119 : Lựa Chọn Cùng Chấp Thuận


Tại trên một hòn đảo cách đó không quá xa, Raikou và Tiểu Phong đang nằm gục
tại bên nhau, ở bên cạnh đó còn có năm con pokemon khác đang ngồi dựa tại bên
cạnh chờ đợi bọn họ thức dậy

Các vết thương trên người Raikou đang lấy tốc độ rất nhanh hồi phục, có lẽ sau
khi lấy lại được viên đá của mình, sức mạnh của con hổ điện này đã tăng lên
với một tốc độ kinh khủng

Chờ đợi cho đến khi đôi mắt của đứa trẻ lại mở ra, ánh sáng mặt trời rọi xuống
làm Tiểu Phong lập tức nhíu mày nhắm lại, nhìn thấy Raikou đã thức dậy từ khi
nào ngồi bên cạnh nhìn bản thân mà không trực tiếp rời đi

“ Ngươi đã tỉnh ?”

“ Ừm”

Đối phương hỏi thăm, tuy không nói là ân cần nhưng cũng không quá mức lạnh
lùng như trước, có thể nói là đã đơn giản chấp nhận anh

Tiểu Phong cũng trả lời một cách thường thường, cậu không có vì thái độ đối
phương thay đổi mà ngạc nhiên, cho dù đối phương có nổi giận hay chấp nhận hay
không, với tư cách là người cứu đối phương, cậu sẽ không bị giết chết hay làm
tổn thương bởi con Raikou này

Lấy oán báo ơn là hành động không bao giờ được chấp nhận bởi các pokemon huyền
thoại, bọn chúng cũng có một vài thứ không muốn phạm phải, và anh đã nhắm đúng
tại vị trí đấy mà xâm nhập vào và ở thật gần Raikou để quan sát

“ Ngươi có biết ai là kẻ đã giấu nó đi không …”

Raikou hỏi về sự kiện mất tích bảo vật, dù cho Wallace đám người không phải
hung thủ nhưng mà khối kim loại kia cũng không phải một pokemon có thể tạo
nên, hay nói một cách khác chính là người gây nên sự việc này vẫn là con người

Kể cả pokemon hay con người đều có hai mặt tốt và xấu, đó là không thể phủ
nhận, có thể Tiểu Phong và những người ra sức bảo vệ thành phố không xấu,
nhưng không thể phủ nhận được một điều rằng nó ghét loài người

“ Trong giấc mơ ngày đó của ta, ngươi đã từng xuất hiện, nếu vậy không nhầm
lẫn thì địa bàn lúc trước của ngươi hẳn ở gần thị trấn Rubello đi ?”

“ Đúng vậy, lúc đó ta nhầm tưởng ngươi với người bạn cũ của ta …”

“ Ta nhớ không nhầm thì quán quân khu vực này từng nói, tại trên lãnh thổ của
ngươi có một thợ săn pokemon ghé qua cách đây không lâu

Lúc rời đi lại không mang theo một pokemon nào cả, đối phương cũng sở hữu rất
nhiều thiết bị máy móc hiện đại, có khả năng đối phương chính là người đã chôn
giấu món đồ ngươi bảo vệ tại đáy dòng sông này

Hơn nữa khi mà vật phẩm bị đánh cắp lại trùng hợp với lúc ngươi đến tìm ta,
hẳn đó là lý do ngươi lại nổi giận đến vậy đi ?”

“ Một thợ săn pokemon đã đến lãnh địa của ta …. ?”

“ Đúng vậy !”

“ LÀ AI ??”

Không trả lời lại Raikou mà là thuật lời Wallace đối với bản thân, kể lại câu
chuyện lúc trước, gắn kết những bí ẩn nối với nhau, hoàn thiện lại một tình
tiết đầy đủ và dễ hiểu

Càng nghe Raikou càng nhăn mày, quả nhiên là nó đã quá vọng động rồi, nhưng mà
cũng không thể tự trách bản thân được, mọi thứ quá trùng hợp đến mức khó tin,
ngược lại, nó càng lúc càng cảm thấy khó chịu về kẻ dám đột nhập vào lãnh địa
của mình

Gầm lên một tiếng tức giận khiến các pokemon khác hoảng sợ và vội vàng lao tới
trước mặt Tiểu Phong che chắn cho cậu, dù trong đấy có những pokemon nhỏ bé
không đáng kể giống Marill và Poliwhirl, nhưng chúng lại không hề sợ hãi nó

Gằn đúng hai chữ muốn biết về tên khốn đã đột nhập, đồng thời cũng muốn trả
lại món hận này, Raikou hơi ngạc nhiên khi nhìn các pokemon này lại có tinh
thần hộ chủ lẫn kiên cường bất khuất đến vậy

Quả nhiên là người được Suicune lựa chọn, quyết định của con sói màu xanh kia
không được những thành viên khác công nhận, nhưng mà giờ nó phải thừa nhận
rằng kẻ được chọn này không hề đơn giản

“ Là một kẻ mà cả liên minh đều luôn muốn triệt một cách tận gốc, đối phương
có hành tung vô cùng quỷ dị

Thợ săn pokemon J, kẻ đã gây ra nhiều vụ bắt cóc pokemon bí ẩn và vô số lần
chạy thoát thành công, lần này nhúng chàm vào lãnh địa của ngươi, e rằng chẳng
đơn giản gì đâu !”

“ Hừm, Thợ săn pokemon J ? Ta không biết đối phương , nhưng từng nghe qua một
vài huấn luyện gia các ngươi đi lạc vào lãnh địa của ta nói qua

Chuyện này ta sẽ xử lý sau, lần này thật sự cảm ơn ngươi, ta cũng không muốn
nợ nần gì một con người, đưa ra yêu cầu của ngươi, miễn là có thể chấp nhận
được, ta sẽ cố gắng giúp đỡ

Đừng có giả bộ cao thượng nói rằng mình đánh cược cả mạng sống vì muốn cứu
thành phố này, ngươi có thể thấy, chúng ta về cơ bản gần như là giống nhau,
nếu không có mục đích ngươi sẽ không làm liều đến vậy đâu !”

Tiểu Phong bình tĩnh nhìn con hổ trước mặt, quả nhiên là đồng loại mà, nhưng
mà nói thẳng toạc như vậy cũng làm anh đau lòng a, ha ha

Anh cũng không muốn đội hình có thêm một con pokemon khủng bố cao ngạo vậy
đâu, hơn nữa Tiểu Phong mà dám nói ra muốn thu phục đối phương đảm bảo sẽ bị
đập đến chết mất xác chắc luôn

Yên lặng trong một chốc lát, Tiểu Phong liền đối với Raikou đưa ra nguyện vọng
của mình, thời gian mà giải đấu liên minh pokemon diễn ra là trong vòng bốn
tháng nữa, tính cả thời gian lúc di chuyển và khiêu chiến, đạt được huy chương
thứ năm tại đây cùng ba huy chương khác chỉ cần tốn khoảng hai tháng

Nói cách khác anh còn có thời gian hai tháng trống để huấn luyện bản thân, nếu
có một pokemon huyền thoại ở ngay đây, tại sao không dùng nó làm phòng huấn
luyện để tăng cường sức mạnh và kinh nghiệm cho các pokemon bản thân ?

“ Ta muốn ở lại trong lãnh địa của ngươi hai tháng, lần lượt thách chiến các
pokemon ở tại trong lãnh địa này, hơn nữa còn đảm bảo sau mỗi lần chiến đấu sẽ
chữa trị cho cả hai bên

Chỉ cần hai tháng mà thôi, sau đó ta sẽ lập tức rời đi, chúng ta không còn ai
nợ ai, nhưng hi vọng ngươi có thể giúp đỡ ta huấn luyện và chỉ điểm các
pokemon lúc rãnh rổi, như vậy không biết ngươi có thể làm được không ?”

Tiểu Phong cũng không có đòi hỏi những bảo vật quý hiếm hay thứ đồ gì cực kỳ
mạnh mẽ, đối với anh không gì an toàn bằng thực lực tự thân

Các pokemon của bản thân còn có một khoảng phát triển rộng lớn, ở tại vùng đất
mà có rất nhiều pokemon hệ điện khắc chế được bản thân, nó có thể rèn luyện
rất nhiều vấn đề, đồng thời đối thủ bàn luận là không bao giờ thiếu

Raikou nhìn kỹ đối phương, yêu cầu này cũng không phải là không được, nhưng có
một con người sống cùng bản thân tại trong lãnh địa , dù chỉ hai tháng nhưng
đúng là không mấy thuận tiện

Bất quá bản thân nợ đối phương một ân tình, hơn nữa từ trong đôi mắt của Tiểu
Phong và lời nói không chút gì ngập ngừng, không đòi hỏi bất cứ món vật quý
hiếm mà lại lựa chọn huấn luyện thực lực, nó có phần công nhận Tiểu Phong hơn
một chút

Chậm rãi gật đầu, Raikou lập tức quay người rời đi, Tiểu Phong đặt một dấu ấn
truy tung lên người đối phương, hiện tại công việc lúc này của anh cần phải
làm là tìm lại Beautifly, không biết tình huống có nó ra sao

Nếu cần thiết thì phải khôi phục thể lực của con bướm nhỏ tại trung tâm
pokemon trước, nếu thuận tiện sẽ thách đấu đạo quán trước khi đi tới lãnh địa
của Raikou thực hiện hai tháng huấn luyện

“ Hi vọng là ngươi không sao !”

Anh còn nhớ rõ như in đòn tấn công của Raikou lúc đó có bao nhiêu mạnh, sau
khi xuất ra Solar Beam, thể lực của con bướm cũng chẳng còn bao nhiêu, lại còn
phải ăn một cú đánh như vậy, coi như không trọng thương cũng mất vài miếng
thịt

Bước chân vội vàng tăng lên cước bộ, đám Swampert cũng đi theo anh, ai nấy đều
lo lắng cho Beautifly, rời khỏi mảnh đất này, tiến theo mối liên kết giữa bản
thân và con bướm nhỏ mà đi tìm lấy nó


Pokemon Thủy Hệ Quán Quân - Chương #119