100 : Liliane Rời Đi, Ruy Băng Thứ Tư


Bước ra khỏi giường bệnh với tình trạng yếu đuối, vừa chạm chân xuống đất Tiểu
Phong đã cảm giác như muốn sụp đổ , bất quá may mắn cậu kịp chụp lấy thành
giường chống đỡ bước tiếp

Làm quen như người bị khuyết tật hoặc chấn thương đi hồi phục vật lý, Tiểu
Phong trong đầu đầy phun tào, nhưng dù sao thì chính anh là người đã chủ động
muốn chuyện này , không thể trách ai được

Hiện tại anh cũng không rõ ai là người chiến thắng trong cuộc chiến ngày hôm
qua, tại thời khắc quan trọng nhất bản thân đã gục ngã trước khi kịp nhìn vào
bảng thành tích của hoa lệ đại hội

“ Cần giúp không ?”

Marick từ đằng sau tỉnh táo lại mới nhận ra con trai mình đã dậy, vậy mà lập
tức xuống giường một mình, thật là cứng đầu mà

Tiến lại gần đưa một tay đến đỡ đối phương, Tiểu Phong đi làm một ít vệ sinh
cá nhân rồi thay cho mình một bộ đồ khác, bộ áo quần này không biết bị làm sao
mà dính đầy mồ hôi, giờ nhớp nhớp cực kỳ khó chịu

Cảm ơn ba mình anh liền tiến ra ngoài được căn tin, dần dần máu lưu thông trở
lại, có thể đi được bình thường Tiểu Phong liền thở ra một hơi

“ Cà phê ?”

Ngày hôm nay Marick phải trở về, ông tính tiện thể mang luôn Brule trở lại
Rustboro thành phố, nhưng do đứa con trai ngốc nghếch này ông đành phải trì
hoãn thời gian hơn một chút

Có thêm cơ hội ở bên cạnh Abby làm sao mà Brule có thể từ chối, liền lập tức
đồng ý trì hoãn thời gian, thậm chí nguyện ý đợi đến ngày mai đi cũng được

“ Cho con một ly”

Gật đầu đồng ý, anh liền cầm lấy tờ báo lên đọc xem tin tức ngày hôm qua, quả
nhiên việc anh ngất xỉu giữa chừng làm nhiều người lo lắng, bất quá có cái đề
mục ghi rằng bản thân lúc cuối bạo phát đánh cho Liliane không có đường để bỏ
chạy

Lạnh lùng kết thúc trận đấu bằng cách trực tiếp đánh đổ Milotic khổng lồ, con
pokemon đã một đường quét sạch mọi đối thủ trên sàn đấu ngày hôm nay

Hơn nữa theo thông tin phóng viên ghi nhận, Liliane đã nói với báo chí về cảm
nhận của bản thân trong trận đấu hôm qua, vào thời khắc cuối, cô chỉ nó đúng
bốn chữ mà thôi

“ Đáng sợ, Quái vật !”

Từng lời nói như run lên của Liliane chứng tỏ cô đã rất hoảng sợ khi phải đấu
với Tiểu Phong vào lúc đấy, nhưng mà sự thật là anh cũng không nhớ đến lúc đó
có được không a ?

Đang ngồi đọc thông tin của báo hoa lệ, đột nhiên cảm thấy có ai đó đang tiến
tới gần, người con gái hôm qua đã đấu với anh, Liliane đang đứng đối diện bản
thân

Cô gái đấy còn có chút lo lắng khi nhìn vào Tiểu Phong, nhưng sau cùng lại thở
ra một hơi ngồi tại một hàng ghế phía trước, đối mặt với anh mà nói

“ Ngày hôm qua, tôi đã thua … có thể nói là tôi đã bị đè bẹp đến mức không thể
làm ra bất cứ phản kháng nào”

Bình tĩnh nói ra cảm xúc của mình, giống hệt tờ báo vừa mới kể, người con gái
trước mặt đang nắm chặt hai tay để kìm nén bản thân

Không phải ai cũng có thể trực tiếp đối diện với việc này sau khi đã thua thảm
bại đến vậy, đặc biệt là một người đứng tại trên đỉnh cao như Liliane, cô biết
rằng cậu bé này không hề yếu, nhưng mà muốn đuổi theo bước chân của cô thì cần
phải cố gắng thêm ít nhất một hai năm nữa

Vậy mà không thể ngờ rằng tại trận đấu hôm qua, đối phương như hóa thành một
con người khác, dìm cô xuống dòng nước, bóp lấy cổ của cô khiến Liliane không
thể thở được

Chỉ có thể trơ mắt nhìn Milotic bị đánh đến mất năng lực chiến đấu, tại sau
khi hồi phục ở trung tâm pokemon, không chỉ cô mà cả nó vẫn gặp ám ảnh tâm lý

“ Hoa lệ đại hình thức đại hội, tôi muốn tái đấu lại một lần nữa, vì bản thân
tôi, cũng vì Milotic, trận đấu ngày hôm qua đã để lại rất nhiều bóng ma lên
bản thân

Không biết rằng thứ sức mạnh đó là gì, nhưng tôi có thể khẳng định tại trong
vài giây ngắn ngủi, cậu đã đạt tới trình độ của một thiên vương huấn luyện gia

Khó khăn càng lớn thì càng có thêm hưng phấn trong cuộc du hành này của tôi ở
Hoenn, lần tiếp theo gặp mặt, tôi sẽ đánh bại cậu bằng toàn bộ sức mạnh của
mình, vậy nên trước khi lúc đó đến, cố mà kiểm soát thực lực của bản thân đi”

Đưa ly nước lên miệng nhấp một hơi, cô nói ra tất cả những gì mình muốn giải
bày, từ trong túi sách bên cạnh, lấy ra một sợi ruy băng to lớn lấp lánh

Đặt nó lên bàn và đẩy tới trước mặt của Tiểu Phong, đây là phần thưởng vinh
danh của người chiến thắng, vì Tiểu Phong cùng Swampert ngất xỉu nên cô đành
nhận thay đối phương, đợi cho đến khi cậu ta tỉnh dậy liền gửi lại

Cầm lấy sợi ruy băng thứ tư của mình, chỉ còn lại một sợi cuối cùng thì anh sẽ
được nhận tư cách tham gia hoa lệ đại hội đại hình thức

“ Cảm ơn”

Cầm lấy nó Tiểu Phong khẽ hôn nhẹ một cái, đó chính là minh chứng cho thành
quả của anh, và cũng là những nổ lực mà bản thân đã đánh đổi, dù trong đấy có
một phần may mắn, nhưng dù sao anh cũng không hổ thẹn khi nhận lấy nó

Liliane nhìn thấy cảnh tượng khốn kiếp trước mặt liền nhịn không được cầm ly
nước ở bên cạnh nốc một hơi thật dài, ực ực ực cho thoải mái rồi đặt xuống,
không còn tý thục nữ nào hết mà nối

“ Aaaaa ~, ghen tị thật đấy !!!”

“ Được rồi, công việc của tôi đã kết thúc, còn về việc nhận giải thưởng vật
phẩm hiếm cậu có thể liên lạc với bên hoa lệ hội trường, tôi cần phải đẩy
nhanh tốc độ lữ hành để lấy đủ các ruy băng đây, tạm biệt !”

Nói xong Liliane liền rời khỏi bàn, vẫy tay chào tạm biệt Tiểu Phong và rời
khỏi Rubello thị trấn, bóng dáng rất nhanh biến mất khỏi tầm nhìn của anh

Cô gái đó nói rất đúng, hiện tại thực lực của anh vẫn còn chưa đủ mạnh để đối
đầu với một người có thực lực như Liliane, chỉ có bật lên năng lực của Suicune
mới có thể giúp anh đánh bại đối phương

Bất quá tác dụng phụ quá mạnh, anh cần phải cấp tốc huấn luyện thêm nữa rồi,
thời gian nghỉ ngơi tại Rubello thị trấn đã đủ dài, tiếp tới, anh cần phải để
các pokemon tiến tới trạng thái tiến hóa cao nhất

“ Ồ, lúc nãy có ai đến sao ?”

Bưng tới một khay đồ ăn và hai ly cà phê lớn, đưa tới cho con trai mình một
cốc, ông ngạc nhiên khi cốc nước trà của mình đã bị ai đó uống sạch

Tiểu Phong cười trừ cũng không biết phải nói làm sao, giải thích về việc
Liliane vừa mới đến, hai cha con tâm sự một chút

“ Nè, Tiểu Phong, con có thể nói cho ta lúc trước là cái gì không ?”

Còn thật sự hỏi, quả nhiên không thể tránh được điều này a, nhưng mà anh cũng
không tính giấu diếm quá lâu, thần thú cũng không phải chưa từng gặp thấy, bất
quá có được bọn chúng nguyện ý chúc phúc hay không lại là một chuyện khác

Nhấp miếng cà phê xong cảm thấy có chút đắng đắng, Tiểu Phong nhíu mày đặt ly
ca phê xuống rồi nói

“ Suicune, ba từng nghe qua chưa ?”

“ Là một trong ba thú thần hiện thân của ngọn gió bắc, Suicune sao ?”

Vừa nghe thấy vậy Marick liền ngạc nhiên tò mò hỏi, bất quá đối lại với ông
chỉ là sự bình thản đến bất ngờ, thấy vậy ông biết bản thân đã hơi quá lố

Hơn nữa còn tại chỗ đông người như vậy kích động, bất quá nghe tin một thần
thú thì cũng hiếm có ai bình tĩnh được, Tiểu Phong cũng hiểu rõ nên không nói
gì, chỉ là chờ đợi cho sự chú ý phân tán mới nói tiếp

“ Ngày hôm qua chiến thắng của con có một phần liên quan đến nó, hiện tại con
chỉ có thể nói được như vậy thôi, còn về những thông tin khác thì bản thân con
cũng không rõ lắm

Một điều nữa là năng lực này không có gây hại cho bản thân con, mỗi một khi sử
dụng sẽ nhận tác dụng phụ nhưng ngược lại cũng rèn luyện thân thể, con đau đớn
như vậy là vì thể lực không chịu đựng nổi và là lần đầu tiên nên mất kiểm
soát”

“ Ta hiểu rồi … nhưng mà đúng là kỳ bí thật, nếu như có cơ hội nhất định phải
dẫn ta giới thiệu với con Suicune đó nhé !”

Marick cũng không có đào sâu vào hỏi, ông biết con trai mình cũng có một vài
lý do để phải giữ bí mật, thế giới này cũng không có trong sáng như mặt ngoài
đến vậy

Đôi lúc giữ cho mình một vài bí mật hẳn là tốt hơn, vì bản thân là cha nó nên
thằng bé mới có thể tin tưởng nói điều này ra, vậy tốt hơn là ông nên giữ bí
mật cho nó đi.

Đảm bảo an toàn cho con trai, nếu không ông sợ bị lão bà hành hạ khi về nhà,
chuyển sang đề tài khác và nói chuyện, xem ra đứa trẻ này sau đó sẽ trở thành
tồn tại làm cả khu vực Hoenn này phải run rẩy rồi

Còn bây giờ ông chỉ việc chờ tới lúc đó thôi, làm cha của một cường giả, cảm
giác cũng có chút hãnh diện đến nở mũi ghê.


Pokemon Thủy Hệ Quán Quân - Chương #100