Tầng 62


Người đăng: ꧁༺ʊ͋

Trong một tửu lầu, một số người đang bàn tán với nhau.

“ Ngươi nghe được tin gì chưa?”

“ Có chuyện gì quan trọng sao?”

“ Gần đây có tin đồn, nghe nói ông chủ của Yangmi qua đời rồi!”

“ Ngươi nghe việc này từ đâu vậy.”

“ Mấy hôm trước toàn bộ mấy cửa hàng của Yangmi đồng loạt đóng cửa đến sáng
hôm qua mới mở lại.”

“ Việc này có gì mà lạ, có lẽ họ có vấn đề gì đó nên tạm thời đóng cửa mà
thôi.”

“ Nếu chỉ như vậy ai nói làm gì! Sau đó có tin tức các giao dịch của Yangmi
đều đã thay đổi người phụ trách, còn có thông tin cả người chủ cũng đã thay
đổi.”

“ Chỉ là tin đồn mà thôi chắc gì là sự thật.”

“ Ta nói ngươi nghe một việc, Ông chủ cũ của Yangmi nếu tính ra đã hơn 100
tuổi rồi, là sống từ trước thời của Hokage đệ nhất, ngươi nghĩ xem một lão già
như vậy chết đi cũng là việc bình thường, với lại tin tức này đang lan truyền
chóng mặt, không mấy chóc sẽ truyền đi khắp ngũ đại cường quốc.”

“ Vậy có khả năng là sự thật rồi!”

Hai người dân thường cứ thế bàn luận với nhau thế nhưng họ không biết người cả
hai đang bàn tán lại đang ngồi ngay cạnh bên mình.

Tsunade suốt ngày ở trong trụ sở Yangmi buồn chán quá mức nên đã dùng mọi cách
lôi được Kishimoto dẫn mình đi ra ngoài dạo một vòng, không ngờ ở nơi này lại
nghe được mọi người bàn tán.

Tsunade mỉm cười nhìn sang Kishimoto, sau đó hỏi thăm.

“ Chuyện này cũng là do ông lão bày ra đi.”

“ Ta chỉ là muốn giao lại quyền hành cho Rom và Ram xử trí mà thôi, cả hai
người bọn chúng đều đã trưởng thành hoàn toàn có đủ năng lực điều hành Yangmi,
với lại ta hay hai người họ quản lý đều như nhau. Với lại nàng cũng nghe họ
nói đi, ta trong mắt bọn họ đã là một ông già trên 100 tuổi, nếu còn không qua
đời sẽ trở thành quái vật trong miệng bọn họ mất thôi.”

“ Thế nhưng tin tức này mà lan truyền ra ngoài sẽ gây nên những việc không hay
chút nào.”

Tsunade nghĩ đến uy hiếp mà Kishimoto nắm giữ, chỉ cần Kishimoto còn sống thì
các làng khác vẫn e ngại một tồn tại này mà không dám làm bậy. Thế nhưng, nếu
họ thật sự tin rằng Kishimoto đã qua đời không biết các làng này sẽ có những
hành động gì trong tương lai.

Kishimoto không trả lời chỉ mỉm cười nhìn Tsunade sau đó tiếp tục ăn phần ăn
của mình.

Kishimoto biết rõ việc mình làm sẽ đưa ra hậu quả như thế nào, nhưng thứ
Kishimoto muốn thấy chính là cái hậu quả ấy. Trong tương lai, Kishimoto muốn
xác định một vài vấn đề, nếu hắn không có mặt mọi chuyện có theo kịch tình
diễn ra hay không.

Theo đó rất nhiều chuyện xảy ra do tin tức về việc Kishimoto qua đời lan ra
khỏi Hỏa quốc. Lúc đầu có rất nhiều người nghi ngờ, thế nhưng sau 3 năm Yangmi
im ắng, thậm chí địa bàn còn có chút giảm sút bất đầu co cụm lại về Hỏa quốc,
ở các nước lân cận số lượng người của Yangmi còn lộ diện bên ngoài cũng giảm
sút thấy rõ.

Những điều này đã làm cho các nhà lãnh đạo hoài nghi liệu tin tức Kishimoto
qua đời có khi nào là sự thật. Thêm vào đó, do thế hệ cũ của hệ thống lãnh đạo
các làng ngày càng được thay mới theo thời gian, những người mới lên chỉ suy
nghĩ rằng Kishimoto chỉ là lời đồn đại, không hề nguy hiểm như những kẻ từng
trải qua chiến tranh kể lại. Từ đó, dẫn đến các quốc gia cũng dần có nhiều
hành động hơn, không e dè như trước.

Kishimoto cũng chưa kể cho Tsunade về thân phận thật sự của mình. Kishimoto
cảm thấy Tsunade càng biết ít sẽ cảm thấy vui vẻ hơn. Cứ như hắn, ngày nào
cũng phải suy nghĩ trước sau rất mệt mỏi. Kishimoto không muốn Tsunade bị mình
liên lụy quá nhiều.

Thời gian cứ thế trôi qua, chớp mắt cũng đã gần 6 năm.

“ Kishimoto, huynh có ở đây không?”

Tsunade đi vòng quanh tìm kiếm Kishimoto nhưng không thấy bóng dáng Kishimoto
ở đâu.

“ Chắc lại lên tầng 62 rồi, không biết trên đó có gì?”

Kishimoto thường xuyên lui tới trên tầng 62. Đây là một tầng kỳ lạ, duy nhất
tầng này cấm tất cả mọi người lui tới kể cả có việc khẩn cấp. Tsunade nhiều
lần tò mò muốn biết trong đó có gì nhưng đều bị Kishimoto từ chối, không cho
vào trong.

Tsunade không kìm được sự tò mò của mình. Hôm nay, cô gái quyết đi lên tầng bí
ẩn để xem thử trên đó chứa thứ gì.

Tsunade không đi theo thang máy lên phía trên, vì thang máy không có số 62 căn
phòng này không lên được theo cách đó. Tsunade đã quan sát nhiều lần mới phát
hiện lối vào của tầng lầu. Phía sau một bức tranh sơn thủy của tầng 61 chính
là lối vào của tầng phía trên.

Tsunade đi đến vị trí của bức tranh tò mò nhìn chúng nó sau đó thắc mắc.

“ Cái này làm sao mở ra?”

Tsunade mò mẩm những phiến đá trên tường sau một hồi mới phát hiện ra, thì ra
bức tranh này là tập hợp của nhiều ô vuông ghép lại với nhau hơn nữa chúng còn
có thể di chuyển.

“ Có lẽ là phải xếp lại những ô vuông này theo đúng vị trí? Nhưng mà chẳng
phải chúng đã đúng vị trí của mình rồi hay sao?”

Tsunade suy đoán ra cách mở cánh cửa bí mật này. Thế nhưng sau một hồi nhìn
lại, Tsunade cảm thấy bức tranh này chẳng phải đã đúng vị trí của mình rồi hay
sao, còn phải xếp như thế nào.

Tsunade suy nghĩ cánh tay cứ di chuyển lung tung những mảnh ghép, sau một hồi
Tsunade chợt nhận ra một chút manh mối từ những mảnh mình xếp lung tung.

“ Đây hình như là khuôn mặt của một người phụ nữ.”

“ Mảnh này ở đây, còn mảnh này đặt ở chỗ này.”

Tsunade dần dần biến bức tranh vẽ mây vẽ núi đã dần dần trở thành một người
phụ nữ mà Tsunade chưa từng gặp.

Sau một lúc, Tsunade chỉ còn cách mảnh cuối cùng một cú gạt tay thì bức tranh
sẽ hoàn thành. Nhưng Tsunade cánh tay vẫn chưa kéo mảnh cuối cùng lại vị trí
đúng của nó. Cô gái đang bị bức tranh làm cho thất thần.

Một người phụ nữ với một thần thái ma mị đang hiện ra trước mắt Tsunade. Một
người phụ nữ với khuôn mặt thanh nhã nhưng vẫn toát lên sự uy ngiêm quyền lực.
Mái tóc màu trắng nhạt, mượt và dài đi đến cuối bức tranh. Trên mái tóc người
phụ nữ mọc ra hai chiếc sừng nhìn rất giống hai chiếc tai thỏ. Lông mày được
cắt rất ngắn phía dưới chính là thứ làm Tsunade bị hút hồn. Đôi mắt ấy Tsunade
nhận ra là gì, chính là biểu tượng của tộc Hyuga – Byakugan. Đôi mắt như chất
chứa biết bao nỗi buồn, sự nhớ nhung, cùng với một cảm giác Tsunade không thể
diễn tả bằng lời được. Tsunade chạm tay vào đôi mắt ấy, sau đó một chút cảm
giác bất chợt hiện ra trong đầu cô gái.

“ Cô ấy đang khóc sao?”

Tuy bức trang không thể hiện gì, thế nhưng Tsunade khôn biết tại sao lại cảm
thấy như người trong ấy đang rơi nước mắt. Tsunade nén lại cảm xúc của mình
hoàn thành bước cuối cùng của bức tranh, ngay sau đó bức tường run nhẹ một
chút, một tiếng “ Xì Xì” lập tức phát ran gay khi bức tượng được mở ra. Toàn
bộ trước mắt Tsunade chỉ là những bức từng màu trắng hiện ra.

Tsunade cứ thế đi vào tầng 62. Sau khi đi vào, Tsunade ngạc nhiên vì tầng lầu
này khác xa những tầng còn lại, bởi nó không có phòng. Suốt thời gian, Tsunade
chỉ là đi theo những lối đi nhỏ hẹp mà không thấy bất kỳ căn phòng nào. Sau
một lúc, Tsunade nhận ra có điều bất thường đang diễn ra.

“ Kishimoto vào đây làm cái gì, tại sao thiết kế chỗ này lại kỳ lạ như vậy?”

Tsunade đánh giấu những chỗ mình đã đi qua sau đó tiếp tục di chuyển. Sau một
lúc, Tsunade vẫn không nhìn thấy những vật mình đã để lại lúc trước sau đó đưa
ra kết luận.

“ Như vậy không phải là vòng tròn, vậy thì tầng này rộng bao nhiêu, mình đi
lâu như vậy dù là 2 tầng lầu cũng đã đi hết huống gì chỉ là một tầng này.”

Đang lúc suy nghĩ, Tsunade chợt nhận ra những bức tường xung quanh đang có sự
biến đổi. Những bức tường hoàn toàn là một màu trắng đang có sự biến đổi, trên
đó hiện ra những ô vuông màu đen.

“ Đây là gì?”

Ngay khi Tsunade còn đang quan sát sự biến đổi đột ngột của những bức tường
thì ngay dưới chân Tsunade run lắc nhẹ một chút sau đó một biến đổi trực tiếp
tác động lên người cô gái.

“ Chuyện này là gì, sao cơ thể mình lại nặng như vậy?”

Tsunade cố nhắc đi từng bước chân nặng nề cứ như đang mang cả tản đá trên
người. Chưa dừng lại ở đó, Tsunade còn đang vất vả với những gì đang xảy ra,
những ô vuông màu đen kia dần lộ ra tác dụng của mình. Chúng là những cổ máy
phóng phi tiêu.

Từng đợt phi tiêu cứ thế bắn vào Tsunade. Đang phải vất vả làm quen với trọng
lực mới đã bị tấn công, Tsunade chỉ cố thể lách người né đi những phi tiêu sau
đó lấy trong người ra một thanh Kunai, hiện giờ cũng đã nặng hơn bình thường
rất nhiều để đánh bay những phi tiêu còn lại.

“ Tầng quái quỷ gì thế này, Kishimoto thật ra thiết kế ra chỗ này làm gì?”

Tsunade ngày càng giảm đi tốc độ của mình. Từ tư phía những đợt phi tiêu không
ngừng oanh tạc vào Tsunade khiến cô gái không một giây phút nghỉ ngơi. Sau một
lúc, cánh tay của Tsunade đã không còn sức để nhắc lên được nữa, thanh Kunai
cũng đã rơi khỏi tay.

“ Chẳng lẽ cứ thế này ra đi hay sao?”

Tsunade nhìn từng chiếc phi tiêu đang bay tới vô lực chống trả. Tsunade không
ngờ mình lại kết thúc cuộc đời một cách lãng xẹt như thế này.

“ [Đẩy lùi]♦[Repel]”

Một âm thanh vang bên tai Tsunade, ngay sau đó Kishimoto đẩy một bức từng sau
đó bức ra bên ngoài. Những đợt phi tiêu lập tức dừng lại rơi xuống sàn nhà.

“ Tsunade, xem ra nàng cũng gắng cố gắng luyện tập, bị 20 lần trọng lực ngay
lần đầu tác động đã có thể nhanh chóng thích ứng còn tránh được tới 8 đợt bắn
phi tiêu quả thật không tệ.”

“ Ngay từ đầu huynh đã núp phía sau nhìn ta bị ngược đãi sao?”

“ Đừng nghĩ ta xấu như vậy chứ, nàng xem ta đã nói đừng vào bên trong này, lúc
nãy ta cảm nhận có người đi vào nên mới đi xác nhận ai đi vào trong này. Phát
hiện là nàng nên ta cũng nhân cơ hội thử một chút xem nàng thực lực đã tới đâu
rồi.”

“ Còn ở đó cười không chịu đi lại đỡ người ta một cái.”

Tsunade tỏ ra giận dỗi, dù hiện tại trọng lực đã không còn tác động gì lên cơ
thể của mình nhưng Tsunade vẫn ngồi dưới đất chờ Kishimoto tới đỡ lên.
Kishimoto cũng chỉ có cách nhường Tsunade một chút đỡ cô gái đứng dậy.


Pokemon Du Hành Dị Giới - Chương #56