2 : Thu Phục Wurmple


Thu dọn toàn bộ đồ đạc và bắt đầu cuộc du hành cùng với người bạn mới, đây đã
là ngày thứ ba sau khi bọn anh rời khỏi thị trấn Rustboro rồi, lúc này hai
người anh và Tiểu Linh đang dừng lại sau khi đi một đoạn đường dài

“ Tiểu Linh, cậu đi kiếm chút trái cây đi, tớ cùng với Mudkip đi kiếm một vài
cũi khô để bắt chảo nấu ít súp, tý nữa gặp lại ở đây nha”

“ Ồ, đã hiểu rõ, nghe chưa Treecko, đồ ăn của chúng ta phụ thuộc vào người
trước mắt này, chuẩn bị, 1, 2 , 3 .. chạy ”

Cô gái bé nhỏ và con thằn lằn thi nhau kiếm xem ai hái được nhiều trái cây
nhất, so sánh với một loại pokemon có năng lực nhảy nhót và trèo cây chuyên
nghiệp, Tiểu Linh so với con thằn lằn này còn khủng bố hơn

Thể lực kinh người, tư thái không chút nào thục nữ mà bò lên cây leo lên như
con khỉ thứ thiệt, mặc dù khuôn mặt xinh đẹp và dễ thương đến thế …. Đúng là
thế giới này chẳng tin ai được mà

Ngọc Phong tự mình rời khỏi khu vực hiện tại, anh chọn những nơi nào có nhiều
ánh nắng chiếu vào nhất để nhặt củi khô, động tác không quá nhanh, nhưng so
với mấy tên ngốc kia thì hiệu suất hơn nhiều

Vừa đi vừa ôm Mudkip ở trong lòng, bình thường không có chuyện gì anh vẫn
thường hay nói chuyện với nó để gia tăng tình cảm, sau khi xem qua sách tranh
thì anh nhận ra đối phương biết rất nhiều tuyệt chiêu

Súng phun nước, Tăng trưởng, Va chạm, Ném bùn, đó là bốn tuyệt chiêu của
Mudkip, bao gồm một tăng phúc, ba chủ đông chiến đấu với các hệ khác nhau, từ
hệ thường, nước đến cả hệ mặt đất

Theo hệ thống phân hệ và tương khắc thì sở hữu càng nhiều tuyệt chiêu nguyên
tố khác nhau càng có thể khắc phục nhược điểm của bản thân, anh từng thử cho
Mudkip dùng tuyệt chiêu rồi, khá là thú vị

“ Xoạt xoạt”

Đang thu nhặt được một bó cũi khô lớn, ôm vừa vào trong lòng bàn tay, Mudkip
mất đi chỗ nằm liền phụ giúp Tiểu Phong bưng gỗ, trong quá trình giúp đỡ này
đột ngột bị cắt đứt bởi một con Wurmple

Là một con sâu nhỏ với thân hình bụ bẫm, một cái sừng trên đầu và hai cái gai
nhọn mọc ở sau đuôi, toàn thân có màu hồng và khắp phần lưng thì gồ ghề

Nó đang đi lại một cách ngờ nghệt bò ra khỏi thảm cỏ, nhìn về phía Tiểu Phong
và Mudkip một chút rồi lập tức xoay người bỏ trốn

Đây là lần đầu tiên anh gặp một pokemon dã ngoại thật sự, tuy nói rằng ở bên
ngoài khu rừng có thể gặp được rất nhiều sinh vật mới lạ, nhưng chỉ cần một
con sâu như vậy thôi đã làm anh đủ ngạc nhiên rồi

“ Mudkip, thử đấu với nó xem nào”

Tiểu Phong ra lệnh cho Mudkip, thằng bé hứng phấn ném hết vài cọng gỗ trên tay
nhảy về phía trước, chặn đứng đường đi của Wurmple

Con sâu đột ngột bị chặn lại lập tức nổi đóa, cơ thể cong cong bắn ra một sợi
tơ, Mudkip thấy vậy liền muốn né mình sang chạy trốn, Tiểu Phong đứng ở xa lên
tiếng nói

“ Mudkip, đừng chạy, nằm bệch xuống đất”

Từ góc nhìn tổng quát phía bên ngoài, anh nhìn ra con sâu kia đang dùng rất là
nhiều sức lực, nếu vậy thì sợi tơ được bắn ra sẽ không hề nhẹ, thay vì trực
tiếp bỏ trốn, chỉ cần cúi đầu xuống một chút

Quả nhiên, sợi tơ dài lập tức vượt qua người của Mudkip mà dính vào trên một
thân cây gần đấy, phát hiện đòn đánh của mình không có tác dụng, nó muốn thu
tơ lại nhưng vì bản thân dùng quá sức nên nhất thời không thể

Tại một thời cơ tốt như vậy làm sao mà anh có thể bỏ qua, tiếp tục hô lên

“ Đừng có tấn công phía trước mặt nó, vòng ra sau dùng Va chạm”

Mudkip nghe theo mệnh lệnh của anh không có trực tiếp đánh vào đối phương, nó
luồn sang đang sau khiến con sâu trở nên hoảng sợ, thân hình màu xanh nhỏ nhắn
lập tức bật người lên mạnh mẽ

“ Ầm”

Va người thật mạnh, con sâu hoảng sợ kéo sợi tơ của mình ra thật nhanh, bối
rối quá không làm được, nó trực tiếp cắt đứt sợi tơ để bỏ trốn, bất quá làm
như vậy tạo nên một phản lực lao về phía trước

Cùng lúc va chạm với Mudkip bằng sức mạnh lớn nhất, nó bị đánh đến tê tái cả
người bay bật về sau va vào thân cây to lớn, đầu óc choáng váng đến mức muốn
ngất đi, bất quá con sâu vẫn còn có thể đứng dậy

Dù sao thì Ngọc Phong cũng không phải là trẻ con thật sự, không có lý nào anh
lại chờ đợi cho đối phương lấy lại sức lực rồi mới tấn công

“ Mudkip, ném bùn”

Ba khối bùn to lớn trực tiếp bị ném ra, đối với con sâu nhỏ còn đang hoang
mang thì nó gần như là một cái bia sống để bị đánh

Đập tung người con sâu văng vào gốc cây một gần nữa, khối bùn lập tức khóa
chặt con sâu vào trong thân cây, con sâu đau đớn giãy dụa muốn bỏ chạy

Bất quá Ngọc Phong không chút nào chần chừ tiếp tục để cho Mudkip tiếp tục ném
bùn, ném cho đến khi con sâu nhỏ nằm sụp xuống đất hai mắt quay vòng vòng thì
anh mới chậm rãi tới gần

Thông thường thì lúc này là thời điểm tốt nhất để thu phục pokemon, mặc dù
không biết đối phương có mạnh hay không, nhưng anh thấy cách nó phản ứng và
tinh thần chiến đấu của con sâu này không tệ

Vì vậy nên...

“ Đi nào, quả cầu pokemon”

Ném ra quả cầu đỏ trên thắt lưng của mình, nó va vào người con Wurmple một
cách chính xác, hút con sâu vào bên trong, quả cầu lắc lư vài phát rồi “ Tưng”

Đây là dấu hiệu đã bắt được pokemon đi, nếu như không thành công thì nó sẽ phá
vỡ quả cầu mà thoát ra, điều đó có nghĩa là bản thân phải chiến đấu để thu
phục nó thêm lần nữa

Nhìn bầu trời cũng âm u, hai người Tiểu Linh hẳn là đã đói bụng rồi, anh lập
tức cất quả cầu của mình vào bên trong rồi xách đóng gỗ trở về chỗ củ, kéo ra
đống dụng cụ nấu nướng, nấu một nồi súp nhỏ

Làm nhiếp ảnh gia nên anh thường phải cắm ở những địa điểm hoang dại thường
xuyên, mấy kỹ năng sinh hoạt bên ngoài của anh tuy không quá tài giỏi nhưng
cũng rất thành thạo

Hai người Tiểu Linh trở về với vài trái cây trên tay, bọn họ vừa đi vừa thở
hồng hộc, người trước chèn người sau giành vị trí phía trước

“ Bịch”

“ Ta thắng, ha ha, Treecko, ngươi thua rồi”

“ Kimo !!!!”

Treecko kháng nghị, ý của nó rằng bản thân đã thắng, hai người đập đầu vào
nhau tranh giành cái chức thắng lợi kỳ lạ nào đó

Hai người Tiểu Linh và Treecko tuy nhìn thì không hợp nhưng thực chất lại cực
kỳ giống nhau, bọn họ cùng lúc nhìn về phía anh

“ Tiểu Phong, rốt cuộc là tớ hay Treecko đến trước ?”

“ Kimo kimo !!!”

Liếc mắt qua hai người rồi tỏ vẻ khinh bỉ “ Không dọn đồ, cấm ăn tối !”

Không thèm trả lời vấn đề của đối phương, anh lạnh lùng quay trở lại công tác
chăm sóc cho

Mudkip bé nhỏ của mình, vừa rồi nó đã chiến đấu rất tốt, anh cho nó vài lời
khen rồi vuốt ve đối phương

Tiểu Linh và Treecko bị đe dọa không có đồ ăn lập tức luống cuống giành nhau
ăn, Tiểu Phong thì từ trong ba lô lấy ra một phần đồ ăn cho pokemon, đỗ vào
trong ba cái đĩa nhỏ cho bọn pokemon ăn

“ Ba cái ? sao lại dư ra một dĩa vậy ? đây không có ăn đồ ăn cho pokemon đâu
nha !”

Tiểu Linh đề phòng nhìn anh, cô bé sợ rằng sẽ bị bắt ăn đồ ăn cho pokemon, dù
rằng đối với bọn chúng nó rất ngon nhưng lại không bằng súp thịt nóng hổi nha,
cô vẻ mặt cầu xin nhìn Tiểu Phong, thiếu chút nữa là sẽ quỳ xuống

“ Không phải cho cậu”

“ Cái gì ? không phải cho tớ ? vậy không lẽ ?”

“ Im ngay, là cho pokemon mới của tớ, suy nghĩ lung tung là chuẩn bị nhịn đói
!”

Thở dài, anh giờ phút này rất muốn cho đối phương một đấm, tại sao bản thân
lại bị vẻ dễ thương về ngoại dụ dỗ mà đồng hành với đối phương nhỉ, thật là …
chăm sóc cho một con khỉ là đã khổ, thêm một con khỉ nữa thì .

“ Ra đi, Wurmple”

Gọi ra con sâu màu hồng, Tiểu Linh tò mò lại gần chọt chọt bị nó tức giận quay
lại phun cho một bã tơ vào trước mặt, Tiểu Linh quằn quại cầu xin tha mạng ở
một bên cố gỡ tơ ra, cô chẳng thấy gì cả

Treecko ở một bên cười nham nhở kiếm lấy một que gỗ đã cháy thày củi đen còn
chút nóng chạy lại gần Tiểu Linh, dùng sức chọt mông chủ nhân mình

“ Nóng… nóng … nóng đít. .. cháy quần ta .. Treecko, mau dừng tay !”

“ Kimi Kimo hắc hắc hắc”

Cười thích thú chơi đùa với chủ nhân mình, sau đó khi Tiểu Linh thoát khỏi đám
tơ, cô liền lập tức phát hỏa trừng phạt lại pokemon của mình, cả hai như trẻ
mới lên ba, thật đúng là không nỡ nhìn

Nhìn bọn họ hỗ động thật là thú vị, Wurmple cao ngạo quay đầu lại nhìn về phía
Mudkip một cách thù địch, bất quá sau một hồi an ủi và giải thích, cuối cùng
con sâu nhỏ vẫn bị dụ bởi đồ ăn

Ăn uống no nê ngon miệng, nó lại gần Mudkip tỏ tình đồng chí, cả hai rất nhanh
kết bạn với nhau, hơn nữa Wurmple còn rất tỏ vẻ lão đại bày xấu cho Mudkip
quan sát hai người Tiểu Linh rồi cười nhạo

Tiểu Phong thở dài với bầy pokemon có chút không bình thường quanh mình, bất
quá như vậy anh mới có cảm giác sống, mỗi một pokemon có một tính cách riêng
và chúng có ý nghĩ của mình

“ Được rồi, tớ đi dựng trại, mấy người phụ một tay đi”

Dựng lên một cái lều nhỏ đủ chỗ cho hai đứa trẻ nằm ngủ, ngày hôm nay không
phải một con mà có tận hai con pokemon nằm kế sát người Tiểu Phong

Vì bị đè nặng nề quá với lại cũng khó ngủ, trằn trọc tới khoảng mặt trời vừa
mới ló, anh lập tức kéo hai tiểu tinh linh ra ngoài luyện tập một chút, không
phải là các bài tập thể lực, trước hết anh muốn bọn chúng là quen và hiểu rõ
kỹ năng của chúng đã

“ Mudkip , Súng nước”

“ Wurmple, sử dụng Nhã tơ, sau đó lập tức cắt tơ”

“ Mudkip, dùng va chạm lên tảng đá mà không để những mảng tở của Wurmple dính
vào”

“ Wurmple, chú ý kiểm soát cái sừng nhỏ của mình, khi nào nhắm tới mục tiêu
nhỏ yếu thì đâm đầu vào, được rồi, tiếp tục sử dụng nhả tơ một cách thuần thục
hơn nào, mục tiêu là đan thành một cái lưới tơ”

Không ngừng huấn luyện và hướng dẫn bọn chúng theo các kỹ thuật anh học ở kiếp
trước, mà thật ra anh chỉ nói lý thuyết, còn phần thực hành đều là bọn pokemon
tự mình mò lấy

Trong khoảng thời gian di chuyển này, bọn anh đã đi thêm mấy ngày đường, trên
đoạn đường dài Tiểu Linh có gặp một vài pokemon đúng ý, nhưng rất tiếc, với
mối liên kết dở hơi với Treecko và kỹ năng của người mới, cô bé thành công
phóng sinh cho vài em pokemon xinh đẹp

Suýt chút nữa là Tiểu Linh định trực tiếp lao ra dùng tay không chiến đấu với
pokemon, cũng may là anh kịp thời chặn lại, đúng là … trẻ con thời nay thật
manh động.

" TRỞ VỀ CHO BÀ A !!!!!!!!!!"


Pokemon Thủy Hệ Quán Quân - Chương #2