58 : Ân Cần Quan Tâm


Ra về trong ánh mắt đầy nghi hoặc của Flannery, Tiểu Phong hồn nhiên không
nhận ra ánh mắt của bản thân đã làm cho đối phương cảm thấy sợ hãi và e dè

Ăn xong những miếng dưa hấu ngọt ngào, trở về trung tâm pokemon tắm rửa, đang
nằm trên giường kiểm tra lại những thông tin về các pokemon mới

" Cốc cốc"

Đột nhiên từ bên ngoài tiếng gõ cửa vang lên, đứng dậy rời giường tò mò không
biết rằng ai lại tìm mình vào giờ này, cũng đã tối khuya rồi, Tiểu Phong lâu
lâu có chút làm biếng muốn đánh một giấc ngủ sâu

Gãi đầu bước ra phía cánh cửa, vừa mới kéo cửa là hình ảnh một con Blissey và
nữ y tá Joy đang mệt mỏi đầu đầy mồ hôi đứng ở bên ngoài

" Tiểu Phong huấn luyện gia, những con pokemon mà cậu cứu khỏi huấn luyện gia
tàn bạo đấy không chịu chấp nhận chữa trị

Bọn chúng cự tuyệt bất cứ hành động tiếp xúc nào, thương thế của bọn chúng giờ
đã rất tệ rồi, không phiền nếu cậu có thể đến và giúp bọn chúng bình tĩnh lại
..."

Có chút đuối sức, hơi thở gấp rút, hẳn là bọn họ đã phải chạy một mạch từ căn
phòng chữa trị tới đây, Tiểu Phong vừa nghe vậy cũng liền tỉnh ngủ

Quay lại trong phòng kéo lấy một cái áo khoác vội vàng đuổi theo y tá Joy, vừa
đi anh vừa hỏi tình hình của bọn chúng, dù sao cũng là một tay anh kéo chúng
ra khỏi thế giới hắc ám đó, anh nên vì bọn chúng mà mở lòng ra

Đối với những đứa trẻ tự kỉ, cô lập bản thân với thế giới bên ngoài, họ cần
một người đủ tin cậy để bấu lấy, đối với bầy Raichu cùng Gyarados, bọn họ coi
anh như là chúa cứu thế

" Bọn chúng sao rồi ..."

" Hiện tại tình hình không kiểm soát được, các vết thương đang toạt ra, không
còn nhìn thấy hình bóng của cậu nữa nên chúng cảm thấy không an toàn

Lúc đầu bọn chúng đi lục tung cả căn phòng để tìm vết tích của cậu, nhưng
không tìm thấy, bọn chúng nghĩ rằng mình bị từ bỏ, sau đó nổi điên đập phá,
hiện trung tâm đang dùng các biện pháp để cản trở chúng lại"

" Tôi hiểu rồi !"

Đi theo y tá Joy tới một căn phòng kín, tại đây anh nhìn thấy năm con pokemon
đang cố cách vùng vẫy, bị cưỡng chế trị thương, nhưng có vẻ không có tiến
triển tốt cho lắm

Từng bước tiến lại gần, y tá Joy muốn cản lại, mặc dù cô muốn cậu tới để làm
bọn chúng dịu xuống, nhưng mà những pokemon này đang phát cuồng đấy, cũng
không phải là pokemon của cậu tại sao lại xông lên đột ngột như vậy

Vội vàng muốn đuổi theo kéo Tiểu Phong quay trở lại bất quá đã quá muộn, thân
hình nhỏ bé đã xuất hiện ở trước mặt bầy pokemon này

Những người làm công tác y tế thấy thế liền rời khỏi, bọn họ lui xuống để nhìn
thấy hình tượng thần kỳ, những con pokemon tưởng chừng không cách nào kiềm chế
lại bình tĩnh đến khó thường

Nước mắt đang chảy ra, bọn chúng cuối cùng cũng nhìn thấy hình bóng của Tiểu
Phong, đôi mắt hoen đỏ và hành động có chút cứng ngắc, từ từ cuối đầu xuống

" Ngoan ~ , là một hài tử ngoan, mọi người đã an toàn rồi, không cần phải kích
động đến vậy đâu, hãy nhắm mắt lại đi ..."

Vươn bàn tay lên nhún hai chân ôm đầu của bọn chúng vào lòng, lắng nghe tiếng
lòng của bầy pokemon đáng thương, nhẹ nhàng vuốt lên các vết sướt trên cơ thể
chúng, khẽ khẽ an ủi thì thầm vào tai như lời ru của mẹ

Bọn pokemon cuối cùng cũng chịu nghe lời, gục đầu xuống và bắt đầu nằm im,
nhắm mắt để cho các nhân viên y tế chăm sóc sức khỏe

Dù cho Tiểu Phong với bọn chúng gặp nhau cũng không bao lâu, bất quá bọn chúng
đã hoàn toàn tin tưởng anh đến một cách tuyệt đối, giống như những đứa trẻ bơ
vơ bắt được cỏng cỏ cứu mạng, đột ngột rơi vào vòng tay ấm áp khiến chúng
không muốn buông tay

" Y tá Joy, bây giờ tình hình sao rồi ?"

" Tạm thời đã ổn định, bất quá vẫn nên kiểm tra lại một tý, ... ừm ... để đề
phòng việc nổi điên có thể diễn ra lần nữa, cậu có thể chờ ở đây cho đến khi
bọn chúng được chữa trị xong được không ?"

" Vâng, không có chuyện gì !"

Quay người hướng về một cỗ máy pha nước gần đấy, rót cho mình một ly cà phê
nóng hổi bước lại gần bầy pokemon

Ngồi xuống và lắng nghe bọn chúng nói chuyện, dù không hiểu nhưng anh lại thấp
thoáng nghe được một chút tiếng lòng của cả bọn, đặc biệt là Gyarados, vì nó
là pokemon hệ nước nên anh rất nhanh hiểu được gì nó nói

Nhấp một ngụm cà phê đắng để bản thân tĩnh táo, Tiểu Phong ân cần dành cả một
buổi tối dành cho những pokemon mới quen này, nhìn thấy mà y tá Joy cũng cảm
thấy ấm lòng

Những ngôn từ êm ái và dịu dàng, sắc thái lo lắng và ân cần, cậu thanh niên
nhỏ bé đó dần dần chìm vào giấc ngủ với những pokemon của mình

Đợi cho đến sáng ngày hôm sau, những con pokemon này đều đã được chữa lành,
duy nhất có con Steelix kia là bị hành hạ quá mức nên ám thương còn khá nhiều,
bốn con pokemon còn lại thì đều khỏe mạnh hoàn toàn

Dù có bị hành hạ đến mấy, thể lực của pokemon rất tốt để hồi phục, thứ mà bọn
chúng bị ảnh hưởng chỉ có thể là tâm lý và tinh thần mà thôi

" Bây giờ .. là mấy giờ rồi ?"

Thức dậy trên người của Gyarados, anh nằm trong vòng tay ấm áp của những
pokemon, đứng dậy vươn người chào buổi sáng, tiến ra phía ngoài làm vệ sinh cá
nhân

Nhìn lên đồng hồ đã báo là sáng sớm, gọi một vài món ăn nhỏ, đánh xong cho no
cái bụng rồi bắt đầu tới chỗ quầy pokemon hỏi lấy quả cầu pokemon

" Y tá Joy, những con pokemon tối hôm qua"

" À vâng, bọn chúng đã hồi phục gần như hoàn toàn, ám thương của con Steelix
vẫn còn nhiều, cái này cần phải có thời gian để tĩnh dưỡng"

" Cảm ơn, đã hiểu rồi, nhưng mà quy luật của huấn luyện gia là không mang quá
sáu con pokemon, để bọn chúng ra ngoài sợ rằng chúng không thích ứng được,
chắc là em sẽ gửi cho tiến sĩ Birch"

" Ý hay đấy, một người nhiều kinh nghiệm như ông ấy sẽ có thể làm được điều
gì, chị cũng nghĩ rằng để năm người bọn chúng ra ngoài môi trường khắc nghiệt
sợ rằng không tốt"

" Thế để em nói với bọn chúng một lát"

Nhận lấy năm quả pokemon của mình đút vào trên đai lưng, sau lấy nhận thêm năm
quả cầu pokemon của đám Gyarados, hướng về một khu vực trống mà thả ra

Vừa mới xuất hiện ở thế giới bên ngoài, bọn chúng nhìn thấy Tiểu Phong liền
vội vàng lao tới, không ngừng dụi đầu vào cơ thể cầu sự an ủi

Tiểu Phong xoa nhẹ đầu của bọn nó và kể lại, những con pokemon nghe rằng phải
cách xa liền trở nên kịch liệt phản đối, bất quá nhìn khuôn mặt cười khổ của
Tiểu Phong, bọn chúng dần an tĩnh trở lại

Cuối cùng sau một hồi giải thích, Gyarados muốn ở bên cạnh Tiểu Phong lữ hành
cho đến khi cậu bắt được pokemon thứ sáu của mình, những con pokemon khác vẫn
còn chút ám ảnh nên chưa thể chiến đấu ngay lập tức

Tiểu Phong đành cười gượng thu hết bọn chúng vào trong quả cầu, tiến tới gần
cổ máy liên lạc nói chuyện với gia đình cùng tiến sĩ Birch

Thông báo sức khỏe xong liền hướng về phía tiến sĩ Birch nói rõ tình hình, nhờ
ông ấy chăm sóc cho những pokemon bị hành hạ này

" Được rồi, ta sẽ cố gắng"

" Cảm ơn, tiến sĩ Birch !"


Pokemon Thủy Hệ Quán Quân - Chương #58