Báo Tin


Người đăng: ꧁༺ʊ͋

“ Đội trưởng con chim đưa tin đến dãy núi phía trước thì đã mất dấu rồi.”

“ Sao lại như vậy, không phải ta đã dặn theo sát nó sao? Đây là con cuối cùng
rồi,nó là manh mối duy nhất để tìm Tsunade công chúa.”

“ Bây giờ chúng ta làm sao bây giờ?”

“ Chỉ còn cách đi vào hẻm núi phía trước tìm kiếm, không thể như thế này quay
về.”

Cả nhóm shinobi cứ thế thẳng hướng căn cứ của Kishimoto mà đi tới. Trên thực
tế nơi ở của Kishimoto vẫn là một bí ẩn. Do kết giới ngăn cản người bình
thường thì không vào được, kẻ có chút kiến thức thì cũng nhận ra nơi này không
thể tự tiện đi vào nên cũng không dám xâm phạm. Chính vì thế căn cứ Yangmi đến
hiện tại vẫn còn giữ được bí mật với thế giới bên ngoài.

Lại nói tới nhóm shinobi Konoha là theo lệnh Hiruzen đi tìm Tsunade. Chiến sự
có sự cố cần sự giúp đỡ của nàng, hơn nữa.

Cả nhóm chỉ còn biết trong chờ vào những con chim đưa thư để tìm tới nơi ở của
Tsunade. Nhưng ai ngờ tốc độ của mấy con chim lại nhanh như vậy, cả bầy chim
hơn chục con đều đã mất hết dấu vết hiện tại chỉ còn manh mối là dãy núi phía
trước.

Cả nhóm cứ thế đi thẳng về phía trước, đi được một lúc cả nhóm đã gặp trở ngại
đầu tiên.

“ Đứng lại.”

Xuất hiện ngay trước nhóm Shinobi Konoha là một nhóm người đeo mặt nạ, toàn
thân mang cùng một dạng bạch y.

“ Các ngươi quay trở lại, đường này không thể đi tiếp.”

“ Xin hỏi các vị nơi này có phải có một vị tên là Tsunade hay không.”

Tên đội trưởng không muốn diễn ra xung đột vẫn giữ thái độ điệu thấp đáp lời.

“ Ở đây không có ai mà các ngươi tìm, nếu còn tiến tới chúng ta buộc phải ra
tay .”

Phía cảnh vệ của Kishimoto tiếp tục đe dọa, xung quang người ẩn núp cũng tạo
ra ít tiếng động báo ra uy hiếp cho nhóm shinobi Konoha.

“ Chúng tôi có thứ này, mong các vị giúp đỡ.”

Nói xong tên đội trưởng vội vã đem trong người ra một lệnh bài nếu nhìn kỹ sẽ
thấy hoa văn trên đó rất cầu kỳ còn không nhìn sơ qua chỉ là một tấm thẻ màu
đen, bên trên khắc một chữ “ Chờ”. Nhìn thấy tấm lệnh bài đám thị vẹ của
Yangmi lập tức thay đổi thái độ.

“ Ngươi chỉ một mình ngươi được đi vào, còn tất cả mọi người còn lại biến
khuất mắt bọn ta.”

“ Nghe lời họ, ta sẽ hoàn thành nhiệm vụ.”

Được chỉ định tên chỉ huy vãy tay ra hiệu thuộc hạ của mình ra về bỏ bỏ lại
mọt mình hắn ở lại. Thái độ của những người này khi thấy lệnh bài đã cho tên
đội trưởng này biết mình đã tìm đúng nơi. Bề ngoài nó cũng chỉ là một tấm lệnh
bài có bằng đá bình thường khác mà thôi, nhưng nó lại là thứ mang lại cho
người nắm giữ một đặc quyền đặc biệt.

Nó là thứ Yangmi cấp cho những khách hàng của mình, màu sắc của nó sẽ thay đổi
tùy theo cấp bậc của người sở hữu.

Tấm lệnh bài mà tên đội trưởng đưa ra là màu đen là cấp độ cao cấp.

Tên đội trưởng được bịt mặt sau đó đưa vào trong khe núi đến với trụ sở
Yangmi.

Ngay khi mở mắt ra tên đội trưởng hoàn toàn choáng ngợp. Trước mắt hắn là một
khung cảnh đến cả tưởng tượng hắn cũng không nghĩ ra. Kiến trúc nơi này như là
thế giới khác, chúng hoàn toàn không có chút quan hệ gì với thế giới bên
ngoài.

Xung quanh dòng người nô nức chạy qua lại đưa thông tin từ bên ngoài, công
việc thương mại liên tục lướt qua trước mặt hắn.

Thẩn thờ một chút hắn mới kịp nhớ ra nhiệm vụ của mình.

“ Ngươi nhìn đủ chưa?”

“ A”

Giật mình tên này chút nữa đã ngã ra sau, bởi hắn nhận ra phía sau lưng hắn
một nhân vật kinh khủng.

Rom.

Ngay sau cuộc chiến tranh giành cữu vĩ, người ta cũng tìm ra kẻ thảm sát toàn
bộ những shinobi trong cuộc chiến. Rom hay người khác còn gọi là Hắc Quỷ. Một
cái tên đã gây nên nỗi sợ hãi cho những người chứng kiến được chiến trường
hoang tàn mà Rom tạo ra.

Họ sợ hãi vì sức mạnh mà Rom sở hữu, hơn nữa còn là các cậu ta hành động. Quá
tàn nhẵn, hoàn toàn không có một người sống sót nếu đã bị Rom chọn làm mục
tiêu. Đến cả hình ảnh của Rom cũng là do những Shinobi do thám đứng cực xa vẽ
lại. Bọn họ may mắn bởi vì đã thoát khỏi sự chú ý của Rom nhưng chúng lại để
cho họ một nỗi sợ trong tâm trí, thứ họ chứng kiến chính là những khoảnh khắc
đáng sợ nhất cả cuộc đời.

“ Đưa tấm lệnh bài ngươi đây.”

Nghe được lời Rom nói tên đội trưởng tay run run đưa tấm lệnh bại của mình cho
Rom.

“ Màu đen là do ta hoàn thành, ngươi nói tên cùng lý do tới đây, nguyện vọng
ta giúp ngươi thực hiện.”

Rom lạnh nhạt nói ra.

“ Tôi là Takeshi, là đội trưởng đội giám sát Konoha, tôi đến đây là có việc
cần bẩm báo cho Tsunade công chúa.”

“ Liên quan tới Tsunade đại nhân sao! Việc này ta không quyết định được. Ngươi
nói việc khác đi.”

“ Nhưng mà..”

“ Rom có việc gì ngươi lại đứng ở đây vậy.”

Đang nói chuyện với Takeshi thì phía sau Rom phát ra âm thanh quen thuộc.
Tsunade đi tới nhìn cả hai tò mò.

“ Tsunade đại nhân.”

“ Ngươi bình thường đều mất tích sao bây giờ lại ra ngoài này, cũng lạ ngươi
lại chịu nói chuyện với người lạ sao.”

Tsunade quay sang Takeshi ngạc nhiên.

“ Ta gặp ngươi ở đâu rồi thì phải.”

“ Tsunade công chúa, thuộc hạ là shinobi Konoha, tên là Takeshi. Hokage đại
nhân sai thuộc hạ đến đây để gặp người.”

“ Thảo nào nhìn quen mặt như vậy, Lão sư muốn tìm ta để làm gì.”

“ Ngươi nói ra ta giết chết ngươi.”

Takeshi vừa định mở lời Rom lập tức uy hiếp, sát khí tỏa rat hay đổi cả không
khí xung quanh. Takeshi sao dám mở lời khuôn mặt van xin nhìn Tsunade.

“ Rom hắn là khách của ta ngươi đi làm việc của mình đi.”

“ Tsunade đại nhân thuộc hạ đang làm việc của mình.”

Tsunade hiểu tính khí của Rom không nói nhiều với hắn nữa mà nhìn về Yangmi
house. La lớn lên trên cao.

“ Kishimoto, Huynh nghe thấy phải không nếu mà còn không xuống ta một quyền
đấm vỡ hết hàng cây cảnh này.”

Tsunade ngừng lại một hơi sau đó nói tiếp.

“ Ta đếm ba tiếng mà huynh không xuất hiện ta thật sự sẽ phá đấy.”

“ Một”

“ Hai”

“ Ba”

“ Được là huynh muốn.”

Tsunade tay phải vung lên [Quái lực quyền] thi triển một quyền xé gió đánh về
phía hàng cây cảnh. Ngay lập tức một bóng người xuất hiện chắn lấy cái này một
quyền.

“ Ta nói nàng đừng có như vậy ức hiếp ta được không, mấy cái cây này ta trồng
lâu lắm đó.”

“ Hừ mạng người thì không quan tâm, mấy cái cây này thì lại quan tâm như vậy.”

“ Hắn đi so với mấy cái cây của ta, mấy cái cây này còn giúp ta mỉm cười còn
hắn chính là đem rắc rối, nàng xem tự dung nàng lại nỗi nóng với ta rồi có
phải là hắn mang tới sao?”

“ Huynh, tức chết ta rồi.”

“ Được rồi được rồi, Rom ngươi lui ra nhớ đi tìm Ram.”

“ Vâng chủ nhân.”

Dứt lời Rom cũng biến mất. Kishimoto nhìn sang Takeshi lắc đầu.

“ Ngươi muốn nói gì nói đi nói xong thì vào phòng màu cam kia tìm một việc ở
dây mà làm.”

“ Việc này ?”

Takeshi không hiểu chuyện gì xảy ra thì Kishimoto cũng đi mất, Tsunade nhìn
Takeshi bất ngờ mới giải thích.

“ Ngươi đoán người vừa rồi là ai?”

“ Tsunade công chúa và người đó thân thiết như vậy, Hắc Quỷ lại gọi hắn là chủ
nhân, chẳng lẽ.”

“ Ngươi đoán ra được thì đúng rồi, một là chết hai là ở lại đây làm việc.
Chuyện này ta khong giúp ngươi được, có gì mau nói cho ta. Lão sư tìm ta có
việc gì.”

Tìm một chỗ ngồi xuống, Takeshi và Tsunade nói chuyện với nhau.

Vừa nghe xong Tsunade khuôn mặt bừng bừng xông thẳng lên tìm Kishimoto.

Vừa thấy Tsunade biểu hiện Kishimoto cũng đoán trước mấy phần.

“ Nàng nỗi nóng với ta ta không cho nàng đi.”

“ Huynh”

“ Sao? Bọn họ đấu đá lẫn nhau liên quan gì đến ta, mà khôn liên quan tới ta
cũng là không liên quan tới nàng.”

“ Sao lại không liên quan? Ta..”

“ Không giải thích ta không nghe, đừng tưởng ta không biết ý của mấy người đó.
Muốn nàng đi giúp bọn họ như vậy ta cũng phải đi bảo vệ nàng vậy là đúng ý họ
rồi.”

“ Nhưng mà chẳng phải Huynh từng hứa với Đại gia gia sẽ giúp đỡ Konoha sao?”

“ Ta đã giúp bọn họ nhiều lắm rồi, bọn chúng đâu phải là trẻ con bắt ta trông
chừng mãi. Còn về tên nhóc Hashirama để khi có cơ hội ta bảo với hắn con cháu
hắn khó dạy quá ta dạy không nỗi.”

“ Là có ý gì.”

Tsunade bị Kishimoto nói xoáy khiến không còn gì để trả lời. Con cháu
Hashirama chẳng phải là nàng sao, còn có lời nói Kishimoto cũng muốn ám chỉ
thân phận của Kishimoto ở vị trí nào. Tsunade cũng không có lý để bắt
Kishimoto giúp Konoha quả thật mấy năm qua không có Kishimoto bảo vệ Konoha
không thể phát triển như ngày hôm nay.

“ Nếu huynh không chịu giúp thì cũng không được ngăn cản ta đi giúp.”

“ Muốn đi thì cứ đi, giữ sức khỏe cho tốt nàng mà bị gì ta tính sổ lên
Konoha.”

“Hừ.”

Tsunade không cãi lại hừ một tiếng đi thẳng ra ngoài. Trong lời nói của
Kishimoto cũng đã ám chỉ sự đồng ý của mình. Kishimoto cũng biết Tsunade sẽ
không nghe lời của hắn ngăn cản bởi Tsunade dù sao cũng là thành viên của
Konoha, từ nhỏ đã ở đó muốn Tsunade không quan tâm của Konoha an nguy là điều
không thể.

Tsunade ra chiến trường cũng không ảnh hưởng gì đến kế hoạch mà Kishimoto đự
định. Trong nguyên tác Tsunade cũng là từ trận chiến này làm nên danh tiếng
của mình. Huống chi có Kishimoto bên cạnh, Tsunade có thể xảy ra chuyện gì.

Kishimoto tiếp tục nhâm nhi tách trà uống dở của mình, mỉm cười.

“ Dù mình xuất hiện, mọi chuyện vẫn cứ thế diễn ra không nhiều sai lệch quả
thật là thần kỳ. Nếu như có thể xác nhận tên đứng sau Madara không giống như
mình biết được tương lai như vậy phần thắng chính là nằm trong tay của mình,
còn nếu hắn mà biết được cũng sẽ cho hắn thật nhiều bất ngờ.”


Pokemon Du Hành Dị Giới - Chương #70