngừng rên rỉ nhỏ
khiến chủ nhân nó chịu không nổi đỏ mặt
Tiểu Phong thống soái vậy mà khiến một bé pokemon rên rỉ trong sung sướng,
chết tiệt, mặc dù không có gì đen tối mà tại sao qua não bộ chết tiệt của bản
thân lại khiến cô không ngừng suy nghĩ được vậy
Mất khoảng nửa tiếng để điều trị thành công, Vulpix cuối cùng đã nằm ngủ hoàn
toàn, hơn nữa trong quá trình mát xa nó còn không ngừng thỏa mãn mà lăn qua
lăn lại, thậm chí còn muốn nhào vào lòng Tiểu Phong làm nũng
Bất quá vẫn bị anh bắt đem trả trở về cho chủ nhân của mình, cầm lấy bảng
trắng của đối phương ký dòng chữ rồi trả lại, Tiểu Phong lập tức đón vị khách
thứ hai
“ Cảm ơn đã đến quán điều trị, hi vọng ngài lại ghé quán lần sau !”
Mỉm cười tiễn đối phương rời đi, dẫn người thứ hai vào, nhìn thấy dòng người
vẫn còn khá đông, Abby liền phải nhận mệnh tiến ra ngoài hỗ trợ điều trị, dù
sao cũng là dân trong nghề cô có tốc độ nhanh hơn Tiểu Phong nhiều
Có đến khoảng tám thành người ở đây là fan của Tiểu Phong, số lượng khá đông,
đến khoảng trưa có một vài người từ bỏ đi ăn cơm, đến chiều thì chỉ còn lại
lác đác vài bóng dáng
Phục vụ tất cả đúng là có chút khó khăn, hơn nữa với chiến tích hôm nay của
Tiểu Phong sợ rằng ngày mai và ngày mốt, cho đến khi mà cậu rời khỏi quán điều
trị pokemon của Abby thì nơi này vẫn sẽ đông khác như thường
Marick vẫn đang chờ đợi để được cùng về trung tâm pokemon với con trai, hôm
nay cuộc thảo luận diễn ra khá ngắn bởi vì ngày hôm qua đã nói hết các điểm
trọng yếu, những thành viên khác hầu như đều rời đi
Riêng chỉ con Brule và ông là ở lại đây, không biết thằng bé này còn có chuyện
gì mà không trở về khu nghiên cứu ở Rustboro nhỉ ?
“ Thế nào, mệt không ?”
Nhìn con trai của mình cởi đồ ra và tiến về phía bản thân, ông liền cười ha hả
vỗ vai hỏi thăm cậu
“ Fan hâm mộ đúng là những người điên cuồng, bất quá, cũng nhờ vậy mà bản thân
có nhiều kinh nghiệm và cơ hội thực hành mát xa bấm huyệt này !”
“ Cái gì cũng có hai mặt, sở hữu fan hâm mộ cũng tốt, đó là quyền lợi của một
điều phối gia, mặc dù ta không biết vì sao con có một fan club nhưng mà quả
nhiên không hổ là con trai ta
Rất là soái, mặc dù không bằng ta, Ha ha ha !!!!”
“ Thúi quá, mà ... thôi kệ, đi về nào, cảm thấy mệt mỏi rồi !”