Tắm rửa rồi ăn một bữa thịnh soạn, đã lâu lắm rồi mới được thoải mái nghỉ ngơi
thế này, bầy pokemon tạm thời anh gửi tại chỗ y tá Joy
Quay trở về trong phòng trọ của mình, Tiểu Phong thay một bộ đồ ngủ rồi lên
giường đánh một giấc, chờ đợi cho ngày mai tiến đến
Không biết là đã ngủ được trong bao lâu, nhưng mà khi bầu trời vẫn còn chưa
hoàn toàn sáng hẳn, bình minh đang dần lên, ngoài cửa phòng của Tiểu Phong
liền có tiếng gõ cửa “ Cộc cộc”
Nhíu mày thức dậy, anh gãi đầu bước xuống giường, mang theo đôi dép lê bước
tới trước cửa, tò mò không biết ai lại vào giờ này gõ cửa cơ chứ
“ Yo, Tiểu Phong, không phải cậu nói muốn làm đệ tử học tập y dược cổ truyền
đúng không ? mau dậy đi, không biết cậu sẽ học trong bao lâu, nhưng nếu đã
quyết tâm thì cần phải thể hiện ngay từ đầu phải không ?
Tôi đợi ở bên ngoài, mau chóng vệ sinh cá nhân rồi chúng ta tới quán điều trị,
cậu cũng sẽ phụ giúp mát xa !”
Đột ngột nghe những lời này Tiểu Phong liền tỉnh táo, gật gật đầu đồng ý rồi
liền phóng vào trong nhà vệ sinh, dùng tay đập vào mặt một phát
Cơn đau giúp bản thân trở nên tỉnh táo, bắt đầu xúc miệng và thay vào trên
người một bộ đồ dễ di chuyển, tiến ra ngoài đeo đôi giày đã cũ kỹ, đối mặt với
Abby liền gật đầu tỏ vẻ đã chuẩn bị xong
Hai người liền rời khỏi trung tâm pokemon hướng vào một quán bán đồ ăn sáng,
mua cho Tiểu Phong một ổ bánh mì và bịch sữa đậu nành nóng hổi
“ A ra ~ , bác sĩ Abby đã trở về rồi, thật là tốt quá, đây, đồ của bác sĩ, hôm
nay vừa mới đúc ra lò luôn nha, sữa cũng rất đặc, uống cho chắc bụng”
“ Vâng, cảm ơn bác, con cũng mới về hôm qua”
“ Đây, ăn cho lấy sức !”
“ Ừm … cái này…” Tiểu Phong có chút ngạc nhiên, bất quá vẫn nhận lấy, từ trong
túi quân muốn rút tiền ra trả lại liền nhìn thấy mặt của Abby trở nên nhăn nhó
Đưa tay ra vẫy vẫy trước mặt rồi phồng má giận dữ, tiến tới trước mặt Tiểu
Phong chỉ vào trước mặt cậu
“ Này nhé, hiện tại cậu đang là đệ tử của tôi, chí ít thì cũng nên ăn đồ mà sư
phụ mình tặng cho chứ ?”
“ Ồ … ừm, cảm ơn, Abby sư phụ !”
“ He he !”
Hai tay chống nạnh giống đứa con nít, Tiểu Phong tỏ vẻ không quen hướng về
phía bác gái bán đồ ăn sáng cúi đầu, chào hỏi một tiếng
Bác ấy cũng vui vẻ đáp trả lại cậu, hơn nữa còn vẫy tay gọi bản thân lại móc
ra một ổ bánh mì khác đưa cho bản thân
“ Ha ha, bác cũng tặng cháu .. nên nhận thì cứ nhận nha ..”
“ Vâng, con cảm ơn”
Được sự ưu ái của hai người, cái bụng của Tiểu Phong được điền đầy và cực no,
dù sao cũng là đồ của người khác tặng nên không thể bỏ được, nhét đến nỗi bụng
của cậu căng phồng muốn nứt ra
Có chút khó chịu nhưng mà đảm bảo bản thân từ giờ cho tới tận chiều tối vẫn
còn sức để làm việc, theo sau lưng Abby đến tại quán điều trị
Đây là một quán điều trị khá nhỏ, làm theo phong cách cổ xưa, nhìn từ bề ngoài
có chút hơi thở của thời gian, nhưng khi tiến vào trong cũng không gây cho
người ta cảm giác xa lạ hay chênh lệch
Tuy nói là cổ truyền nhưng vẫn có sự cách tân, một số thiết bị điều trị hiện
đại vẫn được áp dụng, phía bên ngoài là nơi bán thảo dược, bên cạnh có một căn
phòng đủ lớn để làm công tác mát xa cho các pokemon
Ngược lại với khu vực bên trong nơi điều trị, ở bên ngoài cũng có một cái sân
rất rộng để các pokemon vui chơi, tạo cho chúng cảm giác thoải mái, hơn nữa
còn là nơi để điều trị những con pokemon quá mức to lớn
Giống nhưu Gyarados của Tiểu Phong chính là một ví dụ điển hình của loại
pokemon không thể nằm trong nhà được, vậy nên một cái sân rộng là điều cần
thiết để phục vụ cho tất cả các loại bửu bối
“ Đúng là rất đầy đủ a !”
“ Tất nhiên rồi, nếu không thì tôi cũng không dám đi mở một quán y dược cổ
truyền tại một thành phố có trung tâm pokemon đâu !”
“ Ra vậy, một phần là niềm tự hào và mong muốn được đưa tình cảm của mình
truyền đi nhỉ ? bố cục rất là có ý tứ …”
“ Ánh mắt tốt đấy, chúng ta chuẩn bị dọn dẹp lại thôi, tối qua tôi có dọn sơ
qua nhưng mà còn nhiều nơi chưa được chạm qua, lát nữa chúng ta còn phải đón
đoàn nghiên cứu đến từ Rustboro, nhanh nhanh nhấc cái chân lên di chuyển đi”
“ Ồi … rốt cuộc là chị muốn em tới đây dọn vệ sinh quán dược à ?”
“ Một phần …”
Không có quay đầu lại nhìn Tiểu Phong, Abby huýt sáo rời khỏi chỗ đang đứng
cùng với Delcatty dọn nơi khác
Tiểu Phong thở dài một hơi hướng về những khu vực bẩn lau dọn, dùng nguyên cả
buổi sáng phụ giúp cho đối phương, để giúp các pokemon có tâm trạng vui chơi,
anh còn gọi ra cả Marill và Poliwag hỗ trợ
Mất mấy tiếng đồng hồ để thu dọn lại quán trước khi nó thật sự mở cửa, nếu cứ
gặp phải những người như Abby thì chắc anh phải tổn thọ mất thôi
“ Dưa hấu đây, ăn miếng cho đỡ khát, coi như là quà cho việc làm chăm chỉ của
bản thân đi !”
“ Hừm, coi như có tâm !”
Hướng đối phương cầm lấy một miếng dưa hấu cắn một ngụm to, phân cho hai con
pokemon nhỏ có công cùng ăn, Tiểu Phong bắt đầu nhìn Abby chuẩn bị dược thuốc
để chữa bệnh
Bây giờ đã là chín giờ sáng, tấm biển trước cửa quán đã lật thành “ Đang mở
cửa” , quả nhiên không bao lâu liền có người tới thăm khám, bọn họ đều là
khách đã đặt từ trước và hẹn với Abby đến thư giản cho pokemon
Chỉ là mấy hôm đấy Abby phải đi hái thảo dược nên không có ở nhà chữa trị, bây
giờ nghe tin cô trở về rồi nên khá nhiều người tới đây để tận hưởng một lần
tay nghề mát xa pokemon từ Abby
“ Tiểu Phong, chuẩn bị cho tôi tấm lót giường, là một bé Torchic đáng yêu,
loại nhỏ thôi !”
“ Vâng, ở bên góc trái đúng không, tới liền !”
Vội vàng cầm lấy một tấm lót giường đặt lên khu vực điều trị pokemon, sau đó
bưng thêm một thau nước nóng, một tấm khăn sạch còn khô đưa tới cho Abby
Đặt bé gà xuống giường, vừa điều trị vừa chăm sóc, Abby còn không ngừng nghĩ
giải thích về nguyên lý hoạt động của việc xoa bắp thế này, đối với đối tượng
nhỏ bé như Torchic thì như thế nào, còn đối với pokemon to lớn thì phải để ý
tới điểm gì
Tiểu Phong giống như đứa trẻ hiếu học tập trung vào cách Abby thực hiện, sau
đấy cô ấy né ra để cho anh tiến vào thử làm, lúc đầu có chút đau khiến Torchic
nhăn nhó, bất quá theo hướng dẫn Tiểu Phong cũng dần làm được
Tuy hiệu quả không bằng đối phương, nhưng Torchic vẫn thật thích để anh chăm
sóc, vì là người mới nên mọi động tác còn khá chậm, làm thế này cũng có một
loại thư sướng đặc biệt của nó
“ Tay nghề và khả năng học hỏi không tệ đấy !”
“ Đa tạ, là sư phụ dạy giỏi !”
“ Ha ha, quá khen !”
Hai bên không ngừng khen qua khen lại, phục vụ khách cho đến tận hai ba giờ
trưa và cái bụng đói meo râu , tạm thời đóng cửa lại chờ đợi chăm sóc buổi
tối, hai người bắt đầu gặm cơm nắm và chờ đợi đoàn nghiên cứu tiến đến
Không mất quá lâu thì một nhóm sáu người đến trước quán điều trị của Abby,
không hiểu sao mà Tiểu Phong lại thoang thoáng nghe thấy một âm thanh rất quen
thuộc, không phải là của Brule, .. mà giống như là ….
“ Mọi người đến rồi, tôi là Abby bác sĩ pokemon ở đây, hân hạnh gặp mặt và hi
vọng được chỉ giáo !”
“ Xin chào, tôi là Marick, là người dẫn đoàn của ngày hôm nay, đây là các
thành viên của đoàn chúng tôi, chúng tôi phải làm phiền cô một hai ngày rồi,
bên tôi cũng hi vọng được chỉ giáo !”
“ Không sao không sao, mọi người vào trong nhà uống miếng trà đi, dù sao cũng
đã đi một đoạn đường dài đến vậy rồi !”
“ Vậy thì chúng tôi không khách khí, cảm ơn Abby bác sĩ !”
Nhóm sáu người vừa bước vào trong liền nhìn thấy một cậu thanh niên đang ngồi
ở một bên uống trà đọc sách về kiến thức y khoa, hai tay còn đang bấm huyệt
cho một con Poliwag nhỏ bé
Nhìn biểu cảm của con nòng nọc cực kỳ thoải mái, hẳn là được anh chàng đó chăm
sóc rất là chu đáo, hơn nữa còn được bấm vào các huyệt chính xác gây nên cảm
giác thư sướng lan tỏa khắp người
“ À, đây là đồ đệ tạm thời của bản thân, tôi mới nhận cậu ta ngày hôm qua, cậu
ấy khá có hứng thú với y học cổ truyền về pokemon, Tiểu Phong, đây là đoàn
nghiên cứu, cảm phiền cậu pha cho bọn tôi một tách trà được không ?”
“ Ừm, được rồi !”
Buông xuống quyển sách trong tay, vì dọn dẹp đồ đạc ở trong cửa tiệm nên cậu
nhớ khá rõ vị trí của chúng, thả ra con Poliwag cho nó tự mình vui chơi
Quay đầu lại nhìn về phía đoàn nghiên cứu cúi đầu, ngước mặt lên Tiểu Phong
liền nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc cũng đang vô cùng kinh ngạc khi thấy
cậu
“ Tiểu Phong ?”
“ Quả nhiên, là baba !”
“ Baba ???!!!”
Mọi người giật mình bật thốt, không ngờ lại có một cuộc gặp mặt của cha con
tại đây, chuyện này cũng quá tình cờ đi ? Abby còn chưa định hình được cái gì
À đúng rồi, Rustboro, tất cả bọn họ đều đến từ Rustboro, có quen biết cũng
chẳng có gì lạ, thật không ngờ cậu bé này là con của nghiên cứu viên Marick,
người đã gần bước tới chức vị tiến sĩ.