Chữa trị xong cho các con pokemon, Tiểu Phong liền muốn trở về phòng thu dọn
đồ đạc và rời khỏi, nhưng vì có thằng nhóc Hane ở bên cạnh nên anh đành phải
tâm sự với nó một tý
Dẫn Hane tới một khu sân trống trong trung tâm pokemon, ngồi tại một băng ghế
dài bằng gỗ, xung quanh có một ít huấn luyện gia khác đang huấn luyện hoặc trò
chuyện cùng pokemon
“ Tiểu Phong ca, anh chuẩn bị đi sao ?”
“ Hửm ? Ừm, anh phải đi !”
Mở miệng ra hỏi thăm, Hane có chút luyến tiếc không nỡ chia tay với đối
phương, nhưng Tiểu Phong cũng không có vì vậy mà quyết định trì hoãn
Cậu đã dừng chân tại thành phố Fortree này quá lâu rồi, đã đến lúc phải rời
đi, quay mặt lại nhìn thật kỹ vào đứa trẻ này, đưa tay lên xoa đầu nó rồi nói
“ Một ngày nào đó, giống như mẹ em, anh chờ nhóc tại sân đấu lớn !”
Nở một nụ cười tươi, đứng dậy rời khỏi sân trống để lại một mình Hane ngồi đấy
ngước đầu nhìn theo hình bóng anh
Quay về phòng mang ba lô cùng hành lý bước lên đường rời đi, anh đến đây bằng
đường thủy và tiếp theo cũng sẽ đi đến vùng đảo Izabe bằng đường thủy luôn
Theo thông tin trên bản đồ thì nó là một khu vực rộng lớn có rất nhiều nơi để
vui chơi, cả vùng đảo được bao phủ bởi sa mạc và những ngọn núi, bên trong sở
hữu những loài pokemon hiếm lạ
Giống như Absol hoặc Ralts những con pokemon này đều có thể xuất hiện tại
Izabe hòn đảo, đối với một số người yêu thích hệ tâm linh hoặc hệ ghost, thích
sự quý phái và thần bí xinh đẹp đều hướng mục tiêu đến đây
Bước ra bên ngoài mặt nước, gọi tới con Gyarados rồi trèo lên lưng nó, khẽ đập
nhẹ trên lưng một phát, cái đuôi khổng lồ liền đập nước rời khỏi Fortree
“ Đi thôi !”
“ Ừm !”
Hình bóng của thành phố Fortree ngày càng nhỏ bé trở lại, từ xa Tiểu Phong vẫn
có thể nhìn thấy loáng thoáng hình bóng của một đứa trẻ đang điên cuồng vẫy
tay
Mặc dù biết rằng đứa bé đó sẽ không nhìn thấy anh, nhưng Tiểu Phong vẫn giơ
nắm đấm lên trời cao, như là lời hứa cho sự hội ngộ về sau
Nằm gục lên người con Gyarados, từ trong quả cầu pokemon gọi ra các bằng hữu
còn lại của mình, Beautifly vẫn luôn nằm trên đầu của anh như thể hiển nhiên
Vì không thể giữ nhiều hơn sáu con pokemon, rốt cuộc đành phải ủy khuất cho
Beautifly phải nằm ở ngoài, mặc dù vậy con bướm nhỏ này không những không khó
chịu mà ngược lại còn rất thích
“ Tiểu Phong, Tiểu Phong, ngươi đàn cho ta nghe một bài hát đi ?”
“ Hả ? Đang ở giữa biển đó ?”
Đột nhiên bị yêu cầu như vậy khiến Tiểu Phong không biết phải làm sao, đám
pokemon này không ngờ lại có tâm trạng yêu thích ca nhạc đến vậy
Tính muốn từ chối nhưng ai nấy đều cực kỳ hưng phấn và hào hứng nghe anh gãy
vĩ cầm, nhìn một chút rồi thở dài
“ Được thôi !”
Ở bên cạnh ba lô lấy cái cặp đàn đem ra, mở cái cặp thì nhìn thấy một cây đàn
vĩ cầm cũ kỹ, sợi dây cũng đã lâu rồi không thay
Nhớ không nhầm thì tại vùng đảo Izabe sẽ có nơi tu sửa dụng cụ âm nhạc, khẽ
đặt tay lên sờ nhẹ điều chỉnh một chút thanh âm, ném cái ba lô cho Beautifly
đeo
Hai chân bám chặt lấy phần cổ của Gyarados, đặt cây đàn lên vai, cầm lấy cây
vĩ kéo khẽ chơi vài nốt, thứ âm thanh du dương đặc trưng cho vĩ cầm vang lên
Một quãng đường dài trên nước liền không ngừng là những bài hát nối tiếp nhau,
xem lẫn quanh đó là tiếng ca thích thú của các pokemon, Lucario có hơi sợ nước
nên liền bám đằng sau lưng Tiểu Phong
Nhìn thấy chủ nhân mình vậy mà biết chơi đàn, hơn nữa trong còn rất chuyên
nghiệp, nó không khỏi cũng hứng thú muốn chơi theo
“ @#$$%^^ …”
Âm thanh chói tai như muốn điếc màng nhĩ vang lên, Tiểu Phong lập tức nhăn mày
bịt hai bên đầu lại cúi người xuống
Lúc nãy thấy Lucario quan tâm quá nên anh đưa cho nó chơi thử, ai ngờ vừa cầm
vào liền là một bản phá hoại ca có sức chấn thương cực cao, coi như Bug Buzz
cũng chưa chắc làm được như Lucario
“ Đồ ngốc, trả đàn cho Tiểu Phong đi, đừng có nên chạm vào đàn vĩ cầm nữa !”
Beautifly tâm tình đẹp liền bị Lucario phá hoại, bay tới đậu trên cây đàn trên
tay Lucario rồi nói, có vẻ phát cáu nhưng lại cực kỳ xinh đẹp
Nhìn thấy con bướm nhỏ này vậy mà tự tin như thế đậu trên cây đàn nó đang cầm,
vì chưa thực sự nhìn thấy màn chiến đấu khủng bố của Beautifly với Salamence
nên theo thường thức nó không quá coi trọng con bướm nhỏ
Trong số các pokemon của Tiểu Phong, nó chỉ ngưỡng mộ những ai mà nó từng quan
sát và chứng kiến qua, đột ngột xuất hiện thêm một con Beautifly, muốn nó chấp
nhận đối phương như những người khác thì …
“ Hừm, ta mới chơi, từ từ chơi cũng hay mà …”
Lucario phản bác, nó có vẻ hơi ủy khuất, hai mắt long lanh nhìn về phía Tiểu
Phong khiến cậu cười khổ, không phải là cậu không muốn mà là vì để cho một
người không biết chơi nhạc cầm nhạc cụ … không khác gì đưa vũ khí cho người mù
Nghe Wallace nói rằng con Lucario này xuất thân từ hoàng gia nên Tiểu Phong
cũng nghĩ rằng nó biết chơi chút âm nhạc, nhưng cậu đã quên Lucario là giống
pokemon được giao trách nhiệm bảo vệ cùng dẫn đường
Nó hoàn toàn chẳng có chút liên quan gì tới âm nhạc cả, đành phải lấy lại cây
vĩ cầm của mình rồi xoa đầu Lucario nói
“ Bình tĩnh, đợi cho đến khi lên đất liền ta dạy ngươi chơi vĩ cầm được không
?”
“ Được được .. !!!”
Lucario nghe Tiểu Phong hứa hẹn như vậy liền vui mừng gật đầu, Beautifly có
chút ghen tị phì má, nếu không phải nó chỉ có đôi tay và đôi chân nhỏ xíu
không cần nổi cây đàn vĩ cầm thì đã sớm chơi từ lâu rồi
Đợi cho đến khi trời tối, nhóm Tiểu Phong cùng các pokemon liền tấp vào bên
trên một hòn đảo nhỏ, tạm thời nghỉ ngơi trước khi tiếp tục đi tới Izabe vùng
đảo
Đây là một hòn đảo vô danh vì nó không nằm trong bản đồ, mặc dù nói các địa
điểm trên Hoenn đều được thống kê và ghi chép lại rồi, nhưng có nhiều nơi quá
nhỏ bé hoặc không có gì nổi bật liền không được liệt kê bên trong
Tiến vào chuẩn bị ngủ qua đêm và cho các pokemon nghỉ ngơi, nhóm một chùm lửa
nhỏ ăn miếng súp, đúng lúc này cậu nhìn thấy một con, à không , là hai con
Mudkip từ đâu mò tới
Cặp mắt rưng rưng và hai cái miệng đang chảy nước miếng không ngừng nhìn bọn
anh, hay nói chính xác là nhìn nồi đồ ăn ..
“ Các ngươi muốn sao ?”
Bản thân hôm nay nấu cũng hơi nhiều, nhìn thấy bọn chúng thể hiện sự đói bụng
như thế, Tiểu Phong cũng không tiện lạnh lùng cự tuyệt
Nếu như bản thân cũng thiếu đồ ăn thì cậu mới có lạnh lùng, chứ bình thường
đối với các pokemon Tiểu Phong vẫn khá tốt bụng, gọi bọn chúng tiến vào bên
trong
Hai con Mudkip vừa chạy vào liền chui lọt vào vòng tay của Swampert, có vẻ vì
thấy hình thái tiến hóa cuối cùng của mình nên bọn chúng cảm thấy an toàn,
Tiểu Phong phát tới cho bọn chúng một ít đồ ăn
“ Mizu mizu ..”
Ăn một cách ngon miệng, Tiểu Phong đang tự hỏi không biết bọn chúng sống ở đâu
mà lại chui tới đây
Swampert bất đắc dĩ trở thành phụ huynh của hai con Mudkip nhỏ, các pokemon
khác liền được tự do hoạt động, hôm nay ai nếu đều mệt rồi, để bọn chúng giải
tỏa một chút cũng tốt
“ Mọi người tự chơi nhé, ta đi ngủ tý”
“ Ta cũng muốn !!”
Tiểu Phong quan sát một chút, thấy mình cũng không có việc gì, cả ngày chơi vĩ
cầm miết cũng đã mệt rồi, liền chui vô trong trại nghỉ ngơi
Beautifly thấy vậy liền bay vào trong ngủ cùng anh, để lại các pokemon ở bên
ngoài vui chơi với nhau, hôm nay là một ngày không huấn luyện thả lỏng .