Thức dậy thì đã nhìn thấy bản thân cùng các con pokemon đều đã nằm gục tại
chỗ, Tiểu Phong khó khăn với lấy ba lô kiếm dược thảo chuẩn bị trước thoa lên,
cảm giác nóng rát cứ truyền tới
Nhăn mày cắn chặt răng để không rên thành tiếng, vất vả bước lại gần để chữa
trị cho các pokemon khác của mình
Ngày hôm nay không có một con pokemon nào có thể lành lạnh vượt qua, ngay cả
Gyarados đã từng chịu qua sự hành hạ của Mink vẫn yếu đuối nằm đây thở dốc
từng hơi mạnh
Bị thương nhiều nhất cũng không phải là tất cả các pokemon khác ở trong đội
hình Tiểu Phong, mà chính xác là con pokemon được coi là mạnh nhất và đi lâu
nhất cùng với cậu
“ Ngươi có sao không ?”
Lo lắng hỏi han thành tiếng, đáp trả lại Tiểu Phong chỉ có là tiếng rên rỉ.
bất quá lại không có sự cằn nhằn hay than phiền đối với cậu, cặp mắt của
Swampert thật sự rất là minh mẫn
Nó hiểu rõ bản thân đang ở đây để làm gì, mọi người đều rèn luyện cật lực,
không có lý do gì để bản thân có thể nghỉ ngơi hay than phiền gì cả, nếu như
không muốn tham gia thì có thể lựa chọn ở lại
“ Không sao”
Nhẹ nhàng trả lời, nhắm mắt lại chịu đựng ma sát ở tay và bụng, thảo dược được
bôi lên cần một thời gian để chữa trị xong, qua một vòng bôi thuốc thì cuối
cùng cũng đến lúc ăn uống
Từ trong ba lô lấy ra một hộp đồ ăn làm từ trái cây, mặc dù không quá ngon
miệng và rất khô khan, nhưng tại trong tình huống thế này có ăn là đủ, thậm
chí cả đám còn chẳng có tâm trạng để ăn
“ Ăn đi, không ăn là không có sức cho ngày mai đâu !”
Nhìn vào trên bầu trời đang tối dần, Tiểu Phong biết đây mới chỉ là ngày đầu
tiên, không có lý gì mà bản thân lại thả lỏng cả, điều anh cần làm ngay bây
giờ là chuẩn bị mọi thứ cần thiết để đối đầu với các thử thách sau
Các con pokemon hơi dừng một chút, nhưng rồi sau đó cũng cắm đầu ăn liên tục,
dù cho nó không ngon, dù cho khẩu vị không hợp, nhưng sau cùng tất cả đều nuốt
vào một lượng lớn thức ăn khổng lồ
Điền căng bụng và rồi kiếm chỗ nghỉ ngơi, dành thời gian để các vết thương
khôi phục, tại thế giới này điều đáng ngạc nhiên là tốc độ khôi phục của các
pokemon là rất nhanh, chỉ cần đưa tới đủ dưỡng chất và thuốc dược thì sau đó
bọn chúng liền có đủ sức để đấu tiếp
Tiến tới một góc vắng, mặc dù Lucario là một con pokemon mới nhận và không có
nhiều cảm tình, nhưng hiện giờ nó đã là pokemon của anh, cũng không thể bỏ mặc
nó ở tại trong quả cầu miết
Tung nó lên gọi ra một con chó với cơ thể màu vàng đen, đặc trưng cho Shiny
Lucario với bộ lông khác biệt, cơ thể khỏe mạnh và đôi mắt hung dữ như muốn
giết người
Thông thường một con Lucario là loài hiếu chiến nhưng không đến mức như vậy,
rõ ràng là trong thời gian trưởng thành nó cũng phải chịu nhiều vấn đề không
mấy dễ chịu
“ Chào buổi tối, Lucario, đây là lần thứ hai chúng ta gặp …"
“ VỤT !”
Đang nói chuyện thì đột nhiên con Lucario lao tới với một cước đạp lên trời,
tốc độ ra đòn thật nhanh và chuẩn xác muốn đá vào mặt Tiểu Phong, bất quá lại
bị cậu nhanh chóng phát hiện và né ra
Không thích cách mà con pokemon này làm trò trước mặt mình, cảm tình mà Tiểu
Phong dành cho Lucario đã trừ xuống âm độ, thậm chí cậu còn có tâm trạng muốn
buông xuôi và thả con pokemon này về với tự nhiên
Bất kể đối phương có tài năng hay không, cho dù ngươi có mạnh tới mức độ nào,
nếu như không thể cùng nhau san sẽ và lắng nghe, nếu không thể cùng nhau chiến
đấu, đối phương trong mắt Tiểu Phong đơn giản chỉ là thứ rác rưởi !
Nhìn thấy Tiểu Phong né đòn của mình đơn giản, Lucario liền một tay chống đất,
hai cước phóng lên tung một đòn phi cước không chút dừng lại
“ Thật là phiền …”
Đôi mắt sáng lên, Tiểu Phong nhíu mày, đã mệt đến thế này rồi mà còn bị đối
phương chọc giận, những con pokemon khác cũng căm tức nhìn Lucario
Hai tay đưa lên thủ thế đáp lấy hai chân của Lucario, lực đạo mạnh đến muốn
gãy xương đánh văng Tiểu Phong ra xa, nằm lăn lộn dưới mặt đất
Chỉ một đòn đơn giản nhưng Lucario lại khiến cho toàn thể các con pokemon của
Tiểu Phong bốc hỏa, tự nhiên đâu đâu xuất hiện một con chó tiến tới đánh chủ
nhân mình, chưa kể còn đánh trong lúc đang yếu đuối nữa chứ
Tiểu Phong đau đớn nhìn hai cánh tay sưng tím mới được bôi thuốc cách đây
không bao lâu, nhíu chặt mày lôi ra quả cầu pokemon muốn thu hồi Lucario,
nhưng mà đối phương lại một lần nữa lao lên như muốn đánh bản thân
“ Cho ta đứng im !”
Tức đến run rẩy, nắm chặt quả cầu pokemon Tiểu Phong đứng lên gầm nhẹ, đôi mắt
như muốn trừng ra nuốt chửng con Lucario trước mặt, đối phương bị dọa sợ mà đơ
lại một lát
Năng lực phóng ra một cách điên cuồng, tuy yếu đuối nhưng sức mạnh lại tập
trung đến một mức cao độ, đủ để rung động đại não của đối phương trong một
khắc
“ Bịch”
Động tác giữa đường dừng lại căng cứng phía trên, mồ hôi chảy xuống một giọt,
Lucario cứ như vậy ngã bệch vào mặt đất
Đưa mắt lên nhìn Tiểu Phong giống như quỷ thần bước tới, từng bước từng bước
một thật chậm, đặt hai tay của đối phương lên trên bờ vai của anh, thì thầm
thật chậm
“ Ngươi … muốn chết ?”
Không hề có một chút tình cảm mà giống như đang nhìn vào một khối rác, lần đầu
tiên Lucario gặp phải tình cảnh này
Trước giờ nó luôn bị những đứa trẻ ngu ngốc muốn làm chủ bản thân , muốn nó
phải chiến đấu một cách ngu xuẩn, luôn đưa ra những yêu cầu vô lý khó chịu
Từ bé được lấy ra khỏi hoàng tộc vùng Sinnoh, Lucario đã luôn được nuôi dạy
với tư cách của một chiến binh cao ngạo không khuất phục trước ai, thậm chí
tại trong tay liên minh nó cũng cuồng ngạo và tự tin, không chịu nghe lời bất
cứ ai
Cho dù có đánh có đập thì nó vẫn luôn đứng dậy, trừ khi giết chết nó đi thì
may ra, bất quá lần này nó thật sự cảm nhận được uy áp đến nghẹt thở và hoảng
sợ như thế nào rồi
Cảm giác như Tiểu Phong hóa thành hung thần to lớn đang bóp lấy cổ mình, cơ
thể bị gồng xích buộc lại, từng bước một đưa nó rơi vào đáy sâu của địa ngục
rồi hành hạ tinh thần bản thân
“ Khư …”
Muốn nói gì đó nhưng lại không thể, nước mắt bất chợt muốn chảy ra, nó hoảng
sợ, lần này thì nó hoảng sợ đến phát khùng rồi, trơ mắt nhìn Tiểu Phong áp
sát, lúc trước tại sao nó lại có suy nghĩ tấn công đối phương cơ chứ
Đúng rồi, đứa trẻ trước mặt chỉ là có thứ năng lực kỳ lạ khống chế bản thân
thôi, vừa rồi bị đánh trúng cậu ta cũng đã bị nó đạp tới văng ra ngoài đau
đớn, không có lý nào một người yếu đuối …
Gần quá .. thật gần, dòng suy nghĩ bị cắt đứt khi khuôn mặt Lucario áp sát
khuôn mặt Tiểu Phong, ba chữ vừa rồi đã cướp lấy đi sự tự tin của chính nó, và
rồi bây giờ con pokemon này đang vùng vẫy trong bãi bùn
“ Bịch”
Ôm lấy đứa trẻ vào lòng mình, Lucario hoàn toàn chưa kịp hiểu điều gì, ngạc
nhiên nhìn lại mới thấy đối phương cũng đã ngất xỉu
Chỉ là trước khi ngất nổi giận mà thôi lại có thể khiến nó hoảng sợ đến chảy
mồ hôi thế này, Lucario muốn ném Tiểu Phong đi thì ngay sau đó đã gặp phải một
con Swampert tiến tới ôm lấy cậu thoát ra ngoài
Tại một gốc cây đặt Tiểu Phong xuống, con kỳ nhông biển nhìn Lucario với cặp
mắt không mấy thiện cảm, đồng dạng với bốn con pokemon còn lại, ai nấy đều mệt
mỏi, nhưng đáng ngạc nhiên là không ai chịu nằm im khi thấy chủ nhân bị thương
Một chọi năm, dù vậy Lucario vẫn khinh thường cao ngạo đứng đấy, chỉ là mấy
con pokemon bị thương còn không làm gì được nó
Bất quá đối phương lại không biết, cả năm con pokemon này ở đây đều mạnh mẽ
đến nhường nào, chỉ bằng một con Lucario thôi còn chưa có sức mà cao ngạo đến
như vậy đâu !