114 : Dưới Mặt Nước


Con xe đang không ngừng chạy tăng tốc trên đoạn đường không mấy bằng phẳng,
bất quá Tiểu Phong không hề nhíu mày hay khó chịu gì cả, chờ đợi cho đến khi
tiến tới nơi của đám Wallace

Anh cũng rất muốn gặp xem một trong ba thú thần khác với Suicune có hình dạng
thật sự là gì, từng gặp qua bóng dáng mờ ảo của nó trong mơ, nhưng chưa thật
sự được chứng kiến thực lực chính xác cũng như hình dạng ngoài đời

Ôm lấy con bướm bé nhỏ, Tiểu Phong có chút lo lắng cho các pokemon khác của
mình, đồng thời cũng đang dồn hết sức để khôi phục lại sức mạnh

“ Hừm …”

Đôi mắt mở dần ra, ánh sáng màu xanh dần trở lại, tuy còn khá là mờ yếu nhưng
bất quá Tiểu Phong đã lấy lại được thứ khả năng quan sát bá đạo này, cho phép
gia tăng thực lực của các pokemon bản thân

Xuất hiện trước mắt bản thân lúc này chính là vô số bọt nước, Tiểu Phong giật
mình muốn vùng vẫy, bất quá ngay sau đó anh liền cảm thấy có gì đó rất là kỳ
lạ

Không … Không cảm thấy khó thở, khoan đã, tại sao anh lại ở phía dưới mặt nước
như vậy, từ khi nào mà bản thân lại ở đây, không hề có một ký ức nào cả, không
rõ ràng, mơ hồ và không xác định

Tầm nhìn dần dần thay đổi, sau đó tăng tốc thật nhanh trong khi bản thân không
hề di chuyển, cảm giác thật sự chân thật, giống như hóa thành một con cá dưới
nước, nhìn thấy phía dưới bằng tầm mắt của một pokemon khác

Nhìn bằng góc nhìn của một người khác, người có đủ liên kết để thực hiện điều
này với bản thân hiện tại chỉ có một, đó chính xác là Swampert đã luôn theo
anh từ khi bắt đầu cuộc hành trình tới giờ

“ Ngươi ở đấy … đúng không ?”

Mở miệng ra và hỏi, âm thanh giống như vô hình truyền tới một nơi rất xa, năng
lực của Tiểu Phong sau nhiều lần vượt giới hạn sử dụng đã trở nên mạnh hơn,
đồng thời thích nghi thể lực cũng tốt hơn

Mặc dù vẫn còn rất mệt, nhưng mà đã có thể cầm cự lâu hơn trước, miễn là không
gia tăng thực lực cho pokemon thì vẫn có thể duy trì trong một khoảng thời
gian đủ dài

“ Ừm … Tiểu Phong”

“ Bên đấy mọi người ổn chứ ?”

Lập tức quan tâm thăm hỏi, bên cạnh xuất hiện hình bóng của bốn con pokemon
khác, bọn chúng bơi quanh nhau tạo nên một lực cản phía trước giảm bớt thể lực
tiêu hao khi dòng chảy đi ngược lại hướng mong muốn

Không biết là đang nhắm tới mục tiêu nào, nhưng có vẻ là đang di chuyển rất
gấp, bọn chúng đang đi tìm kiếm một thứ gì đấy

“ Tất cả vẫn an toàn, tuy nhiên tình hình rất hỗn loạn, thú thần Raikou đang
giáng cơn phẫn nộ xuống loài người

Phát hiện có dấu hiệu điện lưu khả nghi tại bên dưới dòng nước cất sâu dưới
đáy con sông này, giống như có một cổ máy đang khóa chặt lại năng lượng

Đó rất có thể là vật cần tìm mà Raikou đang muốn lấy lại, vì mặt nước càng
xuống sâu càng có nhiều lớp màng ngăn cản nên coi như thú thần không để ý vẫn
không thể nhận ra được”

“ Là ai mà có thể có các thiết bị che kín được năng lực của thú thần Raikou,
không thể là người bình thường, mà người liên minh lại bị quản rất chặt

Chỉ có thể là một ai đó có đủ tài nguyên và nhân lực để đối chọi với liên minh
Hoenn, có thể là đội hỏa tiễn, mà cũng có thể là thợ săn pokemon ..”

Swampert vừa trả lời anh liền nhận ra lỗ hổng tại đây, một khi món đồ bị mất
ít ai mà nghĩ đến việc vật phẩm bị đánh rơi lại nằm ở phía dưới con sông

Tại một nơi như vậy mà kiếm một viên đá khó như tìm kim đáy bể, vô số các
trường hợp có thể xảy ra, kẻ đứng sau màn đen này chỉ cần chờ đợi cho đến khi
cơn thịnh nộ trôi qua, mặc kệ thiệt hại nhận được

Đối phương, sẽ lấy được thứ mà mình mong muốn mà không phải nhận bất cứ tổn
thương nào, không thiệt hại, không ảnh hưởng , cứ như vậy nhận hết tất cả

Quân ranh mãnh, loại người này chính là kẻ mà anh ghét nhất, cũng là người mà
anh cảm thấy đáng sợ nhất

“ Có chuyện gì sao ?”

Một bàn tay chạm tới bên cạnh bản thân, khẽ lay nhẹ một cái khiến Tiểu Phong
tỉnh lại, cơ thể lập tức thu hồi lại năng lực

Vẫn còn một vài điều muốn hỏi, nhưng thời gian có lẽ đã trôi qua đủ lâu, vừa
rồi chỉ giao tiếp có vài giây nhưng mà lại đã trôi qua cả tiếng đồng hồ, mồ
hôi không ngừng tuôn tràn ra, xem ra tinh thần đã tiêu hao lại khá nhiều

Hướng mắt về phía người đã gọi mình dậy, khẽ gật đầu nói một tiếng không sao,
đưa tầm nhìn trở lại nơi mà các đạo quán huấn luyện gia cùng quán quân Wallace
đang đại chiến với những đại thú phía trên mặt sông

Milotic giống như nữ thần của vùng sông này không ngừng đánh trả đợt tấn công
của bầy Gyarados và các pokemon mạnh mẽ khác

Những đạo quán huấn luyện gia đều đã tập trung lại, trong đấy có Norman và
những người anh đã từng thách chiến, chỉ cần trong phạm vi khoảng cách không
quá xa liền được gọi trở lại

“ Người dân và học viên sao rồi ?”

Quay lại hỏi một người quân nhân phía sau, đối phương lập tức từ thông tin
nhận được phía trung tâm trả lời

“ Cả ba nơi phía trước đã phân tán được phần lớn lực lượng, các đạo quán huấn
luyện gia đã cản trở đám tàn dư lại, tuy vẫn còn một chút thương tổn bất quá
không có thương vong

Còn bên phía chúng ta thì không có bất cứ ai vượt qua được khu vực ranh giới,
giảm bớt một phần áp lực đối với liên minh, làm tốt lắm tiểu bằng hữu, sau này
chắc chắn sẽ nhận được phần thưởng lớn !”

“ Vậy sao … nhưng mà điều này còn phải xem xét đối phương có tính tình ra sao
cái đã, chậc chậc …”

Không mấy quan tâm đến phần thưởng, anh chỉ mong mình mau chóng cùng các
pokemon mạnh hơn, tiến lại gần đám Wallace, ông ấy thấy anh tiến tới liền hỏi
thăm, dù cố tỏ thân thiện nhưng vẫn không giấu được sự nghiêm túc trước tình
hình nghiêm trọng bây giờ

Tiểu Phong lắng nghe, đồng thời cũng nhìn về nơi mây trời âm u đằng xa, nếu cứ
như thế này thì học viện pokemon sẽ bị ảnh hưởng rất lớn, anh không muốn ai
làm can thiệp tới quá trình khiêu chiến đạo quán của mình

Chỉ cần trả lại bảo vật lãnh địa là có thể làm đối phương bình tĩnh, anh hiện
tại đã biết vật phẩm ở đâu, bất quá làm sao để đối phương chịu đi theo anh mới
là một vấn đề

Hiện tại các huấn luyện gia mạnh mẽ đều bận ngập đầu, không một ai có rãnh
thời gian mà thoát khỏi chiến tuyến, bất quá sợ rằng cũng không cầm cự lâu
được

“ Ta có nghi ngờ rằng thợ săn J là kẻ đã đánh trộm viên đá của Raikou nhưng
hình như không phải, Steven không tìm thấy dấu hiệu của viên đá mà nhóc nói
tới

Xem ra chúng ta lại về điểm khởi đầu rồi, vậy mà ta cứ tưởng rằng sẽ có cơ hội
giảng hòa trong sự yên lặng chứ, tạm thời không chiến là không được …”

“ Thợ săn J ?”

Cái tên này làm anh nhớ tới một người, kẻ đã từng làm cho Tiểu Linh phải ngất
xỉu, anh từng hận muốn moi xương róc thịt của ả ta ra

Bất quá hiện tại anh còn chưa có cái thực lực đó, vậy nên trước tiên cứ im
lặng mà trưởng thành cái đã, nếu có thể thì đâm chọc được vài câu, tiện thể
đối phương cũng nằm trong diện tình nghi, vậy nên ..

“ Không biết sao, ả chính là …”

“ Không, ta biết !”

“ Nhưng mà đối phương lại không có cầm lấy viên đá của Raikou, điều khốn kiếp
nằm ở đây … Steven đã tìm khắp nơi bất quá vẫn không tìm thấy dấu vết …”

“ Không, khả năng cao chính là đối phương đấy, chỉ là phương thức cất có chút
khó tìm thôi !”

Trực tiếp dẫn diện tình nghi quay trở lại thợ săn J, anh muốn cho liên minh
làm khó dễ bọn họ thêm một chút, dù sao cũng không mất mát gì

Nhìn thái độ tự tin của Tiểu Phong một lần nữa khiến Wallace cảm thấy ngạc
nhiên, đứa nhóc này chẳng lẽ đã biết điều gì đó rồi ư

Ngay khi quán quân đại nhân vừa định mở miệng, Tiểu Phong liền quay lại nhìn
ông đưa tay lên suỵt một phát

“ Từ từ , chưa phải lúc, tạm thời … cứ dụ Raikou ra cái đã !”

“ Cái này … ừm !”


Pokemon Thủy Hệ Quán Quân - Chương #114