8 : Huy Chương Của Đấu Tranh


Một con pokemon béo mập màu vàng xuất hiện trên sân, là một con Makuhita, cũng
thuộc hệ cách đấu, đối phương trông cực kỳ có khí thế

Treecko cũng không thua kém nhìn Makuhita, nó bây giờ đang bị thương, nhưng vì
trận đấu đạo quán, coi như không thể thắng thì cũng phải điên cuồng hành hạ
đối thủ một chút

Nam nhi chí chí khí thế bừng bừng, đau đớn ? anh đây không sợ, cặp mắt màu
vàng xanh của Treecko cùng với đôi mắt bốc lửa của Makuhita gặp nhau, cả hai
cười thích thú giương cao nắm đấm của mình

“ Makuhita, chúng ta tới trước, Tập trung năng lượng, lại gần dùng Đột trướng
!”

Brawly ra lệnh, con Makuhita lập tức lao tới thật nhanh, cơ thể toát ra một
loại ánh sáng trắng mờ, cảm giác mờ mịt này cho Tiểu Linh một linh cảm bất
thường

Ngay khi đối phương áp sát thành công Treecko, dưới tay của con thằn lằn xanh
đã nắm thật chặt chờ đối thủ lao tới, nó cúi thấp người xuống lùi về sau chờ
đợi, một cú đấm lao tới như cái búa đánh thẳng

“ Trăm vạn tấn hấp thu !”

Tiểu Linh ra lệnh, ở bên cạnh quan sát Tiểu Phong không khỏi gật đầu, ra thời
gian thật là chuẩn xác, rất có khí thế, nhưng mà ngay sau đó anh nhìn thấy nụ
cười nham nhở trên khuôn mặt Brawly

Có biến ?

“ ẦM !”

Một tiếng vang thật mạnh, Trăm vạn tấn hấp thu lại bị đánh vỡ, Treecko bị đập
văng ngược về sau lăn lộn trên mặt đất một đoạn dài

Đòn tấn công vừa rồi của Makuhita đã phá nát tuyệt chiêu sở trường của
Treecko, chiến đấu ở khoảng cách gần Treecko hầu như không có cơ hội thắng,
sức công phá quá là mãnh liệt

Lần trước chiến đấu Tiểu Linh chưa từng gặp qua Makuhita nên không biết phải
đấu thế nào, cô tuy đã tính toán sẵn nhưng khi gặp đối phương đổi cách chiến
đấu, một chút hoang mang hiện lên nhưng sau đó rất nhanh biến mất

Cứ giữ đúng phong cách của mình là được

“ Treecko, là con trai thì mau đứng dậy, đứng có yếu đuối nằm đó, giữ khoảng
cách với đối phương, đạn hạt giống !”

Trực tiếp ra lệnh cho Treecko trở về, nó gắng gượng đứng dậy cau mày nhìn về
Makuhita, ở trong suy nghĩ của con thằn lằn và Tiểu Linh dần dần hình thành
một tư tưởng “ Bản thân không thể đấu với đối phương trong lĩnh vực cận chiến
!”

Tiểu Phong trầm tư quan sát, ôm lấy Wurmple đang kích động, nó có chút run sợ
nhưng nhiều hơn lại là hưng phấn, nó muốn được chiến đấu, chiến đấu, nó muốn
đánh bại những con pokemon lớn hơn mình, nó phải mạnh hơn

Trong khi Tiểu Phong không hề chú ý, Wurmple ở trong lòng đã dấy lên tinh thần
hăng hái bốc lửa đến không ngờ, lúc này tinh thần của anh đang tập trung vào
trong trận đấu của Tiểu Linh

Không ngờ nhìn thì vai u thịt bắp mà lại thông minh đấy, xem ra Tiểu Linh gặp
khó khăn rồi, phong cách chiến đấu cận chiến và táo bạo của cô ấy là một đặc
điểm nổi trội giúp Tiểu Linh vượt khỏi hiểu biết thông thường

Chỉ một đấm mà có thể khóa được gần như một nửa năng lực của Tiểu Linh, quá
lời rồi , bất quá Tiểu Phong cũng không dự định nhắc nhở cô bé, điều này cần
chính bản thân Tiểu Linh nhận ra

“ Makuhita, Phát kính, đập bay đạn hạt giống tiếp cận đối phương”

“ Treecko , không cho đối phương như ý, mau dùng Quả cầu năng lượng”

Lần lượt lựa chọn những tuyệt chiêu đánh từ xa, không những không đánh lùi
được đối phương, Treecko còn bị rút dần thể lực, bị khóa chặt đường đi nước
bước

Makuhita không biết từ khi nào đã áp sát lại gần, âm thanh của Brawly vang lên
làm cho Tiểu Linh sợ hãi

“ Ném nó lên trời”

Một tay bắt lấy đuôi của Treecko dùng sức vứt bay đối phương lên trời, không
có trọng tâm, không có cách để phản kháng, không thể đối chiến trực tiếp đối
với Makuhita, bỗng nhiên Treecko cảm thấy thật khó thở

Đôi mắt có hơi mệt mỏi gần như là buông xuôi khiến trái tim của Tiểu Linh muốn
nát ra, không đúng, không được, có điều gì đó không ổn ở đây , cái mà cô cần
là gì ?

“ TREECKO ! nghe đây, đừng quan tâm đến nó mạnh hay không, đập chết nó đi !”

Đưa hai tay lên miệng gào lên mạnh mẽ, đánh thức tinh thần chiến đấu đang dần
nhỏ yếu của Treecko, ngay lúc quan trọng nhất, cô không còn bị sự sợ hãi làm
lu mờ nữa

Trong khoảnh khắc cuối cùng đó, chỉ một vài giây tích tắc, cô nhớ lại lúc bản
thân thua cuộc tuyệt vọng, cảm giác cả thế giới sụp đổ, nhưng có một thứ mà cô
không bao giờ đánh mất, đó là niềm kiêu hãnh của một chiến binh, cô phải thật
mạnh mẽ

“ ĐẤU ĐI, Thua cũng được, Trăm vạn tấn hấp thu !”

Gào lên trong sự điên cuồng, đúng, đây mới chính xác là cô, hai mắt bỗng chốc
toát ra một ít lệ nóng, Treecko từ trên cao nhìn thấy chủ nhân mình, âm thanh
trực tiếp vọt vào đại não nó

Căng hai mắt ra, Treecko dùng đuôi mình đánh ra một đòn thật mạnh, rõ ràng
biết rằng mình sẽ thua cuộc, nhưng mà nó không chút ngần ngại

“ OÀNH !”

Treecko yếu đuối bị đánh bay đi, bất quá đồng thời Makuhita cũng bị đập ngược
trở lại, Tiểu Linh vội vàng chạy ra đón lấy đối phương ôm vào lòng

Xoa nhẹ đầu nó, Treecko nhìn cô một lúc xong, ánh mắt nó ý nói cảm ơn cô, sau
đó Treecko cứ như vậy ngất đi

“ Cảm ơn ngươi, Treecko, ngươi đã làm tốt lắm ! ta sẽ không để nổ lực của
ngươi là vô ích”

“ Ra đi, Taillow, ở bên trong ngươi cũng thấy rồi đấy, cho ta đánh hết mình
vào !”

Giọng nói đầy kiên quyết, Makuhita phía đối diện giờ đang chật vật đau đớn,
chỉ một đòn duy nhất mà nó gần như gục xuống, đây rốt cuộc là …

Tiểu Phong cuối cùng cũng mỉm cười, anh đã đoán trước được tình huống này, đặc
tính của đối phương là lực lượng tuyệt đối, bỏ qua phòng ngự để đối lấy sức
mạnh khổng lồ, ra đòn phủ đầu để đe dọa Tiểu Linh cũng là cách mà nó tự che
dấu bản thân

Nếu mà đối phương đã bị đánh trúng một đòn rồi thì thế cục gần như đã định,
Taillow không ngừng cho đối phương đả kích từ xa

“ Gió xoáy !”

Hai cánh đập không ngừng thổi lên ngọn gió mạnh mẽ, vì bị thương nặng nề nên
Makuhita gần như không thể chiến đấu, nó vật vã chống trả nhưng lại không làm
được gì

Trong ánh mắt của Brawly chợt lóe ra ánh sáng, nếu như muốn chiến thắng trận
này thì, không còn cách nào khác nhỉ

“ Makuhita, Tập trung năng lượng !”

Trong lòng đổ đầy mồ hôi nhưng ngoài miệng vẫn bình thản đưa ra mệnh lệnh, tự
tin đối chiến với Tiểu Linh, là một huấn luyện gia đạo quán anh cái gì chưa
từng gặp qua, chỉ là một huấn luyện gia với phong cách táo bạo mà thôi

Taillow bay lượn khắp bầu trời, nó bay vòng vòng làm rối mắt của Makuhita, khi
mà Tiểu Linh để ý thấy tầm nhìn của Makuhita trở nên loạn xạ thì cô lập tức

“ Áp sát nó, mỏ khoan !”

Ra lệnh cho Taillow, chỉ trong vòng một vài giây ngắn ngủi, khoảng cách giữa
hai con pokemon lập tức rút ngắn rất gần

Brawly mỉm cười, ngay lúc này đây, Makuhita không biết lấy sức lực từ đâu mà
vùng dậy giơ nắm đấm đối với Taillow

Bất quá đòn tấn công vừa đánh ra lại giống như đấm vào trong một khối bông vô
hình, lập tức đi xuyên qua thân thể của Taillow

“ Lấy độc trị độc, trả cho anh cái phong cách chiến đấu lúc nãy, bây giờ thì
mỏ chết nó !”

Cười lạnh ra lệnh, tại một góc độ khác , từ tít tận trên cao nơi mà không ai
để ý, những cái bóng của Taillow lập tức xuất hiện bay xuống thật nhanh, con
chim én bay đến từ khắp mọi nơi

Vừa ra một đòn tấn công mạnh mẽ cuối cùng Makuhita gần như không thể làm gì
ngoại trừ đứng im chịu đòn

Hệ Flying đối với hệ chiến đấu có gấp đôi sát thương, với lớp phòng thủ yếu ớt
của Makuhita thì nó bị đánh đến cha mẹ không nhận ra

“ Chiến đấu là cách phòng ngự tốt nhất, Phát Kính xuống mặt đất đi !”

Dùng hai tay đập vào mặt đất, Taillow không còn cách nào khác phải nhả ra, bất
quá Tiểu Linh chơi rất độc

“ Đao gió, cho nó nhận lấy gấp bội sát thương nào !”

Đúng là tấn công là cách phòng thủ tốt nhất, bất quá một khi tấn công xong thì
cũng là thời điểm bản thân yếu đuối nhất

Makuhita bị thổi bay ra ngoài đập vào mặt đất, hai mắt xoay vòng vòng, trận
đấu này, Tiểu Linh chiến thắng một cách vinh vang

“ Makuhita mất đi năng lực chiến đấu, Taillow giành chiến thắng”

“ Vì quán chủ Brawly pokemon đã toàn bộ thua cuộc, người chiến thắng là Tiểu
Linh đến từ thành phố Rustboro”

Trọng tài tuyên bố kết thúc trận đấu, ngày hôm nay Tiểu Linh rốt cuộc đã phục
thù thành công, mặc dù có chút chật vật, nhưng lại thắng rất là vinh quang

Brawly tiến tới gần gật đầu

“ Em là một huấn luyện gia đầy tiềm năng, đây là huy chương của đấu tranh,
chúc mừng em đã chiến thắng !”

“ Cảm ơn !”

Nhận lấy huy chương bỏ vào trong hộp thu thập, Tiểu Linh cười thật tươi, nhìn
thấy Tiểu Phong đang tới nói chúc mừng, cô kích động quá nhảy vào ôm chầm đối
phương

“ Tớ thắng rồi !”

“ Ừm .. ừm .. chúc mừng cậu !”

Đột ngột bị một cô bé ôm chầm vào người, tiếp xúc thân mật thế này khiến linh
hồn lão già ba mươi tuổi có chút khó nói, khuôn mặt hơi đỏ bừng lên, cô bé này
thật là, rất là mạnh mẽ và trực tiếp

Dẫn đối phương trở về trung tâm pokemon, để các pokemon về chỗ y tá Joy chữa
trị, anh đặc biệt vì Tiểu Linh nấu một bữa ăn thịnh soạn chúc mừng hai trận
đại thắng ngày hôm nay

Sau khi ăn uống no say, Tiểu Phong lập tức dẫn theo Mudkip và Wurmple bắt đầu
đi huấn luyện, anh không chắc mình có thể đấu một trận đầy hưng phấn như Tiểu
Linh không, nhưng bản thân có cách chiến đấu của riêng mình

Nhắm mắt lại lắng nghe dòng nước chảy, im lặng, đúng vậy, im lặng tuyệt đối
mang đến cho người ta sự bất ngờ và khủng hoảng, thầm lặng điều khiển dòng
chảy thi đấu, nhẹ nhàng nắm bắt quyền làm chủ

Trái ngược với phong cách bùng cháy của Tiểu Linh, ngày mai anh cũng sẽ không
thua

“ Wurmple, Mudkip, luyện tập thôi !”


Pokemon Thủy Hệ Quán Quân - Chương #8