134 : Thời Tiết Quái Dị


Hồi phục sau sự kiện viên đá kỳ lạ, cả hai cùng chuẩn bị bữa tối chờ các
pokemon khác trở về, trong khi đó, đột nhiên áp thấp và sự ẩm ướt không biết
từ đâu ập đến, mây đen tích tụ tại trên trời thành tứng đám khổng lồ

Sấm sét bắt đầu đánh xuống ầm ầm làm nhiều con pokemon phát hoảng, không một
ai rõ chuyện gì vừa diễn ra, những người không để ý liền liên tưởng đến thứ
ánh sáng vừa nãy phát ra

Bất quá bản thân Tiểu Phong cùng Swampert biết rõ, vấn đề mây đen trên trời
cùng với sự chuyển biến hiện tại không phải do bọn họ

Rõ ràng là một thứ gì đó mạnh hơn, ẩn dật hơn thực hiện, bất quá đó chỉ là
những gì Tiểu Phong nghĩ mà thôi, còn những con pokemon khác lại không kiềm
lòng được muốn tiến tới xem bọn anh vừa làm cái gì

Trong khi sự di chuyển của các con pokemon đang hỗn loạn, tại trên một ngọn
núi cao, Raikou trở về sau buổi huấn luyện cùng Tiểu Phong, nó bình thường tại
thời gian này rất là nhàn nhã cùng sung sướng

Được hành hạ tra tấn tên khốn từng làm nhục mình ai cũng thấy thích rồi, nhưng
mà bây giờ Raikou đang nhíu mày suy nghĩ lo âu về điều gì đó, hướng tầm mắt
xuống dưới phía ngọn nước

“ Là vị thần thú nào …”

Không biết là ai ghé thăm, mặc dù bản thân ba con thú thần Raikou , Entei cùng
Suicune đều có thể hô mây gọi gió, nhưng ở trình độ này thì không còn là đơn
giản nữa rồi

Mọi thần thú đều thủ hộ một lãnh địa nhất định, thông thường có rất ít người
muốn đến lãnh địa của những thần thú khác vì dễ gây thù hằn, mà trận chiến
giữa hai con pokemon huyền thoại khả năng sẽ mang đến những tổn hại không đếm
được

Tại dưới bóng mờ phía bên dưới dòng nước, hình bóng của một con cá voi sát thủ
đại dương với thân hình khổng lồ hiện lên, chỉ một cái ánh mắt thoáng qua, có
lẽ nó đến vì sức mạnh của Suicune ?

Raikou cũng không biết nữa, bởi vì những năng lượng có cùng thuộc tính rất dễ
nhận biết ra nhau, tại thời điểm mà Tiểu Phong và Swampert thực hiện sự kết
nối lúc nãy, năng lực của Suicune bỗng mãnh liệt đến khó ngờ

“ ẦM !”

Sóng nước đập lên mạnh mẽ, trên trời cao mây đen tích tụ thành điện tố giông
bão không ngừng trút xuống như cơn phẫn nộ của Kyogre, và rồi sau đó thân hình
khổng lồ biến mất sau một khoảng thời gian quan sát

Không nhận thấy hình bóng của Suicune, Kyogre lại lần nữa ẩn xuống, chỉ khoảng
vài phút đã không còn dấu vết của đối phương, thoắt ẩn thoắt hiện giống như
một cái bóng, chưa từng lộ diện lòi trên mặt nước.

Đứng tại thời tiết có chút khó chịu, Tiểu Phong không hề biết rằng mình tuy
không gây ra đến hiện tượng kỳ lạ trên trời, nhưng vẫn có một chút dính dáng
đến chúng.

“ Marill, Poliwhirl, mọi người về rồi !”

Nhìn thấy bốn con pokemon quay trở lại, cũng không có đồ ăn nóng hổi chờ bọn
chúng vì cơn mưa ập đến một cách đột ngột, đành phải ăn tạm thức ăn hộp cho
ngày hôm nay

Tiểu Phong ôm lấy từng pokemon vào lòng, đi trú mưa tại một cái hang nhỏ, cảm
nhận từng chuyển biến một về sức mạnh của mình

Vốn dĩ lúc đầu khống chế vài giây là giới hạn không thể vượt qua, thông qua
một tuần huấn luyện cùng Raikou chịu biết bao nhiêu cực khổ mới kéo lên được
gần một phút, thế mà bây giờ Tiểu Phong lại có thể cảm nhận rõ

“ Giới hạn lần này .. vậy mà đến tận mười lăm phút ?”

Không thể tin tưởng vào sự thật lúc này, quả là vô cùng bất ngờ, rốt cuộc thì
thứ năng lượng mà bọn họ vừa hấp thu là cái gì mà lại lợi hại đến vậy ?

Mặc dù Tiểu Phong biết rõ sự tăng cường khổng lồ này một phần là nhờ vào huấn
luyện tích lũy cùng Raikou, nhưng mà vẫn không thể nhịn được cảm thấy hưng
phấn thôi rồi

Đang hớn hở cùng với các pokemon ở nơi trú mưa, đột ngột sự xuất hiện và âm
thanh đạp đất không ngừng vang lên kéo sự chú ý của Tiểu Phong rời đi, hướng
tới bên ngoài, tại xa có vô số các pokemon cùng tập trung lại đây

Bọn chúng là vì cơn mưa khổng lồ cùng với thứ ánh sáng phát ra từ việc tiến
hóa thất bại vừa rồi mà tiến đến, giống như đang thám thính tình hình, bầy
Macnetric lúc trước cũng xuất hiện

Các pokemon đứng ở trên đất liền không ngừng tập trung, nhưng kỳ quái thay là
không có một con pokemon hệ nước nào ở đây, giống như … bọn chúng bị dọa sợ
chạy vậy ..

“ Rốt cuộc thì cơn mưa này là gì đây ?”

Tiểu Phong chưa hiểu tình hình, ôm lấy Marill nhìn ra bên ngoài, bầy pokemon
đang tập trung càng lúc càng đông, đông đến mức độ sắp bao quanh hết chỗ trú
ngụ của Tiểu Phong mất rồi

Giờ khắc này Raikou cũng không có tinh thần tập trung vào chỗ của Tiểu Phong,
tạm thời rời khỏi lãnh địa của mình, bắt đầu lần theo vị trí của Kyogre

Đã rất lâu rồi mấy đại thần thú này mới xuất hiện tại thế giới thực tế này,
chẵng lẽ bọn chúng đã ngủ dậy sau thời kỳ cổ đại ? nhưng mà theo thời gian
tính toán thì cần phải thêm một đoạn thời gian dài nữa chứ ?

Bỏ lại những vị khách ở trên lãnh thổ của mình, các pokemon mất đi lãnh đạo
liền giống như thú dữ xổng chuồng, đối với đám Tiểu Phong bắt đầu xuất hiện
những hành vi tiêu cực

“ Bọn chúng … giống như là có ác ý ?”

Tiểu Phong cũng không rõ tình hình ra sao, nhưng mà bầy pokemon này lại đang
nhe răng nanh giơ móng vuốt lên tính tấn công về hướng bọn cậu, là các thành
viên thuộc lãnh địa Raikou, đáng lý ra …

Không nên như vậy chứ ? rốt cuộc thì bây giờ phải làm gì ? chiến đấu ? hay là
bỏ chạy ? tất cả mọi người ai nấy đều mệt mỏi rồi, nếu cả hòn đảo này trở
thành kẻ thù, vậy thì làm sao để có thể trốn thoát ?

“ Ầm !”

Một tia sáng màu vàng phóng tới, vô số ánh sáng màu vàng lập tức tụ lại tại
chỗ của Tiểu Phong, đánh một đòn khổng lồ gần như muốn sập cái hang chôn sống
bọn cậu ở bên trong, giật mình hoảng hốt, Swampert liền giộng xuống đất một
đấm

“ Stone Edge !”

Hóa thành một cái khiên khổng lồ bao quanh Tiểu Phong cùng mọi người, tuyệt
chiêu hệ mặt đất hoàn toàn cản lại dòng điện tiến đến, nghỉ giải lao chưa bao
lâu, đợt tấn công thứ hai liền tiến tới

Vội vàng móc ra quả cầu pokemon thu hồi những đồng bạn khác trở lại bên trong,
mục tiêu lớn quá hoặc nhỏ quá không tiện di chuyển, Marill, Poliwhirl cùng
Feebas chắc chắn phải thu về, Gyarados lại quá to, dễ dàng trở thành bia sống
để tấn công

Để lại một mình Swampert ở lại bên ngoài, nó vừa cùng với anh hấp thu năng lực
của viên đá vừa rồi, không những thể lực hồi phục mà sức mạnh cũng tăng cao

“ Swampert, nhờ ngươi, Earthquake !”

Vội vàng lao tới nhảy lên trên lưng của con kỳ nhông biển, hai tay của nó khép
lại thành một , dùng sức nện xuống mặt đất, toàn bộ hòn đảo rung chuyển trong
một dao động nhỏ, còn ở ngay tại vị trí của đám Tiểu Phong, các pokemon lần
lượt ngã xuống mất thăng bằng

Mặt đất nứt ra kẹp lại không ít các pokemon kẻ thù, bởi không tiện gây sự với
Raikou, giống như nó vì cái gì mà rời lãnh thổ, chắc chắn là liên quan đến
thời tiết này, vậy nên Tiểu Phong liền lựa chọn bỏ trốn

Tận lực ít tổn thương các pokemon nhất có thể, Swampert bật nhảy thật cao, bám
lên các cành cây phóng không ngừng rời đi, kéo theo sau đấy là một đoàn các
pokemon như thú triều xông tới

“ Khốn thật … tình huống này không phải là phiên bản quy mô lớn ở thành phố
Fortree sao ?”


Pokemon Thủy Hệ Quán Quân - Chương #134