Cười


Người đăng: ꧁༺ʊ͋

“ Anh Hagomoro, mẹ chúng ta hiện giờ hoàn toàn không có chút lý trí nào rồi,
như vậy phải làm thế nào bây giờ?”

Hamura chống đỡ lấy Kaguya tấn công hỏi lấy Hagomoro. Sau khi biết được mẹ
mình bị khống chế Hamura không còn đủ nhẫn tâm để ra tay với chính mẹ mình.
Hagomoro biết được cảm giác mà Hamura đang trải qua, bản thân của Hagomoro lúc
này cũng vô cùng khó xử.

Nếu lúc đầu Hagomoro chỉ suy nghĩ là tất cả mọi thứ đều là do bản thân mẹ mình
làm ra nhưng bây giờ kẻ đứng sau lại là một người khác. Hiện giờ tiến thoái
lưỡng nan. Kaguya đang mất kiểm soát, năng lực của nàng cũng cực kỳ mạnh, cả
hai người Hagomoro không thể xem thường nếu cứ tránh né sớm muộn cũng rơi vào
tuyệt cảnh, còn nếu ra tay đây chính là mẹ mình nếu xuống tay chẳng phải mang
tội bất hiếu như vậy còn cần chiến đấu để làm gì, gia đình bản thân cũng không
bảo vệ được nói gì đến hòa bình thế giới.

“ Hamura ta có cách rồi, còn nhớ tấm phù lúc nãy ta dùng không, chúng ta mau
khống chế lại mẫu thân sau đó nhờ Gamamaru giải quyết hậu quả.”

Hamura đang cẩn thận đối phó lấy Kaguya cũng không nói gì gật đầu báo hiệu
đồng ý. Cả hai sau đó không chút giữ sức toàn lực tấn công cả hai người Kaguya
cùng thập vĩ.

Càng đánh Hamura cùng Hagomoro càng lộ rõ lợi thế của mình, những kiến thức mà
Gamamaru đã phát huy tác dụng. Tiềm lực của cả hai ngày càng được bùng phát
càng đánh càng mạnh. Ngược lại với họ thì Kaguya cùng thập vĩ lại càng lúc
càng yếu dần. Gamamaru quan sát trận chiến thấy được điều này thế nhưng nó
không hề tỏ ra vui vẻ mà chỉ thấy bên trong có chứa âm mưu gì đó.

“ Kaguya cùng con quái vật kia thật kỳ lạ, sức mạnh biểu hiện ra vẫn có gì đó
chưa toàn lực, đáng lý sẽ không phải yếu như vậy mới đúng.”

Kinh nghiệm chiến đấu của Gamamaru tốt hơn nhiều so với cả hai an hem
Hagomoro. Nó nhận ra ngay sự bất hợp lý mà trận chiến đang xảy ra. Thế nhưng
Hagomoro thì hoàn toàn không nhận ra điều này.

Nhân cơ hội áp đảo của mình, Hagomoro cùng Hamura liên tiếp tung ra sát kỹ ép
Kaguya cùng thập vĩ lại gần với nhau.

“ Đến lúc rồi Hamura, chúng ta dùng chiêu đó.”

Hamura hiểu ngay ý đinh mà Hagomoro muốn nói, lập tức phối hợp với anh trai
mình.

“ [Địa bộc thiên tinh]♦[Chibaku Tensei]”

Cả hai thi triển đệ nhất phong ấn thuật [Địa bộc thiên tinh]♦[Chibaku Tensei]
lên trên người thập vĩ. Đây là chiêu thức tạo ra lực hút lấy nạn nhân làm
trung tâm kéo vật chất xung quanh ép lấy nạn nhân tạo thành một khối đá khổng
lồ. Bên trong sẽ đưa nạn nhân qua một dùng không gian riêng biệt. Nó cần một
lượng Chakra kinh khủng để thi triển nếu đủ Chakra sẽ cực kì hiệu quả.

Cả người thập vĩ dần dần bị che lấp bởi những lớp đất đá bao phủ toàn diện cơ
thể nó. Một khối đá như một ngọn núi to lơ lửng giữa bầu trời. Cả hai người
Hagomoro ngay lập tức xông đến khối đá ép tay mình lên trên. Một ấn chú lập
tức từ bàn tay xuất hiện lên trên khối đá.

“ Chuẩn bị chưa Hamura.”

“ Chúng ta bắt đầu.”

Hagomoro hai người đang làm công việc cuối cùng, củng cố lượng lớn chakra gia
trì vững chắc phong ấn. Cả hai truyền lượng lớn chakra vào bên trong khối đá.
Ngay lúc thành công chỉ còn cách một khoảng cách nhỏ thì cả hai mới nhận ra
được mình đang bị một cái bẫy sắp đặt.

“ Anh Hagomoro, phong ấn đang rút kiệt chakra của em.”

“ Ta cũng đang bị như vậy, không thể rút tay ra được chúng ta đang bị nó hút
cạn chakra trong cơ thể.”

Gamamaru lúc này nhìn thấy cả hai anh em tình cảnh vội vã định đi đến giúp
sức, vừa định xông lên nó đã bị một xung kích đánh bay ra xa ngã xuống bất
tỉnh. Kẻ tấn công không ai khác chính là Kaguya, mọi người tập trung phong ấn
đã bỏ quên đi sự có mặt của nàng.

Hagomoro tình trạng ngày càng tệ đi chakra trong cơ thể đã dần dần tiêu thất,
khi dòng chakra cuối cùng bị lấy đi cả hai cũng rơi khỏi sự khống chế của viên
đá khổng lồ lao xuống mặt đất. Cú ngã làm cả hai cả người tê liệt không thể cử
động, miệng tràn ra máu tươi. Ánh mắt cả hai tràn đầy nuối tiếc nhìn lên không
trung. Họ không cam tâm, chiến thắng chỉ cách họ một chút, họ còn không biết
vì sao minh thất bại. Hagomoro uất ức nhìn lên cao nói:

“ [Địa bộc thiên tinh]♦[Chibaku Tensei] làm sao có thể có sơ hở vật chất cùng
không gian bên trong phong ấn làm sao có kẻ có thể thoát ra được bao nhiêu đó
khống chế mà phản công.”

“ Đó là vì các ngươi chưa gặp ta.”

Hagomoro cùng Hamura giật mình nhìn xung quanh tìm kiếm vị trí giọng nói phát
ra, những họ bàn hoàng nhận ra nó chính là từ bên trong viên đá đang lơ lửng
trên không kia phát ra.

“ Con quái vật đó biết nói.”

Hamura nhìn Hagomoro hỏi, hắn cũng không cố tìm câu trả lời vì Hagomoro lúc
này cũng như hắn hoàn toàn bất ngờ. Viên đá từ từ nứt ra rơi xuống đất từng
mảng đất đá lớn. Dần dần chúng lộ ra một hình dạng hoàn toàn mới không phải là
thập vĩ mà trước đây Hagomoro cùng em mình cố sức phong ấn.

♦[ Giratina ]♦

Bây giờ xuất hiện chính là hình dạng sáu chân của Giratina nhưng kích thước so
với nguyên gốc chỉ bằng một nửa, so với thập vĩ trước đó cũng nhỏ đi không ít.

“ Ngươi là ai.”

Hamura nghi vấn hỏi Giratina, hắn không biết thứ đứng trước mặt mình là gì,
mình có phải đang chống lại thứ này hay không nhưng khí thế mà Giratina tạo ra
đã kinh sợ cả hai người Hamura.

“ Ta là ai, đã rất lâu không ai hỏi tên của ta, ta cũng chẳng nhớ rõ tên mình
là gì, chắc chỉ có kẻ thù của ta mới biết được tên của ta mà thôi. Các ngươi
không biết được vì các ngươi không xứng làm kẻ thù của ta.”

Giratina kêu ngạo nhìn xuống nơi Hagomoro cùng Hamura đang thôi thớp nằm thở
tuyên bố. Sau đó nó nhìn sang Kaguya vị trí.

“ Ngươi! Người phụ nữ này thật đặc biệt, ngươi không phải con người nhưng
ngươi còn con người hơn bất cứ người nào mà ta từng gặp. Tuy ta không phải một
thứ tạo ra cho sự tốt đẹp nhưng ta cũng biết thứ gì là cái đẹp. Ngươi chính là
thứ đó. Ta ở bên trong ngươi lâu như vậy nhưng không tìm ra được một chút cơ
tia cảm xúc hắc ám nào từ ngươi, đã có lúc ta tưởng mình sẽ bị ngươi thanh tẩy
đi.Nhưng ngươi sau khi mất đi tên đó đã hoàn toàn thay đổi. Đây chính là con
người.”

Giratina nhìn về Kaguya đang vô hồn nói tiếp.

“ Ngươi hoàn toàn bị thù hận cùng đau khổ chiếm lấy cơ thể, ta mới nhờ thứ đó
mà có được ngày hôm nay, ta đã giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện của mình, các
con ngươi bây giờ sắp chết rồi chúng sẽ đi gặp cha của mình sớm thôi.

Oh vẫn còn chút cảm xúc à.”

Giratina nhìn Kaguya bổng ngạc nhiên thốt lên. Nó thấy được Kaguya đang rơi
lệ. Giọt nước mắt lăng xuống lăn trên khuôn mặt vô hồn. Kaguya lúc này cũng
không rõ là vì cái gì mà khóc. Nàng lo lắng cho con mình, hay nàng nhớ về
Kishimoto hoặc có lẽ cũng chỉ là giọt nước mắt của sự hối hận.

“ Không ngờ ngươi vẫn còn có được cảm xúc của mình, ngươi năng lực đã là thế
giới này đỉnh cao, ta không thể lập tức đánh bại ngươi chiếm lấy thân xác
ngươi thế nên ta đã phải đưa mình ra con quái vật kia. Cũng nhờ ngươi sức mạnh
đã phân chia cho hai người con của mình nếu không ta cũng không tự tin đứng
trước mặt ngươi.”

Giratina sau khi đi qua lỗ đen thời không đã bị nhập vào trong thân xác của
Kaguya. Thế nhưng sự lương thiện của Kaguya đã hoàn toàn lấn át đi Giaratina
làm nó suy yếu đến cùng cực cũng vì thế mà Dialga cũng không thể nhận ra
Giratina hiện diện ngay cạnh mình.

“ Ngươi cô đơn, ngươi không cảm nhận được tình yêu là gì, ngươi bị bỏ rơi bị
ghẻ lạnh.”

Giọng nói thốt lên mọi người kinh ngạc. Người mở miệng chính là Kaguya.

“ Ngươi ngươi làm sao?”

Giratina bất ngờ nhìn Kaguya nó không dám tin những gì mình vừa nghe được, làm
sao Kaguya có thể thoát khỏi nó khống chế kể cả Palkia đầy quyền năng cũng
không có cách đi.

Kaguya đôi mắt đỏ hen nhìn Hagomoro và Hamura trên đất sau đó ngước lên nhìn
Giratina. Cơ thể nàng vẫn chưa thể tự do Dialga chuyển, giọng nói yếu ớt khi
nãy lại tiếp tục cất lên.

“ Ta có thể cảm nhận được cảm xúc của ngươi khi ở bên trong ta, ngươi là một
kẻ đáng thương, ngươi không có bạn bè ngươi cô độc ngươi không tin vào ai cả
vì ngươi không có thứ để tin ngươi không có gì cả. Ngươi ganh ghét với những
thứ tốt đẹp những thứ hạnh phúc vì ngươi không có được chúng.”

“ Ngươi im ngay cho ta.”

Giratina bị những lời nói của Kaguya kích động gầm lớn lên nó vô thức sử dụng
[Rồng thịnh nộ]♦[Dragon Rage] một cơn cuồng phong quét ngang toàn khu vực
khiến xung quanh trở nên vô cùng trống trãi.

“ Ý chí ngươi thật mạnh, ngươi kiên trì vì điều gì, hạnh phúc của ngươi đã bị
người khác lấy mất, bọn họ cũng phải bị giống như ngươi.”

“ Hạnh phúc của mẫu thân không biến mất. nó vẫn còn ở đây, nó là chúng con là
phụ thân.”

Hagomoro trong túi lấy ra một vật nhỏ. Đây chính là chiếc điện thoại mà
Kishimoto từng sử dụng nó vẫn còn được cất giữ qua từng ấy năm. Hagomoro
truyền một lượng lôi thuật cực nhỏ vào bên trong, nó lâp tức phát ra nhưng âm
thanh mà Kaguya vô cùng quen thuộc, đoạn video ghi lại cảnh Kaguya cùng
Kishimoto bái đường thành thân, đó là ngày vui nhất trong cuộc đời Kaguya.

Nước mắt của Kaguya đang lúc định tuôn rơi ra thì chiếc điện thoại phát lên.

“ Kaguya nàng phải luôn tươi cười, dù sau này có chuyện gì xảy ra cũng phải
luôn mỉm cười, nàng cười rất đẹp. Nụ cười của nàng chính là hạnh phúc của ta.
Nếu một ngày nàng khóc đó chính là lỗi của ta, vì ta đã không còn giữ được nụ
cười trên môi nàng. Nàng mãi là người thê tử mà ta yêu thương, người mà quan
trọng với ta nhất cuộc đời.”

Giọng nói quen thuộc vang lên, giọt nước mắt của Kaguya cũng đã lăn xuống bờ
môi nàng.

“ Kishimoto, phu quân không có lỗi ta sẽ luôn mỉm cười, ta sẽ giúp phu quân
hoàn thành đi tâm nguyện của mình, thế giới này sẽ đón lây hòa bình.”

Kaguya trên môi cố gắng nở nụ cười. Nụ cười ấy bị lẫn đi trong nước mắt nhưng
nó rất đẹp ,khoảng khắc ấy Hagomoro cùng Hamura không bao giờ quên, đây là lần
đầu tiên họ nhìn thấy mẹ mình cười, nụ cười cũng không phải báo hiệu cho niềm
vui mà là báo hiệu của sự ra đi.

Giữ trên môi nụ cười của mình, Kaguya cơ thể bùng phát lên lượng chakra khổng
lồ. Chúng giam cầm lấy Giratina cũng truyền cho Hagomoro cùng Hamura sức mạnh
giúp họ hồi phục.

“ [Thi Quỷ Phong Trận]♦[Shiki Fujin]”

Một Shinigami khổng lồ cực kỳ to lớn xuất hiện giữa khoảng không bắt lấy
Giratina. Giratina vũng vẫy trong bất lực.

“ Ngươi muốn làm gì? Ngươi làm như vậy cả ngươi cùng ta đều sẽ chết đi!”

“ Đó là đều ta muốn.”

“ Ngươi không muốn gặp lại phu quân mình sao? Hắn chưa chêt ta biết hắn ở đâu
chỉ cần thả ta ra ta giúp ngươi đi tìm hắn, hắn hiện tại đang bị giam giữ.”

Giratina hoảng sợ năng nỉ Kaguya, nó biết Kaguya đã không còn gì để mất chuyện
gì cũng có thể làm. Chỉ thấy Kaguya mỉm cười nhìn nó.

“ Cảm ơn ngươi nói cho ta một tin vui, như vậy ta có thể yên tâm ra đi, con ta
cùng phu quân ta vẫn còn sống, thế nhưng ta không còn mặt mũi đi nhìn bọn họ
ta sẽ đi cùng ngươi chúng ta có quá nhiều tội lỗi đã gây ra, phải đền lại
những lỗi lầm của mình.”

“ Ngươi điên rồi mau thả ta ra.”

Kaguya như không nghe thấy lời Giratina nói, nhìn về phía những đứa con của
mình.

“ Ta xin lỗi.”

Đó là câu nói cuối cùng, nụ cười cuối cùng mà Hagomoro cùng Hamura nghe được
từ mẫu thân của mình. Ngay sau đó Kaguya đã tan vào hư không biến mất cùng với
Giratina.

Những giọt nước mắt vẫn chưa ngừng rơi, máu vẫn còn nhỏ nhưng

Nụ cười đã tắt.


Pokemon Du Hành Dị Giới - Chương #9